Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1651: Khẩn cấp

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Trên thực tế, Diệp Hạo là đối tượng quan trọng được chú ý ở đây.

Trong 3 năm, Diệp Hạo đã mua hơn ngàn bản Công Pháp.

Công Pháp cấp Bán Thần mua 108 bản, Tiên Vương mua 342 bản, Tiên Tôn mua 342 bản, Tiên Chủ mua 308 bản, với hơn một ngàn Công Pháp, giá cả chính là con số thiên văn.

Bởi vậy lúc thị nữ kia dẫn Diệp Hạo đi thanh toán, Chấp Sự Công Pháp Điện cũng xuất hiện.

- Ngươi cần thanh toán 2146 ức 3230 vạn.

Chấp Sự đưa cho Diệp Hạo một dải danh sách, sau đó trầm giọng nói.

- Nhiều như vậy?

Diệp Hạo ngẩn người.

Hắn cũng không ngờ sẽ bỏ ra nhiều như vậy?

Tiểu Duyệt đã sớm hoảng sợ đến không nói được lời.

- Không bớt sao?

Diệp Hạo nhìn Chấp Sự nói.

- Chuyện này ta đã sớm xin phép Thành Chủ, Thành Chủ đại nhân nói rằng ngươi có thể giao ba thành trước, còn lại bảy thành ngươi cần trả hết trong vòng mười năm.

Chấp Sự nói khẽ.

- Ba thành đây.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, vứt cho Chấp Sự một Túi Càn Khôn.

Chấp Sự kiểm tra, khi thấy hơn 600 ức Tiên Thạch thì không khỏi giật mình.

Hắn không rõ bản thân đã bao nhiêu năm rồi không thấy nhiều Tiên Thạch như vậy.

- Có thể đi được chưa?

Diệp Hạo nhìn Chấp Sự nói.

- Có thể, nhưng nếu ngươi chưa trả hết nợ thì không được rời khỏi Thần Thành.

- Biết rồi.

Diệp Hạo phất phất tay với Chấp Sự rồi mang theo Tiểu Duyệt rời đi.

Sau khi ra khỏi Công Pháp Điện,Tiểu Duyệt không nhịn được hỏi

- Công Tử, ta bên này còn có một chút tiền.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Cho ngươi xem một thứ.

Tiểu Duyệt tiếp nhận Túi Càn Khôn mà Diệp Hạo đưa, sau khi nhìn lướt qua không khỏi hoảng sợ.

- Cái này... cái này phải hơn vạn ức?

Tiểu Duyệt kinh ngạc thốt.

- Tiên Thạch trong Túi Càn Khôn này là phần dự bị.

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi hiện tại đã biết tại sao ta lại nói với người rằng ta không quan tâm đến tiền bạc rồi chứ?

- Thế nhưng vẫn phải chú ý một chút.

Tiểu Duyệt suy nghĩ một chút, vẫn nói.

- Chuyến này Công Tử đã xài hai thành rồi.

- Đồ ngốc.

Diệp Hạo cười ha ha nói

- Tiên Thạch trên người Công Tử nhà ngươi còn rất nhiều. Ngươi chỉ cần dùng là được.

- Công Tử còn có?

Tiểu Duyệt giật mình.

- Có thể không còn à?

Tiên Thạch trong Phủ Khố của Diệp Hạo chồng chất như núi kia kìa.

Ít nhật cũng phải đạt đến 3 vạn ức.

Còn Tiên Thạch bày đầy dưới Tiểu Thiên Địa nữa.

Mấy cái đấy Diệp Hạo không có thống kê cụ thể, nhưng nói thế nào cũng phải có 3 ~ 5 vạn ức.

Những năm nay, Diệp Hạo không cố ý vận dụng Thượng Thương Chi Thủ, nhưng không có nghĩa hắn không còn thói quen cất trữ Tiên Thạch.

Tạo hóa?

Thượng Thiên ban cho!

Không có nghĩa Thượng Thiên sẽ vẫn luôn cho ngươi.

Diệp Hạo cảm thấy cất trữ nhiêu đó Tiên Thạch cũng đã đủ, bởi vì khi Diệp Hạo đặt chân lên Tiên Vương, những Trung Phẩm Tiên Thạch này dù còn chút ít tác dụng nhưng hắn cũng không dùng đến.

Cần dùng sao?

Hiệu quả của Thượng Phẩm Tiên Thạch gấp 10 lần Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Công Tử đã có nhiều Tiên Thạch như vậy, tại sao không thanh toán luôn một lần?

- Bởi vì ta đang chờ Tử Kinh Thành Chủ tới cửa cầu ta.

Diệp Hạo cười nói.

Mà ngay lúc hai người Diệp Hạo đi về Tử Kinh Trang Viên, Điện Chủ Công Pháp Điện lại vội vàng chạy tới Thành Chủ Phủ.

Thành Chủ Phủ!

- Thành Chủ đại nhân, ba ngày trước Yêu Tộc đánh phá Vĩnh Phương Thành, Đệ Nhất Quân Đoàn hao tổn 3 vạn Tướng Sĩ, không biết tiền trợ cấp cho 3 vạn Tướng Sĩ này lúc nào có ạ?

- Thành Chủ đại nhân, Vĩnh Phương Thành hiện tại đang tràn ngập nguy hiểm, nếu vẫn không có Quân Đoàn trợ giúp thì Tướng Sĩ nơi đó sẽ cầm cự thêm được bao lâu!

- Thành Chủ đại nhân, lưu dân trong thành tấn công phú hộ quyền quý, dù đã đại khai sát giới cũng không có tác dụng, những lưu dân kia cũng đã bị dồn đến tuyệt cảnh, lúc này bọn họ không còn cố kỵ gì nữa. Bây giờ nếu muốn bọn họ an ổn chỉ có thể phân phát một chút Tiên Thạch.

Tử Kinh trầm ngâm một hồi, nói

- Hộ Bộ Thượng Thư, từ Hộ Bộ điều 3000 vạn Tiên Thạch phân cho gia đình của 3 vạn Tướng Sĩ.

Nghe vậy Hộ Bộ Thượng Thư đứng dậy, vẻ mặt đầy khổ sở nói

- Hộ Bộ hiện tại chỉ còn 2200 vạn.

Tử Kinh ngẩn người nói

- Chỉ còn nhiêu đó sao.

- Những ngày này, Hộ Bộ cũng không tăng thêm được bao nhiêu.

Hộ Bộ Thượng Thư cũng bất đắc dĩ lắm.

Hộ Bộ dù có tòa núi vàng nhưng cứ tiêu tốn như vậy thì có thể kiên trì được bao lâu?

- Vậy trước tiên xuất ra 2000 vạn đi.

Tử Kinh suy nghĩ một chút, nói.

- Tuân mệnh.

Hộ Bộ Thượng Thư nói xong lui ra ngoài.

Tử Kinh chợt quét mắt toàn trường một cái, rồi nói

- Địa thế của Vĩnh Phương Thành ta nghĩ chư vị đều rõ ràng, các đại binh đoàn lại không thích hợp điều binh, chư vị ở đây mỗi nhà xuất động 1000 Tướng Sĩ, có vấn đề gì không?

Có vấn đề sao?

Không có vấn đề.

Mọi người không cảm thấy Tử Kinh dùng ngữ khí thương lượng để nói chuyện.

Bây giờ, Tử Kinh vì duy trì Thần Thành vận chuyển nên cũng đã bắt đầu giơ cao đồ đao với trọng thần trong triều.

- Lưu dân?

Tử Kinh nói đến đây, nhìn về phía thị nữ bên người nói

- Dạ Tuyền, bên trong Nội Phủ còn bao nhiêu Tiên Thạch?

- Tiểu Thư, bên trong Nội Phủ chỉ còn có 30 vạn.

Khi Dạ Tuyền nói ra câu này, Tướng Sĩ toàn trường đều lộ ra vẻ chấn động.

30 vạn?

Chẳng phải nói những năm này Tử Kinh đã dùng hết gia sản bản thân?

30 vạn có thể làm cái gì?

Đối với một tòa Thành Trì mà nói thì cái gì cũng làm không được.

Đúng lúc này Điện Chủ Công Pháp Điện chạy đến

- Thành Chủ!

Tử Kinh nghi ngờ nhìn Điện Chủ Công Pháp Điện một cái, rồi nói

- Phát sinh chuyện gì?

- Diệp Thiên đã thanh toán Tiên Thạch cho những Công Pháp đã mua trong những ngày qua.

Điện Chủ Công Pháp Điện thở hồng hộc nói ra.

- Thanh toán bao nhiêu?

Tử Kinh phủi đất một cái, rồi đứng lên.

- Hơn 600 ức.

Điện Chủ Công Pháp Điện nói xong liền dâng lên Túi Càn Khôn.

- Hơn 600 ức?

- Lần này có thể rèn nhiều Chiến Đấu Khí Giới hơn rồi.

- Có hơn 600 ức này có thể giải quyết những chuyện khẩn cấp.

Các cao tầng của Thần Thành ngạc nhiên không thôi.

Một đám cao tầng vốn gia sản cũng rất phong phú, nhưng những ngày qua vẫn luôn bị Tử Kinh biến tướng bắt chẹt, đã sớm nhập không đủ xuất.

Tử Kinh dùng Thần Niệm quét qua đã thấy trong Túi Càn Khôn sắp xếp 600 ức Tiên Thạch một cách chỉnh tề.

Khối đá lớn treo trên ngực nàng rốt cục chậm rãi rơi xuống.

Có tiền là có lực lượng.

Tử Kinh lập tức hạ một cái lại một cái mệnh lệnh.

Mà khi ra mệnh lệnh cũng không ngừng phát Tiên Thạch xuống dưới.

Đợi đến khi toàn bộ cao tầng Thần Thành đều rời đi, Dạ Tuyền với vẻ mặt đưa đám nói

- Tiểu Thư, 600 ức dùng xong chỉ còn 18 ức.

- Chỉ còn 18 ức?

Tử Kinh khẽ giật mình.

Nàng thở dài một hơi thật sâu.

Số tiền này nên tiêu.

Trên thực tế những ngày qua, Thần Thành cũng đã vận chuyển không được bình thường.

- Tiểu Thư, ngài có nghĩ tới bước kế tiếp phải làm sao không?

Dạ Tuyền nhìn Tử Kinh nói

- Ma Tộc cùng Yêu Tộc cũng đã kiên trì không nổi, nếu không sẽ không điên cuồng tiến công như thế? Ta đoán chúng ta có thể cùng hai tộc này hỗ trợ lẫn nhau, nhưng nếu muốn đuổi hai tộc này đi thì lại rất khó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận