Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1964: Hoành Đồa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Cứ như vậy dù Tiên Vương hay Tiên Tôn của Thánh Đức Thư Viện đều vượt xa thời kỳ đỉnh phong.

Tôn Thắng Nhân nói đến đây dừng lại một chút.

- Đợi Thánh Đức Thư Viện chậm rãi xuất hiện một vài cường giả Bán Thần thì có thể đi vào quỹ đạo.

Lời Tôn Thắng Nhân nói khiến đám người Tử Đế trầm mặc lại.

Trước đó cường giả Bán Thần tọa trấn Thánh Đức Thư Viện có 33 người.

Nhưng hiện tại chỉ có Thánh Đức, Tử Đế, Tôn Thắng Nhân, Thiên Côn, Bạc Trưởng Lão 5 người.

Cường giả Bán Thần không phải tùy tiện có thể sinh ra.

- Diệp Hạo, ngươi có biện pháp không?

Thạch Nam giật tay áo Diệp Hạo.

- Cô cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam một cái.

- Ta hiện tại cảm thấy ngươi không gì không thể làm cả.

Thạch Nam lấy lòng nói.

- Vậy cứ theo như cô nói ta sẽ giúp Học Viện tạo 100 Bán Thần Đệ Nhất Cảnh, 20 Bán Thần Đệ Nhị Cảnh, 20 Bán Thần Đệ Tam Cảnh, thế nào?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

Toàn thân Thạch Nam run lên.

Trong mắt nàng tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được.

- Diệp Hạo, ngươi thật sự có thể làm được?

Lúc hỏi ra câu này trái tim Tử Đế cũng nhấc lên.

Nếu Diệp Hạo có thể làm điểm ấy, thực lực Thánh Đức Thư Viện sẽ nghiền ép bất cứ tộc nào trong Thập Đại Tộc.

- Ta có khi nào lừa cô chưa?

Diệp Hạo mở ra hai tay cười nói.

- Ngươi còn có thủ đoạn gì?

Tử Đế tò mò hỏi.

Tâm thần Diệp Hạo vừa động, một bình ngọc xuất hiện.

- Ta lấy được thứ này trong Cấm Địa.

Diệp Hạo cười nói.

Tử Đế nhìn chằm chằm bình ngọc một hồi, vài hơi thở sau trừng lớn hai mắt.

- Cái này… bình ngọc này là Thánh Tuyền?

- Đúng.

Nhìn thấy Diệp Hạo gật đầu, hô hấp đám người Thánh Đức trở nên dồn dập.

Một bình Thánh Tuyền chẳng phải có hơn vạn giọt?

- Đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh cần 81 giọt, như vậy một trăm Đệ Nhất Cảnh cần 8100 giọt; Đệ Nhị Cảnh cần 243 giọt, 50 Đệ Nhị Cảnh cần 1 vạn 2150 giọt; Đệ Tam Cảnh cần 729 giọt, như vậy 20 Đệ Tam Cảnh cần 1 vạn 4580 giọt.

Thạch Nam tính toán một hồi giật nảy mình.

- Ngươi có biết để làm một bước như ngươi nói cần bao nhiêu Thánh Tuyền không?

Thạch Nam nuốt nước bọt nói.

Trước đó Thạch Nam còn cảm thấy một vạn giọt Thánh Tuyền rất nhiều.

Bởi vì như vậy có thể đắp nặn 1 vạn Tiên Vương.

- Cần 3 vạn 4830 giọt Thánh Tuyền.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Mà lúc tăng thêm Tiên Vương cảnh tiêu hao, ta nghĩ 4 vạn hẳn đủ rồi.

- Ngươi có nhiều Thánh Tuyền như vậy?

Thạch Nam kinh ngạc nói.

- 4 vạn vẫn có thể lấy ra được.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Không phải chỉ là 4 bình Thánh Tuyền thôi à?

Diệp Hạo chiếm được một dòng suối Thánh Tuyền luôn đấy chứ.

Một dòng suối này tương đương với bao nhiêu bình Thánh Tuyền đây?

Chỉ có thể nói rất nhiều rất nhiều.

- Ta dự định tu luyện trong Tiểu Thiên Địa 100 năm, hiệu quả 100 năm này có thể so với ngoại giới 300 năm.

Diệp Hạo nói tiếp lấy.

- Mà 100 năm này ta sẽ xuất ra 4 vạn giọt Thánh Tuyền. Thứ nhất lại bồi dưỡng một bộ phận tu sĩ vô vọng đến Tiên Vương cảnh, thứ hai chú trọng bồi dưỡng một bộ phận Tiên Vương cao thủ, dù sao Thư Viện cần Tiên Vương Cao Giai, Tiên Vương đỉnh phong nữa.

Bọn người Tử Đế bị choáng váng.

Lại xuất ra 4 vạn giọt Thánh Tuyền?

Thánh Tuyền từ lúc nào rẻ mạc vậy?

- Ngoại trừ Thánh Tuyền ta sẽ xuất ra 4 vạn giọt Dưỡng Linh Dịch.

Diệp Hạo dừng một hồi nói tiếp.

