Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2639: Mỗi Người Lựa Chọn

- Diệp Hạo, Tần gia ta sẽ cùng đồng sinh cộng tử với Viêm Hoàng tông.

Tần Thanh Thanh nắm chặt tay thành nắm đấm nói.

Trong lòng Diệp Hạo tràn ngập cảm động. Lúc này không phải ai cũng dám tới gần Viêm Hoàng tông?

Bởi vì dù là tu sĩ Viêm Hoàng tông nhưng cũng có rất nhiều người đều cảm thấy Viêm Hoàng tông không có phần thắng. Huống chi là những người ngoại lai này. Thế nhưng Tần Thư Hoàn vẫn mang theo người Tần gia tới.

- Đồng sinh cộng tử.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Hoạn nạn gặp chân tình. Diệp Hạo ngay từ đầu đã hiểu đạo lý này rồi, nhưng nó vẫn khiến hắn có chút đau lòng. Thái Sử Vĩnh Huy, Dược Tị Thế không đến Diệp Hạo có thể hiểu, nhưng tốt xấu gì bọn họ cũng phải hỏi thăm vài ba câu chứ?

Đáng tiếc lại không hề có!

Hơn nữa cho đến bây giờ Nam Đẩu học viện vẫn không hề có một chút tin tức nào. Diệp Hạo tự nhận mình đối xử cũng không hề tệ với Nam Đẩu học viện.

- Ngươi sao vậy?

Tần Thanh Thanh tiến lên lo âu hỏi.

- không sao đâu.

Diệp Hạo dắt tay Tần Thanh Thanh.

- Ta an bài chỗ ở cho các ngươi.

Diệp Hạo cùng Tần Thanh Thanh từ sớm đã ước hẹn chung thân, chỉ là những năm này Tần Thanh Thanh vẫn luôn lịch luyện bên ngoài. Lần này Tần gia chuyển đến đây, sau này cũng sẽ không rời khỏi.

- Diệp Hạo, lần này người Tần gia ta tới là để chiến dấu.

Tần Thanh Thanh trịnh trọng nói.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía Đường Phiên Phiên.

- Phiên Phiên, ngươi xử lý đi.

Đường Phiên Phiên gật đầu nói.

- Giao cho ta.

- Sắp xếp cho tướng sĩ Tần gia ở hậu cần.

Diệp Hạo truyền âm với Đường Phiên Phiên. Không qua bao lâu hai trăm vạn đại quân tinh nhuệ của Diệp Vô vương triều cùng Liên Y vương triều dưới sự dẫn dắt của Diệp Vô cùng Liên Y đã đi tới Viêm Hoàng thành.

- Vì sao ta cảm thấy rất nhiều luồng lực lượng kinh khủng?

Trong lòng Diệp Vô có chút run sợ nói.

- Ngươi có phát hiện ra địa phận của Viêm Hoàng tông khuếch trương không chỉ gấp mười lần.

Liên Y nhìn về Viêm Hoàng thành trầm giọng nói.

- Ngươi nghĩ lần này phụ thân có chống lại được không?

Diệp Vô trầm ngâm một hồi hỏi.

- Đây không phải là chuyện chúng ta nên suy tích, chuyện hiện giờ chúng ta nên làm là kề vai chiến đấu.

Liên Y nhìn Diệp Vô một cái nói.

- Ngươi cũng đừng nên nghĩ đến việc đào binh.

- Nói cái gì vậy?

Diệp Vô lập tức kêu lên.

- Vậy còn lo lắng cái này làm gì nữa?

Sau khi Liên Y nói đến đây, từ của thành bỗng xuất hiện một bóng người đang đi ra.

Từ Băng Sương!

- Từ Thần Vương.

Diệp Vô cùng Liên Y vội vàng hành lễ với nữ tử lạnh lùng như băng kia.

Trên mặt Từ Băng Sương hé ra một nụ cười.

- Vào thành đi.

Hai trăm vạn tướng sĩ vào thành cũng không phải là một chuyện đơn giản. Nó liên quan đến việc cân đối tầng phòng thủ của các khu vực. Đợi đến khi giải quyết xong vấn đề sắp xếp khu vực phòng thủ cho những tướng sĩ này cũng là chuyện của nửa ngày sau.

- Liên Y, ngươi có cảm giác có rất nhiều nhân vật mạnh mẽ đang bí mật giám thị chúng ta không?

Lúc đi đến đại điện nghị sợ, Diệp Vô đụng nhẹ vào Liên Y một cái nói.

- Ta nhận thấy hơn một ngàn thần niệm của Thần Vương.

Liên Y thấp giọng nói.

- Hơn một ngàn?

Diệp Vô Địch hoảng sợ nói.

- Từ lúc nào mà Viêm Hoàng tông mạnh tới mức này?

Ông trời có mắt rồi.

Gộp lại hai vương triều của bọn họ cũng chỉ có vài Thần Vương. Mà mỗi Viêm Hoàng tông cũng đã có hơn một ngàn Thần Vương.

- Rất nhanh ngươi sẽ biết.

Liên Y nói khẽ.

- Hơn nữa như vậy không phải là chuyện tốt sao?

- Ta đây không phải vì quá ngạc nhiên sao?

Diệp Vô gãi gãi đầu nói.

Sau khi đến đại điện nghị sự, Liên Y cùng Diệp Vô hành lễ với cao tầng Viêm Hoàng tông xong Liên Y mới mở miệng nói.

- Lần này chúng ta mang theo toàn bộ tướng sĩ tinh nhuệ của hai vương triều đến, đồng thời cũng mang theo toàn bộ chiến đấu khí giới trong phủ khố đi theo.

Khi hai đại vương truyền vận chuyển toàn lực có thể điều động ngàn vạn đại quân. Chỉ là tu sĩ bình thường tham gia chiến tranh cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn.

Thật sự không cần phải làm như vậy.

Dù gì điều động toàn bộ tướng sĩ tinh nhuệ của hai đại vương triều cũng không thể đánh lại tướng sĩ thế lực Hoàng cấp đỉnh phong. Bởi vì người ta cũng điều tướng sĩ tinh nhuê đi. Khi đối kháng ở cùng một cấp bậc, tu sĩ của hai đại vương triều sẽ bị đối phương ngược sát.

- Phụ thân, Viêm Hoàng tông chuẩn bị thế nào rồi?

Diệp Vô hỏi ra vấn đề mình lo lắng nhất.

- Những thứ nên chuẩn bị cũng đã chuẩn bị.

Diệp Hạo nhìn Diệp Vô một cái.

- Có nắm chắc không?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Ta... Ta cảm thấy phụ thân vẫn nên giải thích tình hình trước mắt.

Diệp Vô có chút thấp thỏm nói.

- Thực lực của liên quân năm tộc Phong Thần, Vũ Thần, Lôi Thần, Điện Thần, Cốc Thần rất mạnh, có thể nói toàn bộ Thần vực cũng không có bao nhiêu thế lực có thể chống lại.

Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Diệp Vô nói.

- Dù những năm này Viêm Hoàng tông có thể phát tiển vượt bậc, nhưng so với liên quân của năm tộc vẫn có chút chênh lệch.

- Nói cách khác trong tình huống đồng giai chúng ta chưa chắc đã là đối thủ.

- Về phần tướng sĩ tinh nhuệ mà các ngươi mang tới căn bản cũng chỉ là đưa đồ ăn qua.

Sắc mặt Diệp Vô không khỏi thay đổi.

- Nếu nói như vậy chúng ta không có phần thắng?

- Nói đúng hơn thì không có bao nhiêu phần thắng.

Sắc mặt Diệp Vô thay đổi mấy lần nói.

- Phụ thân, ngươi có nghĩ tới việc thỏa hiệp hay không?

- Không có.

Khi nói câu này từ trong đáy mắt Diệp Hạo lộ ra một tia thất vọng.

- Diệp Vô.

Đường Phiên Phiên âm trầm nói.

- Ta không ngờ ngươi sẽ nói lời như vậy?

- Mẫu thân, chẳng qua bây giờ ta cảm thấy chúng ta không cần thiết phải va chạm với bọn hắn, đợi đến khi chúng ta cường đại lên rồi báo thù cũng không muộn.

Diệp Vô không dám nhìn vào mắt Đường Phiên Phiên, nhưng hắn vẫn nói cái nhìn của hắn.

- Ngươi cũng đã biết lần này thỏa hiệp sẽ mang ý nghĩ gì rồi đấy.

Đường Phiên Phiên phẫn nộ đứng lên.

- Viêm Hoàng tông sẽ trở thành tông môn phụ thuộc vào thế lực khác.

- Phụ thuộc, ngươi biết cái gì là phụ thuộc sao?

- Chủ tông bắt ngươi làm cái gì, ngươi cũng phải làm cái đó dù ngươi không hề tình nguyện.

- Nếu không sẽ là phản tông, biết không?

Diệp Vô chấn động toàn thân.

- Nếu lần này Viêm Hoàng tông lui lại cũng đồng nghĩa với việc toàn bộ từ trên xuống dưới Viêm Hoàng tông đều tham sống sợ chết, biết không?

- Ta... Ta không nghĩ đến nhiều chuyện như vậy?

Âm thanh Diệp Vô yếu dần đi.

- Ngươi chỉ tham sống sợ chết mà thôi.

Đường Phiên Phiên không khách khí chút nào nói.

- Ta không hề tham sống sợ chết!

Diệp Vô nói gấp.

Dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng trừng ai mà không biết xấu hổ chứ.

- Có tham sống sợ chết hay không chính ngươi tự biết.

Đường Phiên Phiên hừ lạnh nói.

- Hiện giờ giao quyền chỉ huy Diệp Vô vương triều cho Liên Y.

- Còn ta?

Diệp Vô khẽ giật mình nói.

- Ngươi tham sống sợ chết như vậy, đương nhiên phụ trách hậu cần.

Đường Phiên Phiên lãnh đạm nói.

- Ta muốn ra tiền tuyến.

Diệp Vô gấp gáp.

- Cứ quyết định như thế đi.

Đường Phiên Phiên liếc Diệp Vô rồi nhìn về phía Liên Y.

- Liên Y, lãnh đạo cùng lúc hai đại vương triều có vấn đề gì không?

- Không có vấn đề.

Liên Y trịnh trọng nói.

Ngày thứ ba còn chưa tới, từng chiếc từng chiếc chiến hạm đã xuất hiện khu vực gần Viêm Hoàng tông. Cỗ uy áp này khiến cho những tu sĩ đến nhìn trộm đều phải sợ hãi chấn động.

- Sao nhiều chiến hạm vậy?

- Ba trăm chiếc chiến hạm.

- Năm chiếc Vương cấp đỉnh phong, mười lăm chiếc Vương cấp cao cấp, bốm mươi lắm chiếc Vương cấp trung giai, hai trăm bốn mươi lăm chiếc vương cấp sơ kỳ.

- Vậy mà đều là Vương cấp.

- Thật quá kinh khủng!

- Giữa Hoàng cấp và Hoàng cấp đỉnh phong chênh lệch lớn như vậy sao?

- Năm đại tộc Lôi Thần đều là thế lực Hoàng cấp đỉnh phong, có thể lấy ra nhiều chiến hạm như vậy cũng không phải quá khó hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận