Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2122: Phanh Thây Xé Xác



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Diệp Tông Chủ, có phải đã có hiểu lầm gì đó không?

Lúc này Hiên Viên Vĩnh Xương hiện thân, hắn ngưng trọng hỏi.

Diệp Hạo không thèm nhìn Hiên Viên Vĩnh Xương một cái.

- Nếu đã biết rõ Hiên Viên Thiên Bảo muốn thông qua ngươi thăm dò thực lực của ta, vì sao khi giao thủ cùng Hiên Viên Thiên Bảo lại không chú tâm.

Diệp Hạo khiếm trách Diệp Vô Địch.

Diệp Vô Địch há to miệng muốn nói, nhưng cuối cùng vẫn không nói được cái gì.

Lần này vẫn do hắn chủ quan.

Diệp Vô Địch cho rằng mình có thể vượt cảnh đánh bại Hiên Viên Thiên Bảo.

Nhưng không ngờ Hiên Viên Thiên Bảo lại cao hơn mình hai cảnh giới.

- Ngươi phải biết một lần sai lầm cũng sẽ khiến ngươi vạn kiếp bất phục.

Diệp Hạo nói xong câu này mới nhìn về phía Hiên Viên Vĩnh Xương.

- Viêm Hoàng Tông ta tự nhận không hề làm việc gì có lỗi với Tiên Đình các ngươi, vì sao Tiên Đình các ngươi lại nhằm vào Viêm Hoàng Tông ta?

- Diệp Tông Chủ, ta không hiểu ý ngươi.

Hiên Viên Vĩnh Xương nói gấp.

Diệp Hạo tâm thần khẽ động khu trừ cỗ lão thần âm trong thức hải Hiên Viên Thiên Bảo.

Hiên Viên Thiên Bảo bình phục một hồi mới nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi vậy mà đặt chân đến Ngũ Cấp Thần Minh?

Ngũ Cấp Thần Minh a!

Hiên Viên Thiên Bảo bất kể thế nào đều không ngờ tới Diệp Hạo sẽ đạt đến cảnh giới này.

Sớm biết như vậy đánh chết hắn cũng sẽ không tiến hành thăm dò.

- Cái gì?

- Ngũ Cấp Thần Minh?

- Đẳng cấp cao nhất của Thần Minh không phải Tam Cấp Thần Minh sao?

- Có lầm hay không?

- Diệp Thượng Thần đang muốn nghịch thiên?

Ánh mắt tu sĩ toàn trường nhìn Diệp Hạo hoàn toàn thay đổi.

Cái này mạnh có chút không có đạo lý nha.

- Không biết ngươi bây giờ còn muốn dò xét thực lực ta không?

Diệp Hạo nhìn Hiên Viên Thiên Bảo lạnh nhạt nói.

- Ta không hiểu ý ngươi.

Hiên Viên Thiên Bảo chính khí nói.

- Ta nghĩ ngươi sở dĩ muốn thăm dò thực lực ta không gì ngoài ngấp nghé ta truyền thừa.

Diệp Hạo thật sâu nhìn Hiên Viên Thiên Bảo một cái.

- Không có chứng cứ thì đừng nói.

Hiên Viên Thiên Bảo trầm mặc xuống.

- Ngươi biết vị này là ai không?

Diệp Hạo chỉ Ngũ Hành Kiếm Vương nói.

- Không biết.

Hiên Viên Thiên Bảo làm sao có thể biết Ngũ Hành Kiếm Vương đây?

- Ta giới thiệu cho ngươi một chút.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Vị này là Nguyên lão Viêm Hoàng Tông chúng ta Ngũ Hành Kiếm Vương, những năm này hắn vẫn luôn rất trầm ổn. Hai chữ trầm ổn có ý nghĩa gì chắc ngươi cũng biết đấy.

Diệp Hạo nói đến đây Hiên Viên Thiên Bảo biến sắc.

- Một Nguyên lão trầm ổn như vậy sẽ có thể nói ra câu san bằng Tiên Đình các ngươi à?

Diệp Hạo nhìn Hiên Viên Thiên Bảo nói.

- Khi phẫn nộ thì chuyện gì mà chẳng không xảy ra.

Hiên Viên Thiên Bảo trầm mặc một chút nói.

- Thế nhưng vì sao ta tìm được dấu vết thần niệm của ngươi trong thức hải hắn?

Diệp Hạo cười lạnh.

- Ngươi ngậm máu phun người.

Hiên Viên Thiên Bảo chỉ Diệp Hạo tức giận nói.

- Nói ta ngậm máu phun người đúng không?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Vậy ta lục soát hồn ngươi, nhìn xem có phải ta ngậm máu phun người hay không?

Sắc mặt Hiên Viên Thiên Bảo hoàn toàn thay đổi.

Sưu hồn!

Hồn phách bản thân nếu bị lục soát, dù tạo thành một chút tổn thương, thành tựu tương lai cũng bị ảnh hưởng.

- Ngươi biết ta là ai không?

Hiên Viên Thiên Bảo vội nói.

- Vậy ngươi biết ta là ai không?

Diệp Vô Địch châm chọc nhìn Hiên Viên Thiên Bảo nói.

- Chờ tới lúc trở lại Thần Vực, ta mẹ hắn giết chết ngươi, tin không?

- Ngươi…

Hiên Viên Thiên Bảo giật mình.

- Đừng ở chỗ này khoe thân phận, ngươi cho rằng ngươi vô địch?

DIệp Vô Địch tiến lên cho hắn một bạt tai.

Hiên Viên Thiên Bảo giận mà không dám nói gì.

Diệp Vô Địch biểu hiện quá cường thế.

Cái này khiến hắn ý thức được Diệp Vô Địch cũng có thể là người chuyển thế trùng tu, quan trọng hơn hắn cản thấy lai lịch Diệp Vô Địch còn lớn hơn cả hắn.

- Hiên Viên Tông Chủ, ngươi bây giờ nên cho ta một lời giải thích rồi đấy.

Diệp Hạo nhìn Hiên Viên Vĩnh Xương nói.

- Đừng nói với ta chuyện này ngươi không biết.

Hiên Viên Vĩnh Xương trầm mặc chốc lát khẽ thở dài.

- Chuyện này do Tiên Đình ta không đúng, mong Diệp Tông Chủ thứ lỗi.

- Chuyện như vậy ta hi vọng đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Nếu có lần sau, đừng trách ta nhổ tận gốc Hiên Viên gia tộc ngươi.

Một chữ cuối cùng rơi xuống đồng thời một đạo kinh lôi phá vỡ trời cao, oanh lớn một tiếng khiến tâm thần tu sĩ ở đây đều run rẩy một hồi.

Cái gì bá đạo?

Đây chính là bá đạo!

Cái gì là tùy tiện?

Đây cũng là tùy tiện!

Cái gì là tùy ý?

Đây cũng là tùy ý!

Diệp Hạo đang định rời đi Diệp Vô Địch lúc này nói ra.

- Chuyện này còn chưa giải quyết xong.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta muốn đưa phụ nhân này vào thanh lâu.

Diệp Vô Địch trầm giọng nói.

- Bởi vì vừa rồi bà ta nói muốn đưa muội muội vào thanh lâu.

- Ngươi cứ dựa đó mà làm.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

Ngay sau đó Diệp Hạo rời đi.

Diệp Hạo không lo lắng sự an toàn của Diệp Vô Địch.

Thứ nhất, một sợi thần niệm của hắn đang chú ý tới Diệp Thiên Thiên cùng Diệp Vô Địch. Thứ hai, hiện tại Tiên Đình không thể làm gì Diệp Vô Địch, người duy nhất có thể đánh bại hắn là Hiên Viên Thiên Bảo hiện tại cũng đã bị trọng thương. Thứ ba, trừ phi Tiên Đình úng não mới có thể xuất thủ với huynh muội bọn họ.

- Muội muội, ngươi theo Ngũ Hành Kiếm Vương trở về đi.

Diệp Vô Địch đang định mang phụ nhân kia đi tới thanh lâu mới đột nhiên nghĩ đến.

- Ta muốn đi theo huynh.

Diệp Thiên Thiên một mặt trông đợi nói ra.

- Thanh lâu không phải nơi nữ hài tử nên tới.

Diệp Vô Địch nói xong đưa Diệp Thiên Thiên lên Chiến Hạm.

- Ta còn chưa đi dạo đủ mà.

Diệp Thiên Thiên đáng thương nói.

- Lần sau có cơ hội rồi đi dạo.

Nói xong câu này Diệp Vô Địch ra lệnh Ngũ Hành Kiếm Vương mang theo Diệp Thiên Thiên rời đi.

Ngũ Hành Kiếm Vương gật đầu một cái rồi khởi động Chiến Hạm chạy về tổng bộ Viêm Hoàng Tông.

Diệp Vô Địch mang theo phụ thân tới thanh lâu lớn nhất Trung Ương Thành, mà lúc này tu sĩ đi theo Diệp Vô Địch không có 10 vạn cũng có 8 vạn.

Tất cả mọi người đều muốn nhìn xem Diệp Vô Địch làm thế nào.

- Chư vị biết vì sao ta nhất định phải đưa bà ta vào thanh lâu không?

Diệp Vô Địch chỉ vào phụ nhân nói.

- Có lẽ các ngươi cho rằng nàng đắc tội với muội muội ta. Nhưng đây chỉ là một nguyên nhân, kỳ thật phụ nhân này đã làm rất nhiều chuyện khiến cho người giận sôi. Hiện tại ta sẽ cho các ngươi nhìn một vài ký ức của bà ta.

Ngay sau đó Diệp Vô Địch phóng hình ảnh về ký ức của phụ nhân ra trước mặt mọi người.

- Một người đàn bà thật tàn bạo.

- Những năm này người bị bà ta đưa tới lầu xanh vậy mà có hơn ngàn.

- Tu sĩ chết trong tay ả cũng hơn 3000.

- Bà ta nên bị bầm thây vạn đoạn.

- Phanh thây xé xác cũng quá lợi cho bà ta rồi.

- Ta nghĩ Chấp Pháp Đội Tiên Đình cũng đã làm gì rồi?

- Phu quân bà ta thế nhưng là Lý Huy chiến tướng. Ngươi cảm thấy Chấp Pháp Đường sẽ không bao che?

- Quan lại bao che cho nhau.

- Ngươi cho rằng Tiên Đình có thể công bằng như Viên Hoàng Tông sao? Ta thế nhưng nghe nói Nguyên Lão Viêm Hoàng Tông cũng đều bị xử phạt đó.

- Đáng tiếc Viêm Hoàng Tông không tiếp nhận thế lực bên ngoài, nếu không ta chính là người đầu tiên đi qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận