Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2346: Đoạt Thiên Thuật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ta cảm thấy các ngươi vẫn quan tâm tình hình hiện tại một chút đi?

Một lão già nói.

Nghe vậy, đám người liếc nhau một cái rồi thở dài một hơi.

Bây giờ nhục thân bọn họ còn không hao tổn, nhưng bọn họ cũng không kiên trì được bao lâu nữa.

Thời gian cứ như vậy đi qua, đợi sau khi xương cốt Diệp Hạo hóa thành kim cốt, hắn mới mở ra hai hai.

- Nhục thân tăng lên ít nhất một giai đoạn.

Diệp Hạo vui mừng nói.

Hắn rất rõ ràng, đến hắn tình trạng này muốn đề thăng thì có bao nhiêu gian nan?

Bởi vì hắn dùng tài nguyên cao cấp nhất Thiên Địa.

- Cường độ Linh hồn cũng tăng lên.

Diệp Hạo cảm ứng thần hồn một lần, lẩm bẩm.

Cường độ nhục thân và linh hồn gia tăng khiến cho sức chiến đấu của Diệp Hạo tiến lên một bước.

- Tiểu tử, vừa rồi ngươi dùng thần thông gì?

Lúc này, một trung niên hỏi Diệp Hạo.

- Bản môn bí mật bất truyền.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

- Vậy ngươi có biện pháp nào trợ giúp chúng ta không?

- Có.

- Biện pháp gì?

Kia trung niên vội nói.

- Ta muốn tế đầu minh thú này.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ngươi không phải nói đùa chứ?

Trung niên kia kinh ngạc hỏi.

- Ta trong cơ thể hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy nhưng đối phương lại một điểm phản ứng đều không có, các ngươi cảm thấy bình thường à?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Còn nữa, lấy tu vi của đối phương hoàn toàn có thể đại sát tứ phương, vì sao phải áp dụng phương thức đánh lén?

Ánh mắt mọi người lập tức phát sáng.

- Ý của ngươi là tôn Minh thú này bị trọng thương?

Trong mắt trung niên dâng lên thần sắc hi vọng.

- Đúng thế.

Diệp Hạo gật đầu.

- Thế nhưng ngươi làm sao giết tôn Minh thú này?

Trung niên kia ném ra một vấn đề:

- Thực lực của nó chí ít đến Hợp Thần đỉnh phong.

Kia trung niên nói xong thấy trên thân Diệp Hạo đã tuôn ra từng đợt ma lực chấn động đáng sợ.

- Nhập ma?

- Không đúng, đây là công pháp ma đạo?

- Vừa nãy hắn vận chuyển chính đạo công pháp mà.

- Chính ma nhất thể?

- Tiểu tử này không lo lắng công pháp xung đột à?

Khi tu sĩ ở đây đang thảo luận thì đại thủ Diệp Hạo đã ấn xuống.

Sau một khắc, đám người chú ý đến địa phương Diệp Hạo ấn vào lập tức khô héo, không ngờ lực lượng huyết nhục ẩn chứa trong đó bị Diệp Hạo cướp đoạt.

- Đoạt Thiên công.

- Đoạt Thiên Thuật thất truyền nhiều năm.

- Đoạt Thiên Thuật danh xưng có thể cướp đoạt tu vi và tạo hóa của tu sĩ, bất quá không phải nhiều năm trước đó đã thất truyền?

- Đoạt Thiên Thần Vương sáng tạo Đoạt Thiên thuật rất nhiều năm trước không phải đã chết?

Đoạt Thiên Thần Vương vẫn lạc?

Làm sao có thể vẫn lạc?

Năm đó Diệp Hạo nhìn thấy Đoạt Thiên Thần Vương thì hắn cũng đã là Thần Vương đỉnh phong rồi.

Đoạt Thiên thuật Diệp Hạo đã sớm biết.

Bất quá nếu xuất công pháp này nhiều lần sẽ có thương thiên trách phạt, những năm nay, Diệp Hạo đều không dùng qua.

Nhưng bây giờ làm gì để ý nhiều nữa?

Sau khi thi triển Đoạt Thiên thuật, lực lượng huyết nhục trong thể nội Minh thú này nhao nhao vọt tới thể nội Diệp Hạo.

- Các vị muốn tăng tu vi không?

Diệp Hạo nhìn về phía đám người xung quanh nói.

- Ngươi muốn đưa cỗ năng lượng này cho chúng ta?

Một lão già khiếp sợ nói.

- Đoạt Thiên thuật có thể nhanh chóng gia tăng tu vi, nhưng sẽ ảnh hưởng căn cơ nhất định.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ta không muốn thông qua biện pháp này tăng lên.

- Vậy ngươi tu luyện loại công pháp này làm gì?

Lão giả kia kinh ngạc hỏi.

- Nhàn rỗi nhàm chán tu luyện thôi.

Diệp Hạo trả lời để đám người trợn mắt hốc mồm.

Còn có loại thuyết pháp này?

- Chuyển tu vi đến người ta đi, thọ nguyên của ta đã nhanh đến cuối, tu vi tăng lên thì mới có thể sống tiếp.

Lão giả kia suy nghĩ một chút nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái vọt tới bên người lão, tiếp đó đính chưởng vào lưng lão.

Lão giả lập tức cảm thấy một đạo năng lượng cực kỳ tinh thuần tràn vào thể nội, tiếp đó tu vi hắn tăng lên lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Hợp Thần tầng sáu!

Hợp Thần tầng bảy!

Hợp Thần tầng tám!

Khi tu vi của lão giả tiêu thăng đến Hợp Thần tầng chín, hắn mới vội vàng nói:

- Đủ rồi, đủ rồi, tiếp tục tăng lên ta sợ sẽ tẩu hỏa nhập ma.

- Cho ta, cho ta.

Một trung niên nói gấp.

Diệp Hạo không chút do dự đi tới sau lưng trung niên đó.

Hợp Thần tầng bốn!

Hợp Thần tầng năm!

Hợp Thần tầng sáu!

Khi đạt đến cảnh giới này, Diệp Hạo lại hỏi:

- Ngươi còn có thể kiên trì không?

- Đến Hợp Thần tầng bảy lại kết thúc.

Trung niên cắn răng nói.

- Bỏ lỡ cơ hội lần này muốn tăng lên tới Hợp Thần cao giai còn không biết phải cần bao lâu nữa?

Hắn rất rõ ràng một đoạn thời gian rất dài tiếp theo cần phải củng cố cảnh giới.

Vì lần này liên tục tăng cảnh giới nhiều lắm.

Diệp Hạo gật đầu một cái sau đó tiếp tục giúp trung niên này tăng lên, chờ đến Hợp Thần tầng bảy trung niên vội nói:

- Đủ rồi, đủ rồi.

- Còn có ai không?

Diệp Hạo nhìn bốn phía.

- Ta, ta, ta.

Đám người còn lại cũng vội vàng hô.

Diệp Hạo tìm một tên tu sĩ gần nhất giúp hắn tăng cao tu vi.

Cũng đúng lúc này, thanh âm chiến khôi vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Chủ nhân.

- Xảy ra chuyện gì?

- Chủ nhân, nguyên bản ta cảm thấy Minh thú này chỉ là một Sinh Thần cảnh, cũng không có xuất thủ.

Chiến khôi nói khẽ:

- Nhưng ai có thể ngờ chiến lực chân thực của nó đạt đến Hợp Thần đỉnh phong, một đối một, ta không nắm chắc bao nhiêu phần thắng cả.

- Thế nhưng vì sao ngươi chậm chạp không hiện thân?

- Bởi vì chủ nhân ngươi hiện tại đang bên trong tiểu thế giới của Minh thú này.

Chiến khôi cười khổ nói:

- Ở bên trong tiểu thế giới đối phương dù cùng giai cũng có thể giam cầm. May mắn chủ nhân ngươi vận dụng Đoạt Thiên thuật thôn phệ không ít năng lượng của nó, ta đây mới khó khăn lắm thoát khỏi giam cầm.

- Ta tiếp tục thôn phệ năng lượng của nó không sao chứ?

- Tôn Minh thú kia còn đang ngủ say, vừa rồi chủ đạo chỉ là một sợi ý thức.

Chiến khôi nói tiếp.

- Bất quá dù hiện tại nó thức tỉnh, ta cũng có thể chống lại.

- Vậy ta tiếp tục thôn phệ năng lượng của nó đây.

Nghe đến đây, Diệp Hạo an tâm.

Bởi vì hắn càng thôn phệ thì chiến khôi gặp phải áp lực càng nhỏ.

Khi Diệp Hạo trợ giúp tu sĩ thứ ba tăng lên hai cảnh giới thì một đạo thanh âm kinh sợ nổ vang trong phương không gian này.

- Dám thôn phệ tiểu thế giới của ta, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.

Sau một khắc, một đạo thần niệm kinh khủng hóa thành một đôi đại thủ bắt tới Diệp Hạo, mắt thấy sắp bắt được Diệp Hạo thì một bóng người xuất hiện bên cạnh hắn, bóng người này khoát tay chấn nát pháp tướng đại thủ kia.

- Chủ nhân, người cứ việc thôn phệ.

Chiến khôi trầm giọng nói.

Diệp Hạo gật đầu.

Mà khi Diệp Hạo kéo dài thôn phệ, Minh thú bị chọc giận triệt để.

Hắn không ngừng xuất thủ, nhưng lại bị chiến khôi ngăn lại.

Chờ đến cuối cùng, nó cầu xin Diệp Hạo tha thứ.

Nhưng Diệp Hạo làm sao có thể tuỳ tiện buông tha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận