Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1063: Trả Thù

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Cẩn Nhi nói đến đây thì nhìn lại Diệp Hạo.

Đối với Lăng Dao ăn mặc hoa lệ, Diệp Hạo lại mặc một bộ đồ cực kỳ bình thường, chỉ một thân Thanh Y đơn giản.

- Ta nói này Tiểu Lộ, bộ quần áo ngươi chuẩn bị cho công tử nhà mình đây sao?

Lúc này, Tiểu Lộ mới phát hiện Diệp Hạo không có mặc quần áo nàng chuẩn bị cho hắn.

- Bộ quần áo này rất tốt.

Diệp Hạo cười nhạt.

- Dù sao cũng là tiệc tối của Diệp công tử, nếu ngươi ăn mặc quá keo kiệt, có phải hơi bất kính với Diệp công tử không?

Bên trong lông mi Cẩn Nhi toát ra vẻ khinh thường nhàn nhạt.

Tiểu Lộ chuẩn bị phản bác lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, nàng không khỏi nở nụ cười.

- Ngươi cười cái gì?

Cẩn Nhi không hiểu hỏi.

- Ta cười ngươi quá ngớ ngẩn.

Tiểu Lộ đột nhiên nghĩ đến công tử nhà mình chính là người khiến quyền quý cả tòa Tòng Long Thành kia nịnh bợ, thậm chí tiểu thư Lăng Dao cũng phải buông xuống tư thái bản thân để nịnh bợ.

Cẩn Nhi lại không biết đối tượng nàng một mực trào phúng chính là Diệp công tử mà trong lòng nàng vô cùng sùng bái, kính sợ.

Cẩn Nhi sắp phát hỏa, Lăng dao lại nhẹ nhàng lên tiếng

- Ngươi cứ lái xe cho tốt đi.

Cẩn Nhi đành phải ép xuống nộ khí.

Không lâu sau, loan giá Lăng Dao đã đi tới phủ Thành Chủ, nó hấp dẫn ánh mắt của tu sĩ toàn trường.

- Loan giá của ai vậy?

- Lăng Kiếm tông, Lăng Dao.

- Không ngờ Lăng tiên tử cũng tới Tòng Long Thành.

Điều khiến những tu sĩ này không ngờ là lúc Lăng Dao xuống xe, Diệp Hạo cũng đi theo.

- Diệp Hạo.

- Con mẹ nó.

- Phế vật của Diệp gia.

- Sao hắn lại ở trong loan giá của Lăng Dao vậy?

- Chẳng lẽ các ngươi không biết Lăng Dao có hôn ước cùng Diệp Hạo sao?

- Phế vật như Diệp Hạo cũng xứng với Lăng tiên tử?

Chuyện Diệp Hạo chém giết cao thủ Tiên Chủ trong dạ tiệc sinh nhật Đỗ Nhã Thanh, chỉ có bên trong thế lực tam đẳng lưu truyền, nhưng những thế lực tam đẳng này vẫn có thái độ hoài nghi đối với chuyện này, dù gì cũng là một tên gia hỏa phế vật đột nhiên bộc phát, nhìn thế nào cũng cảm thấy có chuyện mờ ám trong đó.

Hôm nay, thế lực có tư cách đến đây ít nhất là nhị đẳng.

Bởi vậy hầu như không ai biết được Diệp Hạo không phải một tên phế vật.

Đối mặt nguyên một đám đệ tử quyền quý chỉ trích, sắc mặt Diệp Hạo vẫn không có mảy may biến hóa.

Giang Long đi tới

- Nguyên lai là Lăng tiên tử đại giá quang lâm, mời.

Lăng Dao thật sự có thân phận rất tôn quý, nhưng nàng vẫn thuộc về thế hệ tuổi trẻ, bởi vậy Giang Long mới thay mặt nghênh đón.

Lăng Dao gật đầu nhẹ.

Ngay lúc Diệp Hạo sắp đi theo lại bị Giang Long ngăn cản.

- Ngươi không thể đi vào.

Sắc mặt Giang Long không thay đổi nói.

- Tại sao?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Bởi vì ngươi không có tên trong danh sách khách mời.

Giang Long lạnh lùng trả lời.

- Giang Long, ngươi có ý gì?

Lăng Dao cau mày, nói.

- Đây không phải ý một mình ta, mà là ý các đại thế lực trong thành.

Giang Long nói xong thì chỉ một nhóm thanh niên nam nữ cách đó không xa.

Lời Giang Long khiến sắc mặt Diệp Thiên chạy đến sau thật không dễ nhìn.

- Giang Long, ngươi nói rõ ràng đi.

Giang Long ngăn cản Diệp Hạo đi vào rõ ràng đánh vào mặt hắn.

- Các đại thế lực Trần gia, Chu gia, Đỗ gia, Đông Phương Thương Hội, Mãnh Hổ Dong Binh Đoàn, phòng đấu giá Minh Châu hợp tác yêu cầu phụ thân ta không cho phép người Diệp gia đặt chân vào phủ Thành Chủ.

Giang Long bình tĩnh nhìn Diệp Thiên nói

- Dù phụ thân ta có tâm nhưng cũng không thể đối nghịch với toàn bộ bọn họ.

Sắc mặt Diệp Thiên không khỏi đại biến

- Diệp Thiên ta tự hỏi không có đắc tội những thế lực này.

- Bởi vì Diệp gia các ngươi không hiểu tiến thối.

Diệp Thiên vừa dứt lời, một đạo âm thanh lạnh lùng vang lên giữa toàn trường, sau đó, một đạo thân ảnh từ chỗ tối đi ra.

- Lăng Trường Minh.

Nhìn thấy Lăng Trường Minh, Diệp Thiên sao còn không hiểu?

- Ngươi thật quá phận.

Lăng Dao nắm chặt tay lại.

- Quá phận? Lăng Dao, ta chỉ cho ngươi một cảnh cáo nho nhỏ thôi.

Lăng Trường Minh nhìn chằm chằm Lăng Dao nói

- Nếu ngươi lại chấp mê bất ngộ, ta sẽ khiến Diệp gia không thể sinh tồn trong Tòng Long Thành nữa.

Lăng Dao trầm mặc xuống.

Nàng rất rõ ràng Lăng Trường Minh không có nói đùa.

Lăng Kiếm tông hoàn toàn có năng lực này.

- Diệp Hạo, thật xin lỗi, ta không nghĩ đến.

Nhìn bộ dáng Lăng Dao tự trách, trong lòng Diệp Hạo hơi hơi xúc động, hắn đưa tay nắm lấy bàn tay Lăng Dao, nhẹ giọng nói

- Hôm nay, ta sẽ khiến toàn bộ thế lực đối phó với Diệp gia phải trả giá đắt.

Lăng Dao run rẩy thân thể mềm mại lên.

- Diệp Hạo, ngươi có biết mình đang nói gì không?

Ở phía xa, Ninh Thanh Phong cười lạnh.

Diệp Hạo lườm Ninh Thanh Phong, nói

- Vậy ngươi có biết Lăng Kiếm tông đắc tội ai không?

- Ha ha, ngươi cho rằng mình là ai?

Ninh Thanh Phong khinh thường, nói.

Diệp Hạo không đáp lại mà nhìn về phía Đan Đạo các chủ Tiêu Kỳ Thủy ở nơi xa

- Tiêu các chủ, ngươi bắt đầu sử dụng lực lượng Đan Đạo Các có thể động tới, ta muốn Lăng Kiếm tông, phủ Thành Chủ, Trần gia, Chu gia, Đỗ gia, Đông Phương Thương Hội, Mãnh Hổ Dong Binh Đoàn, phòng đấu giá Minh Châu, các đại thế lực đối phó với Diệp gia phải trả giá đắt.

Lời Diệp Hạo khiến quyền quý toàn trường đều ngẩn người.

Bọn họ đột nhiên cười lên ha hả.

Diệp Hạo tự cho mình là ai?

Hắn cũng dám nói chuyện cùng Tiêu Kỳ Thủy như thế?

Tiêu Kỳ Thủy là Đan Đạo các chủ ở Long Thành đó? Toàn bộ Tòng Long Thành, ai dám ra lệnh cho hắn?

Nhưng sau một khắc, nụ cười trên mặt bọn họ lập tức cứng lại.

Bởi vì bọn hắn nhìn thấy Tiêu Kỳ Thủy cung kính, hành lễ với Diệp Hạo

- Tuân mệnh.

Tuân mệnh?

Nghe được hai chữ này, sắc mặt tu sĩ toàn trường hoàn toàn đại biến.

- Tần Đông Lai, ngươi bắt đầu sử dụng lực lượng Trận Đạo Các có thể động đến, ta muốn Lăng Kiếm tông, phủ Thành Chủ, các đại thế lực phải trả giá đắt.

Tần Đông Lai khẽ khom người, cung kính hành lễ

- Tuân mệnh.

Tần Đông Lai không biết thân phận Diệp Hạo, nhưng sau khi được Tiêu Kỳ Thủy thông báo, hắn mới biết cái gọi là thế tử phế vật Diệp gia, chính là Diệp Hạo náo động toàn bộ Tam Trọng Thiên kia.

- Hai người các ngươi có thể xin phép Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các, ta cảm thấy nhân mạch các ngươi chưa chắc có thể khiến bọn họ trả giá đắt.

Nói xong câu này, Diệp Hạo nắm tay Lăng Dao đang trợn mắt há hốc mồm rồi xoay người rời đi.

Nhìn Tần Đông Lai cùng Tiêu Kỳ Thủy muốn rời đi, Giang Thương ở nơi xa luống cuống, vội ngăn hai người, nói

- Tiêu các chủ, Tần các chủ, chuyện gì đã xảy ra?

- Ngươi cảm thấy trên đời này có rất nhiều người trùng tên họ sao?

Nói xong câu này, Tiêu Kỳ Thủy đẩy Giang Thương ra rồi đi về Đan Đạo Các.

Giang Thương như bị sét đánh, gương mặt trở nên tái mét, hắn nhìn về phía Lăng Trường Minh, gầm thét lên

- Lăng Trường Minh, ta xxx tổ tông nhà ngươi.

Các đại thế lực như Trần gia cũng nhao nhao chửi mẹ mắng cha hắn.

Có thể không chửi sao?

Làm nữa ngày, Diệp Hạo lại là thế tử phế vật Diệp gia trong truyền thuyết.

Bọn họ lại từ chối Diệp Hạo đi vào.

Lăng Trường Minh cảm thấy da đầu run run, đến mức đám người Giang Thương mắng cũng không khiến hắn nghe lọt tai, hắn chỉ biết Lăng Kiếm tông xong rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận