Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2043: Tuyết Trích Tiên Cường Hãn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Kỳ thật Tam Công Chúa Hoa Tự Liên gả cho Thiên Huyễn công tử cũng không thua thiệt, phải biết thế hệ trẻ tuổi không có mấy người đi đến Bán Thần đâu.

- Lấy thân phận Thiên Huyền công tử, nữ nhân như thế nào mà không chiếm được?

- Hoa Tự Liên có chút làm kiêu.

Nghe tu sĩ bốn phía thảo luận, sắc mặt Hoa Tự Liên không hề thay đổi, nhưng đáy mắt nàng toát ra nồng đậm không cam lòng.

Nhưng nàng có biện pháp gì đây?

Vô luận Nạp Lan gia hay Cửu Cung gia đều là thế lực mà Đông Hoa Hoàng Triều không thể trêu chọc được.

Trong hai thế lực đó nhất định phải chọn một.

Vô luận Đông Hoa Hoàng Chủ hay Hoa Bằng Trình đều giao quyền lựa chọn cho Hoa Tự Liên.

Bởi vì hiện tại nàng đã không kém gì hai vị này.

Hoa Tự Liên xoắn xuýt một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn Thiên Huyễn.

Có thể nói đây là lựa chọn của nàng, bởi vậy trong lòng không cam lòng cỡ nào nàng cũng chỉ có thể tiếp nhận.

- Thiên Huyễn.

Lúc này Liệt Diễm công tử mở mắt, ngưng tiếng nói.

Thiên Huyễn nhìn Liệt Diễm công tử.

- Ngươi đang chờ Tuyết Trích Tiên?

- Đúng.

- Chúc ngươi may mắn.

Thiên Huyền cười một tiếng nói.

Tuyết Trích Tiên này, Thiên Huyễn hắn cũng động tâm, bất quá nàng ta quá mức cao ngạo.

Loại cao ngạo này toát ra từ trong xương cốt, Thiên Huyễn tự nhận không đánh nổi đối phương, bởi vậy sau vài lần thất bại cũng từ bỏ.

- Ta nhất định sẽ theo đuổi Tuyết Trích Tiên.

Liệt Diễm công tử ngưng trọng nói.

Trong lòng Thiên Huyễn xem thường.

Tuyết Trích Tiên nếu dễ dàng bị theo đuổi cũng sẽ không xưng băng thanh ngọc khiết Tuyết Tiên Tử.

Trong lúc nói chuyện, một thiếu nữ thân mặc cung trang cùng một thị nữ xinh đẹp chậm rãi đi tới.

Khí chất cung trang thiếu nữ có chút thanh lãnh, cho người ta có một loại cảm giác người sống chớ vào, nhưng dung nhan nàng lại khuynh thành tuyệt thế, ở đây không hề có một thiếu nữ nào có thể cùng so sánh.

Hoa Tự Liên cũng coi như là một trong những mỹ nhân đứng đầu Đông Hoa Hoàng Triều, nhưng cùng so với cung trang thiếu nữ lại kém hơn một bậc.

Trong mắt Liệt Diễm công tử tức khắc sáng rực, tiếp đó hắn nhanh chân đi tới cung trang thiếu nữ.

- Trích Tiên.

Tuyết Trích Tiên nhìn thoáng qua Liệt Diễm công tử rồi thu hồi ánh mắt.

Tuyết Trích Tiên không nhìn khiến Liệt Diễm công tử có chút mất mặt.

- Trích Tiên.

- Tiểu thư nhà ta không thân thiết với ngươi như thế.

Lúc này thị nữ đứng bên cạnh Tuyết Trích Tiên nhàn nhạt nói.

Liệt Diễm công tử không vui nhìn thị nữ kia.

- Nơi này có chỗ để ngươi nói chuyện?

- Ai cho ngươi dũng khí nói chuyện với thị nữ ta như thế?

Tuyết Trích Tiên vô cảm nhìn Liệt Diễm công tử, nhẹ nhàng nói.

Thần sắc Tuyết Trích Tiên không vui không buồn.

Người khác rất khó thấy được ý nghĩ trong nội tâm nàng.

- Trích Tiên.

Liệt Diễm công tử khẽ giật mình nói.

Hắn không ngờ Tuyết Trích Tiên không cho hắn mặt mũi dưới ánh mắt của vạn người.

- Mặt mũi mình tự kiếm, không phải kẻ khác cho.

Tuyết Trích Tiên nhàn nhạt nói.

- Ta với ngươi không quen thuộc, hơn nữa cũng không muốn quen với ngươi, về sau đừng quấy rầy ta.

- Trích Tiên, ngươi nên hiểu tâm tư ta.

Liệt Diễm công tử có chút nóng nảy nói.

Lông mày Tuyết Trích Tiên tức khắc nhíu lại.

Thị nữ nàng nhìn thấy vậy lập tức tiến lên.

- Không nên quấy rầy tiểu thư nhà ta.

- Cút.

Liệt Diễm công tử lúc này đang nén giận đến cực điểm, bởi vậy nhìn thấy thị nữ Tuyết Trích Tiên ngăn cản thì quát lớn.

Khiến không ai ngờ tới thị nữ Tuyết Trích Tiên lại nổi giận.

- Có gan ngươi nói lại một lần coi.

Chuyện gì đây?

Tu sĩ ở đây ngoại trừ Tuyết Trích Tiên toàn bộ đều ngạc nhiên.

Ngươi có thể tự nhận ra thân phận ngươi không vậy?

Ngươi chỉ là một thị nữ của Tuyết Trích Tiên thôi.

Oanh!

Hai con mắt Liệt Diễm công tử toát ra hàn mang khiếp người.

Cỗ uy áp khiến tu sĩ toàn trường không nhịn được mà biến sắc.

Nhưng thị nữ Tuyết Trích Tiên lại hồn nhiên như không bình tĩnh nhìn Liệt Diễm công tử.

- Ngươi chỉ có từng ấy bản lãnh?

- Tự tìm cái chết.

Liệt Diễm công tử nổi giận.

Thoại âm vừa rơi xuông toàn thân hỏa diễm Liệt Diễm công tử bắt đầu xao động, tiếp đó hóa thành một thành Địa Hỏa Kiếm rồi phóng ra khiến lục hợp bát hoang đều rung động, nháy mắt chém tới thị nữ của Tuyết Trích Tiên.

Thị nữ không chút nào hoang mang, một khắc sau một đạo ba động vô hình tràn ngập, ba động va chạm với công kích của Liệt Diễm, cuối cùng chiêu thức của hắn như bị ác ma thôn phệ.

Liệt Diễm công tử kinh động, nghi ngờ nhìn nàng.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Nếu như nói trước đó hai mắt nở rộ hàn mang chỉ thăm dò, thì khi vừa xuất thủ đã toàn lực ứng phó, nhưng dù vậy vẫn không thể thắng đối phương, điều đó đã nói rõ vấn đề.

Đối phương cùng cấp bậc với bản thân.

- Ta là thị kiếm của tiểu thư.

Nghe vậy, thị nữ Tuyết Trích Tiên lạnh lùng đáp.

- Thị kiếm?

Nghe nữ tử này trả lời, sắc mặt Liệt Diễm công tử không khỏi thay đổi.

- Tiểu thư có tu vi cỡ nào, rác rưởi như ngươi cũng dám ngấm nghé?

Thị kiếm nhìn chằm chằm Liệt Diễm công tử cười lạnh nói.

- Tiểu thư sở dĩ không xuất thủ, vì tiểu thư không muốn thể hiện, nhưng ngươi đừng nghĩ rác rưởi ngươi có thể từng bước ép sát.

- Ngươi.

Liệt Diễm công tử vừa sợ vừa giận nói.

- Liệt Diễm, lời thị kiếm cũng là ý ta.

Tuyết Trích Tiên nói đến dây hai con mắt tóa ra một sợi uy áp. Sợi uy áp này khiến Liệt Diễm công tử liên tục lui lại mười mấy bước.

- Về sau nếu ngươi còn dám quấy rầy, ta không để ý hết thảy mà phế bỏ ngươi đâu.

- Đệ Nhị Cảnh?

Trong mắt Liệt Diễm công tử lóe lên kinh hãi.

Phải biết hắn đã đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh không bao lâu .

Tuyết Trích Tiên làm sao lại đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh?

Không thể nào!

Bất quá Liệt Diễm công tử cũng hiểu mình không còn hi vọng theo đuổi đối phương nữa.

Tu vi hai người hiện tại chỉ thua kém một cảnh giới.

Nhưng tu hành cho tới bây giờ đều một bước dẫn trước, từng bước dẫn trước.

Tương lai Tuyết Trích Tiên còn đi xa hơn cả hắn.

Nói cách khác hắn không xứng với nàng.

Dùng sức mạnh?

Ai dám?

Bên trong Tuyết Thần Cung có một lão yêu quái, lão yêu quái này ngay cả Lão Tổ cũng kiêng kỵ.

Tu sĩ toàn trường càng vì nó mà trợn mắt há hốc mồm.

Đệ Nhị Cảnh?

Cường giả cấp bậc này ở Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu đâu.

Có thể nói đến Đệ Nhị Cảnh ra không nhiều lão yêu quái bên ngoài Tuyết Trích Tiên có thể xông pha.

- Mạnh thật.

- Nữ thần của ta không mạnh sao được.

- Tuyết Thần Cung muốn quật khởi rồi.

- Ai nói không phải chứ?

- Đợi đến lúc Tuyết Trích Tiên đặt chân đến Đệ Tam Cảnh, lúc đó người nào dám trêu chọc Tuyết Thần Cung?

Nhìn Tuyết Trích Tiên tiến vào phòng đấu giá Trần Điển nói khẽ.

- Công tử, Tuyết Trích Tiên đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh?

- Đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh đã được một đoạn thời gian.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Công tử ngươi có thể đánh bại Tuyết Trích Tiên không?

Hồ Mị Nhi nói khẽ.

- Chiến lực Tuyết Trích Tiên hẳn đặt chân đến Đệ Tam Cảnh, nhưng Đệ Tam Cảnh giai đoạn nào thì ta không biết.

Diệp Hạo cười nói.

- Nhưng ta có thể khẳng định nói cho ngươi nàng không phải đối thủ của ta.

Năm đó Diệp Hạo ở Cửu Trọng Thiên nhìn thấy Tuyết Trích Tiên đã biết nàng rất mạnh. Sự thật chứng minh Diệp Hạo suy đoán đúng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận