Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3350: Cơ Phượng Hoàng Bất Đắc Dĩ

- Chúng ta nên làm gì đây?

Lam Tức bất an nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi mới trầm giọng nói.

- Chuyện duy nhất mà chúng ta có thể làm bây giờ là cố gắng tăng thực lực của bản thân lên.

- Có cần đề phòng Nghịch Thiên nhất mạch không?

Lam Tức bí mật truyền âm nói.

Từ khi Mang Chủng vực bị thiên hà Chủng Thiên hi sinh, toàn bộ trái tim của Lam Tức đều đặt trê người Diệp Hạo.

Nàng không quan tâm thiên hà Chủng Thiên, cũng không quan tâm thiên hà Hồn Thiên, nàng chỉ quan tâm đến Diệp Hạo.

- Bây giờ ta không thể nào động vào Nghịch Thiên nhất mạch được, đương nhiên đây không phải là lúc hai bên vạch mặt.

Diệp Hạo cho Lam Tức một ánh mắt ẩn ý.

Lam Tức khẽ gật đầu một cái.

Thời gian tiếp theo, Diệp Hạo tập trung phát triển cho Nhân tộc ở trong tiểu thế giới của mình.

Phải biết lúc ở thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên, Diệp Hạo đã vơ vét vô số tài nguyên, những tài nguyên này hắn đều bỏ vào bên trong phủ khố của mình.

Một năm qua đi.

Hai năm qua đi.

Ba năm qua đi.

Theo kế hoạch ban đầu, Diệp Hạo định trong vòng năm năm sẽ đột phá đến Kim Thế cảnh, nhưng hắn lại phải hao phí mười năm mới làm được.

Đây không phải là do Diệp Hạo không dùng Đại Mộng Tam Thiên Niên, mà là do thứ hắn cần phải tu hành thật sự quá nhiều.

Đồng thời tu hành ba đại đạo, hao phí tinh lực và thời gian, vượt xa hắn tưởng tượng.

Vả lại hắn còn phải suy nghĩ đến việc tinh thần hắn có thể thừa nhận được hay không.

Hắn không thể luôn luôn tu hành được.

Diệp Hạo bên này vừa mới đột phá, người của hắn đã mang tới một tin tức chấn động.

Thiên hà Hồn Thiên bắt đầu quá trình thanh lọc.

Chúa tể Đệ Cửu vực tuyên bố từ giờ trở đi cứ mười năm sẽ chôn vùi một vực, mà tu sĩ Đệ Nhất vực trừ phi thoả mãn điều kiện nhất định mới có thể tiến về Đệ Nhị vực, nếu không chỉ có thể tiêu tán theo Đệ Nhất vực mà thôi.

Tin tức này truyền ra khiến toàn bộ thiên hà Hồn Thiên đều oanh động.

Chúa tể Đệ Cửu vực nghĩ gì vậy?

Làm vậy chẳng khác gì tự sát.

- Không phải. Thứ nhất, Cơ Phượng Hoàng đang chọn những hạt giống tốt nhất của mỗi vực; thứ hai, Cơ Phượng Hoàng muốn thiên đạo của thiên hà Hồn Thiên hoàn thiện hơn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Sau khi Đệ Nhất vực sụp đổ, tạo hoá và quy tắc ẩn chứa trong đó sẽ được bổ sung vào những đại vực khác.

- Lúc Đệ Nhất vực bị chôn vùi, chúng ta có đi đoạt tài nguyên không?

Lam Tức hứng khởi nói.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Đám người Cơ Phượng Hoàng hẳn sẽ không có phép bất luận kẻ nào cướp đoạt tài nguyên của Đệ Nhất vực, ta cảm thấy bọn họ sẽ đưa tài nguyên của Đệ Nhất vực bổ sung vào thiên hà Hồn Thiên.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Dựa theo tiến độ trước mắt, chúng ta vẫn còn có cơ hội tiếp tục trưởng thành.

Lam Tức vui vẻ nói.

- Đúng vậy, hi vọng ta có thời gian đặt chân đến cấp độ Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo không hề nghĩ đến việc mình sẽ đặt chân đến Chúa Tể cảnh.

Hắn đã từng đặt chân Chúa Tể cảnh.

Vì vậy hắn biết rõ giữa Kim Thế cảnh đỉnh phong và Chúa Tể cánh rất rất xa.

Mà khoảng cách này muốn vượt qua không biết cần phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian.

Bây giờ việc Diệp Hạo muốn làm nhất là tăng lên Kim Thế cảnh đỉnh phong trong thời gian ngắn nhất.

Thời gian mười năm rất nhanh đã trôi qua.

Chúa Tể Đệ Cửu vực tiến hành tuyển chọn sinh linh Đệ Nhất vực, sinh linh phù hợp sẽ được phép tiến vào Đệ Nhị vực, nếu không phù hợp sẽ biến mất cùng với Đệ Nhất vực.

Khi Đệ Nhất vực bị huỷ diệt, tu sĩ thiên hà Hồn Thiên phát hiện quy tắc thiên địa càng hoàn thiện hơn, cùng lúc đó thậm chí bọn họ còn cảm thấy linh lực trong thiên đại còn tăng lên một chút.

- Mười năm sau, tu sĩ ưu tú của Đệ Nhị vực có thể đặt chân đến Đệ Tam vực.

Cơ Phượng Hoàng bỏ lại những lời này xong rồi trở về Đệ Cửu vực.

Tu sĩ Đệ Nhị vực run lẩy bẩy.

Kỳ thật bọn họ mơ hồ cũng đã đoán trước được kết quả này, chỉ là khi Cơ Phượng Hoàng tuyên bố bọn họ vẫn sợ hãi.

Mười năm.

Thời gian này thì có thể tăng lên bao nhiêu chứ?

Kỳ thật cũng không thể nói như vậy được.

Đây là một thời đại phát triển mạnh.

Cơ duyên, thực sự có rất nhiều.

Rất nhiều người chỉ cần lấy được một cơ duyên là có thể vọt lên tận trời.

Mỗi một cảnh giới, đám người Cơ Phượng Hoàng đều chọn một số lượng nhất định, tỉ như Quá Khứ cảnh sơ kỳ bọn họ chỉ lấy ba vạn tu sĩ, như vậy cho dù ngươi xếp thứ ba vạn lẻ một, ngươi cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở Đệ Nhị vực.

- Thế hệ trước hầu như không có cơ hội.

- Đại lão Đệ Cửu vực đagn đài thải những lão già chúng ta.

- Nói đúng hơn là đào thải kể yếu, thế hệ trước cũng có không ít người vọt lên.

- Tu sĩ Đệ Nhất vực chết chín phần mười, không biết tu sĩ Đệ Nhị vực có giữ tỷ lệ này không?

- Rửa mắt mà đợi.

Diệp Hạo không có tâm tư quản chuyện của thiên hà Hồn Thiên.

Những năm này hắn vẫn luôn vận dụng Đại Mộng Tam Thiên Niên yên lặng tu hành.

Sau khi đến Kim Thế cảnh, Diệp Hạo phát hiện tốc độ tu hành của hắn lại giảm xuống.

Hắn phải tốn bốn mươi năm mới tăng lên được Kim Thế cảnh trung giai.

Mà lúc này kế hoạch thanh lọc của thiên hà Hồn Thiên đã đến Đệ Ngũ vực.

Lam Tức có chút đau lòng nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi nên nghỉ ngơi, thả lỏng một chút đi.

- Tinh thần ta vẫn còn có thể thừa nhận được, chí ít trong khoảng thời gian ngắn này sẽ không sụp đổ.

Lúc Diệp Hạo nói câu này, khắp khuôn mặt đều là vẻ mệt mỏi.

Bây giờ hắn đang giành giật từng giây.

Không còn nhiều thời igan nữa.

Thiên hà Hồn Thiên một khi hoàn thành kế hoạch nhất định sẽ tấn công thiên hà Cửu Thiên.

Nói thật hắn không quan tâm đến vận mệnh của các tộc ở thiên hà Cửu Thiên, nhưng địa bàn của Nhân tộc ở thiên hà Cửu Thiên thật sự quá lớn, chỉ cần thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên bên này qua xâm lấn, Nhân tộc chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Hơn nữa, đến lúc đó Diệp Hạo nên đứng ở bên nào đây?

Đây cũng là một vấn đề.

Lại thêm mười năm nữa trôi qua, Đệ Lục vực của thiên hà Hồn Thiên bị xoá sổ.

Tiếp theo sẽ đứng trước một vấn đề.

Bởi vì tu sĩ thiên hà Chủng Thiên đều đang ở Đệ Thất vực.

Đám người Cơ Phượng Hoàng nếu đánh nát Đệ Thất vực, tu sĩ thiên hà Chủng Thiên có thể đáp ứng sao?

Mà khiến ai cũng không ngờ rằng toàn bộ tu sĩ thiên hà Chủng Thiên đều di chuyển đến Đệ Bát vực, chuyện này khiến trong lòng các tu sĩ Đệ Thất vực ôm một tia hi vọng đều trở nên lạnh lẽo.

Đệ Thất vực bị xoá sổ sẽ đến Đệ Bát vực.

Tu sĩ Đệ Bát vực đều đang chờ đám người Cơ Phượng Hoàng phán quyết.

Không sai.

Phán quyết.

Trước mặt Cơ Phượng Hoàng, bọn họ đều cực kỳ yếu ớt.

Bọn họ thậm chí ngay cả tư cách nói chuyện với Cơ Phượng Hoàng cũng không có, rất nhanh Cơ Phượng Hoàng đã đại biểu cho Chúa Tể Đệ Cửu vực ra lệnh.

Mười năm nữa, Đệ Bát vực sẽ biến mất.

- Sư tôn, Đệ Bát vực cũng sẽ bị huỷ sao?

Đế Cơ tìm được Cơ Phượng Hoàng trầm giọng hỏi.

- Nguyền rủa đang không ngừng ăn mòn tâm trí ta, dù ta hấp thụ tạo hoá của bảy vực, ta vẫn không thể nào chống lại được nguyền rủa.

Cơ Phượng Hoàng lo lắng nói.

- Ngươi phải biết đến tình trạng của ta, một khi tâm trí ta hoàn toàn bị ăn mòm, ta sẽ gây ra tai hoạ gì với toàn bộ thiên hà Hồn Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận