Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1247: Lần đầu tiếp xúc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Thạc Quả công bố Liệu Thương Đan dùng Tích Phân hối đoái lại không có bao nhiêu trợ giúp cả.

Ngoại trừ một ít Thiên Kiêu như La Phù, còn lại Tu Sĩ nào đại chiến không dốc hết toàn lực, chỉ cần bọn họ thụ thương, sức chiến đấu ngày hôm sau sẽ suy yếu, nếu ngày thứ hai lại còn thụ thương thì vấn đề lớn rồi, không phải chỉ có sức chuyến đấu bị ảnh hưởng.

Rất có thể sẽ chết.

Cái này cũng là nguyên nhân vì sao đại bộ phận Tu Sĩ bất mãn.

Bất quá đám Thiên Kiêu như La Phù lại không nói gì.

Bọn họ rất rõ ràng, Thạc Quả không có khả năng bởi vì những Tu Sĩ này cổ động mà tùy tiện cải biến quyết định trước đó.

Đúng lúc này, Thạc Quả mang theo mười thanh niên nam nữ đến đây.

Nhìn thấy hơn mười thanh niên nam nữ, sắc mặt đám người La Phù không khỏi thay đổi.

Thạc Quả chỉ Thạch Bi giữa sân nói:

- Đây chính là Quá Đạo Bia ta vừa mới nói với các ngươi trên đường.

Nghe vậy, ánh mắt tất cả mọi người đều lộ ra tia dị sắc.

- Các ngươi có gì không hiểu thì có thể thỉnh giáo bọn họ.

Thạc Quả chỉ đám người La Phù nói.

Ánh mắt những thanh niên nam nữ không tự chủ được mà rơi vào người La Phù.

Dù La Phù dùng mạng che mặt che lại.

Nhưng ai bảo nàng quá xuất chúng làm gì.

Có một loại người, dù ẩn tàng trong đám người, khí chất vẫn phát ra tựa như ánh đèn trong đêm tối, làm cho kẻ khác vừa nhìn đã nhận ra.

La Phù là người như vậy.

- Vị Tiên Tử này, ngươi hảo, ta là Tử Đằng Các - La Vũ.

Một thanh niên tướng mạo anh tuấn đi đến trước mặt La Phù giới thiệu.

Trong mắt La Phù lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tử Đằng Các - La Phù có nghe nói qua.

Đây là một Thế Lực Yêu Tộc, mà La Vũ lại là một Chuẩn Thiên Kiêu.

- Ta họ La.

La Phù chần chờ một chút vẫn nói.

Trên thực tế, nàng cũng nói như thế cho đám Tu Sĩ giữa sân.

Nghe được La Phù nói như vậy, con ngươi La Vũ không khỏi híp lại.

La Phù không nói ra tên đầy đủ có hai loại khả năng.

Loại thứ nhất, La Phù cảm thấy hai bên không thế nào có dính liếu, còn một khả năng nữa là La Phù cố ý ẩn tàng tục danh.

- La Tiên Tử, ngươi có thể nói một chút sự tình nơi này không?

- Ngươi có thể hỏi người khác.

La Phù nhàn nhạt đáp.

La Phù thật không để người trước mặt này vào mắt.

La Vũ cười tủm tỉm nhìn La Phù nói:

- Nhưng ta chỉ thích hỏi ngươi thôi.

Lần này La Phù lại không có trả lời, nàng chỉ quay người trở về tiểu viện của mình.

La Vũ giống như một cái đuôi cứ vậy đi theo.

Ba Lang nhìn bóng lưng La Vũ cười lạnh nói:

- Hồng Đồ, ngươi nói tiểu tử này có thể đỡ nổi mấy chiêu cỉa La Tiên Tử?

- Nhiều hơn ngươi tưởng tượng là cái chắc.

Hồng Đồ nói ra lời nói này, vượt ngoài dự đoán của Ba Lang.

- Làm sao có thể?

Trong lòng Ba Lang trầm xuống.

- Ngươi thật cảm thấy gia hỏa La Vũ này là một Chuẩn Thiên Kiêu sao?

Hồng Đồ lườm Ba Lang một cái nói:

- Năm đó ta đã giao thủ với vị này, toàn bộ quá trình đều bị hắn áp chế.

Sắc mặt Ba Lang không khỏi thay đổi.

Hồng Đồ là đối thủ mạnh mẽ của Ba Lang, những năm này không ai làm gì được ai?

La Vũ có thể áp chế Hồng Đồ, như vậy cũng có thể áp chế hắn.

- Ngươi đi đâu?

Ba Lang lúc này nhìn thấy Hồng Đồ rời đi, mở miệng hỏi.

- Đi xông trận.

Hồng Đồ không quay đầu lại nói.

- Ngươi còn không rõ tình hình hiện tại à? Về sau Thiên Kiêu đến đây sẽ ngày càng nhiều, nếu chúng ta không thể nhanh chóng tăng thực lực, không bao lâu chúng ta sẽ bị đào thải, ưu thế duy nhất của chúng ta là sớm tiếp xúc đến Đạo bia, từ đó đột phá sớm hơn bọn họ một bước.

Ba Lang như ở trong mộng, vội vàng đuổi theo Hoành Đồ.

Kỳ thật vô luận Hồng Đồ hay Ba Lang đều cố ý ẩn tàng thực lực, dù sao không ai biết rõ bọn họ sẽ ở trong Cổ Trận bao lâu.

Nhưng bây giờ lại bỏ đi tâm tư này.

Nhanh chóng kiếm Tích Phân, từ đó tăng thực lực bản thân.

Diệp Hạo đang trong tiểu viện nhìn Khí Đạo mật quyển vừa hối đoái được từ Thạc Quả, một đạo thân ảnh đã xuất hiện trước cửa ra vào tiểu viện hắn.

- Ngươi, đi ra.

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn về phía thanh niên trước cửa, thản nhiên hỏi:

- Chuyện gì?

- Ta bảo ngươi đi ra, không nghe sao?

Mở miệng răn dạy Diệp Hạo không phải kẻ khác, chính là La Vũ.

La Vũ muốn làm quen La Phù.

Thế nhưng La Phù đã trở về phòng.

Hắn không xông vào được.

Dạo qua một vòng tiểu viện, La Vũ phát hiện gian phòng Diệp Hạo cùng gian phòng La Phù gần nhất, bởi vậy hắn liền đánh tâm tư tới gian phòng Diệp Hạo.

- Thừa dịp tâm tình ta hiện tại không tệ.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

- Lăn.

- Ngươi nói cái gì?

La Vũ cả giận quát lớn.

Diệp Hạo tiện tay ném ra một khỏa Hạt Châu hướng về La Vũ.

Viên Hạt Châu này hướng về La Vũ dũng mãnh lao tới liền toát ra từng đạo từng đạo ba động vô cùng cường đại.

Sắc mặt La Vũ không khỏi thay đổi.

Hắn cảm nhận được trí mạng uy hiếp nên nhanh chóng lui lại, đồng thời triệu hoán ra một bộ Khải Giáp, trong tay cũng xuất hiện một cây dù, trong lúc mở dù ra, nó hóa thành một quang tráo, vững vàng bảo vệ hắn vào trong.

Mà lúc này, Hạt Châu Diệp Hạo ném ra hóa thành một đạo Lôi Điện kinh thế hung hăng bổ vào quang tráo, Pháp Bảo hình dù ngay cả một giây đều không kiên trì được đã vỡ nát, Lôi Điện Chi Lực còn lại vô tình đánh lên khải giáp của La Vũ.

Lúc này, trên Khải Giáp xuất hiện từng đạo Phù Chú thần bí.

Những Phù Chú này điên cuồng vận chuyển triệt tiêu Lôi Điện Chi Lực.

Sự việc diễn ra như thế làm cho sắc mặt La Vũ trắng bệch.

Đợi đến khi Lôi Điện Chi Lực toàn bộ đều tiêu tán, La Vũ khiếp sợ phát hiện Khải Giáp không những ảm đạm đi rất nhiều mà bên ngoài còn xuất hiện từng đạo vết rạn.

Nhìn thấy vậy hắn đã hiểu Khải Giáp trân quý của mình đã bị phế hơn phân nửa.

- Ngươi.

La Vũ mới nói được một chút, sắc mặt đã sợ hãi rút lui.

Bởi vì hắn thấy trong tay Diệp Hạo lại xuất hiện một Hạt Châu giống như hạt châu vừa rồi.

Hạt Châu Vừa rồi phế đi hai cái Pháp Bảo của hắn không nói, còn làm cho ngũ tạng lục phủ hắn chấn động, nếu Diệp Hạo lại ném một viên nữa, coi như hắn có thể đỡ được cũng phải trọng thương.

Trong tay La Vũ không phải không còn Pháp Bảo.

Nhưng không nên lãng phí ở chỗ này.

Đợi đến thời điểm La Vũ rời đi, lông mày Diệp Hạo giương lên quát khẽ.

- Việc này vì ngươi mà xuất hiện, ngươi không cho ta một lời giải thích sao?

Thoại âm Diệp Hạo vừa ra, một nữ tử thanh tú động lòng người xuất hiện trước cửa tiểu viện.

- Ta có thể vào không?

La Phù hỏi.

- Vào đi.

Diệp Hạo vung tay lên, bình tĩnh nói ra.

La Phù tiến đến, ánh mắt chăm chú vào Hạt Châu trên người Diệp Hạo:

- Đây là cái gì?

- Một món đồ chơi nhỏ mô phỏng theo Thiên Lôi Châu.

Diệp Hạo nói xong ném Hạt Châu cho La Phù.

La Phù giật nảy mình.

Thân hình cấp tốc lui lại.

Nàng thấy viên kia Hạt Châu không phá toái, trong lòng vẫn còn sợ hãi đi đến trước mặt nó..

- Ngươi muốn hù chết ta sao?

La Phù trừng Diệp Hạo một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận