Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2572: Rời Đi Hỏa Quốc

Đối với trưởng công chúa Hỏa quốc chính là tất cả của nàng. Nàng có thể rời khỏi Hỏa quốc sao?

Không thể!

Nghe vậy ánh mắt của trưởng công chúa cũng ảm đạm xuống.

- Sau này hữu duyên gặp lại.

Diệp Hạo nói xong liền đi ra khỏi thời gian lĩnh vực mà hỏa linh chế tạo. Trưởng công chúa kinh ngạc nhìn theo hướng Diệp Hạo rời khỏi, hai hàng nước mắt lần lượt rơi xuống.

- Cứ đi theo hạnh phúc của ngươi đi.

Lúc này hỏa linh mở miệng nói.

- Ta vẫn còn có thể che chở Hỏa quốc rất nhiều năm nữa.

Hai mắt trưởng công chúa lóe lên một cái rồi vội vàng đuổi theo thân ảnh của Diệp Hạo. Diệp Hạo nghi ngờ nhìn nàng.

- Chừng nào ngươi về Thần vực, ta cũng sẽ rời khỏi cùng, được không?

Trưởng công chúa có chút thấp thỏm nhìn Diệp Hạo nói.

- Được thôi.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ cũng gật đầu một cái.

- Cảm tạ.

Trưởng công chúa vui đến phát khóc.

Diệp Hạo đưa tay giúp trưởng công chúa lau đi nước mắt, trưởng công chúa thuận thế ngã xuống trong ngực của hắn, cái đầu nhỏ chúi vào ngực Diệp Hạo. Diệp Hạo khẽ vuốt mái tóc của trưởng công chúa. Tình ý của trưởng công chúa hắn làm sao không biết được?

Nhưng hắn cũng biết tình cảm giữa bọn họ vẫn trộn lẫn một vài thứ. Nhưng những thứ này cũng bình thường. Nếu Diệp Hạo có là kẻ nghèo hèn ti tiện thì trưởng công chúa làm sao có thể thích hắn được đây?

Một lát sau đám người Thái Sử Vĩnh Huy từ xa chạy tới.

- Sao các ngươi lại ở chung một chỗ?

Thái Sử Vĩnh Huy có chút trợn mắt há hốc mồm mà nói.

- Sao lại nói như vậy?

Diệp Hạo trừng Thái Sử Vĩnh Huy một cái nói.

Những năm này Thái Sử Vĩnh Huy bọn họ cũng ở trong thời gian lĩnh vực mà hỏa linh để tu hành. Chỉ là bọn họ không ở cùng một chỗ với Diệp Hạo mà thôi.

Trưởng công chúa vội vàng đứng thẳng từ trong ngực Diệp Hạo, nàng chỉnh sửa một chút nếp nhăn ở váy, khuôn mặt đều đỏ bừng.

- Từ lâu ta đã nghĩ sẽ xảy ra chuyện này nhưng không ngờ rằng nó đã thực sự xảy ra.

Vương Túy Mặc cười khanh khách nói.

Trưởng công chúa ngượng ngùng đáp.

- Thật xin lỗi.

- Ta chỉ đùa với ngươi thôi.

Vương Túy Mặc vừa cười vừa nói.

- Ta lại không phải là vợ con của hắn, cũng không phải bình thê của hắn, nào dám quản hắn trêu hoa ghẹo nguyệt chứ.

Đáy mắt trưởng công chúa lóe lên vẻ khác thường. Câu nói này của Vương Túy Mặc cũng không khác gì nói cho trưởng công chúa biết Diệp Hạo đã có hai vợ. Thật ra cũng là trá hình cảnh cáo. Chỉ là nàng nói rất uyển chuyển mà thôi.

- Các ngươi tu hành thế nào?

Diệp Hạo dời đi chủ đề.

- Ở trong này chúng ta tu hành gần một trăm năm, rốt cục cũng có thời gian từ từ chải vuốt đại lộ một lần.

Thái Sử Vĩnh Huy nhẹ nhàng nói.

- Căn cơ bây giờ của chúng ta đã vô cùng kiên cố, hơn nữa còn trùng kích đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười hai.

Sắc Vi tiên tử vừa cười vừa nói.

- Chỉ là ta cảm thấy công pháp tu hành bản nguyên của chúng ta không thể theo kịp được độ tiến triển của chúng ta.

Bạch Tiểu Bạch trầm ngâm một chút nói.

Bọn người Thái Sử Vĩnh Huy cũng yên lặng xuống. Bạch Tiểu Bạch đang muốn yêu cầu Thần Hoàng đỉnh phong công pháp a?

Thần Hoàng đỉnh phong công pháp ai mà không muốn chứ?

Chỉ là bọn hắn không ai dám há mồm yêu cầu thôi.

Cũng chỉ có Bạch Tiểu Bạch thẳng thắng, há miệng đã nói.

- Ở chỗ ta có ba bộ công pháp bản nguyên Thần Hoàng đỉnh phong.

Diệp Hạo nhìn Bạch Tiểu Bạch nói.

- Hai bộ công pháp trong đó rất quan trọng nên không thể tiết lộ ra ngoài, về phần một bộ cuối cùng ta phải xin phép hỏa linh tiền bối đã.

- Không cần xin phép làm gì, ta nếu đã cho ngươi toàn bộ cảm ngộ về hỏa đạo thì việc xử lý nói như thế nào đều là chuyện của ngươi.

Diệp Hạo nói xong hỏa linh đã truyền tới một tia tinh thần ba động.

- Tạ hỏa linh tiền bối.

Diệp Hạo cảm tạ với hỏa linh.

Hỏa linh truyền thụ cho Diệp Hạo không chỉ riêng mỗi cảm ngộ hỏa đạo mà còn có Thần Hỏa quyết mà hỏa linh tu hành. Thần Hỏa quyết chính là công pháp Thần Hoàng đỉnh phong a. Diệp Hạo cảm thấy bản pháp quyến này dù là ở hàng ngũ pháp quyết Thần Hoàng đỉnh phong cũng có thể đứng đầu. Đám người Dược Tị Thế đều trở nên kích động. Thật sự là không kích động cũng không được a.

Bản mệnh pháp quyết Thần Hoàng đỉnh phong a?

Phải biết cho dù là tông môn Thần Hoàng đỉnh phong cũng không chắc đã có công pháp Thần Hoàng đỉnh phong.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại truyền thụ cho bọn họ côn pháp Thần Hoàng đỉnh phong. Phần ân tình này thật sự khó có thể tưởng tượng được.

- Diệp Hạo, ngươi yên tâm, công pháp này ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ.

Bạch Tiểu Bạch nghiêm túc nói.

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến mà khống chế vài tia thần niệm phân biệt điểm vào mi tâm đám người Bạch Tiểu Bạch.

- Các ngươi thử cảm ngộ, có cái gì không biết cứ hỏi ta.

Những năm này Diệp Hạo cũng đang nghiên cứu Thần Hỏa quyết.

- Diệp Hạo.

Dược Tị Thế nhìn Diệp Hạo trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.

- Đều là huynh đệ trong nhà, đừng có khách khí làm gì.

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai Dược Tị Thế nói.

Dược Tị Thế mấp máy môi, cuối cùng vẫn không nói gì.

Người thừa kế đứng đầu Dược Vương vốn là đại ca hắn của hắn Dược Xuất Trần, nhưng dần theo việc Dược Tị Thế nở rộ tài hoa Dược Vương cốc cũng từ bỏ Dược Xuất Trần. Hiện tại Dược Tị Thế còn bỏ xa đại ca hắn.

Dược Tị Thế biết rõ sở dĩ hắn có thể làm đến mức này, không phải bởi vì hắn cố gắng, cũng không phải bỏi vì hắn gặp được nhiều cơ duyên, mọi thứ đều là bởi vì Diệp Hạo.

- Đi gặp Hỏa Hoàng.

Diệp Hạo nói khẽ.

Khi rời khỏi nếu không gặp Hỏa Hoàng cũng không được hay cho lắm.

Hỏa Hoàng nghe được tin Diệp Hạo sắp đi lập tức giữ lại.

- Có phải do ta chiêu đãi vẫn chưa chu đáo phải không?

- Nếu không vì bắt buộc phải tới Bắc Cương, có lẽ ta đã ở lại Hỏa quốc rồi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Tới Bắc Cương làm cái gì?

Hỏa Hạo giật mình nói.

- Đi tranh đoạt cơ duyên của một vị thiếu niên chí tôn.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm nói.

- Ai?

- Thiếu niên chí tôn của Vũ tộc.

- Thiếu niên chí tôn của Vũ tộc?

Con mắt Hỏa Hạo co rụt lại.

- Chuyện lần này dính đến cường giả cấm kỵ.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Trong tay ta cũng có át chủ bài nên ta mới dám tới đó, nhưng dù cho là như vậy ta cũng không có bao nhiêu nắm chắc.

Nếu thiếu niên chí tôn của Vũ tộc chỉ mang theo Đả Thần tiên thì cũng không có gì quan trọng, thế nhưng lỡ cường giả Khương Thượng cũng đi theo, đến lúc đó dù Diệp Hạo có Hư Không phù mà tượng đất kia cho Diệp Hạo cũng cảm thấy rất khó để đào thoát.

Dù sao Khương Thượng cũng là cường giả cấm kỵ chân chính.

- Liên quan đến cấm kỵ?

Hỏa Hạo nghiêm túc nói.

- Nhất định phải tới đó sao?

- Ta đã đáp ứng với một vị cường giả cấm kỵ nên nhất định phải tới đó.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Hạo nói.

Toàn thân Hỏa Hạo đều run lên.

Cường giả cấm kỵ?

- Phá đạo nhân?

- Không phải.

Diệp Hạo nói đến đây cũng dời đề tài nói.

- Chúng ta phải đi rồi.

- Gấp như vậy sao?

- Phân thân của ta đã phát hiện tung tích của người kia.

- Có cần ta điều động một cao thủ tới đó không?

- Không cần.

Từ biệt Hỏa Hạo xong Diệp Hạo mang theo đám người trưởng công chúa rời khỏi Hỏa quốc.

- Lấy tốc độ của chúng ta để muốn tới Bắc Cương chỉ sợ cũng phải mất mấy tháng.

Trưởng công chúa nhìn Diệp Hạo nói.

- Không sao.

Diệp Hạo nói xong kim thân trong thức hải liền xuất thủ, tay không ở giữa hai đại vực tạo ra một thông đạo, nhưng rất nhanh kim thân lại phát hiện việc tạo ra rất khó bởi vì khoảng cách giữa hai đại vực thực sự quá xa, rơi vào đường cùng đành phải lùi lại một bước mà tạo ra nhiều thêm vài cái thông đạo.

Nửa khắc đồng hồ sau một đoàn người Diệp Hạo Một dưới sự trợ giúp của kim thân đã đi tới tọa độ mà pho tượng đất kia cho.

Bạn cần đăng nhập để bình luận