Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3075: Tô Lam Thiên.

- Thuận Thông thương hội được tạo ra từ ba cường giả Tương Lai cảnh đỉnh phong, ta thuộc mạch của Tô hội phó, Tô Lam Thiên.

Tô Nhuế nhẹ nhàng nói.

- Ngươi biết ta là ai không?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Âm Dương vực Diệp Dương.

Tô Nhuế hơi nghi hoặc một chút, vì sao Diệp Hạo lại hỏi vấn đề này?

- Ta chưa từng thừa nhận ta là Diệp Dương.

Lời nói của Diệp Hạo khiến Tô Nhuế sợ hãi cả kinh.

Cái gì?

Chẳng lẽ người trước mắt không phải là Diệp Dương?

Cũng đúng lúc này trong tay Diệp Hạo xuất hiện một lệnh bài.

Khi Diệp Hạo lật mặt trước của lệnh bài ra, con mắt Tô Nhuế lập tức co rụt lại.

Cửu Cung vực, đệ nhất Thiên Bảng, Tinh Hà.

- Ngươi là người đứng đầu Cửu Cung vực?

Khi nói câu này, Tô Nhuế hít vào một ngụm khí lạnh.

Bốn chữ đệ nhất Thiên Bảng đại biểu cho cái gì?

Tô Nhuế hiểu rất rõ.

- Sở dĩ ta không phủ nhận thân phận Diệp Dương là bởi vì ta không muốn bại lộ thân phận của mình.

- Vì sao?

- Sau khi bại lộ, những tộc kia còn có thể ra tay với ta sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Sẽ sao?

Sẽ không!

Một khi Diệp Hạo bại lộ bản thân thân phận, các đại thế lực Ngũ Hành vực ai còn dám xuất thủ?

- Tinh Hà công tử, ngươi chờ một chút, ta sẽ tới tổng bộ mang tài nguyên mà ngươi muốn tới.

Tô Nhuế có chút lo âu nói.

Nàng lo Diệp Hạo giận chó đánh mèo lên Thuận Thông thương hội.

Phải biết cho dù là thế lực ngũ cấp cũng không dám đắc tội với người đứng đầu Thiên Bảng.

Không nói những ai khác, chỉ nói Hạo Thương.

Hạo Thương đánh Khổng Huân, làm nhục Ngọc Hành.

Ngươi xem Khổng gia, Ngọc tộc nói gì không?

Cái gì cũng không có!

Người đứng thứ ba Thiên Bảng đã có uy lực đến như vậy, lại càng không cần phải nói đến người đứng đầu Thiên Bảng.

- Ta không hi vọng có quá nhiều người biết thân phận của ta.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta hiểu.

Ánh mắt Tô Nhuế lóe lên, nghiêm túc gập đầu thật mạnh.

Thông qua truyền tống trận của thương hội, Tô Nhuế lập tức về tới tổng bộ.

Sau khi đến tổng bộ, Tô Nhuế đi thẳng tới thư phòng của Tô Lam Thiên.

- Tô Nhuế có chuyện quan trọng bẩm báo.

- Vào đi.

Từ thư phòng truyền ra một giọng già nua.

Sau khi tiến vào, Tô Nhuế thấy một lão giả râu tóc bạc trắng.

Sinh mệnh của lão giả này đã đi đếm điểm cuối, toàn thân đều tràn ra khí tức mục nát.

Chóp mũi Tô Nhuế có chút cay cay.

Nếu lão giả không nói, mạch của nàng có thể tồn tại hay không cũng là một vấn đề.

- Lão tổ.

Tô Nhuế có chút ngẹn ngào nói.

- Sinh tử vô thường, nghĩ thoáng là tốt.

Tô Lam Thiên cười an ủi.

- Có chuyện gì? Nói đi.

- Ta muốn nói với lão tổ về chuyện của Diệp Dương.

- Diệp Dương?

Tô Lam Thiên trầm ngâm một hồi nói.

- Ngươi cũng biết lần này Nhân Vương Khổng gia tạo áp lực với Thuận Thông thương hội chúng ta, vừa rồi ta nhận được tình báo tu vi của Diệp Dương có lẽ không hề dưới Khổng Huân, nhưng căn cơ của Diệp Dương dù sao cũng không ở Ngũ Hành vực chúng ta.

Ý của Tô Lam Thiên cực kỳ rõ ràng.

So với Diệp Dương, Khổng Huân có giá trị hơn.

- Nhưng nếu hắn không phải là Diệp Dương thì sao?

Tô Lam Thiên lập tức ngồi đàng hoàng.

- Hắn là ai?

- Cửu Cung vực, đệ nhất Thiên Bảng, Tinh Hà.

Sắc mặt Tô Lam Thiên lập tức thay đổi.

Đệ nhất Thiên Bảng?

Cái danh này cũng quá doạ người rồi.

- Tin tức chắc chắn không?

Tô Lam Thiên nghiêm túc hỏi.

- Ta đã xem lệnh bài của hắn.

Tô Nhuế nghiêm mặt nói.

Không có người nào dám giở trò dối trá trên lệnh bài.

Nếu không sẽ bị trật tự oanh sát.

- Khó trách hắn coi trời bằng vung.

Ánh mắt Tô Lam Thiên lộ ra vẻ hiểu rõ.

Biểu hiện của Diệp Hạo quá ngông cuồng.

Trước đó Tô Lam Thiên còn cảm thấy Diệp Hạo đang tự tìm cái chết, bây giờ hắn mới hiểu ra hắn có đủ thực lực để làm điều này.

- Lập tức đưa tài nguyên mà Tinh Hà công tử cần cho hắn.

Tô Lam Thiên đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Đúng rồi, giảm bốn mươi phần trăm tiền đi.

- Nếu giảm bốn mươi phần trăm, vậy chúng ta cũng không thể kiếm lời được.

Tô Nhuế thấp giọng nói.

- Kiếm lời? Chỉ cần có thể lấy được nhân tình của Tinh Hà công tử, cho dù Thuận Thông thương hội chúng ta lỗ vốn cũng phải theo.

Tô Lam Thiên vừa cười vừa nói.

- Trước đó Tinh Hà công tử có nói hắn không muốn quá nhiều ngươi biết thân phận của hắn.

Tô Nhuế nhắc nhở.

- Lúc đầu ta cũng không định để hai chi khác biết.

Tô Lam Thiên nhìn Tô Nhuế nói.

- Tô Nhuế, ngươi phải nghĩ cách bám được vào Tinh Hà công tử, mặc kệ phải trả bất cứ giá nào.

Khuôn mặt Tô Nhuế lập tức đỏ ửng.

Nàng làm sao không hiểu bất cứ giá nào trong miệng Tô Lam Thiên là chỉ gì chứ?

...

Thượng Thanh thành!

Tô Nhuế đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Tinh Hà công tử, ngươi kiểm tra thử.

Diệp Hạo nhìn lướt qua rồi gật đầu.

- Không sai.

- Tinh Hà công tử, vì để tỏ lòng áy náy, Thuận Thông thương hội chúng ta quyết định lần này sẽ giảm bốn mươi phần trăm.

- Bốn mươi phần trăm? Nếu thật sự bốn mươi phần trăm thì thương hội các ngươi làm gì còn lợi nhuận nữa?

Diệp Hạo nói xong liền từ chối.

- Vẫn nên dùng giá đã chốt trước đó để giao dịch thì hơn.

- Tinh Hà công tử.

Tô Nhuế còn đang định nói đã bị Diệp Hạo cắt đứt.

- Cứ quyết định như thế đi, còn tài nguyên trên danh sách này, mau sớm giúp ta gom đủ.

Tô Nhuế nhìn thoáng qua, lập tức bị chấn động.

- Tinh Hà công tử, tài nguyên trên danh sách này tiêu chí ít cũng phải tám trăm ức Hoàng thạch lận.

Trước đó Diệp Hạo cũng chỉ mua tài nguyên không quá ba mươi ức Hoàng thạch.

Thế nhưng lần này không ngờ đạt đến tám trăm ức.

- Ta chỉ muốn biết Thuận Thông thương hội các ngươi có thể gom được hay không?

- Cần một chút thời gian.

Tô Nhuế trầm ngâm một hồi, ánh mắt sáng lóng lánh nói.

Cuộc làm ăn này nếu suôn sẻ, Thuận Thông thương hội sẽ kiếm lợi hơn trăm ức.

Đã thật lâu rồi Thuận Thông thương hội chưa có một cuộc làm ăn lớn như vậy.

- Đại khái cần bao lâu?

- Tài nguyên mà ngươi mua đa phần đều là loại đứng đầu, quý giá, muốn gom đủ cũng phải một năm nửa năm.

Tô Nhuế trầm giọng nói.

- Được, ta cho ngươi thời gian một năm.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Khi hai bên thoả thuận xong một vài chi tiết, Diệp Hạo đưa cho Tô Nhuế một túi càn khôn.

- Đây là... ?

Thần niệm Tô Nhuế quét qua, không khỏi sợ ngây người.

Bên trong túi càn khôn là tám trăm ức Hoàng thạch.

- Mua lượng tài nguyên này cần phải có lượng lớn Hoàng thạch, mà Thuận Thông thương hội các ngươi đoán chừng cũng phải dùng phủ khố.

Diệp Hạo nhìn Tô Nhuế nói.

- Vả lại lần hành động này cũng chỉ có mạch các ngươi, vì phòng ngừa phiền phức không cần thiết xảy ra, ta trả trước cho các ngươi trám trăm ức Hoàng thạch.

Ánh mắt Tô Nhuế nhìn Diệp Hạo cũng thay đổi.

Trước đó Tô Nhuế cũng nghĩ đến vấn đề này.

Chỉ là mấy loại chuyện như vậy nàng làm sao há miệng được đây?

Nhưng khiến nàng không ngờ rằng Diệp Hạo đã nghĩ thay cho nàng rồi.

- Được rồi, ta phải đi.

Ngay sau đó Diệp Hạo đứng lên.

- Tinh Hà công tử, ngươi muốn đi đâu?

- Thiên Cung.

Trước đó Hạo Thương đã mời Diệp Hạo tới Thiên Cung, hiện tại thừa dịp không có chuyện gì, hắn cũng nên đi Thiên Cung một chuyến.

- Thiên Cung, ta cũng muốn đi.

Tô Nhuế có chút xấu hổ nói.

- Tô tiểu thư vẫn nên giúp ta gom tài nguyên thì hơn.

Diệp Hạo cười từ chối nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận