Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1121: Nguyên Thần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

- Tại sao ngươi không lục soát hồn của hắn?

- Nóng vội cái gì?

Thanh Ma thâm thúy nhìn phương xa thì thào.

- Từ từ sẽ đến.

- Ngươi không lo lắng Vô Cương sẽ ngăn cản ngươi hả?

- Hữu tâm thắng vô tâm, Vô Cương thì sao chứ?

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)



Tâm Ma xuất hiện ở biên giới Vạn Ma Quật, hắn nhìn thấy tướng sĩ Đoan Mộc gia đang hộ pháp cho Đoan Mộc Sướng.

- Chuyện gì xảy ra?

Tâm Ma hỏi.

- Vừa rồi thúc phụ nhìn trộm ngươi chiến đấu.

Đoan Mộc Khải Phượng cười khổ đáp.

Tâm Ma giật mình.

- Mệnh thúc phụ ngươi thật lớn.

Tâm Ma nói xong đưa cho cô ta một viên đan dược:

- Cho thúc phụ của ngươi ăn vào.

Sau khi Đoan Mộc Sướng sử dụng đan dược, không bao lâu sau đã mở mắt ra, nhưng trên mặt vẫn trắng bệch.

Thần thức bị tổn thương đâu phải muốn khỏi là khỏi.

- Diệp công tử, ngươi không sao chứ?

Đoan Mộc Sướng nhìn thấy Tâm Ma ngoài này, kinh ngạc hỏi.

- Ngươi hi vọng ta có chuyện hả?

Tâm Ma nói.

- Không không không, chỉ là…

Đoan Mộc Sướng vừa nói đến đây, trong tay Tâm Ma xuất hiện một bình ngọc nói:

- Ta không biết thương thế của Diệp Phương nặng bao nhiêu, nhưng ta nghĩ ba giọt Ngọc Dịch này chắc đủ rồi.

- Ngọc Dịch?

Đoan Mộc Sướng mừng rỡ nói.

- Không sai.

Tâm Ma đưa bình ngọc cho Đoan Mộc Sướng nói.

- Ngọc Dịch.

Toàn thân Đoan Mộc Sướng rung rẩy nhận lấy, sau đó nhìn về Tâm Ma nói:

- Diệp công tử, ta có một yêu cầu quá đáng.

- Nói.

- Đoan Mộc gia chúng ta những năm này đắc tội không ít thế lực, Diệp Phương Lão Tổ dù có được Ngọc Dịch thì trong thời gian ngắn cũng rất khó khôi phục.

Đoan Mộc Sướng chần chờ một chút vẫn nói ra:

- Không biết ngươi có thể tạm thời đến Đoan Mộc gia tọa trấn một thời gian không?

- Ta có rất nhiều việc.

- Diệp Phương Lão Tổ chắc sẽ không tốn nhiều thời gian để khôi phục đâu.

Nhìn thấy ánh mắt tha thiết kỳ vọng của Đoan Mộc Sướng, Tâm Ma suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

- Tốt, vậy ta sẽ tọa trấn ở Đoạn Mộc gia tộc một tháng.

Một tháng, có lẽ Diệp Phương không kịp khôi phục.

Nhưng Tâm Ma còn nhiều thủ đoạn khác, không phải sao?

- Địch Tân Nguyện, đâu là ba giọt Ngọc Dịch, ngươi cầm nó về cho Địch gia đi.

Tâm Ma nhìn qua Địch Tân Nguyện đồng thời đưa cho cô một bình ngọc.

Địch Tân Nguyệt cắn cắn bờ môi nhìn Tâm Ma:

- Ngươi đuổi ta đi?

- Ngươi tới Vạn Ma Quật không phải vì Ngọc Dịch sao?

Tâm Ma nhàn nhạt nói.

- Nhưng ta không muốn xa ngươi.

Địch Tân Nguyệt lấy hết can đảm nói.

- Gặp mặt một lần mà ngươi đã muốn theo ta, đối với tình cảm có phải dễ dãi quá không?

Tâm Ma lườm Địch Tân Nguyệt nói:

- Trở về đi.

- Ta không đi.

- Chúng ta là người của hai thế giới, ngươi cảm thấy mình xứng với ta hả?

Tâm Ma không chút lưu tình, đả kích nói.

- Ngươi… Ngươi…

- Thế gian này cho dù cự đầu cũng không có tư cách trở thành đạo lữ của ta.

Tâm Ma lạnh lùng nói.

- Ta… Ngươi…

Trong mắt Địch Tân Nguyệt nổi lên hai hàng nước mắt.

- Chúng ta đi thôi.

Tâm thần Tâm Ma khẽ động, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một chiếc tôn cấp chiến hạm.

Tướng sĩ Đoan Mộc gia phức tạp nhìn Địch Tân Nguyệt một cái rồi leo lên Chiến Hạm.

Tu sĩ ở đây chỉ có Đoan Mộc Sướng biết Tâm Ma không phải đang nói đùa.

Bởi vì cho dù cự đầu trong truyền thuyết thì chiến lực có thể đặt chân tới Tiên Tôn đỉnh phong đã không tệ lắm rồi, hắn chưa bao giờ nghe nói có cự đầu nói có thể đánh ngang tay với Ma Vương.

Nhưng Tâm Ma làm được.

Tiên Chủ Cảnh nắm giữ chiến lực Tiên Vương Cảnh.

Từ xưa đến nay chưa từng có.

Có lẽ chỉ có cấp bậc yêu nghiệt mới có thể làm được như thế.

Tồn tại như Tâm Ma sao có thể lựa chọn một nữ tử tương lai vô vọng trở thanh Tiên Vương làm đạo lữ được?

Ý thức được điểm ấy, Đoạn Mộc Sướng cũng bỏ đi ý đồ để Đoan Mộc Khải Phượng dẫn dụ Tâm Ma.

Cao ngạo bậc này chỉ có nữ tử yêu nghiệt mới có thể làm dao động hắn!

Nhưng mà Đoan Mộc Sướng vẫn đi đến trước mặt Tâm Ma nói nhỏ:

- Diệp công tử, Địch tiểu thư chỉ có tu vi Kim Tiên Cảnh, từ nơi này đến Địch gia cách vài chục vạn dặm…

Đoan Mộc Sướng nói đến đây, Tâm Ma cắt lời:

- Thần Hồn Phân Thân của ta đang trong bóng tối bảo vệ cô ấy.

Nghe được như thế, Đoan Mộc Sướng vội nói:

- Là ta lắm mồm.

Trong lòng ông ta rất cao hứng.

Bởi vì điều này chứng tỏ Tâm Ma không phải lạnh lùng vô tình.

- Tu vi của ngươi là Tiên Tôn nhị Chuyển?

Ánh mắt Tâm Ma chuyển lên người Đoan Mộc Sướng nói.

- Vâng.

Đoan Mộc Sướng nhẹ gật đầu.

- Bộ tộc các ngươi mạnh nhất là ai?

- Ngoại trừ Diệp Phương Lão Tổ là Tiên Tôn bát Chuyển, còn có Gia chủ Tiên Tôn tứ Chuyển.

- Đoan Mộc gia các ngươi xuống dốc quá a!

- Đoan Mộc gia chúng ta giáp giới với Ngọc Sư nhất tộc, những năm nay Ngọc Sư nhất tộc phát triển rất nhanh, cho dù Đoan Mộc gia chúng ta có Diệp Phương Lão Tổ tọa trấn nhưng vẫn không thể ngăn cản nổi bọn chúng.

Nghe vậy, Đoan Mộc Sướng khẽ thở dài.

- Lại đây, cái này cho ngươi.

Tâm Ma suy nghĩ một chút rồi quyết định cho Đoan Mộc Sướng một quyển trục.

- Phong Ấn Quyển Trục?

Đoạn Mộc Sướng nhận lấy kinh ngạc nói:

- Không biết bên trong quyển trục này phong ấn ai?

- Một Lão Ma muốn đoạt xá nguyên thần của ta.

Tâm Ma nói:

- Ta nghĩ sau khi ngươi thôn phệ xong thì đặt chân đến Tiên Tôn bát Chuyển không có vấn đề gì.

- Tu vi của Lão Ma kia là Tiên Tôn cửu Chuyển hả?

Đoan Mộc Sướng kích động hỏi.

Hắn thôn phệ nguyên thần đối phương nên không thể nào lấy được toàn bộ tu vi của đối phương.

- Ừm.

Tâm Ma gật đầu.

Toàn thân Đoan Mộc Sướng run rẩy, trầm ngâm một chút rồi quỳ xuống nói:

- Đoan Mộc Sướng cảm tạ Diệp công tử.

Tâm Ma thản nhiên đón nhận quỳ lạy của đối phương.

- Ta giúp ngươi xem trên thái độ của ngươi đối với tộc nhân.

Tâm Ma nhàn nhạt nói:

- Còn có, ta cảm thấy con người ngươi không tệ.

Đoan Mộc Sướng muốn nói gì nữa nhưng Tâm Ma lại nói:

- Bây giờ ngươi lập tức thôn phệ nguyên thần Lão Ma này đi.

- Có cần phải chuẩn bị một chút không?

- Ta sẽ giúp ngươi phong ấn.

- Tốt.

Tâm Ma đã nói vậy, Đoan Mộc Sướng cũng không do dự nữa, ông ta giải khai phong ấn, sau khi phong ấn mở ra lập tức một ngụm nuốt xuống nguyên thần của Lão Ma vào.

Ngay lập tức, Lão Ma kia ý thức được chuyện gì xảy ra.

Nhưng khi hắn muốn giãy dụa thì mới phát hiện bản thân bị phong ấn.

- Phá cho ta.

Lão Ma vận dụng Nguyên thần chi lực muốn trốn thoát.

Nhưng đâu có dễ dàng đột phá như vậy?

Cho dù hắn giãy dụa thế nào thì cũng không làm được gì.

Đúng lúc này, Lão Ma đột nhiên phát hiên nguyên thần chi lực của bản thân bị một lực lượng cưỡng ép rút ra.

- Muốn rút nguyên thần của ta, ngươi si nói mộng.

Lão Ma thật không phá nổi phong ấn này, nhưng không có nghĩa hắn không thể khống chế nguyên thần của mình. Sau khi hắn cố thủ, Đoan Mộc Sướng lại khó có thể hấp thu được nguyên thần chi lực nữa.

- Ai cho ngươi cố thủ?

Mộc giọng nói như kinh lôi vang lên bên trong nguyên thần Lão Ma, nguyên thần của hắn run lên một cái, sau đó hắn giật mình phát hiện một lỗ hổng to lớn, nguyên thần chi lực đang không ngừng bị hút ra thông qua cái lỗ đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận