Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2035: Nơi Ở Chiến Sủng Tái Hiện

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Nơi ở chiến sủng xuất hiện có lẽ bởi vì ta và Xích Luyện đã từng đi vào, bởi vậy hai chúng ta là người thứ nhất tiến vào.

Lôi Loan Tiên Tử châm chước từ ngữ, nói.

- Ta nhớ có Cùng Kỳ và Đào Ngột đóng giữ, hai vị này có thể ngăn được nhiều Tiên Vương như vậy?

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Cùng Kỳ và Đào Ngột đều là Bán Thần cường giả.

Lôi Loan Tiên Tử nói khẽ.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Thì ra hai vị kia ẩn tàng tu vi.

Diệp Hạo một mực coi hai vị này là Tiên Vương cao giai.

Bất quá suy nghĩ một chút Hỗn Độn Thanh Liên tu vi cỡ nào? Làm sao có thể cho hai yêu thú Tiên Vương cao giai đóng giữ nơi cất chiến sủng của mình được.

Nghĩ như vậy trong lòng, Diệp Hạo cũng bình thường trở lại.

- Tiếp tục.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Cùng Kỳ và Đào Ngột thiết trí khảo nghiệm trùng điệp, chỉ có thông qua khảo nghiệm mới có thể đi vào.

Lôi Loan Tiên Tử nói khẽ.

- Nói cách khác chúng ta đoạt được tiên cơ.

- Chúng ta đi vào sau đó mới phát hiện số lượng chiến sủng so với trước đó nhiều đâu chỉ gấp 10 lần, ta và Xích Luyện được phép trước giờ chọn lựa chiến sủng, nhưng ta chỉ lấy được một tôn chiến sủng TiênVương cao giai.

- Xích Luyện chiếm được chiến sủng Bán Thần?

Trong lòng Diệp Hạo khẽ động.

- Vâng, Xích Luyện chiếm được Bích Thủy Kim Tinh Thú.

Lôi Loan Tiên Tử nói đến đây, trong mắt lộ ra bi phẫn.

- Những gia hỏa kia đỏ mắt nhìn Bích Thủy Kim Tình Thú của Xích Luyện, thế là xuất thủ cướp đoạt, ta liều mạng ngăn cản, Xích Luyện lúc này mới đào tẩu, sau đó Thiếu chủ của Bạch Tê Ngưu nhất tộc bắt ta đến đây, muốn thông qua tra tấn ta để Xích Luyện hiện thân.

- Bọn họ làm nhục ngươi bao lâu?

- Nửa tháng.

- Đông Hoa Hoàng Triều không hỏi tới?

- Đông Hoa Hoàng Triều hiện tại tự thân đều khó bảo toàn.

- Xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Diệp Hạo tức khắc trầm xuống.

- Nạp Lan nhất tộc cùng Cung Cửu tộc đều mơ tưởng Đông Hoa Hoàng Triều, Những năm này Đông Hoa Hoàng Triều bị hai đại thế lực chèn ép, trước đó vài ngày hai đại thế lực đạt thành hiệp nghị, quyết định phân Đông Hoa Hoàng Triều thành hai.

Lôi Loan Tiên Tử cảm khái nói.

- Hiện tại hai đại thế lực này còn đang trao đổi phân chia công việc như thế nào đây, tin tưởng không cần bao lâu sẽ có kết quả, đến lúc đó Đông Hoa Hoàng Triều chỉ có hai lựa chọn, một là chống lại, hai là tiếp nhận kết quả.

- Đúng rồi, thiếu tộc trưởng của Cung Cửu tộc là Thiên Huyễn đêm mai sẽ tại Ngự Hoa Viên tổ chức tiệc trà.

- Cung Cửu tộc sao?

Trong lòng Diệp Hạo thầm nói.

Diệp Hạo không có bao nhiêu hảo cảm với Cung Cửu tộc cả.

Bởi vì lúc trước Tân Mạt tới cửa muốn hợp tác nhưng lại cực kỳ làm càn.

Về sau Cung Cửu phái Tiểu Liên bàn bạc cùng hắn, nhưng Diệp Hạo vẫn không có hảo cảm đối với Cửu Cung tộc.

Mà lúc này mấy đạo thân ảnh mang khí thế hung hăng đi tới cửa Túy Tiên Lâu.

- Kêu lão bản các ngươi cút ra đây cho ta.

Mở miệng là một thanh niên đầu đầy tóc trắng.

Trong mắt điếm tiểu nhị đứng trước cửa lộ ra vẻ phẫn nộ.

Nhưng hắn cũng rõ ràng thanh niên trước mắt không phải bản thân có thể đắc tội?

Hắn quay người muốn đi tìm lão bản thì không ngờ lão bản đã xuất hiện bên cạnh hắn.

- Bạch Văn công tử.

Trần Thăng hành lễ với bạch phát thanh niên.

Không hành lễ không được.

Trần Thăng những năm này chiếm được một chút cơ duyên, tu vi tăng lên tới Tiên Vương cao giai.

Nhưng Bạch Văn lại là Tiên Vương đỉnh phong, cho dù lão tổ Trần Điển cũng trêu chọc không nổi.

- Lôi Loan đâu?

- Lôi Loan?

Trần Thăng khẽ giật mình nói.

Điếm tiểu nhị kề tai nói sự tình Lôi Loan Tiên Tử cho Trần Thăng.

- Loại sự tình này trước đó tại sao không bẩm báo ta?

Trần Thăng tức giận nhìn điếm tiểu nhị nói.

Lôi Loan Tiên Tử là khoai lang bỏng tay đó?

Ai dám tiếp?

- Trước đó ngài không phải đã nói không thể quấy nhiễu ngài sao?

Điếm tiểu nhị ủy khuất nói.

Trần Thăng hung hăng trừng điếm tiểu nhị một cái sau đó nhìn về phía Bạch Văn.

- Bạch công tử, chuyện này là lỗi của Túy Tiên Lâu ta, như vậy, hôm nay công tử tiêu phí toàn bộ đều miễn phí, công tử thấy thế nào?

- Ngươi cho rằng ta muốn một bữa cơm miễn phí của ngươi sao?

Bạch Văn lườm Trần Thăng một cái.

- Dẫn đường.

- Vâng vâng.

Trần Thăng tựa như một tôn tử khúm núm nói.

Không làm tôn tử không được.

Ở cái niên đại hỗn loạn này chỉ có điệu thấp làm người mới đúng lý.

Trừ phi ngươi đủ mạnh.

Diệp Hạo đang cùng Lôi Loan Tiên Tử nói chuyện phiếm thì đại môn bỗng nhiên bị đạp nát.

Diệp Hạo vung tay lên đánh văng vụn gỗ bị phá toái.

- Tiểu tử, là ngươi giết thị vệ ta?

Bạch Văn quét nhìn Lôi Loan một cái sau đó ánh mắt rơi vào trên người Diệp Hạo

Diệp Hạo đang định nói cái gì thì Trần Thăng lại một mặt khiếp sợ nhìn Diệp Hạo nói.

- Diệp công tử, là ngươi sao?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Thực sự là Diệp công tử.

Trần Thăng nghe thanh âm đã xác định vị trước mắt này chính là Diệp Hạo.

- Ngươi biết hắn?

Ánh mắt Bạch Văn nhìn Trần Thăng tràn đầy bất thiện.

-Vị này là . . .

Trần Thăng mới vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Nơi này không có việc của ngươi.

Trần Thăng quả quyết nhắm miệng lại.

Bạch Tê Ngưu tộc hắn trêu chọc không nổi, không có nghĩa có thể trêu chọc tới Diệp Hạo.

- Tiểu tử, báo ra tục danh của ngươi.

Bạch Văn nhìn chằm chằm Diệp Hạo chậm rãi nói.

Từ thái độ Trần Thăng đối với Diệp Hạo, hắn ý thức được thân phận Diệp Hạo không đơn giản, chính bởi vì như vậy hắn mới muốn hỏi rõ ràng thân phận Diệp Hạo.

- Ngươi muốn làm thế nào?

Diệp Hạo lại nhìn về phía Lôi Loan.

- Ngươi có ý gì?

Lôi Loan có chút mộng bức hỏi.

- Ngươi không muốn báo thù?

- Muốn.

- Vậy ngươi muốn báo thù ra sao?

- Ta muốn hắn từ từ nhấm nháp toàn bộ thống khổ trên người một lần.

- Đơn giản như vậy?

Diệp Hạo kinh nghi nhìn Lôi Loan nói.

- Lôi Loan Tiên Tử đã từng ngang ngược vô lý kia đâu rồi?

- Hiện tại đã không phải thời đại của ta.

Lôi Loan cười khổ nói.

- Tiên Vương cao giai như ta là cái gì đâu?

- Nếu ngươi không muốn tìm Bạch Tê Ngưu tộc phiền phức thì thôi. Nói đến đây bên người Diệp Hạo xuất hiện một đạo thân ảnh.

- Trần Minh Huy, treo tiểu tử trước cổng thành trung tâm

- Tuân mệnh.

Trần Minh Huy nói rồi đi về phía Bạch Văn.

- Ngươi muốn làm gì?

Bạch Văn liên tục lui lại.

Bởi vì hắn cảm nhận được khí tức bất an trên người Trần Minh Huy.

- Dừng lại.

- Lại đi về phía trước đừng trách ta không khách khí.

Hai đạo thân ảnh sau lưng Bạch Văn nhìn thấy tình huống này thì ngăn cản phía trước Bạch Văn.

- Công tử.

Trần Minh Huy nhìn về phía Diệp Hạo.

- Bộ tộc này làm việc càn rỡ, gặp được thứ không vừa mắt giết là được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Trần Minh Huy nhẹ gật đầu, tiếp đó một bàn tay vỗ tới.

Hai tôn Tiên Vương đỉnh phong kia không kịp phát ra tiếng kêu thảm đã bốc hơi.

Vâng.

Bốc hơi.

Vô luận nhục thân hay thần hồn đều mẫn diệt.

Con ngươi Bạch Văn hung hăng co rụt lại.

- Ngươi —— ngươi là Bán Thần?

Thân hình Trần Minh Huy lóe lên đã bóp cổ Bạch Văn.

- Ngươi muốn giãy giụa nữa thì ta không để ý giết ngươi.

- Ta là người của Bạch Tê Ngưu tộc.

- Ngươi có thể gọi Lão tổ trong tộc của ngươi đến đây.

Trần Minh Huy không thèm để ý nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận