Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2586: Giao Cho Ngươi

Đây chính là cấm kỵ pháp bảo đấy!

Ai mà không muốn chứ?

Mãi cho đến khi lão tổ Thần Tượng tộc khống chế Phá Đạo tán vào trong tay hắn mới có một loại cảm giác không thật. Cứ như vậy mà đã thành công rồi sao?

Nhưng ngay sau đó hắn đã nhanh chóng cảm ứng được từ Phá Đạo tán tỏa ra một làn năng lượng hãi hùng.

- Không tốt.

Lão tổ Thần Tượng tộc nhận ra mình đã bị lừa. Phá Đạo tán còn có sức đánh một trận. Hắn vội vàng ném Phá Đạo tán qua một bên, tiếp lấy trong lòng bàn tay của hắn phóng ra ánh sáng nhật nguyệt bay đi trấn áp Phá Đạo tán.

Khi giữa hai cỗ lực lực hoàn toàn khác biệt va chạm vào nhau lập tức sau lưng lão tổ Thần Tượng tộc xuất hiện một thân ảnh khô quắt.

Thân ảnh kia giống như một bóng ma. Lặng yên im ắng. Đợi đến khi bàn tay của hắn chạm vào trên người lão tổ Thần Tượng tộc mới phóng ra làn năng lượng đáng sợ. Dù thân thể lão tổ Thần Tượng tộc được xưng là vạn năm không đổ, nhưng lúc này nhục thể của hắn vẫn bị trọng thương.

- Phá đạo nhân.

Lão tổ Thần Tượng tộc hét ầm lên.

Hắn giận!

Hắn không ngờ rằng Phá đạo nhân lại bí mật đánh lén mình.

Nhưng bây giờ suy nghĩ kỹ lại mới phát hiện ra một vài mánh khóe.

Thứ nhất, biểu hiện của Phá Đạo tán khá tệ; thứ hai, Phá Đạo tán gặp nạn, Phá đạo nhân làm sao có thể không biết được? Dù trạng thái lúc này của hắn không tốt nhưng hắn cũng sẽ cưỡng ép phá quan hiện thân.

- Giết.

Phá đạo nhân phất tay thu hồi Phá Đạo tán vào trong tay mình rồi giết tới lão tổ Thần Tượng tộc.

Răng rắc!

Quy tắc đều bể nát. Tu sĩ toàn trường thấy một màn như vậy đều chấn động. Bởi vì giờ khắc này bọn họ giống như những con cá thiếu dưỡng khí. Ngoài Thần Hoàng, Thần Vương ra tất cả những tu sĩ còn lại đều co quắp ngồi dưới đất.

- Ta có cảm giác bị kiềm chế nặng nề.

- Ta còn cho rằng đạt đến Thần Vương cảnh là có thể đ ingang thiên hạ, đến bây giờ ta mới phát hiện ra rằng nếu không có quy tắc, một thân tu vi của ta cũng chả có ích lợi gì cả.

- Dù không có quy tắc chúng ta vẫn có thể sinh tồn, ngươi xem những tu sĩ kia đi.

- Nếu quy tắc không khôi phục lại, toàn bộ tu sĩ cả tòa Hỏa thành này đề sẽ phải chết.

Phá đạo nhân cũng nhận ra được điểm ấy, bởi vậy công kích của hắn càng trở nên sắc bén hơn.

- Phá đạo nhân, ngươi không muốn sống nữa sao?

Lão tổ Thần Tượng tộc biến sắc nói. Bởi vì lúc này Phá đạo nhân hoàn toàn không hề để ý đến tính mệnh nữa. Trong thời kì đỉnh phong lão tổ Thần Tượng tộc không thèm sợ Phá đạo nhân. Nhưng bây giờ sau khi bị Phá đạo nhân đánh lén, sức chiến đấu cũng bị giảm đi bốn thành.

Hơn nữa với những chiêu công kích hung hang không sợ chết của Phá đạo nhân, lão tổ Thần Tượng tộc nào có thể làm đối thủ của hắn được chứ?

- Giết.

Đáp lại lời lão tổ Thần Tượng tộc lại chính là một quyền của Phá đạo nhân.

Khi đến trạng thái như Phá đạo nhân, không nói vạn pháp cũng không xê xích gì nhiều.

Quyền ý hóa thành một vệt sáng, chập chờn thành một tinh hà sáng chói. Lão tổ Thần Tượng tộc hét lớn một tiếng, sóng âm ầm vang gào vỡ tinh hà. Hai người giống như cây kim đọ với sợi chỉ, giữa không trung giao phong kịch liệt.

Mà đúng lúc này Phá Đạo tán từ phía trên đánh thẳng xuống lão tổ Thần Tượng tộc. Từ trên thân thể lão tổ Thần Tượng tộc tràn ra hàng vạn tia sáng gắng gượng tiếp lấy một đòn từ Phá Đạo tán. Nhưng lúc này lão tổ Thần Tượng tộc không thể nhẹ nhõm được, bởi vì từ mũi miệng hắn đều tràn ra máu tươi.

- Phá đạo nhân, ngươi muốn như thế nào mới có thể bỏ qua chuyện lần này?

Lão tổ Thần Tượng tộc có chút bất an nói.

- Vậy phải nhìn xem ngươi chịu bỏ ra cái giá nào?

Phá đạo nhân hừ lạnh nói.

Phá đạo nhân biết rõ dù bây giờ hắn chiếm ưu thế, nhưng muốn giết chết lão tổ Thần Tương tộc là điều không thể. Bởi vì trừ phi hắn nguyện ý trả giá đắt.

- Ở chỗ ta có một khối Lục Nguyên Kim.

- Lục Nguyên Kim?

Ánh mắt Phá đạo nhân lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Lục Nguyên Kim chính là một trong những vật liệu để luyện chế cấm kỵ pháp bảo đấy.

- Cho ta.

Lão tổ Thần Tượng tộc vội vàng đưa Lục Nguyên Kim cho Phá đạo nhân.

Phá đạo nhân kiểm tra một hồi, nhân tiện nói.

- Không đủ.

- Phá đạo nhân, ngươi đừng quá đáng.

Lão tổ Thần Tượng tộc tức giận.

Đây chính là Lục Nguyên Kim đấy.

Vật liệu này tìm được hai khối là có thể luyện chế được cấm kỵ pháp bảo rồi.

- Vậy thì cứ tiếp tục đánh thôi.

Phá đạo nhân thờ ơ nói.

- Ngươi... vật liệu như Lục Nguyên Kim ta thật sự không có.

Lão tổ Thần Tượng tộc rất muốn đánh nhau đến cùng với Phá đạo nhân, nhưng hắn vẫn phải nuốt lại sự tức giận này lại.

Không nhịn cũng không được. Hắn đại biểu không chỉ có riêng một mình hắn, còn có cả nguyên Thần Tượng nhất tộc nữa. Hắn biết một khi hắn xuất hiện tin xấu, Thần Tượng nhất tộc chắc chắn sẽ bị nhổ tận gốc.

- Chất lượng không đủ, đành phải lấy số lượng để góp vào.

Phá đạo nhân lạnh lùng trả lời.

Lão tổ Thần Tượng tộc hơi chút do dự rồi lại ném cho Phá đạo nhân mấy khối vật liệu. Phá đạo nhân khẽ gật đầu rồi thu hồi Phá Đạo tán.

- Ngươi có thể đi.

Phá đạo nhân hừ lạnh nói.

Lão tổ Thần Tượng tộc nhìn sâu vào Phá đạo nhân rồi quay người rời khỏi.

Phá đạo nhân phất phất tay khôi phục thiên địa quy tắc ở nơi này lại.

- Khinh La, đi thôi.

Phá đạo nhân nhìn Khinh La nói.

Khinh La chần chừ nhìn Diệp Hạo. Phá đạo nhân thấy một màn như vậy, tâm thần kẽ động, thân ảnh Khinh La cùng Diệp Hạo lập tức biến mất, sau một khắc Diệp Hạo lại phái hiện mình xuất hiện ở một nơi phong cảnh hữu tình.

- Đây là nhà ta.

Khinh La nhìn quanh bốn phía vui vẻ nói.

- Nhà ngươi?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Khinh La, ngươi thích tiểu tử này sao?

Lúc này thân ảnh Phá đạo nhân xuất hiện đối diện Khinh La.

Khinh La ngượng ngùng nói.

- Gia gia, ngươi nói cái gì vậy?

- Xem ra là đúng rồi.

Phá đạo nhân nói xong rồi quay qua quan sát Diệp Hạo. Nhìn một hồi Phá đạo nhân ngạc nhiên nói.

- Không ngờ ta lại không thể nhìn thấy tiểu tử nhà ngươi.

- Gia gia, phía sau Diệp Hạo cũng có cường giả cấm kỵ.

Khinh La nói gấp.

Phá đạo nhân quan sát kỹ như vậy thật ra đối với tu sĩ đây là một loại mạo phạm. Nhưng Phá đạo nhân cao cao tại thượng đã lâu, nào lại để ý mạo phạm hay không mạo phạm chứ?

- Nhân tộc?

Phá đạo nhân kinh ngạc nói.

- Diệp Hạo là tu sĩ Thần vực bên kia.

Khinh La nói khẽ.

- Không biết vị sau lưng ngươi là ai?

Phá đạo nhân nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết được.

Diệp Hạo lắc đầu.

Phía sau Diệp Hạo là ai?

Nói thật hắn cũng không biết núi dựa của hắn là ai?

Phá đạo nhân cũng không tiếp tục hỏi thăm vấn đề này nữa.

- Tiểu tử, sính lễ của ngươi đâu?

- Sính lễ?

Diệp Hạo có chút ngơ ngác hỏi lại.

- Làm sao? Ngươi tính tay không bắt cướp đấy à?

Nghe vậy Phá đạo nhân tức miệng mắng to.

- Ngươi biết có bao nhiêu thiếu niên chí tôn muốn cưới Khinh La không hả?

Diệp Hạo có chút lắp bắp.

- Chờ chút, tiền bối, ta và Khinh La...

Diệp Hạo vừa nói đến đây đã bị Phá đạo nhân cắt ngang.

- Tôn nữ Khinh La của ta có xứng với ngươi không?

- Không phải là vấn đề xứng hay không xứng ở đây.

- Trả lời vấn đề của ta.

- Xứng.

Khinh La phong thái yểu điệu, khuynh quốc khuynh thành. Hơn nữa tu vi cực cao, cô gái như vậy, ai không thích chứ?

- Vậy chẳng phải đã xong sao.

Phá đạo nhân nói xong liền đặt bàn tay nhỏ của Khinh La vào trong lòng bàn tay của Diệp Hạo.

- Từ giờ ta giao Khinh La lại cho ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận