Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1694: Khẩu xuất cuồng ngôn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

10 năm!

20 năm!

30 năm!

Thời gian dần qua, Thiên Kiêu Tiên Vực độ kiếp chứng đạo thành Tiên Vương.

Mà lúc này độc bá thiên hạ cũng không phải Tiên Tôn, mà là Tiên Vương cao cao tại thượng.

Đám Tiên Vương này vừa mới vững chắc tu vi đã xuất thủ hướng tới các Đại Thế Lực.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Nhất Trọng Thiên lại một lần nữa lâm vào máu tanh mưa gió.

Nhưng 24 Đại Vực Viêm Hoàng Tông lại không chịu ảnh hưởng.

Bởi vì gia hỏa nào dám cả gan nháo sự hoàn toàn bị tướng sĩ Viêm Hoàng Tông trấn áp.

Viêm Hoàng Tông không giống thế lực Tiên Đình rắc rối phức tạp đạo lý giải cứu đối nhân xử thế.

- Ta không tin Viên Hoàng Tông không cho mặt mũi người nào cả.

Trong một quán rượu một thnah niên cầm trong tay chiết phiến nhàn nhạt nói.

- Tuyển Vĩnh đạo huynh, có mấy lời tốt nhất vẫn không nên nói bậy.

Tuyển Vĩnh nhìn thanh niên bên cạnh một cái, nói.

- Ta thừa nhận thực lực tổng bộ Viêm Hoàng Tông mạnh mẽ, nhưng không nên quên nơi này là Dương Thành, Viêm Hoàng Tông ở trong này thì có bao nhiêu cường giả?

- Viêm Hoàng Tông tổng cộng đã có 30 cường giả chứng đạo thành Tiên Vương đó.

- Thì đã sao?

Tuyển Vĩnh nhàn nhạt nói ra.

- Ta chỉ biết Thành Chủ Dương Thành là Hứa Kiếm Nhất.

Nói đến Hứa Kiếm Nhất, trong mắt không ít tu sĩ giữa sân đều lộ vẻ coi thường.

Bởi vì Hứa Kiếm Nhất chỉ là một Chuẩn Thiên Kiêu.

Bọn họ không biết Hứa Kiếm Nhất chứng đạo Tiên Vương như thế nào, nhưng dù thế thì Hứa Kiếm Nhất có thể mạnh cỡ nào chứ?

Cưỡng ép tăng lên tới Tiên Vương, Bản Nguyên Hứa Kiếm Nhất đoán chừng sẽ bị tiêu hao sạch sẽ?

- Ý ngươi muốn nói gì đây?

Lúc này một thiếu nữ phong thái yểu điệu bình tĩnh hỏi.

- Ta muốn nói, chỉ cần không phải ở Tuyết Vực không cần để ý Viêm Hoàng Tông.

Tuyết Vĩnh lườm thiếu nữ kia một cái nói.

- Ha ha.

- Ngươi cười cái gì?

- Không có gì.

- Cút sang đây.

Tuyết Vĩnh nhìn thấy nữ tử kia trả lời như vậy trong mắt lóe ra một đạo tinh mang.

Tuyển Vĩnh là ai?

Thiên Kiêu Tiên Vương!

Thiếu nữ kia hơi lắc đầu.

- Ngươi lăn một cái cho ta nhìn xem?

- Tự tìm đường chết.

Tuyết Vĩnh nói xong động thủ.

Đại thủ hắn bắt lấy thiếu nữ kia, mắt thấy sắp bắt được bả vai mình, thân hình thiếu nữ kia hơi run một cái, bàn tay Tuyển Vĩnh Pháp lập tức vỡ nát.

Sắc mặt Tuyết Vĩnh không khỏi thay đổi.

- Ngươi là ai?

Đến lúc này nếu còn không biết thiếu nữ kia là tồn tại kinh khủng thì lao vào tường tự tử cho rồi.

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi vừa rồi đã động sát ý với ta.

Nói đến đây, thân hình thiếu nữ lóe lên xuất hiện đối diện Tuyết Vĩnh.

- Như vậy ta cũng không cần khách khí với ngươi.

- Chỉ bằng ngươi?

Tuyết Vĩnh tức giận quát hỏi.

Thực lực thiếu nữ này rất mạnh.

Nhưng không có nghĩ Tuyết Vĩnh sợ nàng.

- Quỳ xuống cho ta.

Thiếu nữ hướng về Tuyết Vĩnh quát lớn một tiếng.

Thanh âm mang theo lực xuyên thấu đáng sợ, nháy mắt đã xuyên qua Thức Hải Tuyến Vĩnh.

Tuyến Vĩnh quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, tiếp đó hai đầu gối mềm nhũn quỳ trước mặt nàng.

Bàn tay thiếu nữ đặt trên đỉnh đầu hắn.

- Chỉ từng đấy thực lực cũng dám ở Dương Thành diễu võ giương oai?

- Ngọc sư muội, ngươi đang làm cái gì vậy?

Lúc này một thanh niên người khoác Khải Giáp giẫm lên một đạo độn quang xuất hiện ở quán rượu.

- Vị này vừa nãy đã nói lời bất kính với Hứa Thành Chủ.

Thiếu nữ nhìn thanh niên nói.

Thanh niên trầm ngâm một chút, nói.

- Chỉ cần không phải nhục mạ thì không cần xuất thủ.

- Nhưng vừa nãy ta phản bác vài câu, vị này đã muốn hạ sát thủ đó.

Thiếu nữ trầm giọng nói.

- Ngươi chắc chứ?

Thanh niên người khoác Khải Giáp nhìn Tuyết Vĩnh trong mắt lộ vẻ ác liệt.

- Ta chắc chắn.

Thiếu nữ gật đầu.

- Theo ta đi một chuyến.

Thanh niên lạnh lùng mở miệng.

Trong lòng Tuyết Vĩnh trầm xuống.

Nếu bị mang đi, về sao hắn sao còn xông xáo ở Nhất Trọng Thiên.

Xoát!

Tuyển Vĩnh hóa thành một vết sáng bỏ chạy.

- Dám trốn?

Thanh niên kia rút ra Chiến Kiếm chém mạnh về phía Tuyến Vĩnh, khiến trong lòng Tuyến Vĩnh đang chạy trốn không khỏi khủng hoảng.

Ngay lúc hắn quay người quan sát, một đạo Kiếm Quang đã xuyên qua bả vai hắn, quán tính cường đại kéo theo hắn đụng tới tường thành phía xa.

Bịch một tiếng Tuyến Vĩnh bị ghim chặt vào tường thành phía sau.

Cùng lúc đó, Trận Pháp ẩn trên tường thành bị kích thích, nếu không tường thành sẽ bị đụng nát vụn rồi.

Lúc này, thanh niên dừng trước mặt Tuyến Vĩnh.

- Ngươi dám chống lệnh bắt?

- Viêm Hoàng Tông chứng đạo không có ngươi.

Tuyến Vĩnh nhìn chằm chằm thanh niên đối diện, trầm giọng nói.

- Đây không phải chuyện rất bình thường à?

Thanh niên kia cười lạnh nói.

- Ngươi cho rằng Thiên Kiêu Viêm Hoàng Tông chỉ ở Độ Kiếp Đông Vực?

Tuyến Vĩnh không khỏi giật mình.

- Ngươi cho rằng Tiên Vương Viêm Hoàng Tông chỉ có 30 người?

Thiếu nữ bồng bềnh mà tới, trong mắt lộ vẻ châm chọc.

- Chẳng lẽ đến 300 tôn?

Thiếu nữ cười một tiếng, dời chủ đề.

- Nể tình ngươi không tạo thành hậu quả gì lớn, Viêm Hoàng Tông sẽ không trừng phạt ngươi quá nặng, vào nhà tù Viêm Hoàng Tông ta hảo hảo mà cải tạo đi.

- Các ngươi muốn giam giữ ta?

Tuyến Vĩnh giật mình nói.

- Ngươi biết sư tôn ta là ai không?

- Sư tôn ngươi là ai?

- Sư tôn ta là Đường Khung.

- Đường Khung hả?

Thiếu nữ cười nói.

- Cái tên này ta sẽ nhớ kỹ, sau đó cao thủ Viêm Hoàng Tông ta sẽ đi trước hỏi một chút ngươi đến đây nháo sự Viêm Hoàng Tông có phải do hắn bày mưu tính kế hay không?

Sắc mặt Tuyến Vĩnh biến đổi.

Hắn bây giờ mới nhớ tới phía sau Viêm Hoàng Tông có cường giả Bán Thần tọa trấn.

Mà sư tôn hắn chỉ là một Tiên Vương cao giai mà thôi.

- Việc này không liên quan gì đến sư tôn ta.

Tuyến Vĩnh vội nói.

- Có quan hệ hay không ta không biết, Viêm Hoàng Tông chúng ta sẽ điều tra.

Thiếu nữ thản nhiên nói.

- Có thể nói cho ta tên của ngươi được không?

Tuyến Vĩnh trầm mặc một hồi, nói.

- Ngọc Băng Nhi.

Thiếu nữu không thèm để ý nói.

- Sao? Về sau muốn tìm ta trả thù? Luôn hoan nghênh.

- Chuyện hôm nay, Tuyến Vĩnh ta nhớ kỹ.

- Tìm lại mặt mũi không phải không thể, nhưng nếu thông qua thủ đoạn hèn hạ, đừng trách Viêm Hoàng Tông ta không khách khí với ngươi.

Thanh niên nhìn chằm chằm Tuyến Vĩnh, cảnh cáo.

- Còn nữa, ta tên Trương Phong, về sau ngươi cũng có thể tới tìm ta.

Nói đến đây Trương Phong dừng một chút nói.

- Bất quá bây giờ ta phải đưa ngươi đi Tổng Bộ.

Dính đến Tiên Vương, nhất định phải báo cáo.

Trương Phong nói xong đặt trên người Tuyển Vĩnh hai đạo Cấm Chế.

- Đi thôi.

Nhìn Trương Phong mang theo Tuyển Vĩnh đi, Ngọc Băng Nhi lập tức đuổi theo.

- Chờ ta với.

- Có chuyện gì sao?

- Ta cũng định về Tông.

- Về Tông Môn làm gì?

- Ta muốn xem Tông Chủ xuất quan chưa.

- Tông Chủ đã mấy năm rồi chưa xuất hiện.

- Năm nay có lẽ sẽ xuất hiện.

- Có lẽ vậy.

Hai người đưa Tuyến Vĩnh đến Chấp Pháp Đường nói rõ mọi chuyện sau đó đi đến Nghị Sự Điện.

Khiến Ngọc Băng Nhi thất vọng là năm nay Diệp Hạo vẫn không xuất quan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận