Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1268: Tiêu Diêu Thành

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Từ sau khi tu vi Diệp Hạo tăng lên đến Tiên Tôn Tứ Chuyển, Thần Niệm của hắn cũng thuận lý thành chương đạt đến Tiên Vương Tứ Chuyển.

Cường độ Thần Niệm này quả thực rất khủng bố.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

La Phù kinh hoảng hỏi.

Tiên Vương nào sẽ nhàn rỗi không chuyện gì đợi ngoài Cùng Sơn?

Dựa theo La Phù suy đoán, người này chắc là người La gia hoặc Hỏa Long tộc, cũng có khả năng là người của Bạch gia Đông Hoa Hoàng Triều.

Tiên Vương!

Tồn tại bậc này không phải bản thân có thể chống đỡ.

- Đùa ngươi.

Diệp Hạo cười nói.

La Phù không khỏi mở to hai:

- Ngươi…

La Phù có xúc động muốn chửi ầm lên.

Loại này sự tình cũng có thể đùa sao?

- Đi thôi.

Diệp Hạo nhún vai.

La Phù lại không biết rằng thời điểm nàng theo Diệp Hạo rời Cùng Sơn, bốn phía xung quanh nàng xuất hiện một đạo Thần Niệm vô hình ẩn giấu thân hình hai người bọn họ.

La Phù càng không biết có ba tôn Tiên Vương âm thầm giám thị Cùng Sơn.

Bất quá bọn người này đều là Tiên Vương Nhất Chuyển, lấy tu vi bọn họ không thể phát hiện được Diệp Hạo?

Rời Cùng Sơn, Diệp Hạo triệu hoán ra 1 chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm.

Hắn từng trong một lần nhàn rỗi sửa đổi kết cấu chiếc Chiến Hạm Tôn Cấp này một chút.

Sau khi sửa xong, Chiến Hạm có thể trọng thương thậm chí đánh giết cường giả Tôn Giả Đỉnh Phong.

Đương nhiên thứ mà Diệp Hạo coi trọng không phải chiến lực của Chiến Hạm, mà là sự thoải mái dễ chịu.

La Phù dạo quanh Chiến Hạm một vòng sau đó kinh ngạc hỏi,

- Ngươi cải tạo sao?

- Đúng vậy.

- Đây là Chiến Hạm mà?

- Ừm thì chiến hạm.

Nhìn biểu lộ của Diệp Hạo, La Phù thật không biết nên nói cái gì.

Tôn Cấp Chiến Hạm là trang bị chiến lược.

Không thể tuỳ tiện vận dụng.

Nói một ví dụ đơn giản.

Tôn Cấp Chiến Hạm vừa khởi động đã tiêu hao 10 vạn Thượng phẩm Tiên thạch.

Bởi vậy, người không có tài lực nhất định nuôi không nổi đồ chơi này.

Mà Diệp Hạo lại cải tạo 1 chiếc Tôn Cấp Chiến Hạm thành bộ dáng như thế?

Đây là rảnh rổi quá không việc gì làm mà lấy tiền đốt chơi.

Cái này mà cũng gọi là Tôn Cấp Chiến Hạm à? Gọi du thuyền thì đúng hơn, con mẹ nó chứ…quá phá sản đi!

- Tiếp theo ngươi có kế hoạch gì?

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi.

- Ta muốn đi Tiêu Diêu Thành.

- Tiêu Diêu Thành và Tiêu Dao Các các ngươi có quan hệ gì?

- Tổng Bộ Tiêu Dao Các ngay ở Tiêu Diêu Thành.

Diệp Hạo a một tiếng sau đó tìm được vị trí Tiêu Diêu Thành trong bản đồ của Tôn Cấp Chiến Hạm, chỉ thấy Chiến Hạm hóa thành một đạo điện quang phá không mà đi.

Tiêu Diêu Thành!

Sau khi chân chính đặt chân đến đây, Diệp Hạo mới hiểu tại sao toà Thành Trì này mệnh danh là Tiêu Diêu Thành.

Nơi này chỉ cần có tiền, ngươi làm cái gì cũng được, tại đây thứ gì cũng có chỉ sợ ngươi không đủ tiền thôi.

Thanh Lâu san sát, ngợp trong vàng son.

Nhũ yến hoàn phì, cái gì cần có đều có.

- Những Thanh Lâu cùng Đổ Phường này đều là sản nghiệp Tiêu Dao Các à?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Tiêu Dao Các không làm sinh ý dạng này.

La Phù nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nhưng Tiêu Dao Các các ngươi lại thu thuế nặng?

- Ừm.

Hai người quyết định đi đến Chủ Thành.

Vừa rồi bọn họ chỉ nhìn thấy thành phố nhỏ bên ngoài của Tiêu Diêu Thành mà thôi.

Đến Chủ Thành lại là một tràng cảnh khác hẳn.

Tu Sĩ đến Chủ Thành tầm hoan tác nhạc phần lớn đều có thân phận nhất định, bởi vì Nữ nhân nơi này rẻ nhất cũng có giá mấy chục vạn.

Đi tới nơi này, ngươi sẽ phát hiện có đôi khi tiền của ngươi chỉ là cát trong sa mạc.

- Nhanh đi, nghe nói Nhạc Hồng cô nương của Tiêu Dao Các hôm nay sẽ hiến nghệ.

- Nhạc Hồng hiến vũ a, nghe nói nam nhân kiên định cách mấy cũng không cầm lòng được đó.

- Ta nghe nói nàng là vưu vật trời sinh a.

Diệp Hạo nghe được Tu Sĩ bốn phía đàm luận, tò mò hỏi:

- Ngươi biết Nhạc Hồng không?

- Biết.

La Phù chỉ trả lời một chứ ngắn gọn.

Diệp Hạo không khỏi cười một tiếng:

- Khó được, ngươi cũng biết ghét một người a.

La Phù không nói.

- Hiện tại đi đâu?

- Đi Quần Phương các.

Diệp Hạo tự nhiên không có ý kiến gì.

Thế nhưng sau khi đến nơi, hắn mới phát hiện Quần Phương các là Thanh Lâu to nhất Tiêu Diêu Thành, mà nữ tử Nhạc Hồng vốn La Phù rất chán ghét cũng ở ngay chỗ này.

Hai người tùy tiện tìm một cái bàn ngồi xuống.

Giữa sân không ít thanh niên tò mò nhìn La Phù.

Cũng không phải bởi vì La Phù là một nữ tử lại đi vào Thanh Lâu, mà bởi vì dáng người nàng có lồi có lõm, mặt gương mặt ẩn tàng dưới mạng che làm người ta suy đoán lung tung.

- Ta có thể ngồi ở đây không?

Một lam y thanh niên đi tới trước mặt La Phù nhẹ giọng hỏi.

- Không thể.

La Phù nhìn lam y thanh niên một cái, đáp lời.

- Cho ta giới thiệu một chút, ta là Tạ gia Tạ Tấn.

Lam y thanh niên ôn hòa nói.

La Phù đã sớm nhận ra thanh niên này.

Nhưng nàng không nghĩ cùng vị này chào hỏi.

Tạ Tấn thấy La Phù không nói, hắn có chút không nhịn được:

- Vị Tiểu Thư này, ngươi không nghe ta nói chuyện sao?

La Phù vẫn không nói.

Ngay thời điểm Tạ Tấn sắp nổi giận, một đạo thanh âm yểu điệu vang lên.

- La Phù, ngươi hiện giờ đã không phải đệ tử Tiêu Dao Các ta, ta thực sự muốn biết vì sao ngươi có dũng khí từ chối nói chuyện với Tạ Công Tử vậy?

Toàn trường xôn xao!

La Phù!

Thiếu Các Chủ Tiêu Dao Các!

Người nổi bật trong Thiên Kiêu.

Nếu không phải Hồng Hộc bức bách, bây giờ La Phù vẫn còn là Thiếu Các Chủ Tiêu Dao Các nha.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua hồng y nữ tử từ đang đi tới.

Hồng y nữ tử có một cặp mắt đào hoa, thời điểm đi tới quần áo nhẹ nhàng huy động, lộ ra mảng lớn da thịt, khiến cho hô hấp không ít Tu Sĩ trở nên dồn dập.

Dù Diệp Hạo kiến thức qua nhiều mỹ nữ, cũng phải thừa nhận cô nàng trước mắt rất đẹp, nhưng loại này đẹp có dấu vết tận lực phô bày, như vậy sắc đẹp của nàng đã rơi xuống Hạ Thừa.

Bất quá nữ tử vừa mới nói câu nói này, Diệp Hạo đã biết tại sao La Phù chán ghét nàng ta.

Ai cũng rõ ràng hiện tại, thân phận La Phù rất mẫn cảm.

Nhạc Hồng lại còn trước mặt mọi người nói ra danh tự La Phù.

Muốn La Phù vào chỗ bất nghĩa.

- Nguyên lai là La tiểu thư.

Tạ Tấn kinh ngạc một cái, chợt mỉm cười nói:

- Ta biết rõ La tiểu thư và Hỏa Long Nhất Tộc có chút hiểu lầm, hiểu làm này nàng cứ giao cho ta, ta sẽ giải thích cùng La gia của Hỏa Long Nhất Tộc một chút, ngươi thấy như thế nào?

Nghe được như thế trong mắt, Nhạc Hồng lộ ra một tia âm trầm.

Nàng muốn hủy La Phù.

Nhưng hiện tại Tạ Tấn lại muốn giúp La Phù giải quyết phiền phức.

Nhạc Hồng rõ ràng Tạ Tấn có năng lực này, bởi vì Lão Tổ Tạ gia là cường giả Tiên Vương Cao Giai, còn mạnh hơn Tộc Trưởng Hỏa Long Nhất Tộc.

- Đa tạ hảo ý Tạ Công Tử.

La Phù cự tuyệt:

- Chuyện này ta sẽ xử lý.

- Được rồi.

Tạ Tấn cũng không giận, trên mặt vẫn treo tiếu dung:

- Trước đó vài ngày ta mới vừa mua một vò Quả Nhi Tửu, hôm nay muốn cùng La tiểu thư uống chung.

Tạ Tấn nói rồi xong tự mình ngồi xuống, lấy ra một vò rượu.

Gỡ giấy dán miệng bình, một mùi thơm tràn ra, hương thơm nước trái cây chui vào trong mũi Tu Sĩ.

- Quả Nhi Tửu.

- Loại rượu mà nữ tính yêu nhất.

- Một vò 300 vạn, một chén hơn 6 vạn.

- Ta nằm mơ cũng muốn uống một chén a.

- Nếu ai có thể mời ta uống một chén Quả Nhi Tửu này, ta sẽ lấy thân báo đáp?

Lúc này, thanh âm một nữ tử nào đó vang lên toàn trường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận