Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2460: . Yêu Cơ

Con mắt của thiếu niên kia lập tức đỏ lên. Hắn trêu cợt Diệp Hạo chẳng qua là cảm thấy chơi vui, chưa từng có nghĩ tới ở trong mắt người khác, đây là một loại biểu hiện không có dạy dỗ. Thiếu nữ áo xanh ánh mắt lộ ra vẻ không đành lòng, bất quá nàng cũng không có nói cái gì.

- A tỷ.

Thiếu niên kia nhìn thấy thiếu nữ áo xanh mặc kệ hắn, cau mũi một cái đáng thương hô.

- Biết lỗi rồi sao?

Thiếu nữ áo xanh mặt lạnh lấy hỏi.

- Đã biết.

Thiếu niên đàng hoàng nói.

- Sau này còn trêu cợt người khác không?

Thiếu nữ áo xanh nhìn thiếu niên gằn từng chữ hỏi.

- Không dám.

Thiếu niên ấp úng nói.

- Ta không có nghe được.

Thiếu nữ áo xanh quát lớn.

- Không dám.

Lần này thiếu niên đề cao âm điệu. Thiếu nữ áo xanh lúc này mới khẽ gật đầu, ngay sau đó liền nhìn hướng Diệp Hạo, trên mặt lộ ra vẻ áy náy,

- Xin lỗi, xá đệ ngang bướng, còn mời công tử chớ để ở trong lòng.

Thiếu nữ áo xanh chưa nói tới khuynh quốc khuynh thành, thế nhưng thanh âm của nàng điềm tĩnh ôn nhu, cho người ta một loại cảm giác mỹ hảo.

- Khách khí, chuyện này ta vốn không để ở trong lòng.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói. Thiếu niên kia nhìn xem ánh mắt Diệp Hạo tràn đầy kinh ngạc. Ngươi không để ở trong lòng?

Hố cha ai đây?

- Vậy cáo từ.

Thiếu nữ áo xanh nói khẽ. Diệp Hạo gật đầu một cái. Đợi đến sau khi thiếu nữ áo xanh hai người rời đi, Diệp Hạo mới lái vân chu hướng về phía trước bước đi. Hôm nay Diệp Hạo xa xa thấy được một gốc thần thụ cao vút trong mây.

Tầm Mộc!

Lần đầu tiên nhìn thấy gốc thần thụ này Diệp Hạo liền ý thức được gốc thần thụ này chính là một trong bốn đại thần thụ trong truyền thuyết. Diệp Hạo không khỏi tăng nhanh tốc độ, rất nhanh đã đến phụ cận Tầm Mộc. Lúc này Diệp Hạo chú ý tới phụ cận Tầm Mộc tu sĩ không có 1000 vạn cũng có 800 vạn, hơn nữa theo thời gian trôi qua tu sĩ đến càng ngày càng nhiều. Sau khi Diệp Hạo thu hồi vân chu quét mắt bốn phía liếc mắt liền hướng về một thanh niên đi tới. Sau khi thanh niên kia đi tới bên người Diệp Hạo vừa cười vừa nói,

- Mấy ngày nay xảy ra chuyện gì?

Thanh niên kia kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo. Lúc này Diệp Hạo niết pháp ấn một cái, người thanh niên kia sắc mặt đại biến. Toàn bộ tổ chức Thiên Nhãn có thể đánh ra cái pháp ấn này trừ bỏ Diệp Thiên Thiên ra còn có tông chủ Viêm Hoàng tông Diệp Hạo. Thân làm thành viên nòng cốt tổ chức Thiên Nhãn, hắn làm sao không biết tổ chức Thiên Nhãn cũng là thuộc về Viêm Hoàng tông đây?

- Cao Phi gặp qua đại nhân.

Cao Phi mới vừa nói đến đây liền bị Diệp Hạo cắt đứt,

- Nói một chút tình huống nơi này.

- Tuân mệnh.

Cao Phi bình phục tâm tình kích động trong lòng một lần mới nói,

- Sau khi Tầm Mộc xuất hiện Nam Vực vài tôn Thần Vương lần lượt xuất thủ, thế nhưng cho dù bọn họ liên thủ cũng không thể đánh xuyên qua phòng ngự của Tầm Mộc .

Dừng một chút Cao Phi nói tiếp,

- Bởi vậy mọi người suy đoán gốc Tầm Mộc này là tồn tại cấp bậc Thần Hoàng.

- Thần Hoàng?

Diệp Hạo không khỏi nheo hai mắt lại. Kỳ thật Diệp Hạo sớm đã có suy đoán phương diện này, nếu không thời điểm Tầm Mộc mới vừa hiện thân liền bị cường giả cướp đi.

- Bất quá mấy ngày gần đây lồng ánh sáng bảy màu tràn ngập Tầm Mộc đang dần dần biến nhạt, dựa theo mọi người suy đoán tiếp qua ba năm ngày đám người liền có thể tiến vào.

- Mấy truyền nhân các đại hoàng triều đến?

- Thanh niên người mặc kim sắc chiến giáp kia là đến từ Kim Ô hoàng triều Hoàng Thái Tử Đông Hoàng Dũng.

Cao Phi chỉ một thanh niên uy mãnh nói khẽ. Diệp Hạo nhìn Đông Hoàng Dũng một cái, ngay sau đó thu hồi ánh mắt. Chiến lực Đông Hoàng Dũng chỉ là cấp bậc thiếu niên chí tôn sơ kỳ, có thể nói bây giờ Thái Sử Vĩnh Huy cũng có thể thoải mái ngược sát hắn.

- Nữ tử quần áo hở hang kia là đến từ Vạn Hoa Hoàng hướng công chúa - Yêu Cơ.

Cao Phi nói đến đây liền lòng vẫn còn sợ hãi nói,

- Nữ tử này tâm ngoan thủ lạt, nam tử chết ở trong tay nàng đã vượt qua trên trăm.

Thời điểm Cao Phi nói Yêu Cơ, Yêu Cơ hình như có nhận thấy nhìn về phía Cao Phi. Ngay sau đó giẫm lên bước liên tục hướng về Cao Phi đi tới. Cao Phi lập tức trở nên khẩn trương lên.

- Tông chủ.

Thời điểm Cao Phi nói câu nói này răng đều đang run lên.

- Một yêu nữ mà thôi, cần e ngại như vậy?

Diệp Hạo bất mãn quát lớn một câu. Nếu Diệp Hạo không ở nơi này thì cũng thôi đi, Diệp Hạo ở trong này ngươi còn sợ cái gì?

- Yêu nữ?

Yêu Cơ lúc này dĩ nhiên đi tới bên người Diệp Hạo, một đôi con mắt màu tím hài hước nhìn xem Diệp Hạo,

- Vừa rồi ngươi nói ta yêu nữ?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo mỉm cười nhìn Yêu Cơ nói. Yêu Cơ nhìn Diệp Hạo không khỏi lộ ra cảm giác thần sắc hứng thú,

- Ngươi biết ta là ai sao?

- Yêu nữ.

Diệp Hạo trả lời.

- Ha ha.

Yêu Cơ không khỏi nở nụ cười, ngay sau đó thiên thiên tay ngọc liền khoác lên trên cánh tay Diệp Hạo, bờ môi khêu gợi tựa ở bên tai Diệp Hạo bật hơi nói,

- Ta chính là yêu nữ ăn thịt người.

- Ngươi không sợ bản thân bồi vào sao?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói. Thực lực Yêu Cơ cùng Đông Hoàng Dũng không sai biệt lắm. Loại tồn tại này Diệp Hạo căn bản sẽ không để trong mắt.

- Thử xem chẳng phải sẽ biết.

Yêu Cơ nói đến đây bên trên năm căn ngón tay nhỏ nhắn liền dài ra móng tay sắc bén, thời điểm mắt thấy liền muốn xuyên thủng cổ Diệp Hạo một bóng người giáng lâm đến bên người nàng. Không phải thiếu nữ mặc áo xanh đó thì là ai đây?

Tay ngọc của nàng bắt được cổ tay trắng Yêu Cơ,

- Yêu Cơ, ngươi làm cái gì đây?

Yêu Cơ vung một lần liền chấn khai tay ngọc thiếu nữ áo xanh,

- Kiếm Thanh, cái này không liên quan đến ngươi?

- Vị này là bằng hữu của ta.

Kiếm Thanh nghiêm túc nói.

Thần sắc trong mắt Yêu Cơ lóe lên một cái, ngay sau đó vừa cười vừa nói,

- Vậy ta cho ngươi một bộ mặt.

Nói xong câu đó liền nhìn về phía Diệp Hạo nói,

- Không thể không nói ngươi vận khí thật tốt.

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Cái gì?

Yêu Cơ khẽ giật mình.

- Là ngươi vận khí quá tốt rồi.

- Ý tứ gì?

Yêu Cơ khó hiểu nói. Diệp Hạo lại cười không nói. Yêu Cơ nhìn Diệp Hạo một cái quay người liền rời đi. Nàng không có xoắn xuýt vấn đề này. Trong lòng nàng Diệp Hạo bất quá là một giun dế mà thôi, vừa rồi chẳng qua cảm thấy Diệp Hạo thú vị. Chỉ đơn giản như vậy. Nàng là ai?

Thiếu niên chí tôn!

Tồn tại tương lai có khả năng phong hoàng!

- Tính cách Yêu Cơ hí nộ vô thường.

Kiếm Thanh nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng nói,

- Tốt nhất đừng trêu chọc nàng.

- Cám ơn.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Kỳ thật Diệp Hạo muốn nói nếu không phải là Kiếm Thanh đến kịp, giờ này khắc này ngã ở đây đúng là Yêu Cơ. Đương nhiên lời như vậy Diệp Hạo sẽ không nói ra, nếu không thì quá đau đớn lòng người ta?

- Lần này nếu không phải là a tỷ ta, Yêu Cơ khẳng định sẽ giết ngươi.

Lúc này thiếu niên kia nhịn không được nói,

- Vừa rồi Yêu Cơ đã động thủ, ngươi không nhìn thấy móng tay của nàng dài như vậy?

Thiếu niên kia một bên nói một bên trên mặt lộ ra biểu lộ khoa trương.

- Nơi này có phần của ngươi nói chuyện sao?

Kiếm Thanh quát lớn.

Thiếu niên kia rụt rụt đầu không dám nói tiếp nữa.

- Đợi đến vòng bảo hộ Tầm Mộc biến mất thời điểm Yêu Cơ đi vào ta khuyên ngươi tốt nhất rời đi.

Kiếm Thanh suy nghĩ một chút liền nói,

- Bởi vì ta không xác định Yêu Cơ có thể cho ta mặt mũi này hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận