Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2169: Đánh Tới Cửa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ngọc tủy cũng có đủ loại khác biệt.

Khối ngọc tủy trước mắt này có cấp bậc Tử Thần.

Ngọc tủy có hai tác dụng.

Một là thanh trừ độc đan ở thể nội; hai là đề thăng tu vi bản thân.

Đối với đề thăng tu vi, tác dụng thứ nhất càng thêm rõ rệt.

Ngoại trừ cửu đẳng tiên đan, những tiên đan cấp bậc khác dù không có nhiều thì cũng có một ít độc đan, những độc đan này trong thời gian ngắn sẽ không ảnh hưởng gì, nhưng dưới tháng ngày tích lũy lâu dài sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.

Nhìn thấy khối ngọc tủy này, Diệp Hạo lập tức hiểu ra vì sao trước đó Hạ Dạ Nhi nói Nạp Lan Hồng Thịnh lấy ra trọng bảo khiến Cổ Dược Các không cự tuyệt được.

- Hạ tiền bối, không biết khối ngọc tủy này thế nào?

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn Hạ Hoành Lộc nói.

Hạ Hoành Lộc giật mình.

- Ngọc tủy là của ta.

Nạp Lan Hồng Thịnh vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo trừng mắt một cái.

- Ngươi lặp lại lần nữa?

Nạp Lan Hồng Thịnh không dám lên tiếng.

Diệp Hạo hài lòng gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Hạ Hoành Lộc.

Hạ Hoành Lộc thay đổi sắc mặt, hắn vung tay lên, trên mặt bàn đột nhiên xuất hiện một hộp ngọc.

- Trong hộp chính là Ngọc Hư Thảo.

Diệp Hạo quét thần niệm một lần rồi gật đầu.

- Hợp tác vui vẻ.

Hạ Hoành Lộc giật khóe miệng một cái.

Hợp tác vui vẻ cái thằng cha ngươi?

Con mẹ nó, ngọc tủy này không phải của ngươi đâu?

Diệp Hạo thu cất ngọc tủy rồi nhìn Nạp Lan Hồng Thịnh đang lộ vẻ mặt khó coi.

- Ngươi chắc hẳn không cần đến Ngọc Hư Thảo nhỉ?

- Ta mua Ngọc Hư Thảo cho vị hôn thê của ta.

- Vị hôn thê của ngươi?

- Đúng vậy.

- Như vậy đi, ta đưa ngươi mấy viên đan.

Diệp Hạo ném cho Nạp Lan Hồng Thịnh hai bình ngọc.

Nạp Lan Hồng Thịnh quét thần niệm một lần đã bị giật mình.

- Ngươi…ngươi.

- Cửu phẩm cửu đẳng Cố Thể Đan, cửu phẩm cửu đẳng Ngưng Hồn Đan.

- Cửu phẩm cửu đẳng?

- Đan dược cấp bậc này không xuất hiện từ lâu rồi.

- Nếu đấu giá cửu phẩm cửu đẳng cũng có giá trên trời.

Cao tầng Hạ gia nhìn thấy đan dược trong bình ngọc, nguyên một đám đều muốn lòi tròng mắt ra.

- Giá trị bốn khỏa tiên đan này không bằng Ngọc Hư Thảo nhưng nó lại hiếm thấy trên đời.

Diệp Hạo nhìn Nạp Lan Hồng Thịnh đang trợn mắt há hốc mồm nói.

- Ta bồi thường cho ngươi vậy.

Nói xong câu đó, Diệp Hạo nhìn hướng Hạ Dạ Nhi.

- Hạ tiểu thư, ngươi có muốn về Đại Minh thành bây giờ không?

- Diệp công tử.

Hạ Hoành Lộc vội gọi Diệp Hạo lại.

- Hạ tiền bối, ngươi có chuyện gì không?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Diệp công tử, bốn khỏa tiên đan này do ngươi luyện chế sao?

Lúc hỏi câu này, Hạ Hoành Lộc cũng cực kỳ kích động.

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta có thể luyện chế ra cửu phẩm thất đẳng, nhưng cửu phẩm cửu đẳng thì không đủ sức rồi.

- Cái này...

Tuy Hạ Hoành Lộc nhận định do Diệp Hạo luyện chế, nhưng bây giờ người ta phủ định hoàn toàn, Hạ Hoành Lộc có thể làm gì được?

Ép hỏi à?

Hắn không dám.

Bởi vì hắn vừa dùng thần niệm dò xét thức hải Diệp Hạo đã bị một đạo thần niệm kinh khủng khác chấn vỡ vụn.

Đạo thần niệm kia phách tuyệt thiên hạ, so với bất kỳ một cường giả nào hắn nhận biết cũng mạnh hơn nhiều.

Cũng chính lúc này, Hạ Hoành Lộc mới biết được người hộ đạo của Diệp Hạo ẩn núp trong bóng tối.

Diệp Hạo cùng Hạ Dạ Nhi rời khỏi, Nạp Lan Hồng Thịnh cũng cáo từ rời đi.

Sau khi rời khỏi Hạ gia, một thân ảnh già nua xuất hiện bên cạnh hắn.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Nạp Lan Hồng Thịnh trầm giọng hỏi.

- Bên cạnh vị kia ẩn giấu một vị cường giả kinh khủng.

Lúc nói câu này, lão giả lộ ra ánh mắt hoảng sợ.

- Ta vừa có dị động, ánh mắt của hắn đã khóa chặt ta, khi đó, ta có một loại cảm giác, nếu ta dám vọng động, ta sẽ vẫn lạc ngay lập tức.

- Chẳng lẽ là Sinh Thần cảnh cao giai?

- Hẳn là Hợp Thần cảnh.

- Hợp Thần cảnh?

Nghe đến chữ đó, Nạp Lan Hồng Thịnh hung hăng co rụt con ngươi lại.

- Hạ Hoành Lộc vừa động thủ với Diệp Hạo, người hộ đạo kia đã động thủ, kết quả chính là thần niệm của Hạ Hoành Lộc bị chấn vỡ, tuy Hạ Hoành Lộc cực lực che giấu, nhưng toàn thân hắn vẫn có run rẩy nhỏ nhẹ.

Lão giả chậm rãi nói.

Nạp Lan Hồng Thịnh lộ ra ánh mắt sợ hãi.

Sinh Thần cao giai như Hạ Hoành Lộc vẫn dễ dàng bị kích thương, có thể tưởng tượng được bên cạnh Diệp Hạo có cường giả Hợp Thần cảnh.

- Tiểu tử này rốt cuộc có thân phận bực nào, lại có người hộ đạo Hợp Thần cảnh?

Nạp Lan Hồng Thịnh ngưng giọng nói.

Hợp thần cảnh tại quận quốc bọn hắn cũng không có bao nhiêu.

Tồn tại như vậy sao có thể nguyện ý hạ mình làm người hộ đạo?

- Công tử, ngươi tựa hồ quên đi thực lực Diệp Hạo?

- Cái gì?

- Công tử, dưới tình huống đồng giai, toàn bộ quận quốc chỉ có tam Hoàng tử mới chèn ép được ngươi, nhưng Diệp Hạo chỉ tiện tay đã trấn áp được ngươi rồi đó.

Trấn áp!

Chữ này mang ý nghĩa gì?

Nạp Lan Hồng Thịnh sao không rõ ràng?

- Diệp Hạo sẽ không có nội tình Vương cấp chứ?

- Không ngoại trừ khả năng này.

- May mắn, lần này đã cùng hắn hóa can qua làm ngọc bạch.

Nạp Lan Hồng Thịnh vẫn còn sợ hãi nói.

Người hộ đạo Diệp Hạo không có nhiều khả năng giúp hắn diệt Nạp Lan quận quốc, nhưng sau khi Diệp Hạo trưởng thành, chẳng lẽ Nạp Lan quận quốc còn có thể chống đỡ được?

Đắc tội một tồn tại có tiềm lực vô hạn chính là muốn chết.

Diệp Hạo thông qua truyền tống trận về tới Đại Minh thành.

- Diệp công tử.

Hạ Dạ Nhi muốn nói lại thôi.

- Hạ tiểu thư, ta phải trở về rồi.

Diệp Hạo cắt đứt lời Hạ Dạ Nhi.

- Tốt.

Hạ Dạ Nhi gật đầu.

Nhìn Diệp Hạo phóng lên tận trời, Hạ Dạ Nhi lộ ánh mắt khổ sở.

Hôm nay, Hạ Hoành Lộc có hành vi khiến Diệp Hạo rất bất mãn, nếu không, hắn sẽ không cắt đứt lời Hạ Dạ Nhi.

Thứ nhất, lúc Nạp Lan Hồng Thịnh xuất thủ, Hạ Hoành Lộc không có ngăn cản.

Hạ Dạ Nhi không có năng lực ngăn cản.

Nhưng chẳng lẽ Hạ Hoành Lộc không có năng lực đó sao?

Thứ hai, Hạ Hoành Lộc vận dụng thần niệm nhìn trộm Diệp Hạo.

Hành động này có hơi quá đáng.

Hạ Dạ Nhi cũng không phải mù, người Hạ Hoành Lộc hơi run, nàng sao không hiểu chuyện gì xảy ra?

Thật vất vả thiết lập một điểm tình nghĩa với Diệp Hạo đã bị Hạ Hoành Lộc gắng gượng phá hủy.

Trước khi ra ngoài, Hạ Hoành Lộc đã truyền âm bảo Hạ Dạ Nhi chữa trị quan hệ cùng Diệp Hạo.

Chữa trị?

Ở đâu chữa trị dễ dàng như vậy?

Thời gian Hạ Dạ Nhi cùng Diệp Hạo ở chung không dài, nhưng nàng lại rõ ràng sự kiêu ngạo trong xương cốt của hắn.

Diệp Hạo trở lại Long Đằng phong thì phát hiện Hương Quân còn đang tu luyện.

Hắn không có quấy rầy nàng.

Ngọc Hư Thảo cho lúc nào chẳng được?

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Hương Quân đã gõ phanh phanh phanh đại môn Diệp Hạo.

Diệp Hạo vung tay lên, đại môn tự động mở ra.

- Công tử, đã xảy ra chuyện.

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo nhướng mày.

- Đinh Phàn Mai đả thương Tuyết tiên tử.

- Cái gì?

Ánh mắt Diệp Hạo phát lạnh.

Phượng Minh phong!

Tuyết Trích Tiên che ngực, mắt phượng hiện lên sát khí lạnh lùng nhìn thiếu nữ cầm kiếm cách đó không xa.

- Đinh Phàn Mai, ngươi khinh người quá đáng.

- Ta khinh người quá đáng?

Đinh Phàn Mai cười lạnh.

- Toà Phượng Minh phong này, ta đã sớm nhìn trúng mấy năm nay, không ngờ ta vừa ra ngoài lịch luyện ba năm lại bị tiện nhân ngươi chiếm đoạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận