Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3286: Bị Ô Nhiễm

Lúc Diệp Hạo đột phá đến lần thứ hai đã lực bất tòng tâm.

Nếu không phải nhờ vào huyết mạch chi lực, Diệp Hạo chắc chắn đã phải chết.

Đây cũng không phải dùng từ đùa với lửa để hình dung, ở trong mắt lão giả kia, hắn chính là đang tự tìm đường chết.

Diệp Hạo không có bất kỳ khả năng may mắn sống sót nào.

Hai phần!

Ba phần!

Bốn phần!

Khi Diệp Hạo sử dụng hết mười phần thổ nhưỡng, tu vi của hắn rốt cục cũng đặt chân đên Tương Lai cảnh cao giai.

- Tương Lai cảnh cao giai.

Cảm thụ được năng lượng đang tung hoanh trong cơ thể, trên mặt Diệp Hạo lộ ra tia khiếp sợ.

Không ngờ cảnh giới lại không hề có một chút bất ổn nào.

Tất cả thoạt nhìn như nước chảy thành sống.

Nếu đây là ở thiên hà Cửu Thiên hay thiên hà Hồn Thiêu, chuyện này hoàn toàn không thể xuất hiện được.

- Ngươi là Thái thượng trưởng lão của Nhị Lâu.

Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía lão giả kia nói.

- Đúng vậy.

Lão giả kia khiêm tốn nói.

- Ta cần thổ nhưỡng đẳng cấp cao.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Không biết chí tôn giả cần thổ nhưỡng đẳng cấp nào?

Lão giả kia hỏi vội.

- Thổ nhưỡng Kim Thế cảnh.

- Mười phần?

- Không sai.

- Khi nào chí tôn giả cần đến.

- Chút nữa.

- Ta sẽ đi chuẩn bị ngay.

Lão giả kia nghiêm túc nói.

- Còn nữa, chuẩn bị cho ta thêm mười phần thổ nhưỡng Tương Lai cảnh cao giai.

- Tương Lai cảnh cao giai?

Lão giả kia không hiểu.

- Ngươi không cần biết rõ vì sao, Nhị Lâu các ngươi chỉ cần đi chuẩn bị là được.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tuân mệnh.

Lão giả kia cúi đầu cung kính nói.

Mà lúc này toàn bộ thiên địa đều trở nên ảm đạm, một đợt thanh âm gào thét vang dội khắp bầu trời.

Từ xa xa xuất hiện từng thân ảnh dữ tợn, những thân ảnh này giươn nanh múa vuốt đánh tới Diệp Hạo.

- Nguyền rủa hoá hình.

Lão giả kia hoảng sợ nói.

- Nguyền rủa hoá hình gì cơ?

Ôn Tà công tử không hiểu hỏi.

- Tương truyền, quá trình tăng từ Kim Thế cảnh sơ kỳ tăng lên tới Kim Thế cảnh trung kỳ mới có thể xuất hiện nguyền rủa hoá hình, mà người trước mắt chỉ mới tăng từ Tương Lai cảnh trung kỳ lên Tương Lai cảnh cao giai thôi.

Trong mắt lão giả kia tràn ngập vẻ chấn động.

- Chuyện này…

Việc này có ý nghĩa gì, Ôn Tà công tử làm sao có thể không biết được.

Huyết nhục Diệp Hạo lập tức tan nát.

Hắn thậm chí còn chưa kịp phản kháng gì.

Khi huyết nhục tàn lụi, xương cốt hắn cũng nát vụn theo gió bay đi.

Chưa qua được ba hơi thở, Diệp Hạo ngay cả một chút dấu vết trên thế gian đều không hề để lại.

Tự hồ tứ trước đến giờ hắn chưa từng xuất hiện trên thế gain.

- Chết.

Ôn Tà công tử có chút choáng váng.

Thiên tài kinh diễm như vậy cứ thế mà chết đi?

- Lão tổ, Nhị Lâu chúng ta có cần chuẩn bị thổ nhưỡng Kim Thế cảnh không?

Lúc này Ôn Tà công tử nhìn về phía lão giả nói.

- Ngươi cảm thấy còn cần nữa sao?

Lão giả thản nhiên nói.

Chuẩn bị cái quái gì nữa.

Ngay cả người cũng đã ngỏm củ tỏi rồi.

Nhưng lúc này một bóng người đi ra khỏi chiến hạm của Diệp Hạo.

- Ta khuyên Nhị Lâu các ngươi vẫn nên đi chuẩn bị thổ nhưỡng Kim Thế cảnh thì hơn.

- Vì sao?

Lão giả kia nhìn thân ảnh kia nói.

Lấy tu vi của hắn cũng không thể nhìn ra được thân ảnh này là khí linh của chiến hạm.

- Bởi vì chủ nhân có thể trở về bất kỳ lúc nào.

- Ngươi chắc mình không phải đang nói đùa đấy chứ?

- Ngươi cảm thấy chủ nhân ta sẽ lấy tính mạng của mình ra để đùa giỡn hay sao?

Khí linh hỏi ngược lại khiến lão giả kia giật mình.

Đúng vậy.

Diệp Hạo sẽ lấy sinh mạng của mình ra để đùa giỡn hay sao?

Đương nhiên là không rồi.

- Ôn Tà, ngươi về Nhị Lâu chuẩn bị tài nguyên mà chí tôn giả muốn đi.