- Về phần phân chia Dưỡng Linh Dịch như thế nào, thì để Tử Đế suy nghĩ.

- Ngươi nói là Dưỡng Linh Dịch tăng Bản Nguyên?

Tử Đế hoảng sợ hỏi lại.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

- Ngươi từ đâu lấy được nhiều Dưỡng Linh Dịch như vậy.

- Đoạt của Linh Tộc chứ đâu.

- Sao ta cảm thấy Nhân Tộc sẽ khai sáng một thịnh thế.

Tử Đế trầm mặc một hồi, ánh mắt sáng ngời nói.

- Trước đó chưa từng có thịnh thế.

Trong mắt Thánh Đức tràn đầy chờ mong.

- Trừ cái đó ra, cô cần tạo một hệ thống hoàn toàn mới trên cơ sở Thánh Đức Thư Viện.

Diệp Hạo lúc này đột nhiên nghĩ đến một việc.

- Ta cảm thấy hệ thống mới này có thể tìm Nguyệt Lan bàn chuyện.

Tử Đế không khỏi nhìn về phía một nữ tử bên người Diệp Hạo.

Nữ tử này rất an tĩnh, như một đóa sen trắng.

- Thời gian này Tôn Đường Chủ đã khen Nguyệt Lan rất nhiều lần với ta, nàng nếu không phải thị nữ của ngươi, ta thật sự muốn bồi dưỡng nàng thành phụ ta đắc lực của mình.

Tử Đế tán thưởng Trần Nguyệt Lan nói.

- Tôn Thắng Nhân ở Chấp Pháp Đường thời gian dài như vậy cũng chỉ phát triển được một tâm phúc, thế nhưng Trần Nguyệt Lan mới tiến vào không lâu, đã lôi kéo được 3 trưởng lão, 18 đệ tử.

Trần Nguyệt Lan cười lơ đễnh.

- Ta sẽ tìm Nguyệt Lan bàn sau.

- Đợi đến lúc các ngươi hoàn thành tốt cơ cấu cơ bản ta sẽ truyền thụ Đan Đạo, Khí Đạo, Trận Đạo.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

- Ta tự tin ở 3 lĩnh vực này người vượt qua ta không có bao nhiêu.

Lời nói của Diệp Hạo có chút khiêm tốn.

Trên thực tế Trận Đạo cùng Khí Đạo hiện tại Diệp Hạo cũng đã đạt đến Đệ Nhị Cảnh, mà cho Diệp Hạo thêm chút thời gian Đan Đạo cũng có thể đến cảnh giới đó.

Ở độ tuổi như Diệp Hạo có thực lực cấp bậc này hầu như không có ai.

- Đây quả thật là cơ duyên của Thư viện.

Tử Đế nói ra từ trong thâm tâm.

Nàng không phải đồ đần.

Trận pháp Diệp Hạo bố trí nhìn qua đã biết có cấp bậc Đệ Nhị Cảnh.

Toàn bộ Thánh Đức Thư Viện cũng chỉ có một người đến được cấp bậc này thôi.

Đương nhiên vị Thái Thượng Trưởng Lão kia hiện tại cũng đã rời đi.

- Ta sẽ chỉnh hợp Công pháp của Thư Viện, đồng thời để lại một chút Công pháp.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía Tử Đế.

- Cho nên còn cần cô lại tạo thêm một đầu không gian thông đạo.

- Được.

- Diệp Hạo, Công pháp ngươi lưu lại có lợi hại không?

Thạch Nam giơ khuôn mặt nhỏ lên nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Công pháp ta để lại đều gần như đứng đầu.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Bất quá các ngươi không cần thiết phải tu luyện, ta chuẩn bị truyền thụ cho các ngươi một chú thần công bí tịch. Chỉ là…

- Chỉ là cái gì?

Thạch Nam lập tức hỏi.

- Những Thần Thuật ta chuẩn bị truyền thụ có chút thâm ảo, bơi vậy các ngươi không hiểu nhớ phải hỏi ta.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam nghiêm túc nói.

Ánh mắt Thánh Đức lập tức sáng lên.

Hai đại Thần Thuật ở Thánh Đức Thư Viện đều là Công Pháp Thần Cấp thông thường.

Hiện tại Diệp Hạo truyền thụ loại đứng đầu.

Diệp Hạo lại dặn dò một số việc sau đó đám người Thạch Nam rời đi.

Nơi đây chỉ còn lại Diệp Hạo cùng Trần Nguyệt Lan.

- Cái nay cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong đưa cho Trần Nguyệt Lan một bình ngọc.

Trần Nguyệt Lan kinh ngạc nói.

- Một bình này đều cho ta?

- Ta không biết cô có thể tiếp nhận bao nhiêu Thánh Tuyền, bởi vậy tận khả năng sử dụng thôi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

Trần Nguyệt Lan trầm ngâm một lúc rồi uống từng giọt.

1 giọt!

10 giọt!

100 giọt!

1000 giọt! Làm Trần Nguyệt Lan uống đến 3000 giọt mới phát hiện đã đến cực hạn của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận