Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2940: Cạnh Tranh Lệnh Bài.

Không Gian chi tử!

Từ đó có thể tưởng tượng được Tử U Quân khống chế không gian tốt đến mức nào.

Hi Vọng tin, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, bản thân chắc chắn sẽ bị tử U Quân hại.

- Sao ngươi có thể thoát khỏi?

Ngay sau đó Hi Vọng nghĩ đến một vấn đề khác.

- Công pháp bản nguyên của ta mạnh hơn hắn.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Ánh mắt của Hi Vọng tràn đầy vẻ ngạc nhiên không thể tin được.

- Làm sao có thể?

Công pháp bản nguyên của Tử U Quân chính là Tương Lai cảnh trung kỳ đấy!

Chẳng lẽ công pháp bản nguyên của Diệp Hạo là Tương Lai cảnh hậu kỳ sao?

Diệp Hạo bản nguyên công pháp là tương lai cảnh hậu kỳ sao?

Diệp Hạo mỉm cười.

Tương Lai cảnh hậu kỳ?

Vạn Cổ Bất Diệt Quyết cũng chỉ là một trong những công pháp bản nguyên của hắn mà thôi.

- Tiếp theo chúng ta phải làm sao đây?

Ngay sau đó Hi Vọng dời sang chủ đề khác.

- Chậm rãi phá trận.

Diệp Hạo truyền âm nói.

- Đương nhiên ta muốn ít bị chú ý nhất, đúng rồi, lần này ta tổng cộng chiến được bốn mươi sáu lệnh bài.

- Là cấp bậc gì?

- Ba lệnh bài Quá Khứ cảnh sơ kỳ, hai lệnh bài Quá Khứ cảnh trung kỳ, hai lệnh bài Quá Khứ cảnh hậu kỳ, hai mươi lệnh bài Quá Khứ cảnh đỉnh phong, mười lệnh bài Tương Lai cảnh sơ kỳ, năm lệnh bài Tương Lai cảnh trung kỳ, ba lệnh bài Tương Lai cảnh hậu kỳ, một lệnh bài Tương Lai cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo nói khẽ.

Con mắt của Hi Vọng co rụt lại.

- Tương Lai cảnh cũng có?

- Các lệnh bài có đẳng cấp cao đều bị ta quét sạch, hiện tại trong những lệnh bài còn dư lại, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là Quá Khứ cảnh hậu kỳ mà thôi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Khó trách vừa nãy ngươi không hề kiêng kị Kim Hạt nhất tộc.

Hi Vọng tựa hồ hiểu ra vấn đề.

- Kim Hạt nhất tộc dám nhảy ra, chúng ta liền quét ngang nó.

Diệp Hạo lạnh lẽo nói.

- Trước khi ta đến liên minh, lão tổ đã xuất quan, đợi đến khi ta trở về lập tức san bằng Kim Hạt nhất tộc.

Hi Vọng vừa cười vừa nói.

- Như vậy sẽ không cần lãng phí lệnh bài của ngươi.

- Không biết tu vi của lão tổ quý phái là gì?

- Tu vi của lão tổ đã đột phá, hiện tại là Tương Lai cảnh trung kỳ.

Chuyện này có thể nói là cơ mật của Bổ Thiên giáo, bình thường Hi Vọng sẽ không nói cho Diệp Hạo biết, nhưng bây giờ Diệp Hạo đã thoải mái với nàng hơn.

Giống như đẳng cấp lệnh bài mà Diệp Hạo lấy được.

Thật ra hắn hoàn toàn có thể lấp liếm cho qua.

Nhưng Diệp Hạo vẫn nói rõ ràng từng cái cho nàng.

- Lệnh bài phân chia như thế nào?

Lúc này Diệp Hạo mở miệng hỏi.

- Toàn bộ lệnh bài đều do ngươi lấy được, theo lý thuyết ta không có tư cách muốn. nó. Nhưng ta biết ngươi nhất định sẽ cho ta.

Hi Vọng cười hắc hắc nói.

- Vậy ta đành mặt dày muốn thôi. Như vậy đi, trừ lệnh bài Tương Lai cảnh đỉnh phong, Tương Lai cảnh hậu kỳ ra, còn lại ngươi chia cho ta một tấm.

Hi Vọng hiểu rõ tiến lùi.

Tương Lai cảnh hậu kỳ và Tương lai cảnh đỉnh phong quá mứng trân quý.

Những thứ này nàng không dám muốn.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Lệnh bài Tương Lai cảnh đỉnh phong chỉ có một, mà cái này ta không thể cho ngươi, về phần những thứ còn lại ta sẽ chia cho ngươi một nửa.

- Cái này...?

Hi Vọng có chút chần chờ.

Dù sao nhân tình này thực sự quá lớn.

- Chúng ta đều là Nhân tộc, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Bởi vậy chuyện này ngươi cũng không nên từ chối.

- Vậy được rồi.

Hi Vọng đành phải nói.

- Thừa dịp bây giờ còn thời gian, chúng ta tách nhau ra lấy lệnh bài.

Diệp Hạo không lập tức đưa cho Hi Vọng lệnh bài mà chỉ lân lượt từng bóng người ở xa nói.

Dưới dẫn dắt của Diệp Hạo, Hi Vọng đi tới trước mặt một cao thủ Quá Khứ cảnh hậu kỳ.

Cũng đúng lúc này đám người Phá Quân rốt cục cũng nghiên cứu ra trận pháp bao phủ trên người những cao thủ kia.

- Muốn có được truyền thừa bên trong đó nhất đinh phải phá trận pháp trên người bọn họ.

- Người am hiểu trận pháp kiếm lời rồi.

- Kiếm lời? Ngươi cảm thấy trận pháp sư có cơ hội đánh vỡ trận pháp của người khác sao?

Cao thủ nơi này chỉ có hơn một trăm người, mà thiên kiêu cũng có hơn một trăm người.

- Trận pháp? Từ trước tới giờ ta đều không tin trận pháp.

Phá Quân nói xong liền ra tay với trận pháp trước mặt.

Biện pháp hắn dùng chính là dốc hết toàn lực.

Mặc kệ ngươi biến hoá thế nào, ta dốc hết sức kháng lại.

Răng rắc!

Dưới những đòn đánh không ngừng của Phá Quân, trận pháp nhanh chóng bị sụp đổ, cũng đúng lúc này Phá Quân chiến được một tấm lệnh bài.

Ngay sau đó, trong mắt hắn lộ ra thần sắc mừng rỡ.

- Bên trong lệnh bài này chứa một đòn mạnh nhất của cường giả Quá Khứ cảnh trung kỳ.

- Cái gì?

- Như vậy há chẳng phải nói rằng đây là một át chủ bài bảo mệnh sao?

- Cái vòng sáng này là của ta.

- Ngươi muốn chết sao?

- Ai sợ ai chứ?

Rất nhanh, nhiều cao thủ trong sân đều đồng loạt xuất thủ.

Xét thấy biểu hiện trước đó của Diệp Hạo, vì vậy không có ai dám ra tay với hắn và Hi Vọng.

- Làm sao bây giờ?

Hi Vọng truyền âm nói.

- Đám người Phá Quân đều tham gia tranh đoạt, nếu chúng ta ở một bên khôn tham gia, như vậy lại có vẻ chúng ta có tật giật mình.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Chúng ta cũng xuất thủ.

- Được.

Hi Vọng gật đầu một cái.

Ngay sau đó Hi Vọng phối hợp với Diệp Hạo thô bạo trấn áp năm, sáu thiên kiêu xung quanh.

- Diệp Hạo, sao ngươi lại đoạt cơ duyên của chúng ta?

Một thanh niên bị trấn áp căm giận bất bình nói.

- Cơ duyên? Chỉ khi ngươi chiếm được mới là của ngươi, nhưng bây giờ đó là cơ duyên của ta.

Diệp Hạo liếc thanh niên kia một cái.

Không phục?

Sợ cái quá gì?

Trong thời gian cực ngắn mà đã bị trấn áp là thấy được bối cảnh không được tốt lắm.

Diệp Hạo cũng không quan tâm.

Hắn biết hôm nay phàm là ngươi có tu vi yếu hơn hắn một chút, chắc chắn chính là đối tượng mà hắn trấn áp.

Đây cũng mạnh được yếu thua.

Không có sức mạnh? Vậy thì cút xuống.

Rất nhanh giữa sân chỉ còn sót lại mười hai cao thủ.

Phá Quân, Chân Hống, Cửu Đầu, Thanh Viên, Tử U Quân, Lôi Lệ Tư, Remy, Lang Vĩnh, hải triều, Tử Hành, Diệp Hạo, Hi Vọng.

- Bây giờ phân chia lệnh bài thế nào đây?

Lúc này Chân hống mở miệng nói.

- Chia đều.

Thanh Viên lạnh nhạt nói.

- Phá Quân đã được một tấm lệnh bài, vây bây giờ còn thừa một trăm bảy mươi hai tấm, nếu chia đều sẽ dư ra bốn cái lệnh bài.

Chân Hống nhìn Thanh Viên nói.

- Nguyệt tộc và Nhân tộc đều có hai người, bởi vậy nhân số không thể mười hai người được, hẳn là mười người.

Chân Hống cười lạnh nói.

Lôi Lệ Tư yên lặng không nói.

Remy còn đang định nói gì đã bị Lôi Lệ Tư ngăn cản.

Diệp Hạo không khỏi cười.

Lôi Lệ Tư đang muốn chiếm tiện nghi của hắn?

- Ta cảm thấy hẳn là mười một người.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Mười một người?

Chân Hống khẽ giật mình.

- Nhân tộc chúng ta liên thủ với Nguyệt tộc đánh bại ngươi, đến lúc dó không phải chỉ còn mười một người thôi sao?

Khi nói câu này, Diệp Hạo đồng thời nhìn qua Lôi Lệ Tư.

Ánh mắt Lôi Lệ Tư loé lên một cái nói.

- Nếu ngươi muốn tước đoạt tư cách của muội muội ta, có thể ta sẽ liên thủ cùng với hai vị Nhân tộc đấy.

Sắc mặt Chân Hống lập tức trở nên khó coi.

Hắn rất ngông cuồng.

Nhưng không có nghĩa là hắn có thể chống lại sự liên thủ của bốn vị thiên kiêu như Diệp Hạo.

- Nguyệt tộc và Nhân tộc các ngươi nhất định phải nhượng bộ.

Cửu Đầu hừ lạnh nói.

- Không sai, các ngươi không thể có hai phần được.

Hải Triều cũng lên tiếng.

- Ta đồng ý với lời giải thích của Hải Triều.

Tử Hành gật đầu một cái.

- Bất kể thế nào Nhân tộc và Nguyệt tốc các ngươi cũng không thể được chia hai phần.

Lang Vĩnh gầm gừ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận