Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2325: Sinh Mệnh Chi Thụ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Vương Thương Sinh đến.

Hắn vẫn phiêu dật như vậy.

Lóe lên một cái đã xuất hiện đối diện Hỏa Sơn.

Hỏa Sơn nhìn Vương Thương Sinh một cái tức giận nói.

- Phương Quang Chi Huyết là đồ cưới ta chuẩn bị cho Hỏa Ly.

- Đồ cưới?

Vương Thương Sinh cười nói.

- Bây giờ xem ra hơn phân nửa phải tiện nghi cho Chấp Pháp Sứ Trận Đạo Tổng Các rồi.

Hỏa Sơn nói xong nhìn Diệp Hạo một cái.

Vương Thương Sinh không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi xem thường bốn chữ Thiếu Nhiên Chí Tôn này rồi.

- Lấy thân phận Hỏa Ly dù sao cũng có tư cánh làm thê tử của Thiếu Niên Chí Tôn.

- Thê tử?

Vương Thương Sinh khẽ lắc đầu.

- Loại cấp bậc Thiếu Niên Chí Tôn ai cũng ngạo khí trùng thiên, ngươi cảm thấy bọn họ có thể tùy tiện lựa chọn một Chân Long?

Ánh mắt Hỏa Sơn lóe lên một cái rồi trầm mặc.

- Vương Các Chủ.

Diệp Hạo đi tới trước mặt Vương Thương Sinh hành lễ.

Vương Thương Sinh gật đầu cười.

- Vương Các Chủ, nói chuyện riêng một chút.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

Vương Thương Sinh vung tay lên hai người xuất hiện ở một không gian riêng biệt.

- Vương Các Chủ giáng lâm lần này vì bảo tàng trong Vĩnh An Sơn?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Đúng vậy.

Loại chuyện này cũng không cần phải giấu giếm.

- Ta đề nghị Vương Các Chủ vẫn không nên xuất thủ.

Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Ngươi biết cái gì rồi?

- Trận pháp ở Vĩnh An Sơn do một Thần Hoàng lưu lại.

Diệp Hạo vừa định nói tên của Triệu Tổ, nhưng cân nhắc đến việc Triệu Tổ đang ở Minh Giới chinh chiến nên hắn cũng không nói ra tên.

- Thần Hoàng?

Sắc mặt Vương Thương Sinh không khỏi biến.

- Tôn Thần Hoàng kia dù trong Thần Hoàng Cảnh cũng thuộc về người nổi bật.

Diệp Hạo nói thêm.

- Ngươi biết là ai sao?

Vương Thương Sinh hỏi Diệp Hạo.

- Lúc này hắn đang ở chỗ sâu Minh Giới, tên của hắn ta không tiện nói.

Diêp Hạo gật đầu đáp.

- Bên trong Vĩnh An Sơn có cái gì?

- Có một nhóm tài nguyên năm đó hắn lưu lại.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Hôm nay ta tới đây chính vì để lấy nhóm tài nguyên đó.

- Thần Hoàng kia là sư tôn ngươi?

- Nói chính xác là sư phụ ta.

- Như vậy ngươi có biên pháp tiến vào trong?

- Có chứ.

Vương Thương Sinh hơi chút trầm ngâm nói.

- Chờ Hỏa Sơn và Thái Sử Diên Niên xuất thủ ngươi đi lấy nhóm tài nguyên này đi.

- Thái Sử Duyên Niên?

- Thái Sử Duyên Niên là Lão Tổ Chuẩn Hoàng của Thái Sử tộc.

Vương Thương Sinh nhẹ nhàng nói.

- Có nên nói cho bọn họ biết không thể tùy tiện xuất thủ không?

- Nếu ngươi nói Vĩnh An Sơn do một cường giả Thần Hoàng lưu lại, Thái Sử Duyên Niên và Hỏa Sơn sẽ càng thêm điên cuồng.

- Vì sao?

- Truyền thừa.

Diệp Hạo lập tức hiểu được.

Dù Thái Sử Duyên Niên hay Hỏa Sơn đều thiếu khả năng tiến thêm một bước.

Lúc này chỉ có thể lấy được Hoàng cấp Công pháp mới có thể.

Tương đối mà nói Vương Thương Sinh cũng không có gấp gáp.

Bởi vì hắn đang tu luyện Hoàng cấp công pháp.

Đúng lúc này, một lão giả dáng vẻ nặng nề phủ xuống.

- Lão tổ.

Thái Sử Vinh Huy tiến lên hành lễ.

Lão giả gật đầu một cái rồi quét mắt toàn trường, ngay sau đó lão giả đến chỗ Vương Thương Sinh cùng Hỏa Sơn.

- Hai vị đều đến sớm.

Vương Thương Sinh nhìn thoáng qua Thái Sử Duyên Niên nói.

- Thân thể của ngươi…?

- Thân thể của ta vẫn rất cứng rắn.

Thái Sử Duyên Niên cười nói.

- Vĩnh An Sơn ngươi vẫn không nên xông vào.

Vương Thương Sinh trầm ngâm một chút, nghiêm túc nói.

- Vì sao?

- Bởi vì người bày trận là một cường giả không thể lường được.

Vương Thương Sinh đáp.

- Nếu không phải cường giả không lường được ta cũng không tới đây.

Thái Sử Duyên Niên lại cười nói.

- Thương thế của ngươi không thể lại tăng lên.

Vương Thương Sinh thuyết phục.

- Cho nên ta hiện tại càng cần phải cược.

Thái Sử Duyên Niên ngưng trọng nói.

- Ngươi cược không thắng.

Diệp Hạo lúc này nói.

Thái Sử Duyên Niên nhìn Diệp Hạo một cái bình tĩnh nói.

- Ta biết người bố trí trận pháp này là một cường giả Thần Hoàng, nhưng trận pháp này đã được bố trí nhiều năm, uy năng trận pháp sớm đã suy yếu đi rất nhiều.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

Vương Thương Sinh nói đúng.

Người như Thái Sử Duyên Niên đã quyết định chuyện gì, làm sao có thể bởi vì hai ba câu của người khác đã thay đổi?

- Vương huynh, không tham gia?

Hỏa Sơn ý thức được gì đó.

- Đúng vậy.

Vương Thương Sinh gật đầu.

Hỏa Sơn và Thái Sử Duyên Niên liếc nhau một cái rồi Hỏa Sơn nói.

- Vương huynh nếu không tham dự, đợi chút nữa chúng ta mở ra cấm địa, bảo tàng bên trong chỉ chia cho ngươi hai thành.

Đây cũng là tượng trưng cho thực lực.

Dù Vương Thương Sinh ngồi hưởng ngư ông đắc lợi, nhưng hai người bọn hắn cũng không dám ăn một mình.

- Được.

Hỏa Sơn và Thái Sử Duyên Niên đi tới hướng Vĩnh An Sơn.

Cùng lúc đó từ trên người bọn hắn tràn ra chấn động khủng bố đến cực hạn.

Gần như tất cả tu sĩ toàn trường đều co quắp ngồi trên mặt đất, trên mặt bọn họ lộ ra vẻ sợ hãi bất an nhìn hai người.

- Chuẩn Hoàng kinh khủng như vậy à?

- Dư âm khí thế phát tán trên người bọn họ chúng ta cũng chịu không được.

- Đối phương muốn giết chúng ta chỉ cần một ý niệm a.

- Chuẩn Hoàng đã kinh khủng như vậy, nếu Thần Hoàng trong truyền thuyết thì sao đây?

Ngay lúc tu sĩ trong sân đang thảo luận, Hỏa Sơn và Thái Sử Duyên Niên lại đi tới đỉnh núi bắt lấy một gốc cây nhỏ tràn ngập thất thải thần mang.

Nhưng bàn tay bọn hắn vọt tới nửa đường đã bị một đạo trận pháp vô hình cản trở.

Tiến lên không được.

Bất quá hai người không hề buông tha.

Bàn tay bọn hắn tràn ngập lực lượng hủy diệt đáng sợ.

Cỗ lực lượng tràn ngập chấn động khiến trật tự không gian xung quanh cũng không ngừng vận chuyển.

Giờ khắc này bọn họ phảng phất hóa thành chúa tể thiên địa.

Chúa tể sinh tử;

Chúa tể quy tắc;

Chúa tể tất cả.

Nhưng ngay lúc này, một đạo thanh âm hừ lạnh nổ vang giữa không trung.

- Nếu không thối lui cũng đừng trách ta không khách khí.

Đạo thanh âm này vang lên ầm ầm, phảng phất như thanh âm của Thiên Đạo, ẩn chứa uy năng vô tận.

- Sinh Mệnh Chi Thụ ta nhất định phải có được.

Trong mắt Thái Sử Duyên Niên toát ra hơi nóng.

- Cái gì?

- Sinh Mệnh Chi Thụ?

- Đó là Sinh Mệnh Chi Thụ?

- Bản nguyên Sinh Mệnh Chi Thụ là thánh vật hạng hai cho việc chế tạo căn cơ Sinh Thần Cảnh.

- Nếu lấy được Sinh Mệnh Chi Thụ đồng nghĩa với việc có thể liên tục lấy được bản nguyên Sinh Mệnh Chi Thụ sao?

- Bản nguyên Sinh Mệnh Chi Thụ vốn không nhiều, chẳng lẽ ngươi muốn lấy hết bản nguyên mà giết Sinh Mệnh Chi Thụ?

- Mỗi đời sinh ra 1~2 giọt vẫn không có vấn đề.

Thái Sử Duyên Niên biết quá rõ tình trạng thương thể của mình.

Nếu có thể lấy được Sinh Mệnh Chi Thụ thì có thể dựa vào sinh mệnh lực cường đại ẩn chứa bên trong nó trợ giúp bản thân trấn áp thương thế.

Đây là cơ hội sống sót duy nhất mà hắn tìm được trước mắt.

Bởi vậy hắn làm sao có thể bỏ qua?

Tiếng nói vừa rơi xuống Thái Sử Duyên Niên và Hỏa Sơn một trái một phải bắt tới gốc Sinh Mệnh Chi Thục kia.

- Ngu xuẩn mất khôn.

Cũng đúng lúc này hai bàn tay trong suốt đánh tới Thái Sử Duyên Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận