Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1566: Cứ việc hành động

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

-----------------

- Nơi này có 2 vạn 3000 bộ.

Đại Trưởng Lão đưa một Túi Càn Khôn cho Diệp Hạo sau đó nóng bỏng nhìn hắn.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Cho ngươi.

Đại Trưởng Lão kiểm tra một phen khiếp sợ phát hiện trong Túi Càn Khôn có 2 vạn bộ Chủ Cấp Khí Giới.

- 3000 bộ trong thư phòng cũng là của ngươi.

Đại Trưởng Lão thu 3000 bộ Chủ Cấp Khí Giới vào Túi Càn Khôn, sau đó đám người Tam Trưởng Lão liền vây lại xem.

Bọn họ tùy tiện lấy ra một chút kiểm tra.

Kiểm tra xong phát hiện toàn bộ đều là thật.

Kỳ thật trước đó bọn họ từng hoài nghi, dù sao ai có thể làm việc tốt như vậy?

Mà lúc này ánh mắt bọn họ nhìn Diệp Hạo thay đổi.

Bọn họ không cảm thấy Diệp Hạo ngốc.

Đồ ngốc có thể tu luyện tới Tiên Tôn Thất chuyển sao?

Nhưng nếu không phải ngốc tại sao còn muốn làm chuyện làm thâm hụt tiền như thế?

- Đa tạ Diệp công tử.

Đại Trưởng Lão thi lễ với Diệp Hạo một cái nói.

Diệp Hạo nhàn nhạt cười cười, nói.

- Ta hiểu một chút Đan Đạo Chi Thuật, có lẽ sẽ cứu được Tông Chủ các ngươi.

- Công tử nói thật?

Đại Trưởng Lão giật mình.

Tước đó Đường Chủ Đan Đường Trảm Ma Tông cũng đã nói bóng gió với hắn rằng Long Quang Diệu cũng dần thành dầu hết đèn tắt.

Chỉ là hắn không muốn thừa nhận sự thật này thôi.

- Ngươi cảm thấy ta cần đùa giỡn loại chuyện này?

Diệp Hạo nhìn Đại Trưởng Lão nói.

- Thế nhưng trước đó ngươi cũng đã nói Tông Chủ dầu hết đèn tắt.

Tam Trưởng Lão trầm ngâm một chút chậm rãi nói.

- Các ngươi trị liệu khẳng định không có hiệu quả gì, nhưng ta trị liệu có thể bảo trụ mệnh Tông Chủ các ngươi.

Diệp Hạo vừa nói vừa đi về phía Long Quang Diệu.

- Diệp công tử, cứ việc hành động.

Long Quang Diệu nói câu này thì ho kịch liệt, mà trong lúc ho sinh mệnh chi hỏa cũng chập chờn từng đợt, tựa hồ lúc nào cũng có thể dập tắt.

- Không thể!

Đường Chủ Luyện Đan Đường Liêu Ân Minh vội vàng ngăn cản.

- Tình huống hiện tại của Tông Chủ chỉ có thể chậm rãi ôn dưỡng, chờ khi sinh mệnh chi hỏa mạnh hơn lại hành động, hiện tại bất luận thủ đoạn nào cũng chỉ tang tống tính mạng Tông Chủ mà thôi.

- Cái này.

Trong mắt Đại Trưởng Lão lộ ra tia do dự.

Tam Trưởng Lão cùng đám cao tầng cũng không dám nói gì.

Cái này liên quan đến tính mạng Tông Chủ.

Ai dám nhiều lời?

Diệp Hạo trị liệu xong thì không sao, nếu trị liệu chết ai có thể tiếp nhận trách nhiệm đây?

Diệp công tử, ra tay đi.

Ngay lúc bầu không khí xung quanh đang ngưng trệ Mộc Dung Kiểu Nguyệt mở miệng.

- Thiếu Tông Chủ.

Liêu Ân Minh kinh ngạc nói.

- Liêu Đường Chủ, ngươi cảm thấy Tông Chủ cứ tiếp tục như vậy có thể kéo dài được bao lâu? Hơn nữa, dù tiếp tục thì ngươi có thể giúp Tông Chủ khỏi hẳn sao?

Liêu Ân Minh không nói.

Chốc lát sau mới cười khổ lên tiếng.

- Lấy Đan Đạo Chi Thuật của ta chỉ có thể kéo dài tính mệnh của Tông Chủ nửa tháng.

Sau nửa tháng thì sao?

Liêu Ân Minh chưa hề nói.

Thế nhưng đám người cũng hiểu ý.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa tháng sau Long Quang Diệu sẽ vẫn lạc.

Nếu nói như vậy, Diệp công tử ngươi vẫn nên xuất thủ a.

Đại Trưởng Lão nghĩ một lát, nghiêm túc nói.

Tiếng nói vừa dứt Đại Trưởng Lão bái Diệp Hạo thật sâu.

Khiến đám người không ngờ chính là Diệp Hạo thản nhiên đón nhận hành lễ.

Đại Trưởng Lão cũng có chút xấu hổ.

Bản thân bất quá chỉ hiện ra một chút tấm lòng mà thôi.

Ngươi làm sao lại đón nhận?

Diệp Hạo nhìn thần sắc Đại Trưởng Lão, khẽ mỉm cười nói.

- Ta sẽ khiến ngươi cảm thấy cái hành lễ này đáng giá.

Nói đến đây hai tay Diệp Hạo kết một cổ ấn, cổ ấn đập vào thể nội Long Quang Diệu, sinh mệnh chi hỏa của Long Quang Diệu dần dần hồi phục.

Liêu Ân Minh nhìn thấy một màn này, không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Sao ngươi làm được?

- Ngươi làm không được cũng không có nghĩa ta làm không được.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn lão.

Liêu Ân Minh ngăn cản hắn không phải bởi vì tư tâm.

Mà hắn cảm thấy Diệp Hạo không có khả năng chữa trị cho Long Quang Diệu.

Nhưng trước mắt tất cả đều nói rõ ràng với hắn, Diệp Hạo có khả năng chữa trị cho Tông Chủ.

Đúng lúc này, thời không bốn phía Diệp Hạo xuất hiện vặn vẹo, tiếp đó Diệp Hạo và Long Quang Diệp xuất hiện tại một thời không khác.

- Sinh mệnh chi chỉ.

Diệp Hạo đọc lên bốn chữ này, đầu ngón trỏ của hắn tràn ra ba động thần bí, mà khi điểm ngón tay này điểm vào người Long Quang Diệu, hắn cảm thấy dáng vẻ già nua của bản thân dần rời đi.

Đợi đến lúc dáng vẻ già nua toàn thân đều rút đi, Long Quang Diệu phát hiện thương thể bản thân cũng nhanh chóng được khôi phục.

Ước chừng qua nửa khắc đồng hồ, Long Quang Diệu phát hiện toàn bộ gân cốt đều khôi phục bình thường.

Hắn thử ngồi dậy.

Trước đó muốn làm động tác này nói khó như lên trời cũng không sai biệt lắm.

Thế nhưng bây giờ lại rất tùy ý ngồi dậy.

Sau khi đứng dậy, hắn hoạt động một chút gân cốt thì phát hiện bản thân ngoại trừ không thể vận dụng pháp lực, thương thể trên người cũng đã tốt hơn một phần ba.

- Sao ngươi có thể làm được?

Diệp Hạo cười không nói.

- Là ta càn rỡ.

Long Quang Diệu nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Hạo ý thức được mình đã hỏi vấn đề không nên hỏi, năng lực bậc này cho dù bản thân cũng chưa từng nghe qua.

Như vậy người nào có thể nói ra?

- Ta muốn biết rõ tạo sao ngươi lại kêu gọi lực lượng đi trợ giúp Trảm Ma Tông?

- Cuộc chiến của tộc đàn, nghĩa bất dung từ.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Long Quang Diệu nhìn con mắt Diệp Hạo, trong vắt vô cùng, không hề có tạp chất.

- Nhân tộc giống ngươi cũng không nhiều lắm.

Long Quang Diệu ung dung mà nói câu này.

- Trảm Ma Tông có mạnh hơn cũng không thể nào là đối thủ của Ma Tộc.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Nhưng có thể giết một Ma tộc thì giết một tên.

Long Quang Diệu trả lời.

- Long Tông Chủ có nghĩ tới nếu Nhân tộc chém giết hoàn toàn Ma mà nói sẽ gây hậu quả gì không?

- Nhân tộc và Yêu tộc nhất định sẽ giao thủ.

- Vây nếu Nhân tộc cũng chém giết toàn bộ Yêu tộc thì sao?

- Nhân tộc sẽ tự giết lẫn nhau.

Long Quang Diệu chậm rãi nói.

- Nhưng ngươi phải biết nội bộ Nhân tộc cũng tranh đấu, các ngươi nếu làm tăng mạnh thực lực bản thân, như vậy khi cuộc chiến tộc đàn chân chính tới, mới có thẻ che chở nhiều tộc nhân hơn.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Mà không phải hiện tại đặt bản thân mình vào mặt đối lập hoàn toàn với Ma tộc.

Trảm Ma Tông!

Ngay từ cái tên đã thấy có vấn đề.

Nghĩ một chút, nếu có một Tông Môn nào đó gọi Trảm Nhân Tông, tin hay không chỉ vài phút sẽ gặp phải vây công.

Long Quang Diệu trầm mặc không nói.

Diệp Hạo cũng không nói tiếp.

24 giờ sau đó, Diệp Hạo lần nữa vận dụng Sinh Mệnh Chi Chỉ giúp Long Quang Diệu trị liệu thương thế.

Long Quang Diệu là Tiên Vương Trung Giai.

Dù sao cũng là Tiên Vương.

Dù Sinh Mệnh Chi Chỉ thần kỳ như thế nào cũng phải vận dụng tới năm lần mới có thể trị liệu hoàn toàn cho hắn.

Đợi đến lúc Long Quang Diệu khỏi hẳn, Diệp Hạo mới triệu hồi Thời Không không gian bao phủ bọn họ.

- Tông Chủ.

Đám ngươi Đại Trưởng Lão chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, sau một khắc Long Quang Diệu đã đứng trước mặt bọn họ.

Chuyện gì vậy? Chỉ một sát na đã chữa khỏi thương thể của Tông chủ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận