Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2420: . Đưa Tay Trấn Áp

Dược Tị Thế là ai?

Đương đại truyền nhân Dược Vương cốc!

Hạ độc trong rượu hắn làm sao có thể nhìn không ra đây?

Nụ cười trên mặt Quận Thái đọng lại.

Trên mặt Quận Diêu thì tái nhợt, chợt giống như một đầu sư tử cái quát to.

- Phụ thân, ngươi có ý gì?

- Quận Diêu, cái này không liên quan đến ngươi?

Quận Thái để xuống chén rượu trong tay, lạnh lùng nói.

- Phụ thân, bọn người Diệp Hạo chính là ân nhân cứu mạng của ta.

Quận Diêu nhìn Quận Thái cảm thấy hắn thật lạ lẫm.

- Quận Diêu, ngươi ngốc, sao ngươi biết bọn họ không phải vì khoáng mạch Quận gia chúng ta ?

Nhị đệ Quận Thái Quận Văn nói.

- Đúng vậy, Quận Diêu, ngươi cũng đã biết thế đạo này lòng người hiểm ác.

Tam đệ Quận Thái Quận Võ gật đầu một cái.

Hỏa Ly cười lạnh

- Các ngươi không phải vì tài nguyên trên người chúng ta sao? Nói đường hoàng như vậy làm cái gì?

Nói đến đây, Hỏa Ly vung tay lên trên mặt bàn xuất hiện ba khối tinh thạch. ba cái khối tinh thạch này phóng ra sinh mệnh ba động mạnh mẽ. Ánh mắt các tộc nhân Quận gia đều rơi vào phía trên tinh thạch trên bàn.

- Sinh mệnh ba động cường hoành như vậy?

- Đây chẳng lẽ là sinh mệnh huyền tinh trong truyền thuyết?

- Sinh mệnh huyền tinh chính là bảo vật vô giá.

- Đúng vậy, nghe nói một mai là có thể bán được giá trên trời.

Ngay ở thời điểm mắt đám người Quận gia hết sức nóng rực mà nhìn xem ba khối tinh thạch, mí mắt Hỏa Ly nhấc lên một cái nói,

- Các ngươi đoán không lầm, đây chính là sinh mệnh huyền tinh.

- Lần này chúng ta phát tài riìu.

Quận Võ xoa xoa đôi bàn tay nói.

Sắc mặt Quận Thái lại trở nên khó nhìn lên,

- Hỏa tiểu thư, ngươi có ý gì?

Bởi vì hắn mơ hồ đoán được cái gì.

- Giá trị sinh mệnh huyền tinh chắc hẳn các ngươi rõ ràng.

Hỏa Ly nhìn xem Quận Thái nói,

- Bàn về giá trị thì không phải khoáng mạch Quận gia các ngươi phát hiện có thể so sánh?

Đáp án dĩ nhiên là rõ ràng. Một viên huyền tinh có giá trị vượt qua đầu khoáng mạch Quận gia phát hiện kia.

- Các ngươi đã biết rõ giá trị ba viên sinh mệnh huyền tinh này, như vậy thì nên minh bạch hôm nay nhìn thấy sinh mệnh huyền tinh đều phải chết.

Nói xong tu vi Hỏa Ly bộc phát như sóng to gió lớn hướng về bốn phương tám hướng tràn ngập ra. Toàn trường trừ bỏ đám người Diệp Hạo, trên dưới Quận gia đều bị trấn áp co quắp ngồi dưới đất. Giờ khắc này bao gồm Quận Thái ở bên trong, trên dưới Quận gia bị hoảng sợ đến sắc mặt đều tái nhợt.

Trời ạ!

Bọn họ đến cùng trêu chọc nhân vật gì?

Dựa vào khí thế đã có thể trấn áp bọn họ đứng không dậy nổi?

Chẳng lẽ tu vi cô gái này có thể so với lão tổ bọn họ?

- Mau mời lão tổ.

- Chỉ có lão tổ mới có thể đối phó bọn hắn.

Cao tầng Quận gia hốt hoảng hô.

- Ngươi nói lão tổ là vị này sao?

Hỏa Ly đưa tay ngọc hướng về một chỗ hư không bắt tới, sau một khắc liền đem một lão già giam cầm đến đại sảnh. Lão giả kia giống như cá trên thớt không thể động đậy.

- Lão tổ.

- Làm sao có thể?

- Lão tổ chính là tồn tại Sinh Thần cảnh cao cấp.

Thấy một màn như vậy, cao tầng Quận gia có loại cảm giác hỏng mất. Bọn họ không biết tu vi Hỏa Ly chỉ có Sinh Thần cảnh tầng thứ sáu, thế nhưng đối với Quận gia lão tổ bậc tiến giai vô vọng đến Sinh Thần cảnh cao giai mà nói, cho dù Sinh Thần cảnh tầng thứ chín cũng không phải đối thủ của nàng, huống chi lão tổ Quận gia chỉ có Sinh Thần cảnh tầng thứ bảy. Chỗ sâu đáy mắt lộ Quận Liệt ra một tia bất an, bất quá lại giả bộ bộ dáng cái gì cũng không biết,

- Xảy ra chuyện gì?

- Giả thật giống.

Hỏa Ly nói xong một đạo thần niệm trong nháy mắt xuyên qua thức hải Quận Liệt, thần niệm bá đạo tiến quân thần tốc tiến vào chỗ sâu trong linh hồn hắn.

- A!

Quận Liệt hét thảm lên.

Sưu hồn!

Trên dưới Quận gia rung như cầy sấy. Ai cũng không nghĩ tới Hỏa Ly bạo lực như vậy?

Rất nhanh khóe miệng Hỏa Ly toát ra một tia cười lạnh,

- Ngươi không phải nói ngươi không biết sao?

Quận Liệt ôm đầu kêu rên một trận mới nói,

- Chuyện này là Quận gia ta làm sai, còn cầu tiểu thư cho Quận gia ta một đầu sinh lộ.

- Vừa rồi ta đã nói rõ.

Tiếng Hỏa Ly lạnh lùng nói,

- Phàm là nhìn thấy sinh mệnh huyền tinh đều phải chết.

- Còn mời Hỏa tiểu thư xem ở mặt mũi Quận Diêu cho Quận gia ta một đầu sinh lộ.

Quận Thái lúc này hối hận vạn phần. Hắn hối hận không phải hướng đám người Diệp Hạo ra tay, hối hận là không có điều tra rõ ràng thực lực bọn Diệp Hạo liền xuống tay?

Hỏa Ly trầm ngâm lại.

Quận Thái nhìn Hỏa Ly trầm ngâm vội vàng nhìn về phía Quận Diêu nói.

- Quận Diêu, ngươi còn đứng ngốc đấy làm cái gì? Còn không mau cầu tình Hỏa Ly tiểu thư.

- Vừa rồi thời điểm ta cầu tha thứ các ngươi phản ứng ta sao?

Quận Diêu hướng về Quận Thái hỏi.

Lúc này Quận Thái hận không thể một bàn tay chụp chết Quận Diêu.

Lửa đã cháy đến nơi?

Ngươi mẹ nó còn xoắn xuýt cái này?

- Ta cho các ngươi hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất là phế tu vi của các ngươi.

Lúc này Hỏa Ly thản nhiên nói.

- Lựa chọn thứ hai thì sao?

Quận Thái hỏi vội.

Lựa chọn thứ nhất hắn sẽ không cân nhắc. Nếu như trên dưới Quận gia bị phế tu vi, vậy khác giết bọn hắn ở chỗ nào?

- Lựa chọn thứ hai chính là luyện các ngươi thành khôi lỗi.

Hỏa Ly nhìn Quận Thái nói.

Tròng mắt Quận Thái đã sắp trợn lồi ra. Cái này còn không bằng phế tu vi.

- Hỏa tiểu thư, ta biết ta không co mặt mũi hướng ngươi cầu tình, nhưng mà bọn họ dù sao cũng là tộc nhân của ta.

Quận Diêu cắn răng quỳ xuống,

- Cho nên cầu ngươi thả bọn họ một con đường sống.

Nói đến đây, đầu cũng đụng trên mặt đất. Thấy một màn như vậy Hỏa Ly nhìn về phía Diệp Hạo.

- Chúng ta đi thôi.

Hỏa Ly lập tức minh bạch ý tứ Diệp Hạo.

- Xem ở mặt mũi Quận Diêu, ta cho Quận gia các ngươi một đầu sinh lộ, nhưng mà Quận gia các ngươi nếu lại không biết sống chết, cũng đừng trách ta không khách khí đối với các ngươi.

Sau khi bỏ lại những lời này, Hỏa Ly vung tay lên thu lại ba viên sinh mệnh huyền tinh theo Diệp Hạo rời đi. Thẳng đến thân ảnh đám người Diệp Hạo biến mất, cao tầng Quận gia mới dám lớn tiếng xả hơi.

- Thù này không báo, thề không làm người.

Quận Liệt nghiến răng nghiến lợi nói.

Quận Diêu ngẩng đầu bỗng nhiên nhìn về phía lão tổ,

- Lão tổ, ngươi ――?

- Quận Thái, đem chuyện này nói cho Lịch gia chủ, giới hạn thấp nhất của chúng ta là chia ba bảy.

Quận Liệt nhìn về phía Quận Thái trầm giọng nói.

- Ta sẽ tranh thủ được chia bốn sáu.

Sắc mặt Quận Thái âm lãnh gật gật đầu nói,

- Quận gia chúng ta không thể bị vũ nhục.

Nói xong Quận Thái đi nhanh ra cửa. Mấy hơi thở sau đám người liền thấy Quận Thái lại vòng trở lại.

- Quận Thái, thế nào?

Quận Liệt không hiểu hỏi.

Quận Thái không có trả lời, chỉ là toàn thân run rẩy. Trong lòng Quận Liệt lập tức dâng lên bất an mãnh liệt, hắn hướng về ngoài cửa nhìn lại. Không phải Hỏa Ly thì là ai?

- Chúng ta hảo tâm buông tha Quận gia các ngươi, các ngươi lại lấy oán trả ơn.

Thời điểm Hỏa Ly nói câu nói này, trong mắt tràn ra sát ý ngập trời.

- Hỏa tiểu thư, đây là hiểu lầm.

Quận Thái cả người mồ hôi lạnh đều chảy xuống. Hỏa Ly há mồm phun ra một ngụm hỏa diễm, Quận Thái lập tức hóa thành một đám lửa.

- Không muốn.

Quận Diêu kinh hô nhào tới.

Thế nhưng đợi đến thời điểm nàng bổ nhào vào, Quận Thái đã hóa thành một đoàn tro bụi.

- Ngươi giết phụ thân ta?

Quận Diêu nhìn Hỏa Ly, ánh mắt toát ra vẻ cừu hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận