Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1250: Cho ngươi một cơ hội

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Giá trị của Pháp Bảo tỉ lệ thuận với uy lực của nó.

Chiến Giáp La Phù dựa vào cái gì có thể đối khang với tồn tại như Tiên Tôn Đỉnh Phong? Cuối cùng còn không phải vì giá trị của bộ Khải Giáp này sao?

La Phù ý thức được điểm này nên rất nhanh đã nghĩ đến một vấn đề.

Diệp Hạo thăng cấp Chiến Giáp này chỉ cần 1 vạn Tiên Thạch.

Trước đó La Phù còn cảm thấy có chút cao, hiện tại nàng mới biết được đây chính là tặng không, những tài liệu này phí tổn toàn có giá trên trời.

- Ta vẫn không hiểu tại sao ngươi lại đối tốt với ta như vậy?

La Phù nhìn Diệp Hạo nghiêm túc hỏi.

- Bởi vì dung mạo của ngươi xinh đẹp.

Diệp Hạo cười đáp.

- Ta còn đang mang lụa mỏng đấy?

La Phù nhìn Diệp Hạo chằm chằm nói.

- Nử tử mang theo lụa mỏng có thể quy kết làm hai nguyên nhân chính.

- Hai nguyên nhân gì?

- Cái thứ nhất, nử tử này rất xấu, nhưng ngươi trong lúc phất tay chưa bao giờ thấy tự ti, bởi vậy nguyên nhân thứ nhất này có thể được loại bỏ, như vậy thì còn lại nguyên nhân thứ hai thôi.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Thêm nữa, dáng người ngươi như hoa nhường nguyệt thẹn.

- Ngươi nghĩ nhiều quá, ta mang lụa mỏng chủ yếu vì tránh né cừu gia thôi.

- Muốn hay không ta giúp ngươi một tay giải quyết hắn?

- Thực lực đối phương rất lớn.

- Vậy quên đi.

La Phù khẽ giật mình.

Nàng không nghĩ tới Diệp Hạo sẽ nói ra lời này.

Lúc này Diệp Hạo không dám đi lên sao?

- Ngươi thật không giống bình thường.

Giây lát sau La Phù nói khẽ.

- Thừa dịp khoảng thời gian này, hãy cố gắng gia tăng thêm thực lực đi.

Diệp Hạo đón ánh mắt La Phù nói.

- Ta có một loại dự cảm Cùng Sơn sẽ trở thành sát lục chi địa.

- Có ý gì?

- Đại cơ duyên Cùng Sơn không phải thứ gây hứng thú với đám người Thạc Quả, một khi có đại nhân vật giáng lâm, bọn họ sẽ tăng tiến độ, mà kết quả của đợt tăng tốc đó chính là ép các ngươi mau chóng giải quyết hết Kính Tượng.

- Tại sao ngươi nói như bản thân không liên quan vào chuyện này vậy?

- Trước khi ta tới đây đã mang trên ngươi rất nhiều Pháp Bảo cùng Trận Phù, cho dù có đẩy nhanh tốc độ thì cũng không gây bất kỳ ảnh hưởng nào đến ta cả.

La Phù trầm ngâm nói.

- Ta có thể mời ngươi giúp ta bảo trì Chiến Giáp không?

- Hiện tại ta cũng đang nhàn rỗi nên như vậy cũng được.

- Ta muốn biết rõ cực hạn của Chiến Giáp là như thế nào?

- Dưới Tiên Tôn Đỉnh Phong đều có thể đánh giết.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi lựa lời nói sao cho không dọa La Phù.

Lấy thủ đoạn Diệp Hạo bây giờ dù Tiên Tôn Đỉnh Phong vẫn có thể chém giết như thường.

Trừ phi gặp được tồn tại cỡ Tiên Vương cảnh.

- Đa tạ.

- Đừng tạ ơn, ta cho ngươi biết, giúp ngươi bảo trì Chiến Giáp, ngươi phải cho ta Tiên Thạch.

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

- Mỗi lần bảo trì cần bao nhiêu?

- 1 vạn.

- Tốt.

La Phù nhìn thật sâu Diệp Hạo một cái rồi quay người rời đi.

Hơn một vạn sao?

Không nhiều.

La Phù cũng đã biết được toàn bộ công hiệu của Chiến Giáp, nàng đã nghĩ giá của nó có thể đẩy lên gấp mười hoặc tám lần.

Diệp Hạo sở dĩ lấy tiền cũng vì làm cho nàng an tâm.

Sau đó nửa tháng, nhóm Tu Sĩ đầu tiên đến đây chết hơn phân nửa, nhóm thứ hai chết gần một phần ba, ngay lúc hai nhóm Tu Sĩ này đang phàn nàn thì nhóm Tu Sĩ thứ ba lại đến.

Mà bên trong nhóm Tu Sĩ này có một người thu hút hết toàn bộ sự chú ý.

Mái tóc màu tím, mày kiếm tinh mâu, cao lớn vĩ ngạn.

- Cự Đầu Tử Đằng Các.

- Không nghĩ đến Tử Đằng Các phái La Hoành tới.

- Lần này họ Diệp kia xui xẻo rồi.

- Chiến lực La Hoành khẳng định đặt chân đến Tiên Tôn Cao Giai, còn có thân phận, trên người hắn khẳng định có rất nhiều Pháp Bảo lợi hại.

Nhìn thấy một màn này trong mắt La Phù đầy vẻ lo lắng, sau đó La Phù quay người đi đến tiểu viện của Diệp Hạo.

- Ngươi muốn đi đâu?

Thân hình La Vũ lóe lên rồi xuất hiện trước mặt La Phù nói.

- Ta muốn đi đâu có quan hệ gì đến ngươi?

La Phù trầm mặt nói.

- Nữ tử ngươi coi trọng đây sao?

Lúc này La Hoành sải bước đi đến.

- Ừm.

La Vũ gật đầu.

- Gỡ mạng che mặt của ngươi xuống.

La Hoành lấy giọng điệu ra lệnh nói.

- Ngươi cho rằng mình là ai?

Trên mặt La Phù lộ vẻ phẫn nộ.

Tên La Hoành này rõ ràng không để bản thân nàng vào trong mắt.

- Lời của ta mà ngươi dám ý kiến?

La Hoành tức giận, sau một khắc đại thủ hướng đến tóm lấy mạng che mặt của La Phù.

La Phù đang muốn phản kháng thì Thức Hải đột nhiên bị đình trệ.

Âm Ba Công Kích!

Đáng chết!

Đợi đến khi La Phù khôi phục thì mạng che mặt của nàng đã bị La Hoành lấy đi.

- La Phù.

- Tiêu Dao Các La Phù.

- La Phù dĩ nhiên đến đây.

- Khó trách Hỏa Long Nhất Tộc vận dụng nhiều nhân lực như vậy cũng tìm không được.

- Hồng Hộc sẽ rất nhanh đến đây thôi.

La Hoành cũng không nghỉ đến đó lại là La Phù.

- Đệ đệ, chuyện này có chút khó giải quyết.

Lấy thực lực La Hoành tự nhiên không e ngại Hồng Hộc, vấn đề là hắn không muốn vô duyên vô cớ đắc tội hắn.

Trong mắt La Vũ toát ra vẻ không cam lòng.

Thế nhân đều nói gia hỏa Hồng Hộc là một Thiên Kiêu.

Mà trình độ bây giờ của hắn đã đến Cự Đầu rồi.

Bởi vì hắn đã từng chứng kiến La Hoành cùng Hồng Hộc giao thủ, mà kết quả của trận giao đấu là hòa nhau.

- Coi như vậy đi.

La Vũ trầm mặc một hồi, khó khăn nói ra.

La Hoành không sợ Hồng Hộc.

Vấn đề là thực lực của La gia so ra kém hơn Hỏa Long Nhất Tộc rất nhiều.

Còn có một việc trọng yếu khác.

La gia không chiếm lý.

Toàn bộ Tứ Trọng Thiên người nào không biết Hồng Hộc thích La Phù.

- Nam tử hán đại trượng phu sợ gì mà không có vợ?

La Hoành vỗ vỗ bả vai La Vũ nói.

- Đi mang ta đi gặp tên tiểu tử mà lần trước xuất thủ với ngươi.

- Đại Ca, chút nữa ngươi đừng lập tức giết chết hắn nhé!

La Vũ xiết chặc nắm đấm nói.

- Ta muốn đập nát toàn bộ xương cốt của hắn.

- Cái này thì dễ thôi.

Trong mắt La Hoành lộ ra vẻ tàn nhẫn.

- Dám đánh người La gia ta, thực sự chán sống.

La Vũ cùng La Hoành khí thế hung hăng tiến tới tiểu viện của Diệp Hạo, La Phù chần chờ một chút rồi cùng với các Tu Sĩ khác đuổi theo.

Theo lời Thạc Quả, Diệp Hạo là một người Độc Hành.

Vị này ngoại trừ một số sự tình nhất định bên ngoài, cơ hồ chưa bao giờ ra khỏi tiểu viện của mình.

Không có bất luận giao lưu gì cả.

- Ngươi là người đả thương đệ đệ ta?

La Hoành chỉ Diệp Hạo trong sân nói.

Nghe vậy Diệp Hạo buông mật quyển trong tay xuống hỏi.

- Thì sao nào?

- Dập đầu bồi tội.

La Hoành gằn từng chữ một.

- Có lẽ ta sẽ suy cho ngươi ít thống khổ một chút.

- Ta muốn biết ngươi muốn cho ta thụ loại thống khổ gì?

Diệp Hạo vẫn ung dung hỏi lại.

- Nếu ngươi dập đầu bồi tội ta sẽ cân nhắc chỉ bóp náp một nửa xương cốt phía trên của ngươi thôi.

La Vũ tiến lên trước cao cao tại thượng nói.

- Bóp nát xương cốt ta?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Ngươi có bản sự này sao?

- Ngươi có ý tứ gì?

La Vũ có chút không hiểu hỏi.

Diệp Hạo vung tay lên đã cưỡng ép La Vũ giam cầm kéo đến trước mặt hắn.

- Hôm này ta cho ngươi một cơ hội.

Diệp Hạo nhìn La Vũ trước mặt nói.

- Ta cho phép ngươi tùy tiện xuất thủ, chỉ cần hôm nay ngươi có thể bóp nát một khối xương cốt ta sẽ để cho ngươi đi, nếu không mà nói hôm nay ngươi đừng nghĩ đến việc sống sót đi ra bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận