Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2032: Trở Lại Cửu Trọng Thiên

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tiên Vương đỉnh phong 1 vạn 2000, Tiên Vương cao giai 3 vạn 6000, Tiên Vương trung giai 10 vạn 8000, Tiên Vương sơ kỳ 32 vạn.

Trần Nguyệt Lan nói đến đây thì ngừng lại.

Nàng chưa hề nói đến tướng sĩ Tiên Tôn.

Bởi vì không cần thiết.

Diệp Hạo cũng chỉ chú ý tới Tiên Vương.

- Hiện tại Ẩn Minh chúng ta có quét ngan Cửu Trọng Thiên cũng không thành vấn đề gì.

Định Hải Châm cười nói.

- Địa vị Ẩn Minh cho tới bây giờ đều không phải Cửu Trọng Thiên.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu.

- Tính thực lực bên ngoài, Ẩn Minh hẳn bao trùm U Minh Đại Lục, mà nếu lại tăng thêm Chiến Hạm, Pháp Bảo… hoàn toàn có thể nghiền ép U Minh Đại Lục.

Trần Nguyệt Lan lúc này chậm rãi nói ra.

Nàng không hề nói đùa.

Một ví dụ đơn giản, Chiến Hạm Bán Thần cấp của Ẩn Minh cũng đã đạt đến 3000 chiếc.

Về phần Vương cấp Chiến Hạm còn trên 10 vạn.

- Hiện tại có thể trở về.

Diệp Hạo cười nói.

- Trở về?

Định Hải Châm chầm chờ một chút vẫn nói.

- Từ bỏ chinh phạt?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một hồi nói.

- Như vậy đi, ta cho ngươi 3000 Bán Thần, 10 chiến Chiến Hạm cao cấp nhất, 2 Thần Linh Pháp Chỉ, thế nào?

- Được.

Trong mắt Định Hải Châm lộ ra thần sắc hưng phấn.

Tu vi Định Hải Châm cũng đã đi đến cuối con đường.

Tiếp tục tu luyện cũng không còn ý nghĩa.

Dứt khoát không bằng dạo chơi Chư Thiên Vạn Giới.

Đợi đến lúc Định Hải Châm mang theo 3000 Bán Thần rời đi Diệp Hạo cũng mang theo Trần Nguyệt Lan đến thư phòng của Khương Lập Thành.

- Diệp công tử, Trần tiểu thư.

Khương Lập Thành lập tức hành lễ.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Những năm này Liệt Dương Tông tăng lên như thế nào?

- Bán Thần Đệ Tam Cảnh có 30 người, Đệ Nhị Cảnh có 100, Đệ Nhất Cảnh 300.

Khương Lập Thành nói đến đây trong mắt tràn đầy hưng phấn.

430 Bán Thần.

Hiện tại toàn bộ Thiên Hành Đại Lục ngoại trừ Liệt Dương Tông ra thì chỉ có An Đức Phát Nhất Tộc cùng Kim Cương Mộc Nhất Tộc mới có Bán Thần thôi.

Mà 2 tộc kia Bán Thần cộng lại cũng không đến 300 tôn.

Có thể nói ngoại trừ 2 tôn Tại Thế Thần Minh, Liệt Dương Tông cũng đã chiếm được ưu thế rất lớn.

- Tiên Vương đỉnh phong có 1000, Tiên Vương cao giai 3000, Tiên Vương trung giai 9000, Tiên Vương sơ kỳ 3 vạn.

Khương Lập Thành nói tiếp.

- Trong đó Đệ Tam Cảnh chiến hạm có ba 10 chiếc, Đệ Nhị Cảnh chiến hạm có 100 chiếc, Đệ Nhất Cảnh chiến hạm có 300.

Nghe Khương Lập Thành nói, trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ vui mừng.

- Hiện tại Liệt Dương Tông hoàn toàn có năng lực trấn áp Thiên Hành Đại Lục.

Diệp Hạo nói khẽ.

An Đức Phát nhất tộc và Kim Cương Mộc nhất tộc có Tại Thế Thần Minh.

Nhưng 30 chiến hạm Đệ Tam Cảnh không để ý tất cả mà nói thì có thể đánh giết bọn họ.

Dù sao Diệp Hạo chế tạo chiến hạm có song pháo đài liên tục phát xạ.

Đồng cấp bậc cũng không ngăn được.

- Diệp công tử, ngươi phải đi à?

Khương Lập Thành tựa hồ ý thức được.

- Phải đi rồi.

Diệp Hạo nó đến đây đưa cho Khương Lập Thành một Túi Càn Khôn.

- Đây là…?

Khương Lập Thành khẽ giật mình nói.

- Liệt Dương Tông những năm này thực lực tăng lên rất nhiều, nhưng khó tránh khỏi một vài gia hỏa có tâm làm loạn.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Trong Túi Càn Khôn có mười bộ chiến giáp ta luyện chế, cho dù Đệ Tam Cảnh cực hạn cũng không thể đánh xuyên qua được.

Khương Lập Thành tức khắc hiểu ý Diệp Hạo.

Tu vi bão táp, khó tránh khỏi sẽ có một vài tu sĩ sinh ra tâm tư móp méo.

- Trừ cái đó ra còn có 3 tấm Thần Linh Pháp Chỉ do ta luyện chế, 3 tấm Thần Linh Pháp Chỉ này đều là pháp chỉ công phòng nhất thể.

Diệp Hạo lại nói.

Khương Lập Thành không khỏi động dung.

Thần Linh Pháp Chỉ?

- Diệp công tử, không biết 3 tấm Thần Linh Pháp Chỉ này đạt đến cấp bậc gì?

- Cho dù Nhị cấp Tại Thế Thần Minh cũng có thể trọng thương.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Trái tim Khương Lập Thành bỗng nhiên chậm nửa nhịp.

Nhị Cấp Thần Minh?

Toàn bộ Thiên Hành Đại Lục không hề có cấp bậc này.

- Trừ 3 tấm Thần Linh Pháp Chỉ còn có 10 tấm Bán Thần Pháp Chỉ, 10 tấm Bán Thần Pháp Chỉ này có thể làm trọng thương cường giả cực hạn Đệ Tam Cảnh.

- Đúng rồi, còn có 3 bình Thánh Tuyền.

- Thánh Tuyền?

Khương Lập Thành giật mình.

- Bất quá ta không khuyến khích ngươi vận dụng những Thành Tuyền này, Liệt Dương Tông hiện tại đang từng bước tu luyện, trong ngàn năm thực lực tăng gấp 2~3 lần cũng không có vấn đề.

Diệp Hạo chậm rãi nói ra.

- Những bình Thánh Tuyền này coi như át chủ bài lưu lại cho hậu thế.

- Vâng.

Khương Lập Thành gật đầu liên tục.

Kỳ thật không cân Diệp Hạo nói Khương Lập Thành cũng không có ý định dùng bây giờ.

Những năm này, Diệp Hạo cùng cao thủ Ân Minh dùng tài nguyên mà Liệt Dương Tông cướp luyện thành Tiên Đan, Pháp Bảo…

Mà những Tiên Đan cùng Pháp Bảo dù đến hiện tại cũng còn rất nhiều.

Chỉ cần có đầy đủ thời gian, thực lực Nhân tộc có thể vững bước tăng nhanh.

Không cần thiết phải gấp gáp.

Nếu như nói trước đó Khương Lập Thành còn có chút kiêng kỵ An Đức Phát nhất tộc và Kim Cương Mộc nhất tộc, nhưng khi Diệp Hạo đưa Túi Càn Khôn cho hắn thì kiêng kỵ cũng biến mất.

- Diệp công tử, ta muốn xóa hai tộc này khỏi Thiên Hành Đại Lục.

Khương Lập Thành trầm ngâm một chút, nói.

- Muốn xóa hai Tộc này Liệt Dương Tông phải bỏ ra cái giá không nhỏ, bất quá ta đề nghị ngươi vẫn nên đợi Hồ Mị Nhi trở về.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta sẽ bồi dưỡng Hồ Mị Nhi thành Tại Thế Thần Minh, đến lúc đó nàng có thể áp chế được 2 vị kia.

- Ta nghe Diệp công tử.

Khương Lập Thành nhẹ gật đầu.

Hiện tại An Đức Phát nhất tộc và Kim Cương Mộc nhất tộc bị hạn chế phát triển, tương lai mấy trăm năm bọn họ tăng lên cũng không thể bằng Liệt Dương Tông?

Bởi vậy đợi đến khi Hồ Mị Nhi trở về thì có thể triệt để nghiền ép bọn họ.

- Tốt, những gì cần dặn dò ta cũng đều nói, ta cũng nên rời khỏi Thiên Hành ĐạiLục.

Diệp Hạo hơi xúc động nói.

Thiên Hành Đại lục là đại lục mà Diệp Hạo dừng lại lâu nhất.

Bất quá chung quy cũng phải rời đi.Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

- Công tử, đây là Cửu Trọng Thiên sao?

Đứng trên Chiến Hạm nhìn cương vực rộng lớn phía trước, Hồ Mị Nhi tò mò hỏi.

- Thế nhưng tại sao chỉ có 4 mảnh cương vực?

Hồ Mị Nhi rất có nhãn lực.

Diệp Hạo nói muốn bồi dưỡng nàng, bởi vây Hồ Mị Nhi cũng không còn gọi Diệp Hạo là Diệp công tử nữa.

Phải biết tên họ cũng cũng không phải tùy tiện là có thể gọi.

Điều này đại biểu đi theo.

- Ngũ Trọng Thiên cũng đã hỏng rồi à?

Diệp Hạo hơi hơi nhíu mày.

Bởi vì dựa theo thời gian lúc này Ngũ Trọng Thiên không nên sụp đổ mới đúng.

- Công tử.

Hồ Mị Nhi đang định nói gì thì Diệp Hạo bỗng nhiên cảm ứng được cái gì đó, tiếp lấy tâm thần hắn khẽ động, Chiến Hạm dưới chân đã biết mất.

Hồ Mị Nhi khó hiểu nhìn về phía Diệp Hạo, bất quá rất nhanh nàng đã hiểu tại sao Diệp Hạo lại làm như vậy.

Đã thấy một đầu Bất Tử Điểu chở một nữ tử không quen biết phi nhanh tới chỗ bọn họ.

- Ngươi là ai?

Nử tử đi tới cách Diệp Hạo không xa nhàn nhạt hỏi.

- Sao ngươi dám nói chuyện với công tử ta như vậy?

Hồ Mị Nhi bất thiệt nói.

Hồ Mị Nhi nhìn không thấu tu vi vị nữ tử này, nhưng ngữ khí nữ tử tràn đầy dò xét, điều đó khiến Hồ Mị Nhi có một loại cảm giác khó chịu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận