Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1083: Vô Thượng Kim Thân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Xem ra ta đã đi đến điểm mà tiền bối yêu cầu.

Diệp Hạo cười nói.

- Ta muốn biết cực hạn của ngươi.

Huyền Huyền Tiên Vương nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

- Dù sao cũng phải có một chút ban thưởng chứ!

Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm rồi nói.

- Nếu ngươi có thể tiếp tục tiến lên 100 mét ta sẽ đưa ngươi một phần thiên đại cơ duyên.

- Lớn bao nhiêu?

- Vượt qua tưởng tượng của ngươi.

- Nếu ta đi tới trước mặt người thì sao?

- Không có khả năng.

Huyền Huyền Tiên Vương nhẹ nhàng mà lắc đầu.

- Tại sao tiền bối khẳng định như vậy?

Diệp Hạo vừa nói vừa nhấc chân đi về hướng Huyền Huyền Tiên Vương, điều làm Huyền Huyền Tiên Vương cùng Tu Sĩ toàn trường chấn kinh là trước đó Diệp Hạo rõ ràng đã tới gần cực hạn, thế nhưng hiện tại hắn đi về phía Huyền Huyền Tiên Vương lại như nhàn nhã dạo chơi.

Tựa hồ phía trước rỗng tuếch.

Làm sao có thể?

700 mét!

800 mét!

900 mét!

Nhìn Diệp Hạo đang tiếp tục đi về phía mình, Huyền Huyền Tiên Vương rốt cục ý thức được điều gì.

- Vô Thượng Kim Thân.

Toàn trường xôn xao!

Vô Thượng Kim Thân là cái gì?

Đó là Nhục Thân của Tiên Vương.

Vạn kiếp không thể gia thân, Thiên Địa không thể hủy hồn.

Nói cách khác đã một phần siêu thoát khỏi Thiên Địa.

Những năm này có lẽ có tồn tại nghịch thiên trước khi đạt đến Tiên Vương cảnh ngưng tụ Vô Thượng Kim Thân, những tồn tại nghịch thiên có được nó thì tu vi yếu nhất cũng là Tiên Tôn cảnh, từ cổ chí kim cũng không có người nào ở Tiên Chủ cảnh đã có thể ngưng tụ Vô Thượng Kim Thân cả.

Điều này hoàn toàn phá vỡ thế giới quan của Tu Sĩ toàn trường.

Diệp Hạo cười một cái, sau một khắc toàn thân toát ra vô cùng vô tận Kim Quang, những Kim Quang này giống như Hoàng Kim đúc thành rộng lớn không có giới hạn.

Cao cao tại thượng!

Uy nghiêm bá đạo!

Không thể nhìn thẳng!

Sau khi Diệp Hạo hiển lộ ra Vô Thượng Kim Thân thì không che lấp gì nữa, lấp lóe một cái đã xuất hiện bên người Huyền Huyền Tiên Vương.

- Tiền bối, không biết hiện tại ta có thể lấy được cơ duyên gì đây?

Huyền Huyền Tiên Vương nhìn Diệp Hạo mà trong mắt đầy vẻ chấn kinh.

- Ta có một dự cảm thành tựu tương lai của ngươi sợ rằng sẽ vượt qua ta, dù Bán Thần cảnh trong truyền thuyết cũng không phải cực hạn của ngươi.

Tu Sĩ toàn trường khiếp sợ nhìn Diệp Hạo.

Huyền Huyền Tiên Vương lại đánh giá Diệp Hạo cao như vậy?

Mà lúc này bọn họ mới mơ hồ ý thức được tại sao Trận Đạo Tổng Các, Đan Đạo Tổng Các, Luyện Khí Tổng Các cùng lúc lựa chọn Diệp Hạo làm Thiếu Các Chủ.

Có lẽ thứ bọn họ coi trọng thành tựu tương lai của Diệp Hạo.

Bán Thần!

Đây chính là cảnh giới trên cả Tiên Vương Đỉnh Phong a!

Diệp Hạo cười không nói.

Bán Thần cảnh, hắn tự tin không có vấn đề gì.

- Ban đầu ta còn nghĩ thu ngươi làm đồ đệ, hiện tại ta thấy mình không có tư cách này nữa.

Giây lát sau Huyền Huyền Tiên Vương có chút thổn thức nói.

Tiếng nói vừa dứt Huyền Huyền Tiên Vương lại nói.

- Bất quá ta tin tưởng Đại Đạo cảm ngộ của ta vẫn có dùng đối với ngươi.

Nói đến đây Huyền Huyền Tiên Vương đưa ra một sợi Thần Niệm điểm vào mi tâm Diệp Hạo.

- Sợi Thần Niệm này bao hàm toàn bộ Thần Thông cùng Đại Đạo cảm ngộ của ta.

Huyền Huyền Tiên Vương nói khẽ.

- Năm đó ta có tư cách trùng kích Bán Thần cảnh, đáng tiếc trên đường tiến công Nam Vực gặp phải mai phục, nếu không mà nói ta hiện tại đã sớm là một cường giả Bán Thần rồi.

- Tôn Yêu Vương nào?

- Kình Thiên Yêu Vương.

- Chưa nghe nói qua.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái rồi lắc đầu.

- Ngươi chưa nghe nói tới Kình Thiên Yêu Vương cũng bình thường, bởi vì trước đó ta cũng không nghe nói qua, bất quá năm đó hắn đã có tu vi Tiên Vương Đỉnh Phong, hiện tại có khả năng đã đặt chân Bán Thần cảnh, về sau nếu ngươi đối mặt hắn thì cần phải cẩn thận.

Huyền Huyền Tiên Vương cảnh cáo.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Không biết tiền bối nói thiên đại cơ duyên là cái gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Tên tiểu tử ngươi.

Huyền Huyền Tiên Vương chỉ Diệp Hạo cười nói.

- Đi theo ta.

Nói đến đây Huyền Huyền Tiên Vương lại nghĩ tới cái gì, quay người nhìn về phía Diệp Thiên cùng mấy ngàn tên tu sĩ nói.

- Nơi này là di tích cũ cũng là Bảo Tàng chi địa Cổ Huyền Tông năm đó.

- Tầng một bao quát mấy ngàn dặm, có đủ loại linh dược, các ngươi có thể tùy ý đi lấy, nhưng không thể tranh giành lẫn nhau.

Huyền Huyền nói đến đây mang theo Diệp Hạo rời đi.

Đợi đến khi Huyền Huyền Tiên Vương cùng Diệp Hạo biến mất, đám người Diệp Thiên không hẹn mà cùng vọt vào bên trong.

Sau khi tiến vào Động Phủ, những Tu Sĩ này bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ.

- Những Dược Tài này đều vạn năm tuổi trở lên a.

- Cầm ra một gốc nào đều có giá trên trời cả?

- Gốc này là của ta.

- Ta coi trọng gốc này.

- Thả tay ngươi ra.

Sau khi vài Tu Sĩ xuất thủ tranh đấu, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một dải lụa đánh bọn họ thành mảnh vỡ.

Tu Sĩ toàn trường hoảng sợ.

Mà lúc này một tiểu nữ mặc Thanh Y xuất hiện giữa không trung, nàng chỉ những tu sĩ này nói.

- Vừa rồi Huyền Huyền Tiên Vương đã nói qua, bất luận kẻ nào đều không được xuất thủ cướp đoạt, nếu kẻ khác đã hái Dược Tài, ngươi phải ngắt lấy cái khác.

Tiểu nữ thanh y nói đến đây chú ý tới không ít Đan Sư mang ánh mắt sáng rực mà nhìn mình.

- Các ngươi muốn làm gì?

Tiểu nữ hài trừng mắt nhìn những Đan Sư kia một cái.

Những tên Đan Sư kia vội vàng lui lại.

- Tiêu Các Chủ, ngài biết thân phận của tiểu nữ hài này không?

Ngao Huyền nhẹ giọng hỏi.

- Tiểu nữ hài do vô thượng Bảo Dược hóa hình thành, dù Tiên Vương cường giả cũng có lợi ích rất lớn. Tiêu Kỳ Thủy vừa mới nói đến đây, ánh mắt Tu Sĩ giữa sân phát sáng lên.

Bất quá sau khi Tiêu Kỳ Thủy nói câu tiếp theo, bọn họ nhanh chóng tắt đi tâm tư này.

- Bất quá do tiểu nữ hài này nuốt dược lực nơi đây nên cũng đã trưởng thành, cho dù phổ thông Tiên Vương cường giả chưa hẳn là đối thủ của nàng.

Tiêu Kỳ Thủy chậm rãi nói.

Ai còn dám?

Phổ thông Tiên Vương cường giả đều không phải đối thủ?

Dù cho mấy ngàn Tu Sĩ cùng lên cũng vô dụng thôi?

- Còn nữa, ngắt lấy Dược Tài nơi đây thì không nên đả thương rễ cây, nếu không. Thanh Y tiểu nữ không hề nói đoạn sau, nhưng đám mọi người đều rất rõ ràng, mấy tên Tu Sĩ vừa rồi là một ví dụ.

Giữa không trung, Diệp Hạo lẳng lặng đứng bên cạnh Huyền Huyền Tiên Vương.

- Thiên đại cơ duyên mà tiền bối nói đây hả?

Diệp Hạo chỉ Thanh Y tiểu nữ nói.

- Tu vi của Tiểu Niếp cũng đã đạt đến Tiên Vương Trung Giai, khi ngươi còn chưa trưởng thành thì nàng là trợ lực tốt.

Huyền Huyền Tiên Vương cười nói.

- Chẳng lẽ không phải một phần thiên đại cơ duyên?

- Xem ra cũng đúng.

Diệp Hạo không khỏi nhẹ gật đầu.

- Chờ ngươi đặt chân Tiên Vương Cảnh, có thể luyện hóa Tiểu Niếp, đến lúc đó tu vi của ngươi có thể liên tục tăng lên hai tiểu cảnh giới.

- Tiểu Niếp cũng đã Hóa Hình, sao có thể luyện chế Tiên Đan được?

Diệp Hạo vội vàng cự tuyệt.

- Thế nhưng Tiên Vương Cảnh muốn tăng lên lại không đơn giản như ngươi nghĩ?

Huyền Huyền Tiên Vương hướng dẫn từng bước nói.

- Vậy cũng không được.

Diệp Hạo chém đinh chặt sắt nói.

- Ngươi thực sự nghĩ như vậy?

Huyền Huyền Tiên Vương cười như không cười nhìn Diệp Hạo nói.

- Tiền bối không cần thăm dò ta, đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm.

Diệp Hạo nhìn Huyền Huyền Tiên Vương một cái rồi đáp.

- Dù tu vi của ta ngừng bước không tiến, cũng tuyệt đối sẽ không luyện hóa Tiểu Niếp.

- Cổ hủ.

Huyền Huyền Tiên Vương nhẹ nhàng lắc đầu rồi phun ra một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận