Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2108: Ác Ý Thú Vị



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thấy Tuyết Phù, Diệp Hạo đã biết lão giả trước mắt này là ai?

Tam Cấp Thần Minh của Tuyết Hoàng tộc!

-Diệp công tử, ngươi làm quá đáng rồi.

Tuyết Phù trầm mặt nói.

-Quá đáng? Ta không cảm thấy mình quá đáng.

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp

-Bốn đại vương tộc này khát máu tàn bạo, những năm nay cũng không biết bao nhiêu tộc đàn hủy trong tay bọn hắn. Ta chỉ móc rỗng phủ khố bọn họ, không tiêu diệt coi như đã tự kiềm chế lắm rồi .

-Ngươi muốn nhiều tài nguyên như vậy làm gì?

Tuyết Phù kinh nghi mà hỏi.

-Đây là chuyện của ta.

Diệp Hạo nhẹ nhàng trả lời.

-Hủy diệt Thiên Bằng tộc có phải do ngươi làm không ?

Tuyết Phù hỏi tiếp.

-Thiên Bằng tộc có oán thù với ta.

-Có oán thì xóa đi Thiên Bằng tộc sao?

-Đúng vậy.

Diệp Hạo vừa nói xong, trên mặt lão giả kia lộ ra vẻ băng lãnh

-Người trẻ tuổi, ngươi quá hiếu sát rồi.

-Mạnh được yếu thua, chỉ thế thôi.

Diệp Hạo đón ánh mắt lão giả nói.

-Ta hiện tại cho ngươi một con đường .

Lão giả ánh mắt lóe lên một cái nói

-Hoặc ngươi thần phục Tuyết Hoàng, hoặc ta giết ngươi ?

-Thần phục?

Diệp Hạo ha ha cười nói:

-Ngươi xác định ngươi có tư cách này?

-Cuồng vọng.

Lão giả nói xong thì xuất thủ.

Một quyền đánh ra.

Bốn phía không gian xung quanh Diệp Hạo bị vô cùng vô tận băng sương bao bọc.

Bả vai Diệp Hạo run một cái đã phá vỡ băng sương xung quanh .

Nhưng một khắc sau băng sương lại lần nữa bao trùm bốn phía xung quanh hắn.

-Đại Nhật Chưởng Pháp.

Diệp Hạo thấp giọng quát lớn.

Thân thể Diệp Hạo trong khoảnh khắc hóa thành một đầu Thái Dương Điểu tràn đầy chí dương hỏa diễm .

Thái Dương Điểu đập cánh đánh về phía lão giả, trong lúc tiến tới băng sương phía trước không ngừng phá toái.

Sắc mặt Tuyết Vân trở nên ngưng trọng.

Bởi vì hắn vận dụng Thần thuật a.

Dù vậy vẫn không thể trấn áp Diệp Hạo.

Điều này nói rõ cái gì?

Tuyết Vân rất rõ ràng.

-Băng Ngục.

Tuyết Vân nhìn thấy Diệp Hạo cách mình ngày càng gần, lần nữa thi triển một thần công khác.

Diệp Hạo đang tiến lên lập tức ngừng lại.

Không gian bốn phía phảng phất như một lồng giam gắt gao giam cầm Diệp Hạo tại chỗ.

Không thể động đậy.

-Tiểu tử, cảm giác như thế nào?

Tuyết Vân nhìn Diệp Hạo gian nan giãy dụa nói.

-Cảm giác chỉ có vậy.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Vân, lộ ra hai hàm răng trắng.

-Tiểu tử, đây là lĩnh vực.

Âm thanh Tuyết Vân lạnh lùng nói.

-Lĩnh vực loại thần thông ta cũng có, đáng tiếc tu vi ta không cao, nếu không giết ngươi như giết chó. Diệp Hạo nhìn Tuyết Vân một cái nói.

Diệp Hạo này cũng không phải nói đùa.

Tuyệt đối lĩnh vực chính là lĩnh vực thần thông, bàn về cấp bậc còn mạnh hơn so với Tuyết Vân.

-Đáng tiếc ta sẽ không cho ngươi thời gian trưởng thành.

Tuyết Vân nói xong trong tay xuất hiện một chuôi chiến kiếm ngưng tụ từ băng sương, sau đó hắn giơ cao chuôi chiến kiếm này lên, một đạo khủng bố kiếm ý tung hoành khuấy động.

-Diệp công tử, chỉ cần ngươi đáp ứng hiệu trung Tuyết Hoàng tộc, ta có thể hứa ngươi cả một đời phú quý.

Tuyết Phù nói gấp.

-Phú quý của ta không cần ngươi cho phép?

Diệp Hạo cười lạnh nói

-Còn nữa ngươi cảm thấy ta cùng đường bí lối sao ?

Sắc mặt Tuyết Phù lập tức đại biến.

Đúng lúc này từ trong miệng Diệp Hạo phát ra một âm tiết cổ lão.

Yên diệt chi thuật.

Băng Ngục Tuyết Vân tạo ra bể nát từng tấc, không đến một lần hô hấp đã tan thành mây khói.

Tuyết Vân lảo đảo lui về sau mấy bước, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Hạo.

-Chiến lực ngươi đạt đến Tam Cấp Thần Minh?

-Đạt đến Tam Cấp Thần Minh, cũng không phải không làm gì được ngươi sao?

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dáng Tuyết Vân thì biết rõ Yên diệt quyết không giết được Tuyết Vân.

Trên thực tế hắn vận dụng Yên diệt chi thuật chỉ sơ bộ nắm được uy năng của Tam Cấp Thần Minh .

Cũng có thể chống lại những kẽ vừa mới đặt chân Tam Cấp Thần Minh thôi, nhưng mà muốn đánh bại đối phương thì rất khó, lại càng không cần phải nói đến Tuyết Vân đã sớm đặt chân đến cảnh giới này.

Diệp Hạo không biết trong lòng Tuyết Vân đã sớm nổi lên sóng to gió lớn.

Đến Thần minh cảnh còn muốn vượt cấp đối chiến, làm sao có thể?

Nhưng Diệp Hạo lại làm được.

-Rốt cuộc ngươi tu hành công pháp cấp bậc gì?

-Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo hài hước hỏi.

-Tiểu tử, ngươi hình như không rõ ràng tình hình trước mắt ?

-Ta cảm thấy không hiểu rõ tình thế là ngươi a?

Diệp Hạo nói đến đây trong tay xuất hiện một tấm pháp chỉ, lúc Diệp Hạo xé rách một góc tấm pháp chỉ này thì một trận chấn động đáng sợ tuôn ra.

Sắc mặt Tuyết Vân lập tức đại biến, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ kiêng dè.

-Ngươi —— trong tay ngươi sao có được pháp chỉ cấp bậc này ?

Tuyết Vân kinh ngạc hỏi.

-Điều này cũng không phải ngươi quan tâm.

Diệp Hạo nhìn Tuyết Vân một chút, xoay người rời đi.

Tuyết Vân có ý ngăn cản, nhưng mà vừa nhìn thấy pháp chỉ trong tay Diệp Hạo, thì không thể không dừng bước.

-Vạn Yêu Đại Lục không thể hao tổn thêm nữa.

Tuyết Phù đón Diệp Hạo bóng lưng quát.

-Ta lập tức rời khỏi Vạn Yêu Đại Lục, thế nào?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

-Cái gì?

Tuyết Phù khẽ giật mình.

-Ngươi đã chán ghét ta như vậy, vậy ta sẽ rời khỏi Vạn Yêu Đại Lục.

Diệp Hạo cũng không quay đầu lại nói.

-Ta —— ta.

Tuyết Phù muốn nói bản thân không ghét hắn, nhưng lời này sao có thể nói ra? Bởi vì nói ra sẽ giống như có ý nghĩa khác .

Diệp Hạo dẫn theo Tuyết Trích Tiên và Tiểu Hắc đi thẳng đến biên giới Vạn Yêu Đại Lục.

Đến nơi Diệp Hạo để Tiểu Hắc xuống.

-Bây giờ ta giúp ngươi tăng tu vi lên đến Tiên Vương cảnh.

Diệp Hạo nói xong đánh năng lượng bản nguyên vào cơ thể Tiểu Hắc, sau một khắc tu vi Tiểu Hắc liền đột phá giới hạn Tiên Tôn, đặt chân đến Tiên Vương.

Mà vượt qua Tiên Vương cảnh, tu vi vẫn không ngừng tăng lên như bão táp.

Tiên Vương Nhị chuyển!

Tiên Vương Tam chuyển!

Tiên Vương Tứ chuyển! Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Đến lúc tăng lên tới Tiên Vương Thất chuyển tu vi Tiểu Hắc mới ngừng lại

-Sinh mệnh bản nguyên trong cơ thể ngươi có thể chèo chống ngươi tăng lên đến Tiên Vương cửu chuyển, nhưng mà ta lo lắng một lần mà tăng lên quá nhiều sẽ ảnh hưởng căn cơ ngươi, bởi vậy chờ ngươi ổn định cảnh giới thì có thể tiếp tục tăng lên.

Diệp Hạo nói xong đưa cho Tiểu Hắc bốn quyển cổ thư.

-Đây là bốn thần thông công pháp cho Tiên Vương đỉnh phong, có thời gian thì ngươi có thể tu luyện .

-Đa tạ đại nhân.

Tiểu Hắc vui mừng đáp.

-Trước đó ta thay đổi khí tức và tướng mạo ngươi, bởi vậy ngươi không cần lo lắng người khác sẽ nhận ra ngươi.

Diệp Hạo nói tiếp

-Sau này ngươi có thể yên lòng ở đây tu luyện.

Suy nghĩ một chút Diệp Hạo lại đưa cho Tiểu Hắc một túi càn khôn.

-Trong đây có một trăm ức thượng phẩm tiên thạch và một ít tài nguyên, những tư nguyên này ngươi có thể cho tộc nhân.

-A.

Tiểu Hắc kinh động.

Hắn không nghĩ tới Diệp Hạo sẽ cho mình nhiều đồ như vậy.

-Còn nữa ta phải nói với ngươi một chuyện .

Diệp Hạo nói đến đây, ánh mắt lộ ra ác ý thú vị.

-Chuyện gì ?

Tiểu Hắc tò mò hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận