Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3188: Vô Khuyết Đại Lục Thảm Trạng

- Tử Thần đỉnh phong.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, tám thiếu nữ khiếp sợ phát hiện mình đang xuất hiện giữa một cánh rừng mênh mông.

Cách đó không xa là một con sói hai đầu đang lạnh lùng nhìn một đoàn người bọn họ.

- Song Đầu Lang.

- Ngươi xem, đỉnh đầu nó có lông trắng, đây là Song Đầu Lang Vương.

- Nó chính là bá chủ của mảnh rừng rậm này.

- Sinh Thần cảnh đỉnh phong, cho dù là lão cung chủ Ma Vương cung cũng không dám tuỳ tiện đắc tội.

Rống!

Song Đầu Lang Vương rốt một tiếng về đám người Diệp Hạo.

- Ồn ào.

Diệp Hạo quát lớn một tiếng.

Song Đầu Lang Vương như bị sét đánh phun ra một ngụm máu tươi.

Thân hình Diệp Hạo loé lên xuất hiện ở bên cạnh nó.

- Chỉ là Sinh Thần cảnh đỉnh phong, chẳng khác gì giun dế mà dám gào thét về phía ta?

Song Đầu Lang Vương sợ hãi nhìn Diệp Hạo nói.

- Tha mạng.

- Tha mạng?

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Hiện tại ta thiếu một toạ kỵ.

Song Đầu Lang Vương lập tức hiểu ý của Diệp Hạo, thân thể như núi cao của nó nhanh chóng thu nhỏ lại, rất nhanh đã thành một đầu tiểu lang một trăm cân.

- Hai đầu ta nhìn thấy phiền.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Song Đầu Lang Vương không thể không thu hồi lại một cái đầu.

- Chủ nhân, ngươi xem hiện tại đã được chưa?

- Coi như không tệ.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Đợi đến khi ta rời khỏi Vô Khuyết đại lục, ta sẽ trả lại tự do cho ngươi.

- Chủ nhân, ta muốn đi theo ngươi.

Song Đầu Lang Vương nịnh hót nói.

Thông qua lần giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, Song Đầu Lang Vương liền nhận ra vị trước mắt chính là một Thần Vương.

Đây chính là một Thần Vương cao cao tại thượng đấy.

Nếu có thể đi bên người một Thần Vương, tương lai có khi nó sẽ vấn đỉnh dược Hợp Thần cảnh.

- Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách làm toạ kỵ của ta? Hiện tại sở dĩ ta nguyện ý thu ngươi cũng chỉ là vì tạm thời thôi.

Diệp Hạo bật cười lớn nói.

- Được rồi, bây giờ theo ta trở về.

Hắn nói xong liền vung tay lên dẫn đám người trở về tiểu viện.

Song Đầu Lang Vương nhìn bốn phía một cái nói.

- Đây là Ma Vương cung sao?

- Nhớ kỹ, không được bại lộ thân phận và tu vi của ngươi khi ở đây.

Diệp Hạo nhìn Song Đầu Lang Vương một cái nói.

- Nếu người khác bắt nạt ta thì phải làm sao bây giờ?

- Trừ phi ta cho phép ngươi xuất thủ, bằng không ngươi chịu đựng là được.

- Chủ nhân không sợ ta bị đánh chết?

- Sinh Thần cảnh đỉnh phong sẽ bị tu sĩ Ma Vương cung đánh chết? Ngươi không phải đang đùa với ta đấy chứ?

Diệp Hạo liếc Song Đầu Lang Vương một cái nói.

Song Đầu Lang Vương lập tức rũ đầu xuống.

- Về sau cứ giữ trạng thái yếu đuối này, biết không?

- Tuân mệnh.

Song Đầu Lang Vương nào dám nói phản đối a?

- Qua bên kia ngồi đi.

Diệp Hạo chỉ cửa ra vào nói.

Song Đầu Lang Vương đi từ từ, ngoan ngoãn chạy ra chảy.

Nhìn Song Đầu Lang Vương tu vi Sinh thần đỉnh phong làm chó trông cửa, cả tám thiếu nữ đều bị choáng váng.

- Công tử, ngươi . . . .

Thiếu nữ Sa Miêu tộc hoang mang nhìn Diệp Hạo nói.

- Các ngươi khai báo tuổi của mình đi.

Diệp Hạo mở miệng hỏi.

- Ta lão đại.

- Ta lão nhị.

- Ta lão tam.

- Ta lão tứ.

Bốn thiếu nữ Sa Miêu tộc lần lượt nói.

- Về sau ngươi sẽ là Đại Miêu, ngươi là Nhị Miêu, ngươi là Tam Miêu, ngươi là Tứ Miêu.

Diệp Hạo nói xong lại nhìn về phía bốn thiếu nữ Nhĩ Thỏ tộc nói.

- Các ngươi thì sao?

Đợi đến khi bốn thiếu nữ Nhĩ Thỏ tộc giới thiệu về mình xong, Diệp Hạo liền nói.

- Về sau ngươi là Đại Thố, ngươi là Nhị Thố, ngươi là Tam Thố, ngươi là Tứ Thố.

Tám thiếu nữ bất đắc dĩ nhìn nhau.

Chủ nhân này cũng quá lười rồi, ngay cả tên các nàng cũng chẳng muốn nhớ.

- Ta sẽ ở Vô Khuyết đại lục một thời gian ngắn, đợi đến khi ta rời khỏi, sẽ giúp các ngươi tăng tu vi chí ít là tới Tử Thần cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Đương nhiên để báo đáp lại, các ngươi cần hầu hạ sinh hoạt ăn uống bình thường của ta.

- Đây là chuyện chúng ta nên làm.

Đại Miêu nói gấp.

- Đây là nhiệm vụ của chúng ta.

Đại Thố nghiêm mặt nói.

- Hiện tại các ngươi triệu hoán võ hồn của mình ra thử.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tám thiếu nữ vội vàng gọi võ hồn của mình ra.

Diệp Hạo để ý thấy võ hồn của các nàng đều là hoàng cấp võ hồn, thậm chí còn nằm trong hàng ngũ cấp thấp trong hoàng cấp võ hồn.

- Công tử, ngươi có phải rất thất vọng hay không?

Đại Miêu có chút nhăn nhó mà nói.

- Ta không ngờ võ hồn của các ngươi là hoàng cấp trung giai.

Diệp Hạo có chút bất đắc dĩ nói.

- Trước đó ta còn cảm thấy chí ít cũng phải là hoàng cấp cao giai hoặc đỉnh phong.

Dừng một chút, Diệp Hạo triệu hoán ra võ hồn của bản thân.

Khi nhìn thấy võ hồn của Diệp Hạo, ánh mắt đám người Đại Miêu đều tràn ngập kinh ngạc không thể tin được.

- Thiên cấp võ hồn?

- Ông trời ơi.

- Huyền cấp võ hồn đã là thiên kiêu rồi.

- Công tử rốt cuộc là nhân vật gì?

Đám thiếu nữ đều chấn động.

Song Đầu Lang Vương đang canh cổng nhìn thoáng qua võ hồn của Diệp Hạo, toàn thân càng run rẩy hơn.

Thiên cấp võ hồn.

Nếu như trước đó nó chỉ mới phỏng đoán, vậy lúc này chính là đã được chứng minh.

Hắn tin toàn bộ Vô Khuyết đại lục này đều không có thiên cấp võ hồn.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, dấu cộng võ hồn liền tản ra từng tia sáng, đám người Đại Miêu phát hiện võ hồn của mình cũng đang bắt đầu biến hoá.

Võ hồn đang dần dần trở nên cường đại hơn.

- Màu sắc của võ hồn đang thay đổi.

- Biến thành lục sắc.

- Vẫn còn tiếp tục tăng lên.

- Võ hồn trở thành huyền cấp võ hồn.

- Đây là thật sao?

Tám thiếu nữ nhìn một màn trước mắt, cằm cũng muốn rớt xuống.

- Xem ra chỉ có thể giúp các ngươi tăng lên đến đây mà thôi.

Đợi đến khi võ hồn của tám thiếu nữ không còn thay đổi nữa, Diệp Hạo mới thu lại dấu cộng võ hồn.

- Huyền cấp trung giai.

- Vì sao ta cảm thấy tất cả những thứ này quá ảo giác?

- Toàn bộ Vô Khuyết đại lục, người có võ hồn huyền cấp trung giai cũng không nhiều.

- Nếu như vậy, bây giờ chúng ta đều là thiên kiêu rồi?

Tám thiếu nữ phải tốn thời gian rất lâu mới tiêu hoá được tin tức này.

- Nhưng cũng chỉ là huyền cấp võ hồn, có đáng để các ngươi phải xúc động như vậy không?

Diệp Hạo nhìn bộ dáng của mấy người thiếu nữ, mỉm cười nói.

- Công tử, ngươi không phải là tu sĩ Vô Khuyết đại lục?

Đại Miêu cắn môi hỏi.

- Không phải.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Khó trách.

Đại Miêu nhẹ nhàng nói.

- Công tử, văn minh tu hành của Vô Khuyết đại lục không thể phát triển, bởi vậy tiêu chuẩn của thiên kiêu nơi này chỉ là huyền cấp võ hồn.

- Huyền cấp võ hồn tương lai có thể đặt chân đến cảnh giới gì?

Diệp Hạo nghĩ một hồi hỏi.

- Huyền cấp sơ kỳ võ hồn tương lai có thể đặt chân đến Sinh Thần cảnh, huyền cấp trung giai võ hồn tương lai có thể đặt chân đến Sinh Thần cảnh đỉnh phong, huyền cấp cao cấp võ hồn tương lai có thể đặt chân đến Hợp Thần cảnh sơ kỳ, huyền cấp đỉnh phong võ hồn tương lai có thể đặt chân đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong.

Đại Miêu giải thích nói.

- Hiện tại ngươi biết huyền cấp trung giai võ hồn có địa vị gì chưa?

- Người mạnh nhất Vô Khuyết đại lục là võ hồn gì?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận