Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3109: Cung Điện Chi Thuật.

Cung điện chi thuật!

Khi cảm nhận được cỗ lực lượng này, sắc mặt dị thú lập tức tay đổi.

- Ngươi đây là... ?

Dị thú kinh ngạc nói.

- Ngũ huyền hợp nhất.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, một quyền liền đánh tới dị thú.

Mà cỗ lực quyền này mạnh không chỉ hơn ba phần so với trước.

Ba phần a.

Đến tình trạng của Diệp Hạo, cho dù là mạnh hơn một phần cũng cực kỳ khó khăn.

Dị thú bị đánh lui.

Mà Diệp Hạo cũng khôgn thèm tha người.

Một quyền!

Hai quyền!

Ba quyền!

Quyền đến quyền lui, máu me đầy người.

Đánh tới mức độ cả một vùng thiên địa đều bị đánh bể.

Dị thú thở hồng hộc co quắp ngồi dưới đất, hắn nhìn Diệp Hạo trong mắt tràn đầy chấn động.

- Bây giờ rốt cuộc ta cũng hiểu vì sao Tử Đế lại kêu ngươi tới đây.

Dị thú không hề ngờ rằng trên đời lại có nhân vật mạnh mẽ như vậy.

Phải biết thực lực của dị thú đã đặt một chân đến cảnh giới kia.

- Tương lai có lẽ ngươi thực sự sẽ trở thành Nhân Hoàng.

Dị thú nhìn Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ngươi đã từng gặp Nhân Hoàng?

Diệp Hạo nghi hoặc nhìn dị thú nói.

- Cho ngươi.

Dị thú không trả lời mà đưa cho Diệp Hạo một trang giấy không biết làm từ vật liệu gì.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức trở nên nóng bỏng.

- Thiên thư.

- Thiên Thư cũng không phải thứ gì tốt đâu.

Ngay lúc này dị thú nói ra một tin tức chấn động.

- Mong tiền bối nói rõ.

Diệp Hạo ngưng trọng nói.

- Theo ta được biết, trong lịch sử những người lấy được Thiên Thư đều không có kết cục tốt.

Dị thú thâm tuý nhìn Diệp Hạo nói.

- Năm đó một chân ta đã bước vào Chúa Tể cảnh, nhưng vào thời khắc mấu chốt ta lại thất bại trong gang tấc, những năm này ta vẫn luôn suy nghĩ về nguyên nhân ta thất bại, thẳng đến cho đến trăm năm trước, ta mới nhận ra hơn phân nửa là do Thiên Thư.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức trở nên khó coi.

Không ngờ dị thú thiếu chút nữa đã trở thành Chúa Tể.

Thế nhưng hắn lại bị Thiên Thư đánh lén.

Bản thân thì sao đây?

- Tiền bối nghiên cứu nhiều năm như vậy, chẳng lẽ vẫn không thể nghiên cứu ra được gì sao?

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi hỏi.

- Không hề.

Dị thú lắc đầu nói.

- Có lẽ khi nào thu thập được toàn bộ Thiên Thư mới có thể nghiên cứu ra dược.

- Vì sao tiền bối vẫn luôn đợi ở chỗ này?

Diệp Hạo lại ném ra một vấn đề.

- Vì sao ta lại đợi ở chỗ này?

Nghe vậy ánh mắt dị thú lướt qua một tia trầm tư, cũng không biêt thời gian trôi qua bao lâu, hắn mới nói.

- Ta cũng không biết vì sao ta lại đợi ở chỗ này nữa?

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

- Ngươi đi đi.

Dị thú tuỳ ý phất tay.

- Tiền bối, ngươi có thể dạy ta Kiếp Hồn thần khúc được không?

Diệp Hạo có chút xấu hổ nói.

Dị thú có chút kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi có biết Kiếp Hồn thần khúc là tâm huyết nhiều năm của ta không?

- Chính là bởi vì như vậy nên ta mới không muốn Kiếp Hồn thần khúc bị thất truyền.

Diệp Hạo nghiêm trang nói.

Dị thú đang định từ chối nhưng lại nghĩ tới điều gì đó rồi nói.

- Cũng được, truyền cho ngươi.

Nói xong dị thú điểm vào mi tâm của Diệp Hạo.

Mê mông phù văn tàn phá bừa bãi trong thức hải của Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhận ra Kiếp Hồn thần khúc thuộc về thần thông Cấm Kỵ cấp.

Nhưng hắn suy nghĩ một chút rồi cũng bình thường trở lại.

Dị thú dù gì cũng thiếu chút nữa là đặt chân đến Chúa Tể cảnh, Kiếp Hồn thần khúc hắn hao tổn tâm huyết nhiều năm mới sáng tạo ra làm sao có thể đơn giản được.

- Tiền bối, ta có thể ở trong này tu hành được không?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi.

- Thoải mái.

Dị thú lãnh đạm nói.

...

Khi Diệp Hạo đang tu hành trong Thương Vân động, Tứ Phương vực xuất hiện một toà học viện.

Khi toà học viện vừa xuất hiện liền thông báo với toàn thiên hạ, thiên kiêu nằm trong Thiên Bảng đều có thể đến đây tu hành.

Vừa mới bắt đầu rất nhiều thiên kiêu đều không quan tâm, nhưng sau khi Hoàn Vũ tuyên bố sẽ tới học viện Tứ Phương vực, thiên kiêu các đại vực đều ngồi không yêu.

Mà dần dần càng ngày càng có nhiều tin tức được tung ra.

Bạch Tịch, đệ tử của Tứ Phương chúa tể chính là người đã sáng lập ra Tứ Phương học viện.

Tứ Phương học viện chỉ bồi dưỡng cường giả thiên kiêu trong thiên địa.

Không hề kèm theo điều kiện!

Khi tin tức này truyền ra, tất cả mọi người đều có chút hoang mang.

- Chuyện này là thật sao?

- Tứ Phương học viện thật sự có hảo tâm như vậy sao?

- Vì sao ta lại cảm thấy mơ hồ vậy?

- Tứ Phương học viện bồi dưỡng thiên kiêu Tứ Phương vực, ta có thể hiểu, nhưng nếu nói bồi dưỡng thiên kiêu của đại vực khác, ta một chữ cũng không tin

- Chớ nóng vội, có lẽ các đại vực khác cũng sẽ có học viện giống như vậy.

Rất nhanh các đại vực lần lượt đều xuất hiện học viện.

Mà những học viện này đều do đệ tử của Chúa Tể sáng lập.

Lục Đạo vực!

Ngay khi biết được tin tức này, Đường Phiên Phiên lập tức gọi Long Nhất, Long Nhị đến Lục Đạo học viện dò xét tin tức.

Mà tin tức mang về khiến Đường Phiên Phiên có chút kinh hãi.

- Lục Đạo học viện hoàn toàn giữ bí mật về các tiên kiêu tiến vào, không những thế miễn là ngươi có điểm cống hiến của Lục Đạo học viện là có thể đổi các loại tài nguyên.

Đường Phiên Phiên nhìn xung quanh toàn trường một lần nghiêm mặt nói.

- Lục Đạo học viện thật sự tốt như bề ngoài thật sao?

Hạo Nguyệt cau mày nói.

- Phía sau Lục Đạo học viện là Lục Đao chúa tể, thực lực của Viêm Hoàng tông không thể gạt được Lục Đạo chúa tể.

Đường Phiên Phiên trầm ngâm một hồi mới nói.

- Như vậy đi, Viêm Hoàng tông lần lượt tiến tới Lục Đạo học viện, nếu đây đã là cơ duyên, chúng ta cũng nên tranh thủ.

- Cũng tốt.

Hạo Nguyệt nghĩ một hồi rồi gật đầu.

- Không biết phu quân hiện tại đang ở đâu?

Khinh La nhẹ nhàng nói.

- Làm sao? Nhớ phu quân?

Hạo Nguyệt ranh mãnh hỏi.

- Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi không nhớ sao?

Khinh La nhìn Hạo Nguyệt nói.

- Không nhớ.

Hạo Nguyệt lắc đầu.

- Sao ta nhớ có người nằm ở trong lòng phu quân rồi nói, ta nhớ ngươi, một chút ta cũng không muốn cách xa ngươi.

Khinh La hài hước nhìn Hạo Nguyệt nói.

- A, đừng nói nữa.

Hạo Nguyệt mắc cở đỏ bừng mặt.

Lúc thiên kiêu Lục Đạo vực nhao nhao tiến tới Lục Đạo học viện, Diệp Hạo còn đang tu hành bên trong Thương Vân động.

Diệp Hạo phát hiện lý giải đạo lý đã đến trình độ kinh người.

Vô luận hắn ném ra vấn đề gì, dị thú cũng đều có thể giải đáp ngay lập tức.

Diệp Hạo không biết rằng dị thú cũng bị chấn động bởi học vấn phong phú của Diệp Hạo.

Những vấn đề mà Diệp Hạo hỏi đều cực kỳ cao thâm, nếu không phải vì dị thú một chân đã đạt đến Chúa Tể cảnh, hắn chưa hẳn đã có thể giải đáp được các vấn đề mà Diệp Hạo đưa ra.

Một năm qua đi.

Hai năm qua đi.

Ba năm qua đi.

Sau ba năm, tu vi cả Diệp Hạo hoàn toàn được lắng đọng.

Hắn cảm thấy hắn chỉ cần dùng một quyền là có thể đánh trọng thương mình ba năm trước.

- Đa tạ tiền bối đã giảng đạo .

Diệp Hạo nghiêm túc hành lễ với dị thú.

- Gặp tức là duyên.

Dị thú thản nhiên nói.

- Đi đi.

- Tiền bối, lão Phủ chủ Tử Phủ đã từng nhìn thấy Nhân tộc bị diệt tộc.

Diệp Hạo vừa định rời khỏi lại nhớ đến một việc.

Ánh mắt dị thú lộ vẻ hoài nghi.

- Ngươi nói cái này làm gì?

- Tương lai lúc Nhân tộc đứng trước hoạ diệt tộc, tiền bối có thể xuất thủ hay không

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Vì sao Nhân tộc lại bị diệt tộc? Ngươi biết nguyên nhân thật sự không?

Dị thú nhìn Diệp Hạo nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận