Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1234: Tam Sinh Túy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Nữ tính đều thích đồ vật lông xù.

Dù Thiên Chi Kiêu Nữ cũng như thế.

Tần Dạ Tuyết vừa nhìn đã thích Cửu Chuyển Linh Lung Thú đang ngồi xổm bên người Diệp Hạo.

Không thể không nói nếu không nhìn kỹ Cửu Chuyển Linh Lung Thú, ai cũng cho ràng nó chỉ là một tiểu hồ ly đáng yêu?



Tần Dạ Bắc cưng chìu nhìn Tần Dạ Tuyết nói:

- Ta mua cho muội.

Nói đến đây Tần Dạ Bắc nhanh chân đi về hướng Diệp Hạo:

- Con hồ ly này, ngươi bán bao nhiêu Tiên Thạch?

- Không bán.

Diệp Hạo nhanh chóng đáp lời.

Tôn Cửu Chuyển Linh Lung Thú này tương lai có thể đột phá Tiên Vương Đỉnh Phong.

Ai sẽ bán?

Còn nữa coi như có bán, ai có thể mua được?

Dù Thế Lực bộ hạ của Bán Thần cũng phải thương cân động cốt mới có thể mua được!

- Muội muội ta ưa thích con hồ ly này của ngươi.

Tần Dạ Bắc nhìn Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Ngươi ra giá đi, chỉ cần không quá đáng muốn bao nhiêu ta cũng cho ngươi.

Thoại âm Tần Dạ Bắc vừa ra, thanh niên nam nữ bốn phía nhao nhao nhìn tới.

- Vị này là người nào?

- Cự Đầu Tần gia Tần Dạ Bắc đó.

- Khó trách dám nói ra lời như vậy?

- Thanh niên này lần này kiếm lời rồi.

- Ai nói không phải chứ?

Ngay thời điểm Tu Sĩ bốn phía nhao nhao thảo luận Diệp Hạo lại cau mày:

- Ta đã nói không bán, còn có ngươi mua không nổi.

- Mua không nổi?

Nghe vậy Tần Dạ Bắc không khỏi nở nụ cười:

- Chỉ là một đầu Hỏa Hồ, có thể quý thế nào?

Nói đến đây Tần Dạ Bắc vứt cho Diệp Hạo một cái Càn Khôn Túi:

- Trong Càn Khôn Túi có 10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, đủ rồi chứ?

Toàn trường xôn xao!

Gia hỏa Tần Dạ Bắc này cũng quá phá của đi?

Dù Hỏa Hồ đẹp mắt cách mấy cũng chỉ có giá mấy ngàn Trung Phẩm Tiên Thạch.

Đương nhiên những gia hỏa này nếu như biết được tu vi Cửu Chuyển Linh Lung Thú sẽ không nói như vậy.

10 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch muốn mua một tôn Tiên Tôn Thất Chuyển Cửu Chuyển Linh Lung Thú nói đùa gì thế?

Diệp Hạo nhìn cũng không nhìn Càn Khôn Túi kia, mang theo Cửu Chuyển Linh Lung Thú xoay người rời đi.

- Ngươi có ý tứ gì?

Tần Dạ Bắc một bước xông tới ngăn Diệp Hạo lại nói.

- Cút.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Xoát!

Tiểu Thất ngồi xổm trên mặt đất hóa thành một vệt sáng, sắc bén móng vuốt hướng về Tần Dạ Bắc cào tới.

Tần Dạ Bắc quá sợ hãi.

Dù Tần Dạ Bắc liều mạng vận chuyển Thân Pháp vẫn bị Tiểu Thất lưu lại hai đạo vết trảo trên người.

Vết trảo tận xương, máu tươi chảy ngang.

Tiểu Thất ra một kích rồi lui trở về.

- Đây không phải Hỏa Hồ.

Tần Dạ Bắc quan sát tỉ mỉ Cửu Chuyển Linh Lung Thú một phen sau đó mặt âm trầm nói.

Diệp Hạo nhếch miệng.

- Đại Ca, ngươi thế nào?

Tần Dạ Tuyết vội vàng chạy tới.

- Không có việc gì.

Tần Dạ Bắc vận chuyển Huyền Pháp một lượt, mấy hơi thở sau máu tươi không còn chảy nữa.

Mà lúc này hắn nhìn Cửu Chuyển Linh Lung Thú ánh mắt rực nóng lên.

- Giao nó cho ta, ta có thể không so đo việc ngươi giật dây nó làm tổn thương ta.

Tần Dạ Bắc nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta nói tiểu tử ngươi chơi đủ chưa?

Vô Thượng Tiên ở một bên có chút buồn bực nói ra.

- Đây không phải nhàn rỗi nhàm chán kiếm việc làm sao?

Diệp Hạo cười nói.

- Ngươi có phải không muốn mời ta uống Tam Sinh Túy không?

- Đã nói rồi, hôm nay ngươi bao nhiêu đi nữa đều do ta tính tiền.

Diệp Hạo vừa nói câu này, thấy Tu Sĩ toàn trường nhìn hắn với thần sắc đều quái dị, thậm chí ngay cả Tần Dạ Bắc bị Tiểu Thất tổn thương đều kinh nghi bất định nhìn hắn.

- Tình huống như thế nào?

- Tam Sinh Túy một chén 1 vạn.

Lúc này một phụ nhân trung niên mặc bạch y chậm rãi đi tới.

Thời điểm phụ nhân trung niên này đi tới rất nhiều nam tử trợn cả mắt lên.

Nữ tử này giống như quả đào chín mật, thân hình mê người đến nỗi mặc cho ai nhìn thấy đều muốn âu yếm một phen.

Trên dưới toàn thân phát ra Mị Hoặc câu hồn đoạt phách.

Thân thể xinh đẹp, tư thái thướt tha.

Đây là một Yêu Tinh, kiến người ta mê đắm.

- Tề Trưởng Lão.

- Tề Trưởng Lão.

- Tề Trưởng Lão.

Trên đường đi vô luận thanh niên nam nữ đệ tử Tiêu Dao Các hay người đi đường đều rối rít hướng phụ nhân trung niên này chào hỏi.

- 1 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch?

- Ân.

- Ta còn tưởng rằng rất nhiều chứ?

Ngoài tưởng tượng của đám người, Diệp Hạo mở miệng:

- Tới lấy hai vò.

Sắc mặt Tề Trưởng Lão hơi biến đổi nói:

- Chủ dược tài Tam Sinh Túy là Không Linh Hoa, uống vào sẽ tê liệt ý chí ngươi, để ngươi có một loại cảm giác Thời Không Xuyên Toa. Nhưng ngươi uống nhiều chỉ có hại, không những không thể tinh luyện tâm thần ngươi, còn có thể ảnh hưởng đến tâm thần ngươi, để ngươi không phân rõ hiện thực cùng hư huyễn.

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Lực lượng tâm thần Diệp Hạo biết bao cường đại đến chính hắn còn không biết.

Hắn không tin Tam Sinh Túy có thể ảnh hưởng đến bản thân mình.

- Lấy ra, mau lên.

Vô Thượng Tiên thản nhiên nói.

Tề Trưởng Lão nhìn thị nữ bên người một cái, người thị nữ kia rất nhanh mang đến hai vò rượu chưa khai phong.

- Rót đầy.

Diệp Hạo mở miệng nói.

Người thị nữ kia lại nhìn Tề Trưởng Lão một cái.

Tề Trưởng Lão nhẹ gật đầu.

Kẻ khác có lẽ không rõ ti vu Tiểu Thất cùng Tiểu Cửu.

Nhưng Tề Trưởng Lão lại nhìn ra bọn chúng đều có tu vi Tiên Tôn Thất chuyển.

Càng thêm mấu chốt là Tề Trưởng Lão nhìn không ra lai lịch bọn chúng.

Còn có, Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên biểu hiện cực kỳ phổ thông, loại phổ thông này để cho nàng ý thức được đây chỉ là một loại giả tượng.

Tiên Chủ cảnh?

Người bình thường sao?

Vô luận như thế nào, đều không thể đắc tội hai vị này.

- Cạn một cái.

Vô Thượng Tiên cầm chén rượu đụng vào chén rượu của Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo uống một hơi cạn sạch.

Rượu vào miệng để lại mùi hương thơm ngọt, rồi vào bụng dư vị vô tận.

Đại Não nháy mắt một chút mê muội.

Diệp Hạo trước mắt sáng lên:

- Không sai, rượu ngon, rót đầy.

- Nếu không tốt, ta cũng không đề cử ngươi đi uống nó.

Vô Thượng Tiên ha ha cười nói.

Hai người ngươi tới ta đi trong khoảng thời gian ngắn đã uống mười mấy chén.

Thời gian dần qua, sắc mặt Tu Sĩ xung quanh đều biến ngưng trọng.

- Cho dù cường giả cấp bậc Tiên Tôn uống mười mấy chén cũng đã say.

- Hai vị này đến hiện tại đều không có dấu hiệu say.

- Thân phận hai người không đơn giản a.

- Nếu không thì sao lại không quan tâm Tần Dạ Bắc đây?

Tần Dạ Tuyết cũng ý thức được điểm ấy, nàng cẩn thận từng li từng tí hỏi:

- Đại Ca, ta nhớ kỹ năm ngoái ngươi cũng uống qua Tam Sinh Túy, ngươi uống bao nhiêu chén mới say?

- 21 chén.

Tần Dạ Bắc mở miệng nói.

Chuyện này vốn cũng không phảibí ẩn gì.

Tần Dạ Bắc không nói kẻ khác cũng có thể biết rõ.

- Ta làm sao cảm thấy hai vị này giống như có thể phá vỡ kỷ lục uống của ngươi?

Tần Dạ Tuyết suy đoán chính xác.

Bởi vì thoại âm nàng vừa ra Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên đã bắt đầu uống chén thứ 22:

Vấn đề là hai vị này đều không có lộ ra dấu hiệu say xỉn gì cả.

Sắc mặt Tần Dạ Bắc biến âm trầm.

Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên rõ ràng đang đánh mặt hắn.

Dù hai vị này không phải chủ động cố ý, nhưng vừa nghĩ tới phương diện này bọn họ vượt qua mình, nội tâm Tần Dạ Bắc tràn đầy phẫn nộ.

Thế nhưng theo thời gian đưa đẩy, vẻ âm trầm trên mặt hắn đã biến thành vẻ chấn kinh.

Bởi vì lúc này Diệp Hạo cùng Vô Thượng Tiên đã uống đến chén thứ 40:

Bạn cần đăng nhập để bình luận