Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1228: Xuất thủ thử xem?

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

---------------------

- Liên lạc.

- Kết quả thì sao?

- Không một nhà trả lời.

Quân Tử Lan nói câu nói này trong lòng đắng chát.

Đã từng có Quân Tử Lan lòng cao hơn trời.

Nhưng mà đứng trước Tai Tinh, hắn lại cảm thấy bản thân nhỏ yếu giống như giun dế vậy.

Quân Tử Lan không cách nào tưởng tượng được thế hệ trẻ sao có thể nắm giữ chiến lực cấp Tiên Vương được?

Nhưng sự thật rành rành trước mặt.

Giờ khắc này trong lòng Quân Tử Lan ảo não, cũng kinh hoảng.

Bản thân không nên tranh đoạt vũng nước đục này!

Hắn cảm thấy những năm này Tai Tinh trốn đông trốn tây không mạnh bao nhiêu, vì vậy trình bày lợi và hại với Quân Minh Uy để Lão Tổ đánh giết Tai Tinh, nhưng ai có thể nghĩ tới cường đại như Lão Tổ lại thảm bại?

Thảm bại cũng bình thường.

Chậm rãi tu dưỡng kiểu gì cũng sẽ khỏi hẳn.

Nhưng hiện tại, Tai Tinh giết đến tận cửa.

- Cái này…

Cẩm y trung niên lảo đảo lùi lại mấy bước, khuôn mặt đầy vẻ bất an.

Thật ra, hắn đã sớm nghĩ tới kết quả này.

Hiện tại Tai Tinh đã có sức chiến đấu cường hoành, nếu cho hắn ít thời gian nữa thì vô địch thiên hạ, cũng không sai biệt lắm.

Ai dám ngăn cản?

Nếu giết được Tai Tinh còn tốt, nếu không thành công sẽ tạo cho bản thân và Gia Tộc mối hoạ ngập trời.

- Quân Minh Uy, cho ngươi thời gian mười hô hấp, nếu còn không cút ra, đừng trách ta huyết tẩy Triều Nguyên Thành.

Giọng nói này vang lên cuồn cuộn như nước thủy triều tràn ngập toàn bộ Triều Nguyên Thành.

- Khinh người quá đáng.

Nằm trên giường bệnh, Quân Minh Uy nghe được Tai Tinh kêu gào giãy dụa muốn đứng lên.

- Lão Tổ, không thể.

- Lão Tổ, tình huống hiện tại của ngươi không thích hợp xuất thủ.

- Lão Tổ, nếu ngươi xuất thủ Nhục Thân sẽ sụp đổ.

- Lão Tổ, tạm thời nhẫn nại, chúng ta đã cầu viện quân.

Nghe vậy Quân Minh Uy lắc đầu.

- Không có viện quân đến đâu.

Toàn trường kinh hãi.

Tình huống như thế nào?

Không ai đến?

Quân Minh Uy quét toàn trường, nói:

- Đợi chút nữa ta ra ngoài ứng chiến, Quân gia lập tức rút khỏi Triều Nguyên Vực.

- Lão Tổ, còn người.

Một cao tầng Quân gia hỏi.

Quân Minh Uy trầm mặc, sau đó tay không xé rách không gian, một bước vượt qua không gian xuất hiện trước mặt huyết mâu thanh niên.

- Đánh đi.

Tiếng như kinh lôi, cuồn cuộn mà đến.

Cả tòa Triều Nguyên Thành đều ngẩng đầu nhìn lên, mà cao thủ Tiên Chủ cảnh, Tiên Tôn cảnh nhao nhao đằng không bay lên.

Đây là chiến đấu Tiên Vương cảnh a.

Từ cổ chí kim cũng không gặp nhiều.

Tai Tinh lườm Quân Minh Uy, trong mắt lộ ra tia trào phúng:

- Hiện tại, ngươi còn có tư cách cùng ta chiến đấu?

- Không chiến thì sao biết được?

Quân Minh Uy mới vừa nói đến đây, cảm thấy uy áp kinh khủng rộng lớn như biển, uy áp từ bốn phương tám hướng chui vào tứ chi bách hài hắn.

Quân Minh Uy kêu rên một tiếng, toàn thân chảy ra từng đạo máu tươi.

Bộ dáng này nói có bao nhiêu thảm thì có bấy nhiêu a.

Nhục Thân của hắn vốn đã đến biên giới sụp đổ, mà hiện tại đã đến cực hạn.

Cao tầng Quân gia nhìn bộ dáng Lão Tổ, nguyên một đám lệ rơi đầy mặt.

Quân Minh Uy làm gì còn có sức tái chiến?

Rõ ràng dầu hết đèn tắt.

Nhưng ngay lập tức, bọn họ thấy một đạo Tiên liên lóe ra vô tận thần huy xuất hiện, Tiên liên nháy mắt siêu việt thời gian giới hạn vọt tới trước mặt Tai Tinh.

Dưới chân Tai Tinh nổ tung.

Quân Minh Uy trừng to mắt muốn thấy rõ Tai Tinh có chết hay không?

Đây là Pháp Tắc Chi Uy.

Cũng là thủ đoạn duy nhất bản thân hắn dành để thủ thắng.

Sau khi ba động tiêu tán, Quân Minh Uy thấy nơi đó cái gì cũng không có.

- Đã chết rồi sao?

Quân Minh Uy nói đến đây con ngươi co rụt lại, bởi vì một mũi Vũ Tiễn xuất hiện trước mặt, ngày càng lớn, ngay lập tức quán xuyên qua mi tâm hắn.

Vũ Tiễn ẩn chứa năng lượng bá đạo xé rách Thức Hải, tan vỡ Luân Đài, tống táng Linh Hồn Quân Minh Uy.

Quân Minh Uy chết!

- Lão Tổ.

- Không, không, không được.

- Đây không phải sự thật.

Cao tầng Quân gia nghẹn ngào khóc lóc.

Tai Tinh lạnh lùng nhìn bọn họ.

- Các ngươi đều đáng chết.

Nói đến đây, Tai Tinh ra tay đánh tới.

Kinh khủng ba động cầm giữ toàn bộ Quân gia.

Ngay khi hai tay hắn sắp chấn vỡ toàn bộ không, một đạo Tinh Thần Lực kinh khủng xuyên việt tầng tầng không gian.

- Người nào?

Hai con ngươi Tai Tinh phóng ra từng đạo huyết sắc quang huy nhìn về phía xa.

- Ta.

Lời vừa nói xong, thân ảnh xuất hiện Tinh Thần Lực diện Tai Tinh đối.

- Là ngươi?

Tai Tinh giật mình.

Dù đã cách mấy chục năm, Tai Tinh vẫn nhận ra Diệp Hạo.

- Là ta.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ngươi có quan hệ với đám người này?

Tai Tinh chỉ cao tầng Quân gia nói.

- Không có quan hệ thì không thể xuất thủ?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi lại.

Tai Tinh trầm mặc lại.

Thật lâu hắn mới nói:

- Năm ngươi đối với ta có ân, hôm nay ta cho ngươi mặt mũi, đệ tử Quân gia ta có thể không động, nhưng năm đó giết Thế Lực Thiết Kiếm Tông, một người ta cũng sẽ không buông tha.

- Không được lạm sát kẻ vô tội.

Diệp Hạo mở miệng nói.

- Năm đó các Đại Thế Lực chém giết Thiết Kiếm Tông từ trên xuống dưới mấy chục vạn người, tại sao ngươi không ngăn cản bọn họ bảo bọn họ đừng lạm sát kẻ vô tội?

Tai Tinh cười lạnh nói.

- Thôi, tùy ngươi.

Diệp Hạo nhìn con ngươi huyết hồng của Tai Tinh, cuối cùng nhẹ thở dài một hơi.

Loại chuyện này nếu xảy ra trên người hắn thì hắn cũng phải trả thù.

Mà trả thù còn giảng cái gì vô tội hay không vô tội?

Tai Tinh nhìn lên Tu Sĩ Quân gia đang thấp thỏm lo âu.

Những kia Tu Sĩ đánh rùng mình một chút.

- Diệp Tông Chủ, cứu mạng.

- Diệp Tông Chủ, Quách gia chúng ta nguyện ý gia nhập Viêm Hoàng Tông.

- Diệp Tông Chủ, Tôn gia chúng ta nguyện ý xuất ra toàn bộ tài nguyên Phủ Khố cầu ngươi che chở.

Ngay khi những này Tu Sĩ hô hoán, thân thể bọn họ lần lượt nổ nát.

Đây là một trận đồ sát.

Không ai có thể ngăn cản?

Toàn bộ Tu Sĩ Triều Nguyên Vực trơ mắt nhìn cảnh này, trong lòng rung động tột đỉnh.

- Diệp Tông Chủ.

Quân Tử Lan nhìn Diệp Hạo nói:

- Chẳng lẽ ngươi mặc cho Tai Tinh tàn sát người khác?

- Nhân Quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng.

- Năm đó vây giết thế lực Phụ Mẫu Tai Tinh thật có một chút muốn đục nước béo cò, nhưng phần lớn đều cảm thấy tương lai Tai Tinh có khả năng trở thành tai họa mới xuất thủ.

Quân Tử Lan trầm giọng nói.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên quơ ống tay áo.

Giữa không trung, Tai Tinh đang vận dụng Tinh Thần Chi Kiếm đại khai sát giới thì lảo đảo liên tục lùi lại mấy bước.

- Diệp Hạo, ngươi có ý gì?

Tai Tinh nhìn Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy oán hận.

- Ngươi giết đã đủ nhiều rồi.

- Ta cảm thấy còn chưa đủ.

- Vậy ngươi không ngại lại động thủ thử xem?

- Diệp Hạo, đừng cảm thấy đánh bại Phúc Tinh thì rất mạnh, tạo hóa và cơ duyên của ta không phải Phúc Tinh có thể so sánh.

Tai Tinh lạnh lùng quát lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận