Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2812: Đan Linh Đến

Lý Mễ biết rất rõ, một khi Diệp Hạo bố trí trận pháp này, sẽ khiến cho một vài thế lực dùng nó làm lý do để đánh giết.

Nghe cái tên Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử là liền biết đây chính là một tà trận.

Những thế lực Đan đạo tự xưng là danh môn chính phái làm sao có thể không công kích Diệp Hạo được đây?

Diệp Hạo nhìn Lý Mễ một cái nói.

- Ngươi còn tốt hơn so với ta tưởng tượng đấy.

- Nếu không có Diệp công tử, Dược Hương các đã sớm bị huỷ diệt, những năm này ta đã hiểu thấu một đạo lý.

- Đạo lý gì?

- Bỏ đi sinh tử, cũng là việc nhỏ.

Diệp Hạo giật mình, ngay sau đó nở nụ cười.

- Ngươi có thể hiểu được điều đó, đối với Dược Hương các mà nói, chính là chuyện tốt.

Tông môn có lãnh tụ cổ hũ, có lúc sẽ khiến một tông môn đến tình trạng bị huỷ diệt.

Mà trong lúc Diệp Hạo bố trí Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử, từng đợt huyết thi đồng loạt đến vây công Dược Hương các, nhưng dưới sự bảo vệ của mười mấy tàu chiến hạm, chút huyết thi kia ngay cả nửa bước cũng không thể đặt chân vào Dược Hương các.

Nhưng thời gian dần trôi qua, số lượng huyết thi cũng ngày càng nhiều, tu vi cũng càng ngày càng cao.

Thế nhưng Diệp Hạo lại bình tĩnh như không có chuyện gì.

Thẳng đến cho đến hôm nay, một huyết thi Nửa Bước Cấm Kỵ xuất hiện ở phía trên Dược Hương các.

Trên người hắn tràn ngập huyết khí cường đại khiến bát phương cũng phải khuất phục, đám mây trong vòng mấy trăm dặm đều bị xé rách hoàn toàn.

Hắn sừng sững đứng giữa không trung phảng phất giống như một ma vương cái thế, mỗi lần hô hấp cũng khiến cho thiên bị phải chập chờn run sợ.

- Diệp công tử.

Lý Mễ xuất hiện ở bên người Diệp Hạo, thấp giọng nói.

Diệp Hạo cười cười nói.

- Cũng chỉ là một huyết thi vừa mới đặt chân đến Nửa Bước Cấm Kỵ mà thôi.

Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, chiếc chiến hạm bên trong tiểu thế giới của hắn liền hoá thành một trung niên cường tráng xuất hiện ở trước mặt huyết thi kia.

Ngay lập tức, lông tơ cả người huyết thi kia đều dựng đứng lên, từ trên người trung niên kia, hắn ngửi được mùi nguy hiểm.

Hắn nhận ra bản thân còn xa mới có thể làm đối thủ của đối phương, bởi vậy huyết thi lập tức xoay người bỏ chạy.

Bọn người Lý Mễ bị choáng váng.

Chuyện gì vậy?

Chạy trốn?

Cường giả có cần mặt mũi không vậy?

- Chạy?

Trung niên kia cười lạnh, hắn giơ tay lên đập xuống về phía huyết thi, ngay sau đó giữa không trung xuất hiện một tấm lưới kim sắc.

Huyết thi không kịp né tránh, đầu đụng vào tấm lưới.

A!

Huyết thi hét thảm lên.

Chỉ thấy toàn thân hắn bốc khói, huyết nhục tróc ra không ngừng.

Ầm!

Lúc này, trung niên kia đưa tay đánh ra một tia sáng.

Huyết thi kia há mồm phun ra một dòng máu tươi.

Chỉ là dòng máu tươi này ở trước mặt tia sáng lại không thể làm được gì mà vẫn một đường rơi vào trên người hắn.

Thân thể huyết thi kia bị đâm thủng một lỗ lớn.

A!

Huyết thi kêu thảm thiết.

Nhưng ngay sau đó cái lỗ trên cơ thể hắn lập tức được khôi phục như lúc ban đầu.

Trung niên kia cười lạnh một tiếng rồi lần nữa đánh ra một tia sáng.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, huyết thi kia không thể lại tiếp tục khôi phục được nữa mà vô lực rơi xuống đất.

- Chủ nhân, linh hồn của huyết thi này đa bị tiêu diệt.

Trung niên kia rơi xuống bên người Diệp Hạo cung kính nói.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

- Huyết thi Nửa Bước Cấm Kỵ đã xuất hiện, vậy ta nghĩ tiếp theo sẽ xuất hiện cấp bậc càng cao hơn. Nhiệm vụ của ngươi hiện giờ là nghiêm túc giám sát bốn phía, biết chưa?

- Tuân mệnh.

Trung niên kia nói xong lập tức giấu thân hình của mình.

Sau khi trung niên kia rời đi, Lý Mễ lo âu đi tới bên người Diệp Hạo.

- Diệp công tử, ta lo sẽ xuất hiện cường giả Cấm Kỵ cảnh.

Lý Mễ nhắc nhở.

Lý Mễ lo lắng bên phía Diệp Hạo không có cao thủ cấp bậc này.

Lý Mễ lo lắng cũng hợp tình hợp lý.

Phải biết bản thân Diệp Hạo không phải là tu sĩ của Đan vực, như vậy cường giả Cấm Kỵ cấp của văn minh Diệp Hạo sẽ không thể vào được.

- Chỉ cần không phải là huyết thi Siêu Thoát cảnh đến, ngươi không cần lo lắng vấn đề an toàn.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Lý Mễ cũng yên lòng.

Dù thời gian chung đụng với Diệp Hạo không dài, nhưng nàng cũng biết Diệp Hạo sẽ không nói nhảm.

Lúc này Diệu Ngọc vội vã đi tới.

- Diệp công tử, liên minh vừa mới phát ra tin tức, chúng ta nếu không lùi, Dược Hương các sẽ trở thành đảo hoang.

- Nói cho liên minh biết, Dược Hương các sống chết không lùi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Diệu Ngọc ứng tiếng rồi lấy ra lệnh bài liên lạc.

Chỉ sau vài hơi thở, lệnh bài của Diệu Ngọc đã vang lên tiếng trả lời.

- Liên minh nói Đan Linh sẽ thống lĩnh một hạm đội đến tiếp ứng chúng ta.

Diệu Ngọc nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

- Diệp công tử, làm sao bây giờ?

- Đan Linh muốn tới thì cứ tới.

Ngay sau đó Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nhớ kỹ, chuyện Đại trận Cửu U Nghịch Chuyển Sinh Tử không được tiết lộ.

Kỳ thật không cần Diệp Hạo nói, mấy người Diệu Ngọc cũng sẽ không tiết lộ.

Chuyện này liên quan đến gian đoạn phát triển sau này của Dược Hương các.

Một canh giờ sau Diệp Hạo đã nghe được tiếng oanh minh đinh tai nhức óc từ xa truyền tới.

- Đan Linh đến.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Những năm này Diệp Hạo vẫn luôn khảo nghiệm Đam Linh.

Nhưng hắn phát hiện đối với tình cảm, Đan Linh tựa hồ đã dao động.

Nhưng dù sao nguyên nhân cũng là do hắn.

Ai bảo hắn chậm chạp không xuất hiện chứ?

- Tiếp tục nhìn.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Hắn đương nhiên biết lòng người không thể chịu được thử thách.

Nhưng hắn muốn biết tình cảm Đan Linh đối với hắn thật giả thế nào?

Kỳ thật hắn biết rõ Đan Linh ỷ lại vào hắn là do coi trọng thiên tư và tiềm lực của mình.

Nhưng chuyện này cũng bình thường.

Nếu hắn không ưu tú như vậy, Đan Linh sao có thể phó thác cả đời cho ngươi đây?

Lùi một bước, hắn sở dĩ đồng ý, còn không phải vì Đan Linh xinh đẹp sao?

Nếu Đan Linh xấu như Phượng tỷ, Diệp Hạo có thể đồng ý hay không đây?

Ước chừng qua một khắc đồng hồ sau, ba chiếc chiến hạm xếp thành một hàng xuất hiện ở phía trên Dược Hương các.

- Chủ nhân.

Trung niên kia lập tức tiến lên cảnh báo Diệp Hạo.

- Ngươi không cần quan tâm.

Sau khi bỏ lại những lời này, Diệp Hạo lại nhìn về phía chiến hạm ở xa xa kia.

Ở trên chiến hạm tại trung tâm, Đan Linh người mặc chiến giáp bạch ngọc, uy phong đứng ở phía đầu tàu.

Dù Đan Linh mặc chiến giáp vẫn khó có thể giấu được dung nhan của nàng.

Khuynh quốc!

Lại khuynh thành!

Đôi mắt màu hổ phách của nàng cũng nhìn về phía dưới, thế nhưng khi nàng nhìn thấy Diệp Hạo, nàng cũng không khỏi khẽ giật mình.

Ngay sau đó, Đan Linh lé một một cái rồi xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Sao ngươi lại ở chỗ này?

- Diệu Ngọc cầu viện ta, cho nên ta tới.

Diệp Hạo nhìn Đan Linh nói.

- Ngươi đối xử với Diệu Ngọc thật tốt.

Không biết vì sao khi nói câu này trong lòng Đan Linh lại cảm thấy hâm mộ.

- Chỉ là trùng hợp thôi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Làm sao Đan Linh có thể tin tưởng được đây?

Chuyện này mà còn có thể trùng hợp được sao?

- Phòng tuyến này chúng ta sắp từ bỏ, mà một khi từ bỏ, Dược Hương các cũng sẽ bị phá huỷ.

Đan Linh đột nhiên nhớ đến nhiệm vụ lần này.

- Không sao.

Khiến Đan Linh không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói ra câu này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận