Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1427: Thiên Kiêu Ẩn Tàng

- Lăn.

Diệp Hạo vừa dứt lời, hai đội viên Chấp Pháp đội như bị sét đánh, nhao nhao thổ huyết lui xuống phía sau.

Không đợi Mục An Bang nói gì, Diệp Hạo đã lạnh lùng nhìn hắn

- Con mẹ nó, ngươi muốn chết phải không?

Mục An Bang không khỏi rùng mình một cái.

Bị Diệp Hạo nhìn chằm chằm như bị một hung thú thời Thượng Cổ nhìn vậy.

Lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện trước cửa ra vào

- Chuyện này không có quan hệ với Diệp Nhật.

Mục An Bang nhìn về phía đạo thân ảnh kia hỏi

- Sao ngươi biết?

- Mục An Bang, con mẹ ngươi bị não tàn à?

Nghe vậy, đối phương tức miệng mắng to

- Ta muốn biết ngươi lên làm đội trưởng Chấp Pháp đội như thế nào? Gặp chuyện này, ngươi phải kiểm tra Ảnh Tượng Thạch mới đúng? Ảnh Tượng Thạch biểu hiện rõ ràng người xuất thủ là một nữ tử.

Mục An Bang tức giận quát

- Bạch Hạc, ngươi nói cái gì?

- Ta nói không rõ ràng sao?

Bạch Hạc là một thanh niên mặc bạch y, hắn dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Mục An Bang.

- Vậy cũng không thể loại trừ hắn không có hiềm nghi gây án.

Mục An Bang âm ngoan nhìn Diệp Hạo nói.

- Con mẹ ngươi.

Diệp Hạo cảm thấy Mục An Bang như một đầu Phong Cẩu (chó điên).

- Ngươi nói cái gì?

Mục An Bang gầm thét lên.

- Đầu ngươi có vấn đề hay tai ngươi có vấn đề?

Diệp Hạo im lặng nói

- Ta chửi chưa đủ, biết không?

- Ngươi.

Mục An Bang không nhịn được, lúc hắn muốn xuất thủ thì một tiếng quát lớn vang lên

- Mục An Bang, ngươi muốn làm gì?

Mục An Bang nhìn về phía người tới thì vội nói

- Viện trưởng, tiểu tử này tập kích Chấp Pháp đội.

- Tập kích Chấp Pháp đội?

Phong Thần nghi ngờ nhìn về phía Diệp Hạo.

- Sự tình không phải như vậy.

Liên Yên vội vàng tiến lên tự thuật sự tình vừa xảy ra một lần.

- Ngươi lạm dụng quyền chấp pháp?

Phong Thần nhìn chằm chằm Mục An Bang nói.

- Không...không.

Mục An Bang giật nảy mình.

- Dù ngươi không lạm dụng quyền chấp pháp, ngươi cũng không có tư cách ở Chấp Pháp đội.

Phong Thần nhàn nhạt nói

- Từ hôm nay trở đi, chức vị của ngươi sẽ do Bạch Hạc đảm nhiệm.

- Cái gì?

Sắc mặt Mục An Bang hoàn toàn thay đổi.

- Ngươi không nghe lời ta nói sao?

Phong Thần lườm Mục An Bang một cái.

Mục An Bang yên lặng xuống.

Bạch Hạc đi đến bên cạnh Mục An Bang cười

- Dù người nhà ngươi có quan hệ lại như thế nào? Vị trí cuối cùng còn không thuộc về ta.

Mục An Bang hung dữ nhìn Bạch Hạc.

- Trừng mắt thì ta cũng không chết ngay được đâu, đừng phí khí lực nữa.

Bạch Hạc cười nói ha ha.

- Bạch Hạc, ta giao vụ án này cho ngươi.

Lúc này, Phong Thần nghiêm mặt nói

- Ta muốn nhìn thấy kết quả trong vòng ba ngày.

Bạch Hạc lập tức thu liễm nụ cười trên mặt.

- Tuân mệnh.

Phong Thần nhìn Diệp Hạo một cái rồi quay người rời đi.

Bạch Hạc nhìn bốn phía chung quanh nói

- Người không có phận sự, hiện tại có thể rời đi.

Đạo sư bốn phía cùng tu sĩ nhao nhao rời đi.

Ngay lúc Diệp Hạo sắp rời đi thì Bạch Hạc lại nói

- Ngươi lưu lại phối hợp điều tra.

Liên Yên lo âu nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cho nàng ánh mắt yên tâm.

Liên Yên rời đi thì toàn trường chỉ còn dư ba người.

Bạch Hạc, Trang Tùng, Diệp Hạo.

Diệp Hạo rót cho mình một chén rượu, tìm một cái ghế sô pha ngồi xuống.

- Ngươi thật thoải mái.

Bạch Hạc nhìn Diệp Hạo.

- Làm tốt chuyện của ngươi đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Đừng quấy rầy ta nghỉ ngơi.

- Ngươi rất ngông cuồng.

- Cuồng phải cần thực lực.

- Nói như vậy, ngươi cảm thấy mình rất có thực lực?

Bạch Hạc đứng lên.

- Thực lực Kim Tiên 33 chuyển cũng dám xò xét ta?

Diệp Hạo thu hồi ánh mắt lườm Bạch Hạc một cái.

Nghe vậy, Bạch Hạc hoàn toàn thay đổi sắc mặt.

Trang Tùng cũng biến sắc.

Kim Tiên 33 chuyển?

Làm sao có thể?

Kim Tiên 33 chuyển mang ý nghĩa gì?

Trang Tùng rất rõ ràng!

Ý vị này Bạch Hạc trong tương lai có tư cách đặt chân cảnh giới Tiên Vương.

Hạng người này tồn tại trong học viện đều thuộc về nhân vật phong vân.

Nhưng vì sao Bạch Hạc muốn ẩn tàng tu vi?

- Ngươi xem thấu tu vi ta?

Bạch Hạc không thể tin nổi nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi cảm thấy pháp môn ẩn giấu khí tức của mình rất cao cấp?

Diệp Hạo khinh thường nhìn hắn

- Nếu ta đoán không sai thì ngươi lấy được truyền thừa từ một tên Tiên Vương phổ thông, đúng không?

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

- Vì sao ngươi muốn ẩn tàng tu vi, chiếm được truyền thừa gì, ta cũng không có hứng thú muốn biết. Về phần ta là ai, chẳng lẽ ngươi không biết?

- Ta có trực giác tư liệu của ngươi là giả.

- Viện trưởng các ngươi cũng không muốn truy chuyện này đến cùng, ngươi vẫn thành thành thật thật làm chuyện của mình đi.

Diệp Hạo đứng lên

- Đi.

Diệp Hạo nghênh ngang rời đi.

Bạch Hạc nhìn bóng lưng Diệp Hạo rồi rơi vào trầm tư

- Ngươi thực sự là Kim Tiên 33 chuyển?

Giây lát sau, trong tai Bạch Hạc vang lên một đạo âm thanh.

Bạch Hạc rơi ánh mắt vào trên người Trang Tùng.

Trang Tùng không khỏi rùng mình một cái.

Bởi vì hắn thấy được một đạo sát cơ không thèm che giấu trong mắt đối phương.

- Ta có thể lập lời thề, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bí mật này.

Trang Tùng vội nói.

- Lập đi.

Bạch Hạc suy nghĩ một hồi nói.

Trang Tùng không do dự lập Thiên Đạo Thệ Ngôn.

- Ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?

Sau khi lập hạ Thiên Đạo Thệ Ngôn, Trang Tùng cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Ngươi muốn hỏi tại sao ta bắt ngươi lập Thiên Đạo Thệ Ngôn, đúng không?

Bạch Hạc nói tiếp

- Bởi vì có một cỗ thế lực âm thầm nhìn chằm chằm ta, nếu ta thể hiện thiên phú quá mạnh mẽ, cỗ thế lực kia sẽ ra tay.

- Nếu ngươi thể hiện thực lực thiên kiêu, chẳng lẽ Thái Huyền học viện không coi trọng ngươi?

Bạch Hạc không trả lời mà chỉ lắc lắc đầu nhẹ nhàng.

- Diệp Nhật có lai lịch thế nào?

Nhìn thấy Bạch Hạc không đáp, Trang Tùng lại ném ra một vấn đề.

- Diệp Nhật nhìn một cái có thể xem thấu tu vi ta, lai lịch chắc chắn cực kỳ đáng sợ.

Bạch Hạc trầm giọng nói

- Ngươi đừng đi nghe ngóng lai lịch hắn, càng không nên đắc tội, nếu không, cho dù ta cũng không thể bảo vệ ngươi.

Lúc Diệp Hạo đối mặt hắn quá bình tĩnh.

Loại bình tĩnh này xuất phát từ lòng tự tin cực kỳ cường đại.

- Không ngờ trong học viện còn ẩn tàng cao thủ như vậy?

Trang Tùng ung dung nói.

- Ngươi sai rồi.

Bạch Hạc nhìn hắn.

- Cái gì?

- Cao thủ ẩn tàng bên trong học viện vượt qua ngươi tưởng tượng, thiên kiêu bên trong sẽ không ít hơn bên ngoài.

Bạch Hạc gằng từng chữ nói ra.

- Làm sao có thể?

Trang Tùng hoảng sợ.

- Không tin sao, vậy ngươi chờ sáu năm sau, khi học viện bắt đầu thi tuyển đi.

Bạch Hạc ngưng trọng nhìn phương xa nói

- Đến lúc đó, cường giả thiên kiêu xuất hiện sẽ vượt qua xa ngươi tưởng tượng.

Diệp Hạo vừa đi ra đại môn đã nhìn thấy Liên Yên chờ đợi.

- Ngươi không sao chứ?

Liên Yên vội hỏi.

- Ta có thể có chuyện gì?

Diệp Hạo cười nói.

- Chúng ta trở về đi.

- Được.

Hai người vừa đi không bao xa, giữa không trung lại vang lên một âm thanh uy nghiêm.

- Tất cả tân sinh Thái Huyền học viện lập tức tiến về thao trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận