Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2484: Phân Chia Khu Vực

- Sau khi bọn họ không còn áp lực về sinh tồn lúc đó nhân khẩu chắc chắn sẽ tăng vọt.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ta đã hoạch định cho bọn hắn khu vực đủ cho một ngàn vạn tu sĩ sinh tồn.

Khổng Dĩnh Nhi nhẹ nhàng nói.

- Mang ta đi nhìn.

Diệp Hạo nhìn Khổng Dĩnh Nhi nói.

Mấy canh giờ sau Khổng Dĩnh Nhi đã mang Diệp Hạo tới một khu vực bao la.

- Ở trong này bọn họ có thể kiến tạo thành trì, cũng có thể sinh hoạt trong rừng phía đông, còn phía tây có một con sông chảy dài, phía bắc dựa vào Đà thành.

Khổng Dĩnh Nhi giới thiệu một phen.

- Hơn nữa phía đông có một mạch khoáng, có thể khai thác lâu dài.

Đám người Liêu Đông Thăng nghe xong Khổng Dĩnh Nhi giới thiệu ánh mắt nguyên một đám đều sáng lên. Chuyện này đối với bọn hắn mà nói không thể nghi ngờ là một chỗ thế ngoại đào nguyên.

- Ta đã báo cho thế lực gần đó, không cho phép có ý đồ với bọn họ, tin tưởng không có người nào dám vi phạm ý chí Viêm Hoàng tông chúng ta.

Khổng Dĩnh Nhi nói tiếp.

Diệp Hạo nhìn bốn phía một lần nói.

- Đưa phiến khu vực phía đông kia cũng chia cho bọn họ.

- Được.

Khổng Dĩnh Nhi gật đầu.

Đây chính là trong phạm vi thế lực của Viêm Hoàng tông. Ai dám nói không được?

- Vượn già, sau khi chia phiến khu vực kia cho các ngươi, các ngươi có thể gánh chịu nhân khẩu đạt tới ba ngàn vạn.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tương lai nếu như các ngươi muốn mở rộng cũng được, nhưng không thể mở rộng trong phạm vi thế lực Viêm Hoàng tông.

- Đương nhiên rồi.

Vượn già nói gấp.

Nhân khẩu tăng vọt gấp mười còn không biết phải cần bao nhiêu thời gian đây?

Đó là chuyện tương lai. Đối với vượn già mà nói quan trọng nhất chỉ là sống được.

- Chuyện phân chia khu vực sinh hoạt giao lại cho ngươi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ta nghĩ đến lúc đó các đại bộ lạc còn cãi cọ nhiều hơn nữa.

- Chuyện này ta sẽ an bài thỏa đáng.

Vượn già trịnh trọng nói.

Vượn già sống đến từng này làm sao không biết chuyện xấu mấy bộ lạc này gây ra.

Bất quá bây giờ thân thể vượn già đã khỏi rồi, hơn nữa sau khi hấp thụ Chuẩn Hoàng bản nguyên, tu vi hắn đã có dấu hiệu đột phá. Dưới tình huống như vậy vượn già có thể nói nhiệt tình mười phần, nếu ai còn dám làm chuyện bẩn thỉu lập tức một tát giết chết bọn họ.

- A Đóa, các ngươi có muốn đi theo ta không?

Diệp Hạo nhìn về phía a Đóa nói.

- Diệp công tử, ý của ngươi là... ?

A Đóa mong đợi nói.

- Các ngươi có thể trở thành một thế lực phụ thuộc Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Sau này chỉ cần nam nữ trong tộc có tư chất tốt có thể ở tổng bộ Viêm Hoàng tông tiến hành tu hành.

- A!

A Đóa kinh động, ngay sau đó nói gấp.

- Nguyện ý, nguyện ý, nguyện ý.

Đồ đần mới không muốn đi.

Sau khi trở thành thế lực phụ thuộc Viêm Hoàng Tông, trên người sẽ có dấu hiệu Viêm Hoàng tông. Từ đó ai còn dám trêu chọc a Đóa bộ lạc nữa?

Hơn nữa a Đóa cũng chán ghét người bộ lạc Liêu Đông Thăng, những năm này không ít lần bộ lạc a Đóa bị bọn họ xa lánh. Nàng chán ghét cảnh ngươi lừa ta gạt, nàng chỉ muốn bình ổn mà sinh hoạt. Đương nhiên a Đóa các nàng nếu ở lại nơi này, cũng không có bộ lạc nào dám nhằm vào các nàng. Nhưng trong lòng cuối cùng vẫn có chút khó chịu.

Địa phận Viêm Hoàng tông sau khi lớn ra mười mấy lần có rất nhiều khu vực trống trải, Diệp Hạo từ sớm đã kêu Khổng Dĩnh Nhi an bài một chỗ động thiên phúc địa cho bộ lạc a Đóa, có thể nói nơi đó vô luận là hoàn cả tu hành hay tài nguyên đều gấp mười lần ở đây. Những bộ lạc khác nhìn tu sĩ bộ lạc a Đóa trong lòng tràn đầy hâm mộ. Đợi đến lúc tu sĩ bộ lạc a Đóa đi theo Diệp Hạo rời khỏi Liêu Đông Thăng mới lấy lòng nhìn vượn già nói.

- Tiền bối, ngươi có thể nói với Diệp tông chủ một chút, chúng ta cũng muốn trở thành thế lực phụ thuộc của Viêm Hoàng tông?

- Ngươi cảm thấy ai cũng có tư cách trở thành thế lực phụ thuộc Viêm Hoàng tông sao?

Vượn già hừ lạnh một tiếng nói.

- Thế lực Hoàng cấp! Các ngươi hiểu bốn chữ thế lực Hoàng cấp thế lực mang ý nghĩa gì không?

- Nhưng mà bộ lạc a Đóa cũng đã trở thành thế lực phụ thuộc Viêm Hoàng tông đó?

Liêu Đông Thăng không cam lòng nói.

- Bộ lạc a Đóa là lấy mệnh đổi tiền đồ, hiểu không?

Vượn già nhìn Liêu Đông Thăng một cái nói.

Nghe vậy Liêu Đông Thăng yên lặng lại. Thời điểm Diệp Hạo bị đại quân mấy vạn người vây khống bộ lạc a Đóa vẫn còn chưa biết thân phận của hắn.

Thế nhưng tu sĩ bộ lạc a Đóa bọn họ vẫn dứt khoát quyết tuyệt liền xông ra ngoài. Phải biết thứ bọn họ đối mặt là quân đoàn tinh nhuệ . Chờ đợi bọn họ có thể là toàn quân bị diệt. Nhưng người ta vẫn làm như vậy làm. Đây cũng là lý do vì sao vượn già nói bộ lạc a Đóa lấy mệnh đổi tiền đồ.

Sau khi Diệp Hạo an bài xong cho tộc a Đóa mới nói.

- A Đóa, chờ các ngươi thích ứng hoàn cảnh nơi này xong ta sẽ kêu người lựa chọn một nhóm đệ tử từ trong tộc ngươi ra để tiến vào Viêm Hoàng tông tu hành.

- Tạ Diệp tông chủ.

A Đóa nói khẽ.

Lúc này không thể lại kêu Diệp Hạo là Diệp công tử được. Diệp Hạo gật đầu liền theo Khổng Dĩnh Nhi rời khỏi.

Trên đường trở về Diệp Hạo mở miệng hỏi.

- Phiên Phiên đâu?

- Phiên Phiên các nàng đều tiến về Thánh điện tu hành.

- Thánh điện?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đúng vậy, Thánh điện.

Khổng Dĩnh Nhi thuật lại chuyện Thánh điện lại một lần.

- Khi nào Thánh điện mới biến mất?

- Hiện tại đã qua bốn mươi năm, bình thường sẽ còn dừng lại sáu mươi năm.

Khổng Dĩnh Nhi vừa cười vừa nói.

- Công tử, ngươi có muốn tiến về Thánh điện hay không?

- Không đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tẩy Tâm lộ ở Thánh điện chính là một lần lịch luyện khó có thể có được.

Khổng Dĩnh Nhi nói khẽ.

- Tẩy Tâm lộ?

Nghe được ba chữ này Diệp Hạo thở một hơi thật dài.

- Công tử, sao vậy?

- Chỉ là nhớ tới đến một số việc.

Diệp Hạo thong thả nói. Tẩy Tâm lộ ở Thánh điện có mạnh hơn chẳng lẽ có thể sánh ngang với Ma Quật sao?

- Ngươi có phải vẫn chưa tiến vào Tẩy Tâm lộ ?

- Vẫn chưa.

- Khi về tông môn ngươi bàn giao mọi việc cho rồi đi đi.

- Công tử, ngươi thực sự không đi?

- Không đi.

Khổng Dĩnh Nhi nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một cái, không tiếp tục hỏi. Nàng biết rõ Diệp Hạo nếu muốn nói nhất định sẽ nói, mà bây giờ hắn tránh cũng mang ý nghĩa không muốn nói. Sau khi về tới tông môn Khổng Dĩnh Nhi liền bàn giao một số việc trong tông cho Diệp Hạo, ba ngày sau Khổng Dĩnh Nhi mang theo đám nữ nhân Thanh Thanh đi đến Thánh điện.

Thánh điện!

Mỗi ngày đều có tu sĩ ra ra vào vào. Khi Khổng Dĩnh Nhi đến đã kéo theo một trận oanh động không nhỏ. Ai mà chả biết Khổng Dĩnh Nhi là đại trưởng lão Viêm Hoàng tông chứ.

- Khổng Dĩnh Nhi chính là thần tượng của ta.

- Đúng vậy, thị nữ có thể đạt đến bước này, toàn bộ Thần Vực cũng không có mấy người?

- Không biết Diệp Hạo còn thu thị nữ nữa không?

- Ta cảm thấy trước khi ngươi nói câu này thì hãy xem lại diện mạo của mình đi. Ngươi cảm thấy nữ nhân nào Diệp Hạo cũng đều đồng ý sao?

- Nói như Diệp Hạo sẽ coi trọng ngươi í.

- Ta dễ nhìn hơn ngươi.

- Đẹp mắt đại gia ngươi.

- Hình như Đường Phiên Phiên còn chưa đi ra khỏi Tẩy Tâm lộ.

- Đến lúc này mà vẫn chưa ra khỏi chỉ có thiếu niên chí tôn, Đường Phiên Phiên sẽ không phải cũng là thiếu niên chí tôn đấy chứ?

- Không phải là không có khả năng này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận