Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2634: Bỏ Đá Xuống Giếng

- Ta có thể khẳng định Vạn Cổ Bất Diệt Quyết là thủ bút của cường giả cấm kỵ.

Triệu Tổ nói đến đây trên mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

- Trừ phi tu vi của ta đặt chân đến cảnh giới cấm kỵ, bằng không cũng không thể nào tìm ra lỗ thủng của bản công pháp này. Hơn nữa ta phát hiện vận mệnh của ta đã bị đối phương nắm trong lòng bàn tay.

- Rất nhiều tu sĩ hâm mộ ta có được Không Gian kiếm, nhưng có ai biết rằng ta cũng chỉ là con rối được chọn?

Ánh mắt Chu Tổ tràn ngập thần sắc chấn kinh.

Triệu Tổ là con rối được chọn?

Có tin tức nào còn có thể sốc hơn tin này cơ chứ?

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Triệu Tổ.

- Bản công pháp này là ai cho ngươi?

- Không thể nói.

Triệu Tổ lắc đầu.

- Xem ra ngươi biết là ai?

- Đúng.

- Ngươi đã vùi lấp rất sâu, cũng không cần kéo thêm ta vào.

Diệp Hạo yên lặng thật lâu mở miệng nói.

- Ngươi có năng lực ứng phó ba ngàn vạn đại quân bọn Lôi Thần?

Triệu Tổ kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Giờ này ngày này Viêm Hoàng tông đã không hề kém hơn tộc của ngươi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Hai con mắt Triệu Tổ nhìn Diệp Hạo lóe lên tia sáng. Khi hắn muốn nhìn thấu Diệp Hạo, bỗng một làn kim quang bao toàn thân Diệp Hạo lại.

- Thần Hoàng đỉnh phong?

Triệu Tổ giật mình nói.

Đúng lúc này kim thân của Diệp Hạo đi ra khỏi thức hải. Toàn thân hắn phóng ra kim quang gai mắt, cả người giống như Thần Linh cổ xưa.

- Thần Hoàng cực hạn.

Triệu Tổ nhìn về phía kim thân của Diệp Hạo nói. Nhưng ngay sau đó hắn còn nói thêm.

- Một Thần Hoàng cực hạn không thể ngăn được ba ngàn vạn đại quân của bọn Lôi Thần.

Triệu Tổ vừa nói đến đây liền có một loại cảm giác rợn tóc gáy, bởi vì hắn cảm giác được mình đang bị một người cùng cấp độ nhìn chằm chằm.

- Ai?

Xoát!

Một thân ảnh mặc chiến giáp xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Nửa bước cấm kỵ?

Ngay khi nhìn thấy thân ảnh này, Triệu Tổ rốt cuộc cũng biết vì sao Diệp Hạo lại nói như vậy.

Viêm Hoàng tông có một cường giả nửa bước cấm kỵ thì sao sẽ sợ ba ngàn vạn đại quân bọn Lôi Thần chứ.

Nếu nửa bước cấm kỵ ra tay toàn lực, ba ngàn vạn đại quân căn bản không phải đối thủ của một kích của hắn.

- Sao ngươi quen biết được với nhân vật cấp bậc này?

- Thế giới này rất rất lớn.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Triệu Tổ nhìn Diệp Hạo một hồi nói.

- Kể từ hôm nay Triệu thị nhất mạch sẽ không còn một chút quan hệ gì với Viêm Hoàng tông nữa.

Nói xong Triệu Tổ quay người rời khỏi.

Trên mặt Chu Tổ cũng lộ ra vẻ vui mừng.

- Nhìn thấy Viêm Hoàng tông không sao ta cũng an tâm.

- Những năm này đa tạ ngươi trông nom Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo biết rõ sau này hai bên rất khó có thể đồng thời xuất hiện.

- Diệp Hạo, có lẽ ngươi đã hiểu lầm Triệu Tổ.

Chu Tổ chân thành nói.

- Tính tình Triệu Tổ thế nào chúng ta biết rất rõ.

- Ta tin một ngày nào đó mọi chuyện sẽ rõ ràng.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy Chu Tổ cũng không tiện nói gì nữa, hắn chắp tay với Diệp Hạo rồi rời khỏi.

Khi Chu Tổ rời khỏi không bao lâu, Vương Thương Sinh mang theo Vương Túy Mặc đi tới Viêm Hoàng tông. Nhìn thấy sắc mặt của Vương Thương Sinh cùng Vương Túy Mặc, Diệp Hạo đã biết có lẽ đã xảy ra chuyện. Nhưng hắn vẫn kìm nén lai không hỏi.

Vương Thương Sinh uống một ngụm trà xong mới nói.

- Chuyện bọn người Lôi Thần triệu tập ba ngàn vạn tướng sĩ ngươi đã biết chưa?

- Biết rõ.

Lúc bọn người Lôi Thần điều động tướng sĩ không hề che giấu gì, nếu Viêm Hoàng tông còn không biết thì cũng dứt khoát đầu hàng đi là vừa.

- Lần này nếu nhà ngươi không giao Tuyết Thần ra, bọn người Lôi Thần sẽ không từ bỏ ý đồ.

Vương Thương Sinh trịnh trọng nói.

- Ta biết.

Diệp Hạo làm sao có thể khờ dại nghĩ chuyện bọn người Lôi Thần tập kết đại quân chỉ để hù dọa mình chứ.

Nói đùa cái gì?

- Đan đạo tổng các lần này không giúp được ngươi.

Vương Thương Sinh nói tiếp.

- Vì sao?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Dù thế nào ta cũng là chấp pháp sứ Đan Đạo Tổng Các cơ mà?

- Rất nhiều trưởng lão muốn thừa cơ hội này chiếm đoạt Viêm Hoàng tông, lần này tổng các phái chúng ta đến đây là để nói điều này.

Vương Túy Mặc nói đến đây căm giận bất bình nói.

- Chuyện lần này Đan Hoàng hẳn góp vào không ít tác dụng nhỉ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Toàn bộ Thần vực ai dám xưng là Đan Hoàng?

Chỉ có tổng các chủ đời thứ nhất của Đan Đạo Tổng Các mà thôi. Cũng chính là người sáng lập.

- Ở Đan Đạo Tổng Các ta cũng có một chút địa vị, nhưng vẫn không thể chi phối được quyết định của cao tầng.

Vương Thương Sinh ảo não nói.

- Cuối cùng vẫn là do Viêm Hoàng tông lớn lên quá nhanh.

Lúc này Lôi Uyên đang đồng hành cùng Đường Phiên Phiên đi đến.

- Lôi các chủ.

Diệp Hạo mời Lôi Uyên ngồi xuống.

- Ta còn cho rằng quyền định này của Trận Đạo Tổng Các chúng ta tiểu nhân, không ngờ Đan Đạo Tổng Các cũng chẳng khác gì.

Lôi Uyên căm giận bất bình nói.

- Viêm Hoàng tông thể hiện thực lực quá mức kinh khủng, hơn nữa Khí Đạo Tổng Các còn ở phía sau đổ thêm dầu vào lửa.

Vương Thương Sinh bất đắc dĩ nói.

- Dù không có Khí Đạo Tổng Các dựt dây, ngươi nghĩ Đan Đạo Tổng Các, Trận Đạo Tổng Các sẽ bỏ qua cơ hội này sao?

Lôi Uyên lạnh rên một tiếng.

Khắp khuôn mặt Vương Thương Sinh đều là vẻ cười khổ.

- Chuyện này ba đại tổng các cũng sẽ dính vào sao?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Khó mà nói được.

Vương Thương Sinh trịnh trọng nói.

Trong lòng Diệp Hạo vô cùng nặng nề. Hắn không hề trông cậy vào ba đại tổng các ra tay trợ giúp, nhưng nếu ba đại tổng các bỏ đá xuống giếng, dựa vào thực lực của Viêm Hoàng tông hiện giờ căn bản ngăn không được.

- Viêm Hoàng tông có thể chống lại không?

Vương Túy Mặc lo lắng nói.

Vương Túy Mặc biết rõ đây là sát cục.

- Có thể.

Diệp Hạo đón nhận ánh mắt của Vương Túy Mặc nói.

- Ngươi đừng gạt ta.

Vương Túy Mặc lắc đầu nói.

- Thời điểm này Viêm Hoàng tông có thể đỡ được ba ngàn vạn đại quân của đám người Lôi Thần, nhưng Viêm Hoàng tông ngăn không được cường giả cấm kỵ sau lưng bọn người Lôi Thần.

- Viêm Hoàng tông cũng có cường giả cấm kỵ.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Viêm Hoàng tông cũng có cấm kỵ cường giả?

Câu nói này của Diệp Hạo khiến đám người Vương Túy Mặc đều ngẩn ra.

- Ngươi chắc không phải đang gạt ta đấy chứ?

Vương Túy Mặc không tin Diệp Hạo nói.

- Trong tay ta có mấy át chủ bài.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Nếu thật sự sử dụng, những nửa bước cấm kỵ tới, một người đều không thể chạy được.

Nói xong lời cuối cùng ánh mắt Diệp Hạo lóe ra sát cơ dữ tợn. Bọn họ coi Viêm Hoàng tông là cái gì?

Tâm thần đám người Lôi Uyên đều run lên.

- Diệp Hạo, ngươi đừng làm loạn.

Vương Thương Sinh khuyên nhủ nói.

- Hi vọng bọn họ chớ thách thức ranh giới cuối cùng của ta.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Cuối cùng Vương Thương Sinh cùng Lôi Uyên rời khỏi, nhưng Vương Túy Mặc vẫn ở lại.

- Ta muốn đồng sinh cộng tử với ngươi.

Vương Túy Mặc nắm tay Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Trong lòng Diệp Hạo có chút cảm động. Không phải ai cũng có thể làm được như vậy.

- Không chết được.

Diệp Hạo ôn nhu nói.

- Thời điểm phải chết, ta cũng sẽ chết sớm hơn ngươi.

Đúng lúc này Diệp Thiên Thiên đi vào từ cửa.

- Ta vừa rồi lấy được tình báo Triệu Tổ nhất mạch công khai tuyên bố sau này sẽ khong có bất cứ quan hệ gì với Viêm Hoàng tông nữa.

Diệp Hạo ồ một tiếng.

- Mẹ nó, Triệu Tổ nhất mạch cũng bỏ đá xuống giếng sao?

Diệp Thiên Thiên nhìn thấy Diệp Hạo không phản ứng quá nhiều tức giận nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận