Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2625: Phần Cốt Hỏa

Ngay khi Bích Tuyền tiên tử nhận chiến giáp, chiến giáp lập tức tự động mở ra sát nhập vào trên người nàng. Đây là phòng hộ toàn cơ thể.

- Áo giáp Vương cấp?

Bích Tuyền tiên tử giật mình.

Diệp Hạo không có nói gì, mà chỉ không ngừng tiến lên.

Sau khi mặc vào chiến giáp, Bích Tuyền tiên tử cũng không còn phải lo lắng thần ngư ăn thịt người cắn xé, bởi vậy nàng dốc hết toàn lực bơi theo phía Diệp Hạo.

- Công tử, cứu mạng.

- Công tử, cho ta một bộ chiến giáp với.

- Công tử, ta nguyện ý lấy ra toàn bộ của cải trên người để mua một bộ chiến giáp Vương cấp.

Những tu sĩ còn lại khi nhìn thấy Diệp Hạo cho cho Bích Tuyền tiên tử một bộ chiến giáp lập tức nhao nhao hô lên.

Nhưng Diệp Hạo căn bản không hề để ý tới bọn họ. Áo giáo Vương cấp Diệp Hạo vốn luyện chế cũng không nhiều. Rất nhanh thân ảnh của Diệp Hạo dần dần từng bước đi xa. Những tu sĩ không có đợc chiến giáp lập tức mở miệng nguyền rủa. Bọn họ lại quên đi chuyện Diêp Hạo vốn không hề có nghĩa vụ phải trợ giúp bọn họ.

- Những tên kia dựa vào cái gì mà mắng ngươi?

Tiểu Ảnh căm giận bất bình nói.

- Lòng người lúc nào mà chả như vậy.

Diệp Hạo lơ đễnh nói.

Những chuyện như vậy Diệp Hạo đã trả qua quá nhiều lần rồi. Cũng không biết qua bao lâu tiểu Ảnh đã thấy một hòn đảo hoang.

- Phía trước có một hòn đảo hoang.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức phát sáng lên.

Hắn tăng thêm tốc độ rất nhanh đã đến hòn đảo hoang đó.

Bò lên trên đảo hoang Diệp Hạo mới phát hiện trên bộ chiến giáp xuất hiện chằng chịt những dấu răng.

- Bộ chiến giáp này ta phải sửa chữa nữa rồi.

Diệp Hạo cười khổ nói.

Tiểu Ảnh kiểm tra một chút nói.

- Người không sao là tốt rồi.

- Đa tạ công tử.

Bích Tuyền tiên tử đi tới ngỏ ý cảm ơn với Diệp Hạo.

- Tiện tay mà thôi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Lúc này mấy người Đằng Chung, Liệt Triều cũng lần lượt leo lên, chỉ là bộ dáng của bọn hắn lại cực kỳ thê thảm. Hai đùi Đằng Trùng đã bị cắn đến mức không thể nhìn ra hình dạng, còn Liệt Triều cũng bị cắn đứt một cánh tay. Cũng may cuối cùng còn sống.

- Nơi quỷ quái này ta sẽ không bao giờ tới thêm một lần nào nữa.

- Khi trở về thật sự sẽ không đến thêm một lần nữa phải không vậy?

- Chắc là không.

Bất kể như thế nào tóm lại vẫn còn sống. Lúc này bọn họ mới có tâm tình dò xét hòn đảo này. Nhìn qua hòn đảo này giống như chưa từng được khai phá, bởi vì phía trên có rất niều thực vật bọn họ không hề nhận ra.

- Tu vi của ta…?

Lúc này trên mặt vị trung niên Thiên Sứ tộc trở nên bối rối.

Athena cảm ứng một lần cũng biến sắc.

- Tu vi bị áp chế đến Thần Vương cảnh tầng thứ nhất.

- Tu vi của ta bị cưỡng ép tăng lên tới Thần Vương cảnh tầng thứ nhất, chỉ là ta cảm thấy ta không thể khống chế được cỗ năng lượng này.

- Loại tăng lên này đối với ta mà nói cũng không có bao nhiêu giá trị.

- Dù sao so với việc ngươi trực tiếp đối mặt với Thần Vương mạnh hơn nhiều.

Diệp Hạo cảm thụ một lần liền nhẹ nhàng nói.

- Xem ra trên hòn đảo này có một loại pháp tắc thần kỳ có thể hạn định tu vi toàn bộ tu sĩ ở

Thần Vương cảnh tầng thứ nhất.

Trên mặt tiểu Ảnh cũng lộ ra vẻ bất an.

- Yên tâm, trong tình huống cùng giai, ta không sợ bất luận kẻ nào.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Các hạ, câu nói này cũng không phải tuyệt đối đâu.

Lúc này một lão già đi về phía Diệp Hạo.

- Ngươi muốn làm gì?

Diệp Hạo lãnh đạm nhìn lão giả kia nói.

- Giao túi càn khôn trên người ngươi cho ta.

Lão giả kia dữ tợn nhìn Diệp Hạo nói.

- Nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi.

- Ta thật sự rất muốn biết ngươi lấy can đảm ở đây để uy hiếp ta vậy?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Tu vi của ta là Thần Vương đỉnh phong, dù bây giờ đã bị áp chế đến Thần Vương sơ kỳ, nhưng đối với việc lý giải đại đạo cũng vượt xa ngươi.

Lão giả kia vừa dứt lời sau lưng lão lập tức xuất hiện một thần tê màu trắng. Thần tê phát ra tiếng gào thét chói tai khiến tu sĩ ở đây đều vì đó mà biến sắc.

- Thật mạnh.

- Trong tình huống đồng giai, chúng ta căn bản cũng không phải là đối thủ của thế hệ trước.

- Bọn họ dễ dàng là có thể phát ra lực lượng cực hạn của Thần Vương cảnh tầng thứ nhất, mà đối với lực lượng cảnh này chúng ta còn chưa quá quen thuộc.

- Vị này thật xui xẻo.

- Vị này không phải có chiến giáp sao? Cũng không phải không có lực đánh một trận.

Khi một thiếu nữ đang thì thầm, lão giả kia không vui nhìn nàng một cái. Thiếu nữ kia vội vàng cúi đầu xuống.

- Muốn giết hắn, cần dùng chiến giáp sao?

Diệp Hạo nói đến đây hai con mắt lóe ra ánh sáng chói mắt còn hơn cả nhật nguyệt, óng ánh hơn tinh hà, phóng khoáng hơn cả thiên địa. Trên mặt lão giả kia lập tức được thay bằng vẻ hoảng sợ cực độ. Bởi vì ngay khi ánh mắt ấy lóe lên, toàn thân hắn nhanh chóng đã bị khống chế.

Không thể động đậy!

Giờ khắc này hắn giống như một con dê đang chờ làm thịt. Mà khi ánh mắt đó rơi trên người hắn dù là nhục thể hay linh hồn hắn đều tan theo mây khói.

Tu sĩ toàn trường vì đó xôn xao!

Như vậy cũng quá mạnh rồi?

Phải biết hai bên đều là Thần Vương cảnh tầng thứ nhất đấy.

Làm sao chỉ mỗi một chiêu đã bị đánh bại rồi?

Bích Tuyền tiên tử thấy một màn như vậy lại cười lạnh nói.

- Thật sự cho rằng thiếu niên chí tôn là người mà ai cũng có thể khiêu khích sao?

- Ông ta chết cũng chưa hết tội.

Liệt Triều hoàng tử cũng đang cười lạnh.

Thiếu niên chí tôn cho dù đứng trước Thần Vương cảnh vẫn có thể đánh vượt một cảnh giới được.

Lão giả này ỷ vào tu vi cao thâm mà ra tay với Diệp Hạo, không phải muốn chết thì là cái gì?

Diệp Hạo vẫy bàn tay lớn một cái là có thể di chuyển túi càn khôn của lão giả kia vào trong tay. Thần niệm quét một cái tiện tay ném vào trong tiểu thế giới.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo nhìn tiểu Ảnh nói.

Tiểu Ảnh gật đầu một cái.

Một đoàn người cùng đi đến trung tâm hòn đảo nhỏ.

Khi đi tới nơi bọn họ cũng cảm giác được có một cảm giác nóng nực đang thiêu đốt.

- Phía trước có cái gì vậy?

- Vì sao ta cảm thấy nóng quá?

- Đúng vậy, miệng đắng lưỡi khô.

Rất nhanh bọn họ đã biết tại sao mình lại có cảm giác này. Bởi vì phía trước một biển lửa mênh mông đang ngăn đường đi của bọn họ. Ở giữa biển lửa là từng thân ảnh.

- Phần Cốt hỏa.

Nhìn thấy biển lửa kia, ánh mắt Diệp Hạo không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Phần Cốt hỏa có thể rèn luyện căn cốt, không ngờ lại có thể thấy ở nơi này.

Khắp khuôn mặt Athena đều là vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Cường đại thể phách, tôi luyện tâm thần.

- Chuyến này đi không hề uổng công.

Sau khi những tu sĩ nhìn thấy Phần Cốt hỏa trên mặt nguyên một đám đều là vẻ hưng phấn. Chỉ là đợi đến lúc những tu sĩ này đi vào Phần Cốt hỏa thần sắc trên mặt lập tức thay đổi.

Đau nhức!

Loại đau nhức này giống như có ngàn vạn con kiến đang cắn xé xương cốt vậy.

Khó có thể nói!

- Tiểu Ảnh, đây là một lần tăng lên khó có dược đấy.

- Ừ.

- Chút nữa ta có lẽ không thể đồng hàng cùng ngươi được, trên người của ngươi có chiến hạm do ta chế tạo, có chiếc chiến hạm Vương cấp trung giai đủ để che chở an toàn của ngươi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Diệp công tử, ngươi đã giúp ta rất nhiều rồi.

Tiểu Ảnh nói gấp.

Dù nói như vậy nhưng khi đi về phía trước tiểu Ảnh vẫn liền mạng đi theo. Nàng không muốn cách Diệp Hạo quá xa. Càng đi càng đi tiểu Ảnh đã vượt qua nơi ba truyền nhân hoàng triều như Bích Tuyền đứng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận