Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2529: Thần Ma Hoa

Từ Băng Sương đang định nói bỗng Diệp Hạo ngưng trọng nhìn về phía nơi xa.

- Tông chủ, ngươi đang nhìn cái gì vậy?

Thần Hống không hiểu nói.

Sau một khắc lông tơ toàn thân Thần Hống đều dựng đứng cả lên, xa xa hắn cảm nhận được một chấn động đáng sợ, một sự tồn tại từ trong bóng đêm xa xôi đang dần thức tỉnh.

- Cỗ ba động này còn hơn cả Vương cấp.

Kinh Vĩ nghiêm túc nói.

- Khí tức của đối phương vẫn còn đang tiếp tục tăng lên!

Thần Hống bất an nói.

- Người đó đang khiêu chiến với quy của mà các tộc lập thành sao?

Ánh mắt Từ Băng Sương lạnh lẽo nhìn phía xa.

Đúng lúc này một thân ảnh tuyên cổ trường tồn xuất hiện ở ngoài ngàn dặm. Tròng mắt của hắn giống như hai vì sao, ánh mắt nóng bỏng nhìn vào một bóng người.

- Ngươi đang gây hấn uy nghiêm của giám sát sứ giả sao?

- Giám sát sứ giả là cái quái gì?

Thân ảnh kia nói đến đây một đầu xúc tu tỏa ra ánh sáng vô lượng đâm xuyên qua nhục thân của người tự xưng là giám sát sứ giả một cách vô cùng dễ dàng.

- A.

Giám sát sứ giả hét thảm lên.

Có thể nhìn thấy rõ ràng đầu xúc tu kia đang không ngừng cắn nuối sinh mệnh năng lượng của hắn.

- Tông chủ, giám sát sứ giả này mạnh cỡ nào?

Ở xa Kinh Vĩ thấp giọng hỏi.

- Giám sát sứ giả này là một cao thủ Thần Hoàng trung giai.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Kinh Vĩ nói.

- Chẳng lẽ gốc thực vật kia là Thần Hoàng cao giai hay sao?

Kinh Vĩ trợn mắt hốc mồm nói.

- Cảnh giới gốc thực vật biểu hiện ra lúc này là Thần Hoàng trung giai, nhưng trong cơ thể hắn lại ẩn chứa năng lượng nồng đập, ta đoán chừng có lẽ đối phương có thể là Thần Hoàng đỉnh phong.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Kim thân của Diệp Hạo chỉ là Thần Hoàng cảnh tầng thứ bảy, hắn biết chắc nếu bản thân xuất thủ chỉ vài phút sau sẽ bị gốc thực vật này tiêu diệt.

- Tông chủ có thể nhìn ra được lai lịch của gốc thực vật này không?

- Thần Ma hoa.

Diệp Hạo gằn từng chữ một.

- Thần Ma hoa?

Con mắt Từ Băng Sương co rụt lại.

- Ngươi biết Thần Ma hoa là cái gì hả?

Kinh Vĩ khẽ giật mình nói.

- Thần Ma hoa rất khó giết chết, bởi vì bộ rễ của chúng phát triển rất mạnh mẽ, không biết đã cắm xuyên qua bao nhiêu vạn dặm rồi?

Từ Băng Sương nghiêm túc nói.

- Nếu muốn chém giết Thần Ma hoa, chỉ có cách duy nhất là chém hết toàn bộ bộ rễ của nó.

- Điều này…

Sắc mặt Kinh Vĩ trở nên khó nhìn lên.

- Đất đai dưới chân chúng ta đã chôn vùi rất nhiều thần linh chi cốt.

Diệp Hạo thong thả nói.

- Bất cứ lúc nào Thần Ma hoa đều có thể lấy được chất dinh dưỡng từ trong đó.

- Vậy Thần Ma hoa có thể lấy chất dinh dưỡng từ trong cơ thể của các sinh linh gần đó không?

Kinh Vĩ đột nhiên nghĩ đến một điều.

Diệp Hạo yên lặng không nói.

- Vậy có phải cũng đồng nghĩa với việc lần này sinh linh ở vực đều sẽ gặp nạn?

Ánh mắt Kinh Vĩ lộ ra vẻ không đành lòng.

- Vậy phải nhìn xem những gia hỏa đánh cờ kia có cho phép hay không đã.

Diệp Hạo nói xong một vòng kiếm quang sáng chói hơn cả thời không chém mạnh vào trên thân Thần Ma hoa. Đầu xúc tu của Thần Ma hoa xuyên qua giám sát sứ giả trước đó lập tức bị chém đứt, ngay sau đó đạo kiếm quang kia cũng vô tình chém thân thể hắn thành từng mảnh.

Nhưng chỉ sau vài lần hô hấp, một tiếng gào thét vang vọng khắp bầu trời, một gốc Thần Ma hoa còn cường hãn hơn gấp mấy lần trước đó xuất hiện giữa không trung, ngàn vạn xúc tu của hắn nhanh chóng tràn ngập về bốn phương tám hướng.

- Thần Ma hoa bị chọc giận.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Thần Ma hoa một khi bị chọc giận càng trở nên khát máu hơn. Bởi vậy Thần Ma hoa còn được gọi là khát máu Thần Ma hoa. Cách nơi đây 3000 dặm có một nhóm Bạo Viên bộ lạc. Khi Thần Ma hoa tràn ngập ra ba động Thần Hoàng cấp Thần Vương thuộc Bạo Viên nhất tộc đã đứng sừng sững giữa không trung quan sát, nhưng khi hắn nhìn thấy Thần Ma hoa dễ dàng là có thể đánh chết giám sát sứ giả, sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi đồng thời nhanh chóng kêu gọi tu sĩ trong tộc thoát đi.

Chỉ là thời gian để lại cho bọn hắn thực sự quá ngắn. Sau một lần hô hấp là đã thấy một đầu xúc tu xuyên qua một đám tộc nhân xâu thành một chuỗi. Khi tinh hoa huyết nhục toàn thân của tộc nhân đều bị thông phệ xong liền hóa thành một đống tro tàn tiêu tán.

A!

Bạo Viên tộc vương thấy một màn như vậy muốn rách cả mí mắt. Hắn cầm theo một cây gậy đập tới đầu xúc tu kia. Kết quả cây gậy bị một lực cường đại bắn ngược trở lại không biết đã bay tới chỗ nào.

Mà cánh tay của hắn cũng bị đứt đoạn. Bạo viên vương biến sắc đồng thời hắn thấy một vệt ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất, sau một khắc hắn cũng cảm giác được một cỗ đau đớn không rõ. Cúi đầu nhìn thì thấy một đầu xúc tu đã xuyên qua hắn tự khi nào.

Hắn liều mạng giãy dụa, lại phát hiện toàn thân đều không có khí lực. Chỉ sau vài hơi thở Bạo Viên Vương liền hóa thành tro bụi. Câu chuyện của Bạo Viên nhất mạnh chỉ là một ảnh thu nhỏ, theo việc Thần ma hoa tức giận trong vòng nghìn dặm xung quanh đó đều hóa thành tử địa.

- Thần Ma hoa?

Một âm thanh lạnh như băng phá vỡ thương khung.

- Ngươi muốn chết.

Từ hư không mở ra một chí tôn vô thượng đang nhanh chóng bước tới. Thần Ma hoa nhìn thoáng qua lập tức hóa thành một vệt sáng bỏ chạy. Bên ngoài mấy vạn cây số, Diệp Hạo ngưng trọng nhìn một màn này.

- Tông chủ, ngươi nói xem có thể bắt được Thần Ma hoa không?

Kinh Vĩ lo lắng nói.

- Rất khó.

Diệp Hạo thong thả nói.

- Thần Ma hoa nếu không nắm chắc, ngươi cảm thấy nó sẽ hiên ngang hiện thân sao?

Nói xong Diệp Hạo lại nói.

- Đại loạn lại tới, đủ loại ngưu quỷ xà thần đều sẽ xuất hiện.

- Là ý gì?

Kinh Vĩ không hiểu nói.

- Các ngươi ở trong đây thôn phệ tinh hoa của sông núi tinh hoa đi.

Diệp Hạo chỉ ngọn núi kia nói.

- Đại loạn lại sắp tới rồi.

Nghe vậy thần sắc đám người Kinh Vĩ đều trở nên ngưng trọng lên. Cảnh tượng hôm nay đã đả kích bọn họ, lúc này bọn họ mới phát hiện Thần Vương ở trước mặt Thần Ma hoa chỉ nhỏ bé như giun dế mà thôi.

Sau khi Diệp Hạo quay về Viêm Hoàng tông liền hạ hai mệnh lệnh. Mệnh lệnh thứ nhất là bất kể giá nào cũng phải cướp đoạt tài nguyên, mệnh lệnh thứ hai chính là Viêm Hoàng tông bắt đầu chinh chiến khai thác địa hạt.

- Tông chủ, đã xảy ra chuyện gì?

Khổng Dĩnh Nhi không hiểu vì sao Diệp Hạo đột nhiên lại truyền mệnh lệnh này?

Bởi vì hiện tại ba trăm đại vực dưới quyền Viêm Hoàng tông cũng chưa không chế triệt để.

Hơn nữa một trăm đại vực gần Viêm Hoàng tông vẫn là trong phạm vi thế lực của Viêm Hoàng tông.

Vì sao lúc này Diệp Hạo lại truyền ra mệnh lệnh như vậy?

- Nếu bây giờ Viêm Hoàng tông không chiếm cứ sau này cũng sẽ không còn thời gian.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Vì sao?

Đường Phiên Phiên không hiểu nói.

- Sư tôn ta nói ít ngày nữa thế lực Hoàng cấp sẽ liên tục giáng lâm.

Lúc này Diệp Thiên Thiên từ ngoài đại điện đi vào trịnh trọng nói.

- Thế lực Hoàng cấp liên tục giáng lâm?

Nghe được Diệp Thiên Thiên nói vậy sắc mặt toàn bộ cao tầng ở đây đều thay đổi. Ai cũng không ngờ rằng thế lực Hoàng cấp sẽ hàng lâm nhanh như vậy?

- Bằng vào nội tình Hoàng cấp sơ kỳ của Viêm Hoàng tông ta bất cứ hoàng triều nào cũng không cần phải để ý.

Khổng Dĩnh Nhi trầm ngâm một chút nói.

- Bây giờ có thể khẳng định là Hoàng cấp sơ kỳ, Hoàng cấp trung kỳ sẽ hàng lâm, về phần Hoàng cấp cao cấp có thể giáng lâm hay không cũng không biết?

Diệp Thiên Thiên lắc đầu nói.

Không hề nghi ngờ rằng tin tức này vô cùng tệ. Nếu thế lực Hoàng cấp trung kỳ phủ xuống Thần Vực sẽ nghênh đón sự thay đổi lớn chưa từng có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận