Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2426: Năng Lực Thiên Nhãn Hoàn Toàn Mới

3000 lần!

Cái khái niệm này là gì?

Diệp Hạo ở phương thời không này tu hành tám năm ngoại giới mới qua một ngày!

Những năm này đan đạo, trận đạo, khí đạo Diệp Hạo có thể theo kịp tu vi hắn, bởi vì hắn cần dung luyện đông đảo tinh hoa trong điển tịch đến đại đạo của hắn. Mà cái này đều cần thời giaa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Hạo tu hành làm từng bước. Thật sự không có quá nhiều thời gian có thể tiêu xài. Nhưng mà bây giờ Diệp Hạo lại có thể ung dung làm hắn chuyện muốn làm. Tỉ lệ thời gian 3000 lần, khiến cho hắn có thể tùy ý tiêu xài.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua.

Hôm nay Diệp Hạo mở ra hai con ngươi nhìn xem thân ảnh trước mặt nói,

- Những thứ Sinh Thần cảnh nên hiểu ta cũng đã minh ngộ, thậm chí cho dù Hợp Thần sơ kỳ cũng hiểu thấu triệt hết.

- Tỉ lệ thời gian tiểu thế giới ngươi bây giờ đạt đến cấp bậc gì?

Phổ Đà hỏi.

- Tám lần.

Diệp Hạo trả lời.

- Tám lần?

Phổ Đà trầm ngâm một chút trong tay xuất hiện một tinh thể.

- Đây là cái gì?

Diệp Hạo kinh nghi bất định hỏi.

- Tinh thể thời gian áo nghĩa ngưng tụ.

Phổ Đà nhẹ nhàng nói.

Con ngươi Diệp Hạo không khỏi co rụt lại. Sau một khắc viên tinh thể kia hóa thành một vệt sáng xuất hiện ở thức hải Diệp Hạo.

- Quả thật huyền ảo.

Diệp Hạo cảm ứng một lần, vẻ mặt cả kinh nói.

- Ta toàn bộ cảm ngộ thời gian đều ở thời gian tinh thể này.

Phổ Đà nói tiếp,

- Bởi vậy dù ngươi đến Thần Hoàng cảnh cũng không cần phải lo lắng không có thể lĩnh ngộ.

- Cái này.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía Phổ Đà.

- Ngươi có phải cảm thấy ta chỉ là một pho tượng đá, theo lý thuyết không nên có dạng uy năng này hay không đây?

Phổ Đà liếc mắt liền nhìn ra suy nghĩ trong lòng Diệp Hạo,

- Trên thực tế bản tôn cũng sớm đã phủ xuống.

- Ngươi là Phổ Đà tiền bối chân chính?

Diệp Hạo giật mình nói.

Phổ Đà gật đầu cười.

- Tiền bối, ngươi biết Thâm Uyên sao?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Thâm Uyên? Biết rõ. Năm đó thời điểm chúng ta ở Thần Hoàng cảnh còn tranh phong qua.

Phổ Đà nói đến đây tiếng nói nhất chuyển.

- Bất quá Thâm Uyên nhiều năm trước đó bị một đại năng đánh trọng thương, hiện tại không biết trốn ở nơi nào dưỡng thương.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

Thâm Uyên năm đó hướng mình yêu cầu mười vạn môn đồ không phải vì chữa thương sao?

Nếu là như vậy kết quả mười vạn Thiên Thần chỉ sợ không thể lạc quan. Kỳ thật Diệp Hạo trước đó đã mơ hồ đoán được cái gì, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn để tâm ma phụ trách chuyện này.

- Còn có gia hỏa Thâm Uyên này là một ma đầu.

- Ma đầu?

- Gia hỏa này từ thời điểm quật khởi chính là một đường giết tới.

Nói đến đây, vẻ mặt Phổ Đà nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói,

- Ngươi không cần cùng Thâm Uyên có quá nhiều tiếp xúc, cái này đối với ngươi không có bao nhiêu chỗ tốt.

- Ân.

Diệp Hạo gật đầu.

- Tốt rồi, ta phải đi.

Phổ Đà nói khẽ.

- Tiền bối, trước khi ngươi rời đi có thể cho ta một thủ đoạn bên người hay không?

Diệp Hạo vội vàng hô. Phổ Đà chính là nửa bước đại năng!

,Bậc cường giả siêu cấp này. Diệp Hạo làm sao có thể bỏ qua đây?

Phổ Đà vừa cười vừa nói,

- Ngươi tiểu tử này ―― thôi, đưa ngươi một vật bên người.

Phổ Đà nói xong đưa cho Diệp Hạo một tấm kim sắc pháp chỉ.

- Đây là pháp chỉ ta lấy bản mệnh tinh huyết viết.

Phổ Đà nhẹ nhàng nói,

- Không đến dưới tình huống vạn bất đắc dĩ không nên mở ra.

Cả người Diệp Hạo đều bị choáng váng.

Pháp chỉ bản mệnh tinh huyết viết?

Cái này cơ hồ tương đương tại một kích đỉnh phong của bản tôn!

Bất kể như thế nào, Diệp Hạo cũng không nghĩ tới Phổ Đà sẽ đem vật trân quý như vậy đưa cho chính mình. Trầm ngâm một chút hai tay của hắn cung kính tiếp nhận.

- Vãn bối nhất định sẽ không cô phụ tiền bối kỳ vọng....

Sau khi Diệp Hạo đi ra thời không Phổ Đà, đám người Thái Sử Vĩnh Huy vội vàng xông tới.

- Diệp Hạo, vì sao ta cảm thấy ngươi trở nên mạnh hơn?

- Vừa qua đi hơn một tháng?

- Không đạo lý.

- Chẳng lẽ đây là ảo giác sao?

Diệp Hạo cười một cái nói,

- Biết là ảo giác còn hỏi?

Hắn cũng không thể nói cho đám người Thái Sử Vĩnh Huy hắn tu hành hơn ba trăm năm

- Diệp Hạo.

Lúc này Thái Thượng đi về phía Diệp Hạo.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta thấy cao thủ trong bóng tối muốn phục kích ngươi có gần 100 người.

Thái Thượng nhìn Diệp Hạo nói,

- Mà cường giả cấp bậc Hợp Thần thì đến bốn người.

- Cái này lại làm sao?

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Nếu như trước đó Diệp Hạo còn có chút kiêng kỵ, như vậy hiện tại lại không có chút kiêng kị nào. Chỉ cần đối phương không có cấp bậc Hợp Thần trung giai, như vậy Diệp Hạo hoàn toàn có thể quét ngang.

- Ngươi xác định?

Thái Thượng kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

- Cao thủ Sinh Thần cấp liền giao cho các ngươi.

Diệp Hạo nhìn đám người Thái Sử Vĩnh Huy nói,

- Bốn người các ngươi quét ngang không có vấn đề chứ?

- Những gà đất chó sành kia, ta một người đã có thể ngược bọn họ hô ba ba.

Thái Sử Vĩnh Huy vỗ bộ ngực nói.

Trước đó Thái Sử Vĩnh Huy còn kém có thể quét ngang toàn bộ Sinh Thần cảnh, lại càng không cần phải nói hắn hiện tại không những chiến lực đặt chân thiếu niên chí tôn, hơn nữa tu vi hắn càng tăng lên tới Sinh Thần cảnh tầng thứ bảy.

- Đi thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Thời điểm đám người Diệp Hạo rời đi tẩy lễ trì, ba bóng người liền lặng yên không một tiếng động hướng về Diệp Hạo tới gần. Lệ Hướng Thần và ba cường giả Hợp Thần cấp rất cẩn thận. Thời điểm bọn họ di động không có gây nên một tí chấn động không gian nào. Nhưng mà ngay ở thời điểm Lệ Hướng Thần cách Diệp Hạo còn có 100 mét, hai đạo ánh mắt nóng bỏng rơi vào trên người hắn. Thân thể Lệ Hướng Thần lập tức đứng thẳng bất động tại chỗ. Đúng là đứng thẳng bất động. Đây cũng không phải Lệ Hướng Thần không muốn động, mà là bị hai đạo ánh mắt kia định trụ.

- Tình huống như thế nào?

- Lệ Hướng Thần sao hiện thân?

Hai lão giả khác đều kinh động. Bọn họ làm thế nào biết Lệ Hướng Thần kì thực bị Diệp Hạo dùng thiên nhãn cố định tại chỗ. Nếu như nói trước đó thiên nhãn cùng nhật nguyệt chi mâu của Thái Thượng tranh phong còn mang chênh lệch, sau khi đã trải qua mấy trăm năm dung hợp, thực lực thiên nhãn lại lên tầng một nữa. Năng lực thứ nhất Thiên nhãn chính là giam cầm. Có thể giam cầm bất luận mọi vật hữu hình. Ngay thời điểm hai lão giả kinh nghi bất định toàn thân Lệ Hướng Thần bị đốt cháy. Không đến mấy hơi thở Hợp Thần cấp tầng thứ hai Lệ Hướng Thần liền bị đốt thành tro bụi. Hai lão giả liếc nhau liền đọc hiểu ý tứ trong mắt nhau.

Trốn!

Không hề nghi ngờ, Diệp Hạo biểu hiện quá mạnh. Căn bản không phải hai người bọn hắn có thể đối kháng?

Nhưng mà trong nháy mắt bọn hắn khởi hành, bọn hắn hoảng sợ phát hiện mình bị giam cầm.

Không thể động đậy!

- Đi ngang qua.

- Chúng ta chỉ là đi ngang qua thôi.

Sau khi hai lão giả bị buộc hiện thân vội vàng nói.

- Hai vị này không phải hai vị Hợp Thần cấp lão tổ của Tôn gia cùng Lục gia sao?

- Hai vị này làm sao sẽ hợp tác cùng lão tổ nhà họ Lệ?

- Ngươi thực cho rằng ba đại thế lực nhất lưu cả ngày đấu ngươi chết ta sống à? Đấu tranh nhiều năm như vậy rất nhiều lợi ích ba nhà đều hợp đến cùng nhau.

- Sự tình ba đại thế lực nhất lưu nhất trí đối ngoại cũng không phải lần một lần hai

Bạn cần đăng nhập để bình luận