Lúc này lão giả kia nhìn về phía Ôn Tà công tử nói.

Ôn Tà công tử bí mật truyền âm.

- Thật sự phải chuẩn bị sao?

- Vị chí tôn giả kia nếu phục sinh, chúng ta cho hắn thì có làm sao? Nhưng nếu không thể phục sinh được, đương nhiên cũng sẽ không cần phải đưa cho hắn.

- Nói cũng đúng.

Nhận ra được điểm ấy, Ôn Tà công tử vội vàng rời khỏi.

Lại nói Diệp Hạo.

Sau khi ngã xuống, hắn phát hiện mình lại xuất hiện ở một nơi không biết tên.

Trên người, hắn bị gông xiềng xích.

Gông xiềng xích xuyên qua xương tỳ bà của hắn.

Máu tươi chảy không ngừng.

- Chuyện gì thế này?

Diệp Hạo nhìn xung quanh.

Vì sao hắn lại gông xiềng xích?

Còn nữa, nơi này là nơi nào?

Vừa nghĩ tới đây, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một điểm sáng chói.

Phảng phất như đom đóm vậy.

Hắn theo bản năng mà đuổi them điểm sáng đó.

Vừa đuổi theo, Diệp Hạo cũng dần thấy được từng thân ảnh bị gông xiềng xích.

- Đây là nơi nào?

Diệp Hạo nhìn vào một bóng người gọi.

Trên mặt thân ảnh kia không có một chút thay đổi gì, thậm chí còn chả nhìn Diệp Hạo lấy một lần.

Hắn vòng qua Diệp Hạo đuổi theo điểm sáng đó.

Diệp Hạo đi tới gần thân ảnh khác gọi.

Đối phương cũng không có một chút phản ứng gì.

- Chẳng lẽ bọn họ đều không có ý thức?

Diệp Hạo đưa ra môt kết luận đáng sợ.

Thế nhưng vì sao hắn lại có ý thức?

Hắn ngừng lại.

Rất nhanh hắn phát hiện ánh sáng đầy trời là do máu của của bọn họ nhỏ xuống mà thành.

Huyết dịch?

Thực tế, những thứ này là linh hồn chi quang.

Nói cách khác linh hồn chi quang của bọn họ hoá thành chỉ dẫn đưa bọn họ tiến lên phía trước.

Nếu vậy thì phía trước có cái gì?

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi rồi đi về phía trước.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo cũng cảm thấy cực kỳ suy yếu.

Lúc này hắn mới phát hiện thân thể mình ảm đạm không ít.

- Linh hồn chi quang tiêu tán hết một phần ba.

Sắc mặt Diệp Hạo hết sức ngưng trọng.

Hắn không biết mình có thể kiên trì đi đến điểm cuối cùng hay không.

Nếu hắn không thể kiên trì được, vậy toàn bộ những gì hắn cố gắng đều vô nghĩa.

Sau đó Diệp Hạo bắt đầu đi nhanh hơn.

Hắn không thể lãng phí từng giây từng phút nào.

Thời gian dần dần trôi qua, Diệp Hạo cũng trở nên trong suốt.

Mà dọc đường này, hắn chứng kiến từng tu sĩ này đến tu sĩ khác tàn lụi.

Khi linh hồn chi quang bọn hắn bị hao hết cũng hoàn toàn tiêu tán khỏi thế gian.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo mới thấy một gốc cổ thục cực lớn.

Toàn thân gốc cổ thụ này tràn ngập khí tức mục nát, có thể nhìn thấy cả lực lượng nguyền rủa đang quấn quanh thân nó.

Dưới quá trình ăn mòn của nguyền rủa, nó càng trở nên mục nát hơn.

- Đây là cái gì?

Con mắt Diệp Hạo hung hăng co rụt lại.

- Đây là gốc rễ đại đạo của thiên hà Chủng Thiên.

Diệp Hạo vừa nói xong, một thanh âm mờ ảo vang lên trong tai hắn.

Diệp Hạo giật mình.

Xoay người nhìn, một lão giả mặc bạch y từ xa cất bước đi tới.

- Tiền bối là . . . ?

Diệp Hạo cung kính nói.

- Nghịch Thương Thiên.

Lời nói của lão giả khiến Diệp Hạo bị choáng váng.

- Ngươi là Nghịch Thương Thiên tiền bối?

Dù thế nào hắn cũng không thể ngờ rằng mình sẽ gặp được Nghịch Thương Thiên tại nơi này.

Nói thế nào Nghịch Thương Thiên cũng là lão sư của hắn.

- Có thể đi đến được nơi này, toàn bộ thiên hà Chủng Thiên cũng không có mấy người.

Nghịch Thương Thiên nhìn Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.

- Hậu bối có thể xuất hiện đệ tử ưu tú như ngươi, ta rất vui.

- Tiền bối, gốc rễ của đại đạo thiên hà Chủng Thiên tại sao lại bị như vậy?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi.

- Gốc rễ của đại đạo thiên hà Chủng Thiên bị ô nhiễm.

Nghịch Thương Thiên nhẹ nhàng nói.

- Về phần vì sao bị ô nhiễm, nói thật ta cũng không biết.

- Tiền bối cũng không biết?

Diệp Hạo giật mình.

Nghịch Thương Thiên chính là cường giả trong nhóm Chúa Tể.

Nhưng hắn cũng không biết đáp án?

Bạn cần đăng nhập để bình luận