Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3281: Bị Cướp

Kỳ thật có điều hắn không hề nói.

Lúc Tử hoa vừa xuất hiện, hắn liền phong ấn không gian xung quanh.

Đây cũng là lý do vì sao Chung Hoa môn đều không hề phát hiện ra.

- Chỉ trong vòng mười năm tu vi của ngươi tăng từ Tương Lai cảnh sơ kỳ lên Tương Lai cảnh trng kỳ, hiện tại ngươi không định nói một tiếng gì mà dám rời đi?

Diệp Hạo nhìn thân ảnh kia nhàn nhạt nói.

- Chuyện này…

Trong lúc nhất thời Chu Tổ An không biết nên nói cái gì.

- Che chở Chung Hoa môn một trăm năm, thế nào?

- Một trăm năm có phải hơi nhiều rồi không?

Chu Tổ An có chút không tình nguyện nói.

- Ngươi có thể tăng từ Tương Lai cảnh sơ kỳ lên Tương Lai cảnh trung kỳ trong vòng một trăm năm sao?

Diệp Hạo hỏi.

Chu Tổ An á khẩu không trả lời được.

Chu Tổ An tu hành để cực hạn từ lâu, nếu không phải nhờ Tử hoa, làm sao hắn có thể đột phá đến trung kỳ được chứ?

- Ba mươi năm.

Chu Tổ An nghĩ một lát mới nói.

- Đây là giới hạn thấp nhất của ta.

- Ba mươi năm thì ba mươi năm.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta sẽ ở đây ba mươi năm.

Chu Tổ An nhìn Hứa Tĩnh nói.

- Sau này Chung Hoa môn nếu gặp chuyện không giải quyết được thì tới nơi này tìm ta.

- Đa tạ tiền bối.

Hứa Tĩnh mừng rỡ.

Ba mươi năm thì ba mươi năm.

Dù sao so với không có còn mạnh hơn nhiều.

Trước khi rời đi, Diệp Hạo nhìn Chu Tổ An một cái thật sâu, chẳng biết tại sao cái nhìn này khiến Chu Tổ An hãi hùng khiếp vía.

Hắn lập tức nhận ra gia hoả thoạt nhìn hiền lành này có thực lực vượt xa dự đoán của hắn.

Hắn biết ánh mắt của Diệp Hạo là đang cảnh cáo mình.

Nếu hắn không tuân thủ lời hứa, hoặc bằng mặt mà không bằng lòng, tên đó sẽ ra tay với hắn.

Hứa Tĩnh mang theo Diệp Hạo vừa mới đi đến cửa đại điện Chung Hoa môn, Hứa Kính Tông cùng với cao tầng Chung Hoa môn đã xếp thành một hàng đứng chờ từ lâu.

- Hứa Kính Tông xin ra mắt tiền bối.

Hứa Kính Tông đại biểu cho cao tầng tông môn hành lễ với Diệp Hạo.

Thần sắc trên mặt Diệp Hạo không có bất kỳ biến hoá gì.

- Ta chỉ đi ngang qua Chung Hoa môn các ngươi mà thôi, các ngươi không cần quá để ý đến ta.

Nói đến đây hắn liền đổi đề tài nói.

- Nếu mọi người đều đã gặp xong, Hứa Tĩnh, sắp xếp chỗ ở cho ta.

Hứa Tĩnh giật mình.

Diệp Hạo cũng quá không nể mặt mũi rồi.

Khi hắn đang suy nghĩ làm sao để giảng hoà, Hứa Kính Tông lại quát lớn.

- Hứa Tĩnh, lời tiền bối nói mà ngươi còn không nghe thấy sao? Còn không mau sắp xếp chỗ ở cho tiền bối.

Ngại Diệp Hạo không nể mặt mũi?

Thật ngại quá.

Ngay từ ban đầu Hứa Kính Tông đã không hề nghĩ đến chuynệ này.

Cao nhân tiền bối nào mà không có tính tình cổ quái chứ?

Ở trong lòng Hứa Kính Tông, Diệp Hạo đến đây một chuyến cũng đã rất nể mặt Chung Hoa môn bọn họ rồi.

Hứa Tĩnh sắp xếp nơi ở cho Diệp Hạo xong xuôi liền vội vàng đi tới thư phòng của Hứa Kính Tông.

- Cha.

- Hứa Tĩnh, có thể mời tiền bối đến Chung Hoa môn chúng ta, ngươi đã tạo ra một công lớn rồi đấy.

có thể đem tiền bối mời đến chúng ta Chung Hoa môn, ngươi có công lao lớn nhất.

Hứa Kính Tông vui vẻ nói.

- Cha, ở cấm địa sau núi chúng ta có một vị cường giả Tương Lai cảnh trung kỳ.

Hứa Tĩnh nói khẽ.

- Cái gì?

Hứa Kính Tông giật mình.

Hứa Tĩnh liền kể lại mọi chuyện vừa mới xả ra lại.

- Trời phù hộ cho Chung Hoa môn chúng ta.

Hứa Kính Tông kích động nói.

Có vị cường giả Tương Lai cảnh trung kỳ này, Chung Hoa môn có thể mạo hiểm làm một số việc.

- Ờ. . . Cha . . . Ngươi xem hôn sự của ta và Liễu Yên Nhi . . . ?

- Yên nhi? Sao ngươi lại nhắm vào nàng cơ chứ?

Hứa Kính Tông cười khổ nói.

- Cha, dù sao ta cũng đã lập công lớn. . . .

Hứa Tĩnh cầu khẩn nói.

- Ngươi cùng ta đến Bách Thảo các cầu hôn được không?

- Ài, được rồi, hai ngày này ta chuẩn bị danh sách quà tặng, ngày kia mang ngươi tới Bách Thảo các cầu hôn.

Hứa Kính Tông thở dài, cuối cùng vẫn quyết định thỏa hiệp.

Nếu là trước đó Hứa Kính Tông tuyệt đối sẽ không đến.

Bởi vì Liễu Yên Nhi là một trong ba đại Thánh nữ Bách Thảo các.

Thánh nữ đấy.

Hứa Tĩnh làm gì có thân phận để trèo cao chứ?

Nhưng bây giờ Hứa Kính Tông vì nhi tử mình quyết định thử một chút, cho dù có bị nhục nhã một chút cũng sẽ không hối tiếc,

Lỡ thành công thì sao?

Hôm nay Hứa Tĩnh đi tới tiểu viện của Diệp Hạo.

- Tiền bối.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo liếc Hứa Tĩnh một cái thản nhiên nói.

- Hai ngày này tiền bối ở đây thấy thế nào?

- Không tệ.

- Tiền bối, hôm nay ta tới Bách Thảo các cầu hôn, ngươi có thể giúp ta đi tạo thanh thế không?

Hứa Tĩnh ngượng ngùng nói.

- Là Liễu Yên Nhi mà ngươi nói?

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

- Đúng vậy.

- Đi thôi, dù sao ta cũng nhàn rỗi không có việc gì làm.

Diệp Hạo nói xong liền đứng lên.

Đột nhiên hắn nhớ tới một chuyện.

- Ta nhớ Long Uyên thương hội nói trong vòng ba ngày sẽ mang thổ nhưỡng tới.

- Đúng vậy.

Hứa Tĩnh vỗ đầu một cái mới nhận ra bản thân lại quên mất chuyện này.

- Ta lập tức kêu người tới hỏi.

Ngay sau đó Hứa Tĩnh nghiêm mặt nói.

Phải biết Diệp Hạo đã thanh toán xong bảy trăm viên Siêu Thoát đan tứ phẩm.

Mà lúc này Diệp Hạo lại cảm ứng được cái gì đó.

- Đến rồi.

Trên mặt Hứa Tĩnh lộ ra vẻ không hiểu.

- Cái gì?

- Người phụ trách Long Uyên thương hội đến.

Diệp Hạo vung tay lên xé rách không gian mang theo Hứa Tĩnh đi tới đại điện nghị sự của Chung Hoa môn.

Khi Diệp Hạo nhìn thấy Lâm Côn, Phó hội trưởng Long Uyên thương hội, hắn không khỏi nhíu mày lại.

- Các ngươi bị tập kích?

- Đúng vậy, toàn bộ đội ngũ ngoài ta ra đều bỏ mạng hết.

Lâm Côn nói đến đây, khắp khuôn mặt đều là nụ cười khổ.

- Điều tra ra được là người nào không?

- Không có.

Lâm Côn lắc đầu.

- Chúng ta đi tìm người ra tay, nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

- Vậy tiền đặc cọc làm sao bây giờ?

Hứa Tĩnh trầm giọng nói.

- Đây là tiền đặt cọc.

Lâm Côn nói xong trong tay xuất hiện một cái túi càn khôn.

Thần niệm Diệp Hạo nhìn lướt qua.

- Đây không phải là tiền đặt cọc lần trước.

Trước đó tiền đặt cọc mà Diệp Hạo đưa cho Lâm Côn đều là Siêu Thoát cảnh cửu đẳng tứ phẩm, mà bây giờ Lâm Côn lại trả hắn Siêu Thoát đán nhất đẳng tứ phẩm.

Chỉ là số lượng gấp chín lần phía trước.

Bởi vậy hai người là đồng giá.

- Tiền đặt cọc đã mang ra đi mua thổ nhưỡng đẳng cấp cao.

Lâm Côn cười khổ nói.

- Chúng ta phải bán một chút sản nghiệp có có thể góp đủ số Siêu Thoát đan này.

Vì để hoàn thành đơn đặt hàng của Diệp Hạo, Long Uyên thương hội cơ hồ đã vận dụng toàn bộ nội tình.

Lúc đầu nghĩ sẽ kiếm được một món hời, ai có thể ngờ lại xảy ra chuyện như vậy chứ.

- Đáng lý ra chúng ta nên bồi thường gấp ba lần tiền đặt cọc, nhưng thật sự hiện tại Long Uyên thương hội không bỏ ra nổi số tiền đó.

Lâm Côn vừa nói vừa đưa cho Diệp Hạo một tờ giấy vay nợ.

- Đây là giấy vay nợ mà Long Uyên thương hội viết cho ngươi, chúng ta định tách ra để trả trong vòng một trăm năm.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua rồi đốt trụi.

- Không cần bồi thường.

- Cảm tạ.

Lâm Côn chắp tay bái tạ nói.

- Mang ta đi tới hiện trường xảy ra.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi có năng lực truy tung?

Lâm Côn theo bản năng hỏi.

- Có lẽ sẽ có tin vui đấy.

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

Ngay sau đó Lâm Côn dẫn đường, Diệp Hạo, Hứa Tĩnh, Hứa Kính Tông cùng cao tầng Chung Hoa môn đều đi theo.

Đối với Hứa Tĩnh mà nói, cầu hôn chậm một ngày hay sớm một ngày cũng không khác gì nhau.

Bây giờ quan trọng nhất vẫn là ôm chặt đùi Diệp Hạo.

Cũng không quá lâu, một đoàn người Diệp Hạo đã đi đến hiện trường xảy ra chuyện.

Hai con mắt Diệp Hạo loé ra một tia sáng nhàn nhạt.

Hắn đang tìm nguồn gốc của chuyện này.

Hy vọng có thể tìm được một chút dấu vết để lại.

Không qua bao lâu, hắn thấy được một bóng người.

- Thì ra là ngươi.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận