Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2333: Ở Rể

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ức vạn dặm sơn hà.

Tiêu chuẩn Vương cấp thế lực phối trí.

Trước đó, Viêm Hoàng tông một mực tuyên bố mình là Vương cấp thế lực, nhưng toàn bộ Thần Vực lại không có bao nhiêu thế lực thừa nhận.

Không phải ngươi có một tôn Thần Vương thì chính là Vương cấp thế lực.

Chỉ tiêu này quá cứng nhắc.

Nhưng mà bây giờ Viêm Hoàng tông hiện tại đã thỏa mãn chỉ tiêu cứng nhắc này.

Còn nữa, Viêm Hoàng tông một lần này vận dụng quân đoàn quy mô đã không kém hơn toàn bộ Ẩn Ma tộc.

Nói một cách khác, bây giờ Viêm Hoàng tông chân chính là một Vương cấp thế lực.

Tử Vi vương triều!

Tử Vi ngồi ngay ngắn trên đại điện lẳng lặng nghe Đường chủ Tình Báo Đường báo cáo tin tức của Viêm Hoàng tông.

- Căn cứ đủ loại dấu hiệu Viêm Hoàng tông đã trở thành một Vương triều mới phát, mà theo thời gian trôi qua Viêm Hoàng tông sẽ còn tiếp tục khuếch trương.

Đường chủ Tình Báo Đường cuối cùng tổng kết.

- Ta đã biết, ngươi đi xuống đi.

Tử Vi phất phất tay.

Sau khi người nọ rời đi, Tử Vi nhìn về phía Tử Ngọc bên người, trên mặt nở nụ cười lạnh nhạt nói:

- Không nghĩ tới ánh mắt nha đầu con thật không tệ.

- Đương nhiên.

Tử Ngọc đắc ý đáp.

- Cái này, Đông Phương thúc thúc tiến đến cầu hôn cho con.

Tử Vi trầm ngâm một chút nói.

- A.

Khuôn mặt Tử Ngọc lập tức đỏ lên:

- Phụ vương, người nói cái gì vậy?

- Không chịu?

Tử Vi ranh mãnh nhìn Tử Ngọc nói.

- Ai không chịu chứ?

Tử Ngọc nói gấp.

Tử vi nhìn thấy Tử Ngọc mắc cở đỏ bừng mặt.

- Con không để ý tới người nữa.

Nói xong, Tử Ngọc chạy đi.

Rất nhanh Đông Phương Cao Viễn đã đi tới đại điện.

- Cao Viễn, làm phiền ngươi đi một chuyến đến Viêm Hoàng tông.

- Viêm Hoàng tông?

Ánh mắt Đông Phương Cao Viễn lộ ra vẻ nghi hoặc:

- Làm gì?

- Ngươi cũng đã biết người xuất ra Cửu Thiên Chí Dương Thần Đan đan phương là ai?

- Diệp Hạo?

Đông Phương Cao Viễn lập tức ý thức được cái gì.

- Đúng vậy.

Tử Vi cười nói:

- Trước đó, Diệp Hạo không đạt được tiêu chuẩn làm con rễ ta, bất quá bây giờ lại có tư cách này.

- Công chúa tương lai có thể có tư cách đặt chân Thần Vương đỉnh phong thậm chí Chuẩn Hoàng.

Đông Phương Cao Viễn lại trầm ngâm.

- Diệp Hạo có thể xứng với Công chúa sao?

- Cho nên Diệp Hạo muốn cưới Tử Ngọc nhất định phải ở rể.

Tử Vi nhàn nhạt nói.

- Ở rể.

Đông Phương Cao Viễn bình thường trở lại:

- Diệp Hạo có thể nhặt một món hời lớn.

- Đoán chừng tiểu tử kia sẽ mang ơn.

Tử Vi cười to.

. . .

Viêm Hoàng tông!

Diệp Hạo nghe thấy Tử Vi vương triều Đông Phương Cao Viễn tới, thì gọi Từ Băng Sương tiến về sơn môn nghênh đón.

Đông Phương Cao Viễn ngoại trừ là đường chủ Đan Đạo đường Tử Vi vương triều, còn là một trong chín đại Trưởng lão danh dự luyện đan tổng các.

Bởi vậy về tình về lý Diệp Hạo đều phải nghênh đón.

Bất quá Đông Phương Cao Viễn dù sao cũng là cường giả Thần Vương, dựa theo quy củ Diệp Hạo cũng nên mang theo Từ Băng Sương nghênh đón.

- Đông Phương trưởng lão.

Diệp Hạo nhìn Đông Phương Cao Viễn cười nói.

Đông Phương Cao Viễn nhíu mày.

- Diệp tông chủ, nhìn thấy lão phu ngươi là vãn bối thì nên hành lễ chứ?

- Đông Phương Cao Viễn, ngươi hãy nghĩ đến sĩ diện của Tử Vi vương triều.

Từ Băng Sương lạnh lùng quan sát Đông Phương Cao Viễn nói:

- Ngươi phải rõ ràng nơi này là Viêm Hoàng tông, ngươi để nhất tông chi chủ hướng ngươi hành lễ, ngươi xác định ngươi có tư cách này?

Từ Băng Sương nói rất không khách khí.

Sắc mặt Đông Phương Cao Viễn lập tức trầm xuống:

- Ngươi đang gây hấn với Tử Vi vương triều ta?

- Phải thì như thế nào?

Từ Băng Sương biết rõ thân phận của Diệp Hạo.

Dựa theo thân phận Đông Phương Cao Viễn còn phải hành lễ với Diệp Hạo.

Ngươi ở đây mạo xưng lão sói vẫy đuôi?

- Diệp tông chủ, ngươi quản lý thuộc hạ của ngươi như vậy?

Đông Phương Cao Viễn nhìn về phía Diệp Hạo phẫn nộ nói.

- Ta không có cảm thấy thái độ Từ trưởng lão có cái gì không đúng.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Diệp tông chủ, ngươi biết lão phu hôm nay tới đây làm cái gì không?

- Ta không muốn biết.

Câu nói này của Diệp Hạo khiến Đông Phương Cao Viễn hận không thể xoay người rời đi.

Bất quá vừa nghĩ tới nhiệm vụ của chuyến đi này, hắn đem lửa giận cưỡng ép ép xuống.

- Diệp tông chủ, ngươi biết Tử Ngọc công chúa?

- Biết rõ.

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Vương thượng nhà ta nói cho phép ngươi lấy công chúa.

Diệp Hạo tâm thần khẽ động nói:

- Có kèm theo điều kiện gì?

- Công chúa nhà ta tương lai có thể đặt chân đến Thần Vương đỉnh phong thậm chí Chuẩn Hoàng.

Đông Phương Cao Viễn liếc Diệp Hạo một cái nói:

- Ta biết ngươi là một Chân Long, bất quá Chân Long cũng có đủ loại phân chia khác biệt, ngươi căn bản không xứng với Công chúa nhà ta, bởi vậy vương thượng nhà ta rủ lòng từ bi, cho ngươi ở rể.

- Ở rể?

Diệp Hạo bị choáng váng.

Ánh mắt Từ Băng Sương nhìn Đông Phương Cao Viễn giống như nhìn một tên ngu xuẩn.

Để Diệp Hạo ở rể?

Tử Vi thật có thể nghĩ ra được.

Nếu để cho Tử Vi biết Diệp Hạo trước đó cự tuyệt Hỏa Phượng nhất tộc, không biết Tử Vi sẽ có cảm tưởng gì?

- Đúng vậy, ở rể.

Thời điểm Đông Phương Cao Viễn nói câu nói này, thần sắc trên mặt giống như bố thí.

- Ngươi có thể đi về.

Diệp Hạo phất phất tay.

- Ngươi có ý tứ gì?

Đông Phương Cao Viễn sầm mặt lại.

- ĐThứệ nhất, ta Diệp Hạo tuyệt đối sẽ không ở rể, đừng nói Tử Vi vương triều ngươi, cho dù Hoàng triều cũng không được. Thứ hai, Diệp Hạo ta đã có thê tử, dù Tử Ngọc gả tới, cũng không thể làm chính thê.

Hai con ngươi Đông Phương Cao Viễn toát ra lăng lệ thần mang.

- Ngươi để cho công chúa nhà ta làm thiếp của ngươi.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Cuồng vọng.

Đông Phương Cao Viễn nổi giận nói.

- Vô tri.

Từ Băng Sương lúc này nói ra.

- Ngươi nói cái gì?

Đông Phương Cao Viễn hướng về Từ Băng Sương nói.

- Chờ ngày nào đó ngươi sẽ biết người ngươi khinh thị là người mà ngươi không nên đắc tội.

- Ngươi nói Diệp Hạo?

- Xem ra ngươi không ngu ngốc.

- Ha ha.

Đông Phương Cao Viễn cười ha hả:

- Đông Phương Cao Viễn ta là đan đường Đường Chủ Tử Vi vương triều luyện, tu vi Thần Vương cảnh tầng ba, một trong chín Đại trưởng lão danh dự Luyện đan Tổng các. Tương lai không nói Diệp Hạo có thể đặt chân đến Thần Vương trung kỳ hay không? Coi như hắn có thể đặt chân đến thì như thế nào? Chẳng lẽ thân phận của hắn còn tôn quý hơn ta?

Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi cười cái gì?

Thần sắc Đông Phương Cao Viễn bất thiện nói.

- Không có gì?

Diệp Hạo nói xong xoay người rời đi.

- Diệp Hạo, ngươi có biết ngươi bỏ qua cơ duyên tốt như thế nào không?

- Tử Vi vương triều trong mắt ngươi có lẽ cao cao tại thượng, thế nhưng trong mắt của ta chỉ thường thôi.

Thanh âm Diệp Hạo xa xa truyền tới.

- Buồn cười.

Đông Phương Cao Viễn hừ lạnh một tiếng, phá vỡ không gian rời đi.

Trở lại Tử Vi vương triều về sau Đông Phương Cao Viễn nói toàn bộ quá trình qua một lần.

Đông Phương Cao Viễn thật không có thêm mắm thêm muối.

Nhưng dù nói y nguyên cũng khiến sắc mặt Tử Vi tái xanh.

- Tùy tiện.

- Cao Viễn, truyền lệnh ta, Tử Vi vương triều, ba tháng sau tổ chức chiêu tế đại hội, đến lúc đó toàn bộ thiên tài tuấn kiệt Thần Vực đều có thể đến đây tham gia.

- Tuân mệnh.

Đông Phương Cao Viễn nói xong rời đi.

Sau khi Tử Ngọc biết được tin tức này sau đó giận đùng đùng chạy tới thư phòng Tử Vi.

- Phụ vương, người đây có ý gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận