Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2654: Ra Tay Đánh Nhau

Tuyên Cổ hoàng triều!

Sắc mặt tất cả cao tầng Tuyên Cổ hoàng triều đều trầm xuống nhìn Tà Thần đang tràn ngập uy áp giữa bầu trời.

- Diệp Hạo xuất hiện.

Mạc Vân Sơn ngưng trọng nói.

- Từ khi Tà Thần tập hợp đủ ba mươi hai ngọn Tị Kiếp hỏa, ngươi cũng biết rõ mười năm trước Diệp Hạo đã rời khỏi nơi đó.

Khúc Cầm sáng láng nhìn Diệp Hạo nói.

Nàng không ngờ dưới loại kết cục chắc chắn phải chết, Diệp Hạo lại có thể thoát được.

- Ta thật muốn biết rốt cuộc Diệp Hạo sao có thể trốn ra được?

Trong đầu Mạc Vân Sơn bao phủ vẻ lo lắng. Khúc Cầm nhìn Mạc Vân Sơn một cái, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng.

- Có cần ra tay trước để chiếm lợi thế không?

Hoàng chủ Tuyên Cổ hoàng triều trầm giọng nói.

- Muốn rung chuyển Viêm Hoàng tông nói nghe thì dễ.

Mạc Vân Sơn lắc đầu.

- Tổ địa Viêm Hoàng tông có một nửa bước cấm kỵ, hơn nữa Điện chủ Thánh điện lại có quan hệ mật thiết với Viêm Hoàng tông, dưới loại tình huống này ta căn bản không phải là đối thủ của Viêm Hoàng tông.

Một lão Thần Hoàng thong thả nói.

- Chúng ta có thể cho Ma tộc ra tay.

Mạc Vân Sơn nghĩ nghĩ liền nói.

- Ngươi có biện pháp nào?

Hoàng chủ Tuyên Cổ hoàng triều nhìn về phía Mạc Vân Sơn nói.

- Chuyện này cứ giao cho ta.

Mạc Vân Sơn nhìn thân ảnh Diệp Hạo ung dung nói.

Ngay khi Khúc Cầm đang muốn động bỗng âm thanh Mạc Vân Sơn đã vang lên trong tai nàng.

- Khúc Cầm, ngươi hẳn phải biết cái giá khi phản bội lại ta.

Thân thể mềm mại của Khúc Cầm run lên một cái, ánh mắt lóe lên tia khuất ngục, nhưng vẫn không dám lại gửi tin tức.

Phía trên Thanh Đàn hoàng triều.

Tà Thần nhìn Diệp Hạo đang gần trong gang tấc nói.

- Ngươi có gì cần ta giúp một tay không?

- Tạm thời không có.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Lúc nào cần cứ hô tên ta là được.

Tà Thần nói xong, thân ảnh lập tức biến mất.

Cuộc đối thoại giữa Tà Thần và Diệp Hạo khiến mấy tu sĩ nơi đầy điểu nhận ra Tà Thần thiếu Diệp Hạo nhân tình.

Nói cách khác nếu ai muốn đối phó Diệp Hạo, ngươi phải suy nghĩ xem mình có phải là đối thủ của Tà Thần hay không.

Viêm Hoàng tông!

Sau khi Diệp Hạo về tới nơi, toàn bộ cao tầng Viêm Hoàng tông đều đã có mặt.

- Tông chủ, ngươi lấy được hứa hẹn của Tà Thần?

Khổng Dĩnh Nhi ngạc nhiên hỏi.

Tà Thần chính là cường giả cấm kỵ đấy.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Đây cũng giống như một hộ thân phù vậy.

Lăng Dao vui vẻ nói.

- Tựa hồ Tà Thần không phải là cường giả cấm kỵ chân chính.

Đúng lúc này Khinh La lại lên tiếng.

- Vậy là sao?

Đường Phiên Phiên không hiểu nói.

- Ta vẫn cảm thấy Tà Thần giống miệng cọp gan thỏ thì đúng hơn.

Khinh La yên lặng một chút nói.

- Gia gia của ta lúc cường đại chỉ cần phất tay là có thể xé rách quy tắc, huyết khí mênh mông trên người đủ để cọ rửa tam thập tam trọng thiên.

- Trạng thái của Tà Thần xác thực là không đúng.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Xem như miễn cưỡng đặt chân tới lĩnh vực đó.

- Ngươi biết?

Khinh La khẽ giật mình nói.

- Ngươi tưởng ta chưa từng thấy qua cường giả cấm kỵ sao?

Diệp Hạo hỏi ngược lại Khinh La.

Những năm này Diệp Hạo gặp qua cường giả cấm kỵ cũng không chỉ một hai người. Quan trọng hơn là vừa rồi chó con cũng đã giải thích cho hắn.

- Tông chủ, tiếp theo chúng ta phải làm gì?

Hạo Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

- Tà Thần đặt chân vào lĩnh vực này sẽ không ảnh hưởng đến chúng ta.

Diệp Hạo nói xong liền quét bốn phía một lần nói.

- Việc chúng ta cần phải làm bây giờ là tăng thực lực bản thân lên, chỉ có như vậy khi đến đại kiếp mới có thể may mắn sống sót.

Thời gian sau đó Diệp Hạo thỉnh thoảng cũng khai đàn giảng đạo. Thực lực toàn bộ Viêm Hoàng tông vẫn đang tăng mạnh. Mà trong khoảng thời gian này Tà Thần lại xuất thủ ba lần, ba thế lực đã trải qua vô số năm đều bốc hơi.

Chỉ là khi tới lần thứ tư Tà Thần xuất thủ lại gặp trúng phiền toái. Ai mà có thể ngờ được phía sau một tiểu thế lực không chút danh tiếng lại có một cấm địa tuyên cổ trường tồn cơ chứ.

Đúng vậy.

Cấm địa.

Khi Tà Thần ra tay hủy diện thế lực nhỏ kia, một sinh linh khí huyết trùng tiêu đi ra từ cấm địa. Ngay khoảnh khắc sinh linh kia xuất hiện, toàn bộ Thần vực đều vì đó mà chấn động, toàn thân nó tràn ngập khí tức khiến cả thiên địa đều phải sợ hãi.

Ngay cả Diệp Hạo đang khai đàn giảng đạo cũng không ngoại lệ. Hắn phủi đất qua một lần rồi bay lên không trung nhìn về Nam Vực phía xa.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Đường Phiên Phiên đi tới bên cạnh Diệp Hạo hỏi.

Kim thân của Diệp Hạo lập tức tạo ra một cánh cửa không gian.

- Đi xem sẽ biết.

Diệp Hạo nói xong liền ôm vòng eo của Đường Phiên Phiên tiến vào cánh cửa không gian đi tới gần chiến trường.

Từ xa Diệp Hạo đã nhìn thấy một con rắn chín đầu.

- Tướng Liễu.

Thần sắc Diệp Hạo trầm xuống.

Bất kể thế nào Diệp Hạo cũng không ngờ rằng sinh linh hung tàn bậc này vẫn còn tồn tại.

- Những năm này ta tự nhận rằng mình không hề trêu chọc đến ai, thế nhưng ngươi lại hủy diệt đạo thống của ta.

Tướng Liễu lạnh lùng nhìn Tà Thần nói.

- Diệt thì đã có sao?

Hai mắt Tà Thần phóng ra tia sắc lạnh khiếp người, dù đối phương có là cấm kỵ hàng thật giá thật, nhưng trong mắt Tướng Liễu vẫn không hề có chút sợ hãi nào.

- Ngươi cùng lắm cũng chỉ miễn cưỡng đặt chân đến cảnh giới này mà thôi, lại tự cao tự đại muốn khiêu kích cường giả uy tín như ta sao?

Tướng Liễu nói đến đây, cái đuôi to lớn liền quất tới Tà Thần. Không gian trước mặt cái đuôi của Tướng Liễu giống như giấy dán giòn yếu vậy, ngay cả một chút ngăn cản cũng không làm được.

Mắt thấy cái đuôi của Tướng Liễu chuẩn bị đánh vào trên người mình, Tà Thần lập tức hành động.

Luân động lấy một đôi thiết quyền đánh tới. Chỉ là một quyền đơn giản, nhưng lại có thể làm đứt đoạn toàn bộ thiên địa. Ngay khoảnh khắc hai bên đụng vào nhau, sóng xung kích kinh khủng đã tiêu diệt khu vực trăm vạn dặm xung quanh.

Bất kể là sinh linh của chủng tộc nào, tất cả đều phải chết.

Không hề có ngoại lệ.

Tà Thần nhìn thoáng qua phía dưới lạnh lùng nói.

- Đi chỗ sâu thương khung.

- Được.

Tướng Liễu không chút do dự nói.

Đợi đến khi hai vị rời khỏi, Diệp Hạo mới nghiêm túc nhìn thoáng qua phía dưới.

Sóng xung kích toàn lực của hai vị này đã tiễn táng hơn một nửa đại vực. Rốt cuộc đã có bao nhiêu sinh linh hi sinh?

Không thể nào đếm được.

Nhưng ngay sau đó Diệp Hao lập tức đuổi theo.

Chỗ sâu thương khung!

Tà Thần cùng Tướng Liễu không ngừng mà va chạm, mỗi một lần va chạm đều đưa tới một vụ nổ kinh thiên, chỗ sâu thương khung cũng bị đánh đến mức không còn nhìn ra hình dạng.

- Tướng Liễu, ta đúng thật mới đặt chân tới cảnh giới này, nhưng ngươi tự phong nhieuf năm như vậy, ngươi cho rằng mình vẫn còn ở trạng thái đỉnh phong sao?

Lần nữa oanh ra một quyền, Tà Thần áp sát tới bên người Tướng Liễu, đập vào đầu nó một cái.

Chín đầu của Tướng Liễu đồng thời phun ra một loại chất lỏng kinh khủng.

Loại này chất lỏng này cho dù là Thần Vương dính vào dù chỉ một giọt thôi cũng đủ chết người rồi. Nhưng Tà Thần lại không có bất kỳ ý định lui lại nào, liều mạng bị chất lỏng bao trùm quanh thân, vẫn kiên định đánh ra quyền kia.

Một đầu Tướng Liễu bị đập vỡ ra, nhưng Tà Thần cũng phun ra một ngụm máu tươi. Đúng lúc này Tà Thần cảm giác được một trận đau đớn đến mức xé rách tim gan, là cái đuôi của Tướng Liễu quất mạnh vào trên người hắn.

Gân cốt đứt từng khúc, thất khiếu chảy máu. Tà Thần nhìn thảm đế mức không nỡ nhìn, cường giả âm thầm quan sát cũng vì đó mà biến sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận