Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1467: Thu ta làm đồ đệ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

- Thần Văn này lai lịch cực lớn, Sinh Tử Kinh cũng kém rất xa.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Lát nữa các ngươi phải dốc hết toàn lực ghi nhớ, các ngươi ghi nhớ càng nhiều, thành tựu tương lai càng lớn.

- Đây là Thần Văn gì?

Cô Độc giật mình hỏi lại.

- Thần Văn này có thể rèn luyện nhục thân, tăng linh hồn ngươi.

Diệp Hạo nhìn Cô Độc đáp.

- Loại này tăng lên lâu dài, thử suy nghĩ một chút, mỗi giờ mỗi khắc đều tăng lên, dù loại tăng lên này rất nhỏ bé, nhưng thời gian dài chồng lên nhau, cũng sẽ là một con số kinh khủng.

- Thần Văn này tổng cộng có ba mươi sáu câu, vừa rồi Mộ Dung Tinh nhớ được mười hai câu.

Diệp Hạo nói ánh mắt dời qua người Thải Kỳ Lân:

- Loại ký ức này là duy nhất một lần, lần này các ngươi không nhớ được, sau này cũng đừng hòng nhớ được.

Nghe Diệp Hạo nói vậy, Cô Độc trầm ngâm một chút nói:

- Để cho ta hồi phục một chút. Sau ba ngày, ta phải giữ vững trạng thái đỉnh phong.

- Ừm, ta cũng cần thời gian tiêu hóa tin tức này.

Thải Kỳ Lân đồng ý gật đầu.

Hai người rõ ràng lần thuế biến này trực tiếp quan hệ đến họ lúc nào có thể đột phá đến Đệ Nhị Cảnh.

Vốn Cô Độc và Thải Kỳ Lân cần một ngàn năm mới có thể đột phá.

Nhưng bây giờ họ trung tâm Tiểu Thiên Địa của Diệp Hạo tu luyện, thời gian rút ngắn còn ba trăm năm.

Mà bây giờ trước mặt bọn hắn sẽ tiến thêm một bước rút ngắn.

Diệp Hạo nói xong rời khỏi Tiểu Thiên Địa.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Tin tức Học sinh Thái Huyền Học Viện lọt vào tập kích đã truyền khắp toàn bộ Học Viện.

Ngay khi rất nhiều Tu Sĩ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Viện Trường Thái Huyền Học Viện đã về tới.

Sau khi trở lại Học Viện, chuyện thứ nhất chính là tuyên bố truy nã Phong Thần trên toàn bộ Ngũ Trọng Thiên.

Diệp Hạo nghe được tin tức này thì ngây ngẩn cả người.

- Còn nhớ những gì ta nói với ngươi không?

Hàn Mộng Kỳ trầm giọng nói:

- Ta nói Học Viện âm thầm còn phái phái một cao thủ, cao thủ này không phải ai khác, chính là Phong Thần.

- Phong Thần tiết lộ tin tức?

- Lưu Viện Trưởng ra học viện thì bị Phong Thần đột nhiên tập kích, nếu không mà nói lấy năng lực của ngài ấy không đến mức bị Lực Ma ngăn lại.

- Phong Thần không làm Viện Trưởng, lại đi làm chó săn Ma Tộc?

- Chuyện này ta cũng không biết.

- Lần này, Học Viện tổn thất nặng nề.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Phong Thần đảm nhiệm chức vị Phó Viện Trường, bí mật học viện hầu như đều biết.

Mà bây giờ, vì phòng ngừa xảy ra vấn đề, Học Viện phải làm ra điều chỉnh tương ứng, mà chuyện này phải trả giá thật lớn.

- Diệp Nhật, ngươi có thể giúp Học Viện một chút không?

- Ta chỉ là một Ngọc Tiên thôi.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

- Ngươi không phải Ngọc Tiên bình thường.

- Ngươi phải tin tưởng Viện Trưởng.

Diệp Hạo cảm thấy đoạn thời gian này danh tiếng mình ra đã đủ nhiều.

Bởi vậy, hắn bây giờ cần phải khiêm tốn và điệu thấp một chút.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Thời gian trôi qua.

Những ngày này, Ngũ Trọng Thiên rất không bình tĩnh.

Tung tích Ma Tộc tro tàn lại cháy ở Ngũ Trọng Thiên, thế lực Ngũ Trọng Thiên bị công phá đếm không hết, cho dù mấy Tông Môn phụ thuộc Thái Huyền Học Viện cũng bị tấn công.

Ngày này, Diệp Hạo như thường ngày đi tới phòng học.

Trong phòng học, học sinh đang kịch liệt thảo luận tình hình bốn phía.

- Thế công Ma Tộc gần đây càng thêm khoa trương, nghe nói một nữa Đông Vực đã rơi vào trong tay chúng.

- Ta muốn biết những năm nay, Nhân Tộc chúng ta và Yêu Tộc luôn chèn ép Ma Tộc, nhưng vì sao chúng lại phát triển thành đáng sợ thế này? Tình báo Nhân Yêu hai tộc chỉ biết ăn cơm khô thôi sao?

- Ma Tộc ẩn nhẫn vượt qua tưởng tượng của chúng ta.

- Tại sao thế lực Nhân Tộc và Yêu Tộc không thành lập Liên Minh Trừ Ma?

- Ta nghe nói một vài thế lực lớn cố ý phóng túng Ma Tộc.

- Cố ý phóng túng? Tại sao?

- Nhân Tộc và Yêu Tộc đang chờ thế lực Ma Tộc đều ra hết, đến lúc đó bọn hắn lại ra tay một mẻ hốt gọn.

- Nhân Tộc và Yêu Tộc có phải quá tự tin? Vạn nhất đến lúc đó đánh không lại?

Mà lúc này không biết ai hô một câu Diệp Đạo Sư tới, thanh âm thảo luận lập tức yếu xuống.

Diệp Hạo đặt sách giáo khoa xuống, lạnh nhạt nói:

- Ta muốn kiểm tra bài tập của các ngươi.

Sau ba canh giờ, Diệp Hạo cầm lấy sách giáo khoa xoay người rời đi.

- Diệp Đạo Sư.

Tề Linh mở miệng gọi.

Diệp Hạo quay người nghi ngờ nhìn nàng.

- Có chuyện gì không?

- Diệp Đạo Sư, ngươi đối với sách lược của cao tầng Nhân Tộc và Yêu Tộc cảm thấy thế nào?

- Không cần quan tâm.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tề Linh ngạc nhiên không thôi.

Nàng không ngờ Diệp Hạo sẽ trả lời như vậy?

- Bây giờ nhiệm vụ thiết yếu của các ngươi là tăng tu vi.

Diệp Hạo nói xong câu này rời đi.

Mới vừa đi ra phòng học không bao lâu, hắn đã nghe từng tiếng kinh hô vang lên phía xa.

- Đoạn Phương Đạo Sư xảy ra chuyện.

- Nghe nói Đoạn Phương Đạo Sư vì bảo hộ học sinh, kiệt lực mà chết.

- Ma Tộc quá càn rỡ rồi.

- Dám đánh tới Thái Huyền Học Viện chúng ta.

Diệp Hạo nghe vậy đi tới phía đám người.

Thần niệm quét qua, hắn thấy Đoạn Phương lúc trước khó dễ mình một thân máu tươi nằm trong vũng máu, mà tại bên cạnh hắn có ba nữ sinh đang không ngừng khóc thảm.

Diệp Hạo thổn thức không thôi.

- Cảm xúc như thế nào?

Lúc này, bên cạnh Diệp Hạo vang lên một giọng già nua.

Diệp Hạo quay người nhìn về phía người tới.

Không phải Lưu Á Tân thì là ai?

- Có chút không thoải mái.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

- Đây chính là tộc chiến.

Lưu Á Tân nhìn Diệp Hạo, ngưng trọng nói.

Diệp Hạo trầm mặc.

- Chúng ta cần cường giả sau lưng ngươi trợ giúp.

Lưu Á Tân nói ngay vào điểm chính.

- Bên trong Ma Tộc chẳng lẽ có cường giả Bán Thần?

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

- Nếu như không có Bán Thần, ngươi cảm thấy Nhân Tộc và Yêu Tộc sẽ sợ ném chuột vỡ bình?

Lưu Á Tân than nhẹ.

- Đại chiến cấp bậc Bán Thần không thể coi thường, Nhân Tộc và Yêu Tộc không chuẩn bị vạn toàn, sẽ không tùy tiện ra tay.

- Các ngươi chuẩn bị lúc nào ra tay?

- Hiện tại song phương đều vẫn đang thăm dò.

Lưu Á Tân trầm ngâm một hồi, nói:

- Qua một đoạn thời gian nữa mới có thể quyết chiến.

- Đến lúc đó ta sẽ để cho cường giả Bán Thần sau lưng ta ra tay.

Diệp Hạo nghĩ một chút đáp ứng.

- Đa tạ.

Lưu Á Tân vội cám ơn.

Mời được một cường giả Bán Thần ra tay, Nhân Tộc bên này sẽ nhiều thêm một phần thắng.

- Đã qua ba năm rồi, tu vi của ngươi lúc nào tăng lên?

Lưu Á Tân đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Rất nhanh thôi.

Hai mắt Lưu Á Tân sáng lên:

- Rốt cục cũng sắp đặt chân Kim Tiên Cảnh sao?

- Chủ yếu là không chịu nổi phiền toái.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Ba năm trước, Diệp Hạo trở lại Thái Huyền Học Viện, tin tức hắn nắm giữ Thiên Cấp Thông Linh Thuật truyền ra ngoài, điều này làm cho mỗi ngày đều có học sinh đến ký túc xá của hắn ngồi chờ.

Từ xa, Diệp Hạo thấy trước cửa có vài chục học sinh.

Những học sinh này đều rất trẻ.

- Diệp Đạo Sư, ngươi thu ta làm đồ đệ đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận