Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2227: Tấn Thăng



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cùng lúc đó Đại Trưởng Lão cùng Nhị Trưởng Lão cũng vận sức toàn thân chờ phát động.

Thời khắc nghìn cân treo sợi tóc tiếng nói của Ngũ Hào từ ngoài cửa vang lên.

- Tông chủ, Hội trưởng Luyện Đan Công Hội Tần Thư Hoàn cùng lệnh ái Tần Thanh Thanh tiểu thư tới chơi.

Tần Thư Hoàn?

Nghe được ba chữ này trong mắt Lãnh Thần Phong lộ một vòng kinh sợ.

Tần Thư Hoàn là ai?

Hắn làm sao không biết.

Vị này chính là cường giả Sinh Thần cấp.

Loại tồn tại này phất phất tay đã có thể xóa Ngũ Sắc tông ra khỏi Ngũ Sắc Vực a?

Bất quá vấn đề là.

Vì sao Tần Thư Hoàn lại đến Ngũ Sắc tông?

Bất quá hiện giờ không tiện động thủ nữa.

Tần Thư Hoàn là tồn tại hạng gì?

Chỉ cần có bất kỳ dị trạng, trong khoảnh khắc hắn có thể chạy đến.

Đến lúc đó dù bắt Tân Vĩ Kỳ cũng không làm được gì.

Lãnh Thần Phong không có chú ý tới là hai tay Tân Vĩ Kỳ cũng đang hội tụ năng lượng toàn thân.

Tân Vĩ Kỳ hiện tại tu vi bực nào?

Cho dù Lãnh Thần Phong cũng không sánh nổi.

Biểu hiện của Lãnh Thần Phong có thể nói trung quy trung củ, nhưng hai Trưởng lão có trăm ngàn chỗ hở, loại tình huống này Tân Vĩ Kỳ làm sao không cảnh giác?

Bất quá Tân Vĩ Kỳ lại giả vờ không biết.

Hắn chờ đợi Lãnh Thần Phong bộc phát.

Hắn tự tin dù Lãnh Thần Phong cùng hai đại trưởng lão đồng thời xuất thủ cũng không làm gì được hắn.

Hiện tại Tân Vĩ Kỳ rất tự tin.

Hắn cảm thấy cho dù không có chiến khôi trợ giúp mình cũng có thể chống lại ba người họ.

Đáng tiếc Ngũ Hào đến phá hủy kế hoạch của hắn.

Bất quá cũng không có gì.

Lãnh Thần Phong lần này không thành công, lần sau cũng không khả năng thành công.

Bởi vì theo thời gian trôi qua giữa song phương chênh lệch ngày sẽ càng lớn, cuối cùng lớn đến mức Lãnh Thần Phong cũng vô lực ra tay.

- Tần hội trưởng đến?

Tân Vĩ Kỳ nhìn Ngũ Hào nói.

- Theo ta đi nghênh đón.

Quẳng xuống câu nói này Tân Vĩ Kỳ nhấc chân đi về hướng Ngũ Hào.

Ngũ Hào nhìn thoáng qua Lãnh Thần Phong đang quỳ một chân trên đất thấp giọng hỏi thăm.

- Lúc nãy xảy ra chuyện gì?

- Chó cùng đường quay lại cắn.

Tân Vĩ Kỳ không còn che giấu nói.

Toàn thân Ngũ Hào run lên.

- Bọn họ làm sao dám?

- Vì sao không dám?

Tân Vĩ Kỳ hỏi ngược lại.

- Muốn bắt giữ hay không?

Ngũ Hào nghiêm mặt hỏi.

Ngũ Hào nắm trong tay một tôn chiến khôi Tử Thần cảnh sơ kỳ.

- Không cần, bọn họ lật không nổi bọt nước gì?

Tân Vĩ Kỳ không thèm để ý nói.

Hiện tại hắn thật không thèm để ý.

Tông môn hiện tại có tổng cộng mười ba chiến khôi Tử Thần cấp.

Ba Tử Thần cao cấp, ba Tử Thần trung giai, năm Tử Thần sơ kỳ.

Còn nữa chỉ cần cho mình chút thời gian, Tân Vĩ Kỳ cũng có thể đặt chân Tử Thần trung giai.

Dưới tình huống này Lãnh Thần Phong có thể gây ra sóng gió gì?

Mặt mũi Lãnh Thần Phong tràn đầy kinh ngạc nhìn Tân Vĩ Kỳ rời đi.

Tình huống như thế nào?

Tân Vĩ Kỳ biết rõ âm mưu quỷ kế của họ?

Lãnh Thần Phong cảm thấy tay chân lạnh như băng đồng thời đại trưởng lão mang vẻ mặt nghiêm túc nói.

- Chẳng lẽ lời đồn là thật?

- Lời đồn nào?

Lãnh Thần Phong vô ý thức hỏi.

- Lời đồn thân phận Diệp Hạo cao không thể tả, dù Tần Thư Hoàn cũng tất cung tất kính.

Đại Trưởng Lão trầm giọng nói.

- Làm sao có thể? Thân phận Tần Thư Hoàn bực nào? Diệp Hạo lại có thân phận gì?

Nhị Trưởng Lão lập tức phản bác.

- Đi xem một chút sẽ biết.

Lãnh Thần Phong âm trầm nói.

Ba người chay về phòng tiếp khách xa xa đã thấy ba bóng người như chúng tinh phủng nguyệt bị vây quanh.

Một trung niên cầm đầu thần sắc uy nghiêm, toàn thân trên dưới chảy xuôi tôn quý.

Lãnh Thần Phong biết rõ vị này chính là Hội trưởng Luyện Đan Công Hộ,i Tần Thư Hoàn.

Mà bên người Tần Thư Hoàn chính là một trung niên hơi lớn tuổi.

Trung niên này Lãnh Thần Phong cũng nhận biết, Phó Hội Trưởng Luyện Đan Công Hội, Cát Minh.

Mà đứng một bên khác của Tần Thư Hoàn là một nữ tử thiên kiều bá mị.

Không phải Tần Thanh Thanh thì là ai?

Lúc này, ánh mắt tu sĩ toàn trường cơ hồ đều nhìn về phía Tần Thanh Thanh.

Tần Thanh Thanh ung dung hoa quý, kinh diễm tịnh lệ, cho dù đệ nhất mỹ nữ Ngũ Sắc tông, Lữ Hàn Yên đều kém một mảng lớn.

Nữ thần!

Đây cũng là ý nghĩ trong lòng của đám đệ tử khi nhìn thấy nàng.

Bất quá lúc này, Tần Thanh Thanh lại nhìn chung quanh không biết đang tìm ai?

Rất nhanh Tần Thanh Thanh thấy một đạo thân ảnh quen thuộc, sau một khắc trên mặt của nàng toát ra nụ cười tuyệt mỹ.

Nàng vượt qua đám người đi tới trước mặt đạo thân ảnh kia, một đôi tay mềm mại kéo cánh tay đối phương ôn nhu nói.

- Ta nhớ huynh.

- Ta cũng vậy.

Diệp Hạo ôn nhu đáp.

Kỳ thật Diệp Hạo không có bao nhiêu tình cảm với Tần Thanh Thanh cả.

Lúc trước nếu không phải Tử Ngọc bức bách, cũng sẽ không có chút tình cảm này.

Nhưng bây giờ nữ hài người ta nói nhớ ngươi, ngươi có thể trả lời thế nào?

Không đáp lại không được.

Tình huống như thế nào đây?

Tu sĩ Ngũ Sắc tông như rơi vào trong mộng.

Tần Thanh Thanh là đỉnh cấp quyền quý của Đại Minh Vực.

Cho dù nam tử trong Đại Minh Vực cũng không có mấy có thể xứng với nàng?

Diệp Hạo dắt tay Tần Thanh Thanh đi tới bên người Tần Thư Hoàn.

Diệp Hạo còn chưa mở lời đây, Tần Thư Hoàn lại cung kính chào.

- Diệp công tử.

Một màn này để cao tầng Ngũ Sắc tông thít chặt con ngươi.

Về tình về lý Tần Thư Hoàn không nên mở miệng đầu tiên, bởi vì cái này liên quan đến cấp bậc lễ nghĩa.

Nhưng bây giờ Tần Thư Hoàn lại làm trái lẽ thường.

- Tần hội trưởng.

Diệp Hạo mở miệng cười nói.

- Ngài làm sao có thời gian tới đây?

- Một tháng trước ta nhận được mệnh lệnh Tổng các, ít ngày nữa sẽ tiến về Hạo Nhiên Vực đảm nhiệm chức phó hội trưởng.

Tần Thư Hoàn nói khẽ.

- Hạo Nhiên Vực?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Diệp Hạo biết Hạo Nhiên Vực là địa hạt của Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Mà Hạo Nhiên Vực thuộc về đại vực trong Thần Vực.

Dù Tần Thư Hoàn đảm nhiệm chỉ là Phó Hội Trưởng, nhưng có nghĩa đã lên chức.

- Chúc mừng.

Diệp Hạo hướng Tần Thư Hoàn chúc mừng.

Tân Vĩ Kỳ cùng đám cao tầng Ngũ Sắc tông cũng nhao nhao chúc mừng Tần Thư Hoàn.

Tần Thư Hoàn cười đáp lễ từng người.

- Vị bên cạnh ta tin tưởng chư vị cũng nhận biết, trước đó là Phó Hội Trưởng Luyện Đan Công Hội, hiện tại hắn trở thành Hội trưởng.

Tần Thư Hoàn chỉ Cát Minh nói.

- Về sau các ngươi gặp phiền toái gì, tìm Cát Minh là được. nếu Cát Minh không làm theo các ngươi cứ liên hệ ta.

- Hội trưởng, ngài đang nói gì thế?

Cát Minh có chút bất đắc dĩ nói.

- Một câu của Tân tông chủ, ta sao dám không làm theo?

Cát Minh ở quan trường lịch luyện thời gian dài như vậy, làm sao không minh bạch nguyên nhân Tần Thư Hoàn dẫn hắn tới đây?

- Nói quá lời rồi.

Tân Vĩ Kỳ vội nói.

- Nếu hôm nay Tần hội trưởng ở chỗ này, như vậy thì xin làm người chứng kiến.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Có ý gì?

Tần Thư Hoàn giật mình hỏi lại.

Diệp Hạo lại nhìn về phía Tân Vĩ Kỳ.

Tân Vĩ Kỳ gật đầu một cái lấy ra một cái vòng tay, khi hắn ném cái vòng tay đến giữa không trung thì một đại môn xanh đen xuất hiện trước mặt mọi người.

- Chỉ có khi ở Môn Thần cảnh oanh ra bách Long chi lực mới có thể mở ra cánh cửa này.

Ánh mắt Tân Vĩ Kỳ nóng bỏng nói.

Ngũ Sắc tông đã rất lâu không có đệ tử mở ra cánh cửa này.

Hôm nay sẽ nghênh đón một kỳ tích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận