Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1329: Ngươi có thân phận gì?

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Thạch Hải Nham luôn cảm thấy Luyện Khí Thuật của bản thân cao nhất trong ba người.

Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện, bất hiện sơn bất lộ thủy Tô Nhất Phỉ mới mạnh nhất.

Bản thân đừng nói Nhất Phẩm pháp bảo, cho dù Nhị Phẩm cũng luyện chế không ra.

Có thể tưởng tượng Tô Nhất Phỉ siêu việt Thạch Hải Nham chắc chắn không chỉ một hai cấp bậc.

- Ta cũng không biết làm sao lại luyện chế được?

Tô Nhất Phỉ cười khổ nói.

Nghe vậy, Thạch Hải Nham nhếch miệng.

Lừa gạt ai đây?

Thạch Hải Nham không biết Tô Nhất Phỉ thật không lừa hắn.

Chợt Thạch Hải Nham lại nhìn về phía Diệp Hạo.

Vị này ẩn tàng thật đủ sâu

Kim Cấp Cao Giai Luyện Khí Sư!

Trước đó ai có thể nghĩ tới?

Mà chấn kinh Diệp Hạo lấy được Kim Cấp Cao Giai Luyện Khí Sư cũng không chỉ có một mình Thạch Hải Nham, trên khán đài Kỷ Hiểu Thiên cũng kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói:

- Con gái à, chúng ta có phải cân nhắc Diệp Công Tử một chút hay không?

Kỷ Thi Lan không nói nhìn Kỷ Hiểu Thiên nói:

- Phụ thân, cũng không phải đi mua thức ăn.

- Chuyện của con và Trương Nham Lỗi không phải còn không xác định sao?

- Phụ thân.

- Trương Nham Lỗi cực hạn là Kim Cấp Cao Giai, nhưng con biết cực hạn Diệp Thiên sao?

- Ta cảm thấy đây chính là hắn cực hạn.

- Nếu không phải thì sao?

- Kim Cấp Đỉnh Phong lại có thể như thế nào?

Kỷ Thi Lan lạnh lùng nói:

- Cho Trương Công Tử một chút thời gian cũng có thể đạt đến cấp độ này.

- Con hiểu ý của ta chứ?

- Phụ thân nói Tiên Chủ cấp?

- Ừm.

- Không có khả năng.

Nhìn thấy nữ nhi kiên định nói như vậy, ánh mắt Kỷ Hiểu Thiên thâm thúy:

- Tất cả đều có khả năng.

Kỷ Thi Lan trầm mặc xuống.

Chốc lát sau, Kỷ Thi Lan đứng dậy đi tới cửa ra vào trường thi.

Trong khi cô mong mỏi trông mong chờ đợi Trương Nham Lỗi thì trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh xinh đẹp như hoa.

- Vị này là ai?

Kỷ Thi Lan khẽ giật mình nói.

Nữ tử này thực sự quá đẹp.

Đẹp để cho cô tự mình xấu hổ.

Đồng thời trên người nữ tử này còn có một khí chất ung dung cao quý.

- La Phù Tiên Tử.

- Thiếu Chủ Tiêu Dao Các - La Phù.

- Thiên Kiêu.

Nghe Tu Sĩ bốn phía chờ đợi xì xào bàn tán, trong mắt Kỷ Thi Lan lộ ra vẻ chấn kinh.

Thiên Kiêu?

Cái danh từ này cách cô xa xôi cỡ nào a?

Bởi vì dù Chuẩn Thiên Kiêu cô cũng chưa từng gặp.

Trong khi Kỷ Thi Lan vụng trộm dò xét La Phù, lần lượt từng bóng người đi ra trường thi.

Không qua bao lâu sau, Trương Nham Lỗi đi tới bên cạnh cô, hắn thuận thế cầm tay nhỏ của Kỷ Thi Lan nói:

- Chờ ta lâu không?

- Không lâu.

Kỷ Thi Lan nói khẽ.

Trương Nham Lỗi đang định nói cái gì, bỗng nhiên thấy được một bóng người xinh đẹp.

Ngay khi nhìn thấy bóng người xinh xắn kia, Trương Nham Lỗi trợn cả mắt lên.

Hắn thề, đời này chưa từng gặp qua nữ tử xinh đẹp như vậy, Kỷ Thi Lan bên cạnh hoàn toàn không thể so sánh với cô ta.

Trương Nham Lỗi buông tay Kỷ Thi Lan ra, sau đó, chỉnh sửa quần áo một chút rồi đi tới vị kia.

- Vị này là ai?

- Quá đẹp.

- Thiếu Chủ Tiêu Dao Các.

- La Phù Tiên Tử sao?

Nghe được Tu Sĩ xung quanh thảo luận, sắc mặt Trương Nham Lỗi hơi biến đổi, chợt trong mắt hắn lộ ra một vẻ kiên định tiếp tục đi đến.

- La Phù Tiên Tử.

Trương Nham Lỗi đi đến trước mặt La Phù nói khẽ.

- Có việc?

La Phù thản nhiên nói.

- Ta muốn làm quen với cô.

Trương Nham Lỗi nói năng lộn xộn.

- Bước chân phù phiếm, xem ra tửu sắc quá độ.

La Phù nhìn chằm chằm Trương Nham Lỗi, lạnh lùng nói:

- Như vậy cũng dám bắt chuyện với ta?

Vừa nói xong, một lực lượng kinh khủng đánh tới Trương Nham Lỗi, Trương Nham Lỗi như bị sét đánh phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn giãy dụa cố gắng đứng lên.

Tuy nhiên lại phát hiện động tác rất đơn giản cũng làm không được.

Kỷ Thi Lan cắn bờ môi đi lên đỡ hắn.

- La Phù Tiên Tử, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi.

Trương Nham Lỗi được Kỷ Thi Lan trợ giúp đứng dậy, hướng La Phù xin lỗi.

- Lăn.

Trong mắt La Phù lóe lên một đạo hàn quang:

- Lập tức cút khỏi mắt ta, nếu không ta không ngại giết ngươi.

Nghe vậy, sắc mặt Trương Nham Lỗi hoàn toàn thay đổi, làm sao còn dám ở đây nữa.

- Thi Lan, đi mau.

Nhìn thấy Trương Nham Lỗi sợ hãi như thế, trong lòng Kỷ Thi Lan không thoải mái.

Nhưng vừa nghĩ tới thân phận của La Phù cũng hơi thoải mái một chút.

Đối mặt Thiên Kiêu trong truyền thuyết, cho dù nhận túng đều không quá đáng.

- Đây là nam nhân ta chọn sao?

Kỷ Thi Lan lẩm bẩm nói.

Lúc này, hắn bối rối giống như chó nhà có tang!

Làm gì còn tự do phóng thoáng giống như trước?

Kỷ Thi Lan cũng nhìn ra bản tính của hắn, Trương Nham Lỗi là sắc lang điển hình.

Vừa mới nhìn thấy La Phù xinh đẹp hơn mình, trong nháy mắt đã bỏ rơi bản thân nàng.

Lần này đụng phải kẻ khó chơi, nếu lần sau không đụng phải thì sao?

Kỷ Thi Lan tâm loạn như ma đưa Trương Nham Lỗi về nhà.

Đi tới thư phòng của Kỷ Hiểu Thiên, cô bưng lên một chén trà xanh uống một hơi cạn, đặt chén trà xuống, Kỷ Thi Lan nhìn Kỷ Hiểu Thiên đang trợn mắt há mồm:

- Phụ thân, có lẽ An Kỳ nói đúng, Trương Nham Lỗi không phải lương phối tốt.

- Nhận cái gì kích thích à?

Kỷ Thi Lan kể lại chuyện đã xảy ra một lần.

- Chẳng lẽ ngươi luôn cảm thấy Trương Nham Lỗi không phải Hoàn Khố?

Kỷ Hiểu Thiên bình tĩnh nói:

- Hành vi của Trương Nham Lỗi có lẽ con nhìn không quen nhưng đây chính là chuyện thường xuyên của đám công tử bột. Về phần con lo lắng Trương Nham Lỗi sẽ bỏ rơi con, không cần lo lắng, con và Trương Nham Lỗi thật thành hôn, phải nghe theo lời cha mẹ.

- Nhưng mà…

- Thời đại này, nam nhân toàn tâm toàn ý không phải không có, con có thể lựa chọn một người có thân phận thấp hơn con, nhưng con sẽ đồng ý một nam nhân như vậy sao?

Kỷ Hiểu Thiên nhìn Kỷ Thi Lan nói:

- Lý gia Lý Tiên Quý, Hoàng gia Hoàng Minh Lực, còn có Khang gia Khang Triều Thiên, ba vị này đều luôn theo đuổi con kia mà, căn cứ ta điều tra ba vị này cho dù nhân phẩm hay tu dưỡng đều là nhân tuyển tốt nhất, đương nhiên Gia Tộc của ba vị này đều không nhập lưu, con nếu gả đi Gia Tộc bọn họ đều phải ninh bợ con.

Kỷ Thi Lan trầm mặc lại.

Cô vẫn luôn tâm cao khí ngạo.

Sao có thể lựa chọn nam nhân thân phận thấp hơn mình?

Mà lựa chọn nam nhân thân phận cao thì phải khúm núm vậy sao?

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Vân Tiêu Cung ở Đông Hoa Thành có một lâm viên.

Diệp Hạo và La Phù xuất hiện ở cửa lâm viên lại bị thông báo luận đạo hội trì hoãn ba ngày.

- Chuyện gì xảy ra?

Diệp Hạo hỏi:

- Cái này ngươi không cần biết.

Mở miệng là một nữ tử da trắng xinh đẹp.

- Vân Tiêu Cung các ngươi đều nói chuyện như thế hả?

Diệp Hạo cau mày nói.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Ý của ta là người cũng chỉ là một loại người thích nịnh hót.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Vừa rồi, vị này hỏi thăm ngươi kiên nhẫn ôn nhu trả lời, mà đến phiên ta hỏi thăm ngươi lại dùng lãnh ngữ đối đãi.

- Hắn thân phận gì, ngươi thân phận gì?

Nghe vậy, nữ tử kia trào phúng hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận