Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2862: Đấu Giá Hội Mở Ra

- Không hề.

- Không những người muốn trùng kích Chúa Tể cảnh bị huỷ diệt, ngay cả văn minh sau lưng bọn họ cũng bị chôn cùng.

- Giữa thiên địa này, vạn tộc đã từng san sát nhau, nhưng bây giờ còn bao nhiêu tộc cơ chứ?

- Rất nhiều tộc có thể uy hiếp đến Chúa Tể đề bi bọn họ tự tay huỷ diệt.

- Nếu ngươi ở chung với Diệp Hạo, cũng mang ý nghĩa Thánh vực và Thần vực kết minh, vậy tương lai Thần vực bị Chúa tể tiêu diệt, Thánh vực chúng ta cũng có thể sẽ bị liên luỵ.

Khi nghe đến đây, Hồng Phấn rốt cục cũng hiểu vì sao gia tộc ngăn trở.

- Diệp công tử, Thần vực các ngươi cược lớn quá, Thánh vực không thể cược cùng với các ngươi được.

Hồng Hàn nhìn về phía Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Ngươi không nghĩ đến việc lỡ đâu Thời Gian chi chủ trùng kích thành công sao?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Có khả năng sao?

Hồng Hàn không cần suy nghĩ nói.

- Lùi một bước, coi như Thòi Gian chi chủ trùng kích thành công, ngươi cảm thấy chín đại Chúa Tể khác sẽ để yên cho hắn sao?

Diệp Hạo trầm mặc.

- Không thể! Chín đại Chúa Tể kia đã tu hành ở cảnh giới Chúa Tể cảnh bao lâu rồi. ngươi nghĩ người mới trùng kích thành công như Thời Gian chi chủ có thể là đối thủ của chín vị kia sao?

Hồng Hà nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Thần vực các ngươi nếu muốn tồn tại, Thời Gian chi chủ nhất định phải từ bỏ việc trùng kích Chúa Tể cảnh.

- Cuộc sống an ổn hiện giờ mà Thánh vực các ngươi muốn, Nhân tộc chúng ta tuyệt đối không làm được.

Diệp Hạo gằn từng chữ nói.

- Bậy Nhân tộc các ngươi cứ tự chơi đi, đừng kéo theo Thánh tộc chúng ta.

Hồng Hàn lãnh đạm nói.

LLúc này Hồng Phần rơi lệ đầy mặt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi đã sớm đoán trước được cảnh nào đúng không?

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

Hồng Phấn lập tức hiểu ra vì sao đối mặt với ám hiệu của mình mà Diệp Hạo vẫn luôn im lặng.

- Nếu đã đoán trước được, vậy vì sao ngươi còn muốn trên chọc ta?

- Xin lỗi.

- Xin lỗi thì có ích sao?

Hồng Phán trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi biết biết ta đã thích ngươi rồi hay không, tên chết tiệt nhà ngươi.

Diệp Hạo trầm mặc.

- Ta hận ngươi.

Hồng Phấn khóc chạy ra ngoài.

Hồng Hàn nhìn Diệp Hạo một lần thật sâu.

- Tự giải quyết cho tốt.

Đợi đến khi Hồng Hàn đi xa, hoàng Trùng lại xuất hiện ở bên cạnh Diệp Hạo.

- Đây cũng là câu trả lời mà ngươi mong muốn sao?

- Chí ít hiện gờ Hồng Phấn cũng không lựa chọn Đồng Chiến, không phải sao?

- Nhưng Thánh vực vẫn sẽ tìm cho Hồng Phấn một người khác.

- Nhưng Hồng Phấn sẽ cực tuyệt.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Vì sao?

- Người mà, chỉ cần phản kháng lần thứ nhất, vậy sẽ có lần thứ hai.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Không quan tâm nàng chủ động hay bị động.

- Vì sao ta lại cảm thấy ngươi hèn như vậy nhỉ?

Nói đến đây, Hoàng Trùng vội vàng đổi giọng.

- Thật ngại quá, ta chỉ nói thật lòng mà thôi.

Diệp Hạo liếc Hoàng Trùng một cái nói.

- Ngươi có thể đừng nói quá như vậy không?

- Lần sau ta sẽ chú ý.

- Đấu giá hội sắp bắt đầu.

Diệp Hạo nói xong liền vươn người đứng dậy đi đến đấu giá hội.

Đến nơi, Diệp Hạo phát hiện nơi này đã tấp nập người từ lâu.

Thông qua quan hệ của Hồng Phấn, Diệp Hạo đã lấy được một phòng riêng từ trước.

Đồng hành với phụ vụ, Diệp Hạo đi vào phòng số 26.

Sau đó, hắn buồn bực ngán ngẩm cắn hạt dưa.

Cũng không biết qua bao lâu, một âm thanh trong trẻo vang lên giữa toàn trường.

- Hoan nghênh chư vị tới Nhất Tuyến thành để tham gia đấu giá hội do Thiên Khuyết thú đại nhân cử hành.

Một thanh niên tuấn tú đứng gữa đài cao mỉm cười giới thiệu.

Nhìn thấy thanh niên này, Diệp Hoạ không khỏi ngây ngẩn cả người.

Chuyện gì thế này?

Tại sao lại là một tên nam nhân?

Giữa sân người nghi ngờ về vấn đề này không chỉ mỗi một mình Diệp Hạo mà còn có rất nhiều tu sĩ.

- Vị này là đệ tử của Thiên Khuyết thú, Tư Mã Trác.

- Nói như vậy, thực lực của hắn rất mạnh mẽ?

- Nói nhảm, tiềm năng của Tư Mã Trác là Siêu Thoát cảnh đấy.

- Siêu Thoát cảnh? Trời ơi.

- Kỳ thật Siêu Thoát cảnh cũng không có gì ghê gớm, ở nơi này người có thể đạt đến cấp độ đó dù không có mười người thì cũng có đến tám người.

- Không thể nào?

- Thánh vực Hồng Phấn, Đồng tộc Đồng Chiến, Thuỷ tộc Thuỷ Vân Nguyệt, Đan vực Đan Linh.

Nghe tu sĩ giữa sân thảo luận, tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

Đan Linh?

Tại sao Đan Linh lại đến nơi này?

Diệp Hạo đưa mắt tìm kiếm phía dưới, nhưng rất nhanh hắn dã từ bỏ.

Xem ra Đan Linh cũng ở trong phòng riêng.

- Được rồi, không nói nhiều nữa, ta biết bây giờ chư vị đến đây là vì bảo bối của phòng đấu giá.

Tư Mã Trác khẽ mỉm cừoi nói.

- Bây giờ bắt đầu đấu giá vật phẩm thứ nhất.

Âm thanh của hắn vừa rơi xuống, bên cạnh hắn liền xuất hiện một chiến hạm mini.

- Chiến hạm Nửa Bước Cấm Kỵ.

Tư Mã Trác chỉ vào chiến hạm nói khẽ.

Toàn trường xôn xao!

Có cần hoành tráng như vậy không?

Vật phẩm đấu giá đầu tiên đã là chiến hạm Nửa Bước Cấm Kỵ rồi?

- Chiếc chiến hạm Nửa Bước Cấm Kỵ này ở trong hàng ngũ Nửa Bước Cấm Kỵ cũng thuộc hàng trung đẳng.

Tư Mã Trác giới thiệu các tính năng của chiến hạm một lần rồi nói.

- Giá khởi điểm của chiếc chiến hạm Nửa Bước Cấm Kỵ này là tám ngàn Hoàng thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm Hoàng thạch.

- Tám ngàn năm trăm Hoàng thạch.

- Tám ngàn sáu trăm Hoàng thạch.

- Tám ngàn bảy trăm Hoàng thạch.

Rất nhanh, tu sĩ trong sân đã nhao nhao đấu giá.

Khi giá cả của chiếc chiến hạm này tăng lên tới chín ngàn năm trăm Hoàng thạch, một thanh âm quen thuộc vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Chín ngàn sáu trăm Hoàng thạch.

Đan Linh!

Đan Linh đấu giá.

Diệp Hạo nhận ra điểm ấy, ngay lập tức hắn nhìn về phòng số 38.

Quả nhiên không hề chọn sai phòng.

Giống như tính cách của nàng!

Chỉ là rất nhanh cái giá của nàng đã bị người khác vượt qua.

Khi cái giá nhảy đến mười ngàn Hoàng thạch mới không còn ai đấu giá tiếp.

Bởi vì cái giá này đã cao hơn giá tiền của chiếc chiến hạm Nửa Bước Cấm Kỵ khác rồi.

Việc đấu giá cũng không cần thiết nữa.

- Tiếp ngay đây sẽ bắt đầu đấu giá vật phẩm thứ hai. Ta tin mọi người ở đây đều sẽ thấy hứng thú.

Tư Mã Trác vừa nói xong, bên cạnh hắn liền xuất hiện một chuôi chiến kiếm màu xanh lam, từ trên thân chuôi chiến kiếm tản ra kiếm ý bài sơn hải đảo.

- Chiến kiếm Cấm Kỵ cấp.

- Nói đúng hơn đây là một chuôi chiến kiếm Cấm Kỵ sơ kỳ.

- Nhất Tuyến thành thật đầu tư, ngay cả pháp bảo Cấm Kỵ cấp cũng lấy ra đấu giá, ta không nghĩ mình sẽ đấu giá thắng được vật phẩm nào trong này.

- Chuôi chiến kiếm Cấm Kỵ cấp này chỉ sợ giá cũng phải hai ba vạn, chúng ta nào có thể cạnh tranh nổi đây.

- Chỉ là không biết cuối cùng sẽ được ai mua đây?

Khi tu sĩ toàn trường đang thảo luận, Tư Mã Trác nói khẽ.

Chuôi chiến kiếm Cấm Kỵ cấp này có giá khởi điểm là hai vạn Hoàng thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn.

Giá tiền này khiến rất nhiều tu sĩ phải bỏ cuộc.

Bọn họ biết rõ lấy giá trị của bản thân, bọn họ căn bản không thể cạnh tranh được.

- Ba vạn.

Đúng lúc này thanh âm của Đồng Chiến vang dội toàn trường.

Chỉ duy nhất một lần đã tăng thêm một vạn.

Rõ rang đây là tình cảnh nhất quyết phải tới tay.

- Mong chư vị nể mặt ta một lần.

Đồng Chiến lãnh đạm nói.

Một vài tu sĩ trong sân trầm mặc, một vài tu sĩ thì giãy dụa.

Bọn họ suy nghĩ có nên cạnh tranh hay không?

Dù sao cạnh tranh lúc này cũng đồng nghĩa với việc đắc tội với Đồng Chiến.

Ngay khi Đồng Chiến cảm thấy tất cả mọi người đều nể mặt hắn, bõng một thanh âm hài hước vang lên giữa toàn tường.

- Bốn vạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận