Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2543: Không Gian Chi Nhãn

- Nếu trong vòng ca canh giờ ta vẫn chưa ra thì các ngươi phải lập tức rời khỏi nơi này.

Vương Túy Mặc quét mắt về đám người Thái Sử Vĩnh Huy một cái nói.

- Đừng nói lời như vậy.

Sắc Vi tiên tử nức nở nói.

- Ta tin ngươi sẽ ra ngoài được.

- Chúng ta vẫn sẽ ở đây chờ ngươi.

Dược Tị Thế trịnh trọng nói.

- Mặc kệ bao lâu.

Vương Túy Mặc há to miệng định nói, thế nhưng cuối cùng vẫn không thể nói ra lời. Nàng biết rõ lần này đi vào hơn phân nửa sẽ không may mắn sống sót được, nói cách khác lần này nàng ôm lòng quyết chết đi. Chỉ là đợi đến khi Vương Túy Mặc muốn vào mới phát hiện mình lại không thể vào được. Tình huống gì vậy?

Hơi chút chần chờ Vương Túy Mặc đánh về phía trước một quyền. Không gian kiên cố đến mức ngay cả một chút dao động cũng không hề sinh ra.

- Ta tới.

Thái Sử Vĩnh Huy nói xong liền xé rách một tấm pháp chỉ Hợp Thần cảnh đỉnh phong, từ tấm pháp chỉ chém ra một đường kiếm quang sáng chói nhưng vẫn không hề lưu lại phía trên dù chỉ mà một chút dấu vết.

- Không gian nơi này bị phong bế.

Thái Sử Vĩnh Huy ngưng tiếng nói.

- Có lẽ trong đó đã xảy ra biến cố gì đó.

Dược Tị Thế trầm giọng nói.

- Có lẽ liên quan đến Diệp Hạo.

Sắc Vi tiên tử nói khẽ.

- Chúng ta cứ tiếp tục chờ đợi đi. Nếu đã không đánh tan được, chỉ có thể chờ đợi.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo bỗng nhiên mở ra hai con mắt. Sau một khắc không gian trước mặt hắn vẫn không hề có giấu hiệu bể bát, tiếp lấy những mảnh vỡ không gian đầy trời hóa thành một không gian chi kiếm, ngay sau đó chuôi không gian chi kiếm này lại vỡ nát hóa thành không gian thuẫn...

- Những mảnh vỡ không gian hóa thành pháp bảo thiên sinh sẽ có thuộc tính tê liệt, trên lý thuyết nó sẽ không hém hơn thần kiếm chế tạo từ trọng kim.

Tiểu cẩu thong thả nói.

- Cảm tạ.

Diệp Hạo nhìn tiểu cẩu nghiêm túc nói.

- Thật ra thì ta còn phải cảm ơn ngươi, nếu không phải thân ngươi mang theo đại khí vận nghịch thiên, ta cũng không thể nào lấy được những tư nguyên này.

Tiểu cẩu lại lắc đầu.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Thân ngươi mang đại khí vận nghịch thiên, bởi vậy sẽ không chết dễ dàng.

Tiểu cẩu thong thả nói.

- Ngươi sở dĩ sẽ xuất hiện ở đây, đó là bởi vì vận mệnh đã tính ta vào trong đó, vận mệnh cho ta được chỗ tốt đồng thời cũng không hề xem nhẹ ngươi. Ta nói như vậy ngươi rõ chưa?

- Ý của ngươi là không ai trong chúng ta có thể thoát khỏi được vận mệnh?

Diệp Hạo ngộ ra nói.

- Từ xưa đến nay ai cũng không thể thoát khỏi vận mệnh, nhưng ngoại trừ vị kia ra, ta chưa từng gặp qua ai thoát khỏi số mạng cả.

Tiểu cẩu nói xong ánh mắt lộ ra vẻ tưởng nhớ.

- Có người thoát khỏi vận mệnh sao?

Diệp Hạo giật mình.

Phải biết dù mạnh như Vô Ngân nhưng hắn vẫn đang giãy dụa trong vận mệnh a.

- Việc này ngươi không cần hiểu quá nhiều, bởi vì chen chân vào cấm kỵ quá sớm cũng không tốt với ngươi.

Chó con nhìn Diệp Hạo nói.

- Vậy ngươi là cấm kỵ sao?

Trước đó Diệp Hạo còn không thể nào tin được, nhưng bây giờ lại có thể tin thêm vài phần.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Chó con không trả lời mà hỏi lại hắn.

- Ta ở cùng một chỗ với ngươi sẽ không ảnh hưởng gì chứ?

Diệp Hạo có chút lo âu nói.

- Gia cũng sẽ không hại ngươi.

Tiểu cẩu không nhìn Diệp Hạo nói.

- Đi theo gia, ngươi sẽ ăn ngon, uống say.

- Vì sao ta cảm thấy khi ngươi nói câu này khiến mắt ta cay cay vậy?

Diệp Hạo nhỏ giọng nói.

- Đại gia nhà ngươi.

Chó nhỏ tựa hồ đọc hiểu hàm ý của Diệp Hạo liền mắng to.

- Thực lực ngươi bây giờ tương đương với trình độ nào?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút vẫn hỏi ra vấn đề bản thân quan tâm nhất.

- Thực lực ta bây giờ đại khái tương đương với Thần Vương đỉnh phong.

Chó con nghĩ nghĩ nói.

- Đây là đã vận dụng một chút thủ đoạn đặc thù mới đạt được.

- Nhưng ngươi đã thôn phệ nhiều năng lượng như vậy rồi mà?

- Không thể chỉ dựa vào tổng lượng tài nguyên mà tính toán được, bây giờ ta không những khôi phục tu vi trước kia mà còn phải tạo ra nhục thân cùng linh hồn nữa.

Chó con thong thả nói.

- Bởi vì ta cần phải chế tạo căn cơ không bao giờ mất, cho nên lượng năng lượng yêu cầu là một con số kinh khủng.

- Được.

- Bây giờ chúng ta nên rời khỏi đây để tìm kiếm cơ duyên khác thôi.

- Ngươi chắc ngươi còn có thể thôn phệ không vậy?

- Vô tư.

Tiểu cẩu nếu đã nói như vậy Diệp Hạo cũng không phản đối, hắn nhấc chân đi ra khỏi mảnh không gian này. Đám người Vương Túy Mặc đều ngẩn ra. Diệp Hạo cứ thản nhiên chạy ra ngoài như vậy sao?

- Ngươi không sao đấy chứ?

Thái Sử Vĩnh Huy kinh ngạc nói.

- Ngươi hi vọng ta có chuyện gì sao?

Diệp Hạo nhếch miệng.

Vương Túy Mặc vội vàng bổ nhào vào trong ngực Diệp Hạo.

- Ngươi có biết ngươi đã làm ta sợ muốn chết hây không hả?

Diệp Hạo ôm bả vai Vương Túy Mặc cười nói.

- Chuyện lần này là ngoài ý muốn.

- Bên trong ngươi gặp cái gì vậy?

Sắc Vi tiên tử đi tới.

- Khu vực phía trước kì thực là tinh thể do những mãnh vỡ không gian kết tinh thành.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Ta cũng là nhờ vận dụng một chút thủ đoạn cuối cùng mới miễn cưỡng sống sót được, dưới tình huống đó cho dù là Thần Vương cũng phải chết ở trong rồi.

- Tinh thể do những mãnh vỡ không gian kết tinh thành?

Ánh mắt Dược Tị Thế lập tức phát sáng lên.

- Đừng có nghĩ nhiều, ngươi không có được nó đâu.

Diệp Hạo nhìn Dược Tị Thế một cái.

- Đáng tiếc.

Dược Tị Thế biết rõ Diệp Hạo sẽ không ăn một mình, nếu hắn đã nói không thể, vậy chắc chắn là không thể chiếm được.

- Chúng ta đã trì hoãn ở đây mấy này rồi, bây giờ phải nhanh chóng đi về phía trước.

Diệp Hạo nói khẽ.

Sau đó một đoàn người ngay lập tức bước nhanh về phía trước. Trong quá trình này Diệp Hạo vẫn luôn cố gắng dung nhập không gian chi nhãn vào thiên nhãn. Thế nhưng rất nhanh Diệp Hạo chuyện này rất khó. Sau khi thiên nhãn dung hợp mấy trăm loại nhãn thuật, dù cách mười đại nhãn thuật cũng không còn xa nhưng thiên nhãn vẫn kém hơn mười đại nhãn thuật đó. Bởi vậy thiên nhãn làm sao có thể dung hợp không gian chi nhãn được?

- Muốn dung hợp không gian chi nhãn, cần phải tăng đẳng cấp thiên nhãn lên.

Sau khi Diệp Hạo nhận ra được điểm ấy, trong mắt lộ ra khổ tâm. Nhãn thuật vốn đã thưa thớt, huống chi là loại đẳng cấp cao.

- Từ từ sẽ đến.

Diệp Hạo chỉ có thể tự an ủi mình.

Nhưng từ khi chiến được không gian chi nhãn, Diệp Hạo lại có thêm một thủ đoạn công kích. Cộng thêm thiên nhãn có thể dung nhập vào lư đồng, chuyện này cũng giúp đại đạo của hắn có một bước tăng lên.

Mấy ngày sau đám người Diệp Hạo đi tới bên bờ một hồ nước trong vắt có thể nhìn thấy cả đáy. Mà ở xung quanh hồ đứng đầy những thiếu niên chí tôn.

- Long Tu Ngư.

- Loại cá này rất bổ dưỡng với tu sĩ Hợp Thần cảnh a.

- Đáng tiếc là tốc độ Long Tu Ngư thực sự quá nhanh, tỉ lệ bắt được chúng cũng thấp đến đáng thương.

- Bình thường Long Tu Ngư đều sinh hoạt ở gần cỏ râu rồng, một khi bị cỏ râu rồng quấn vào sẽ có khả năng vẫn lạc.

- Cái hồ này đã hao tổn hơn mười vị chí tôn rồi. Dù nói như thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài thiếu niên chí tôn thả người nhảy xuống.

- Ta đi nhìn trước.

Thái Sử Vĩnh Huy xung phong nhận việc nói.

- Ngươi cứ ở trên đây đợi.

Diệp Hạo ngăn cản.

- Ta đi xuống xem một chút.

Nói xong Diệp Hạo thả người nhảy vào giữa hồ. Đến giữa hồ Diệp Hạo lập tức vận dụng thiên nhãn. Con mắt kim sắc xuyên qua tầng tầng lớp lớp ngăn cản để có thể thấy mọi thứ rõ ràng. Chỉ sau vài hơi thở hắn đã nhìn thấy một đuôi kim sắc Long Tu Ngư.

Sưu!

Diệp Hạo lập tức vọt tới về phía Long Tu Ngư kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận