Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2414: Sinh Mệnh Huyền Tinh

Nếu không có nhất định tự tin với thực lực bản thân, làm sao có thể đi bắt bả vai của đối phương?

Bàn Di Lặc tung hoành chí tôn chi địa đã bao nhiêu năm, chưa từng có gặp qua gia hỏa nào lớn lối như vậy?

Phải biết vừa rồi hắn đã vận dụng công pháp Thần Hoàng cấp. Chú ý, là Thần Hoàng cấp. Nhưng dù là dạng này Diệp Hạo vẫn hướng về bờ vai của hắn chộp tới. Cái này cũng không phải khoa trương bình thường, năng lượng ba động trên người hóa thành cương đao kinh khủng nhất thế gian này hướng về đại thủ Diệp Hạo chém xuống, nhưng để Bàn Di Lặc không có nghĩ tới là Diệp Hạo lại không có bất kỳ ý tứ né tránh gì. Bịch một tiếng đại thủ Diệp Hạo cầm bả vai Bàn Di Lặc, ngay sau đó một cỗ lực lượng giam cầm đáng sợ hướng về tứ chi bách hài của hắn đánh tới.

Trong lúc Bàn Di Lặc khiếp sợ, một bóng người lơ lửng trong đan điền bỗng nhiên mở mắt. Con ngươi trong lúc triển khai, phảng phất như khai thiên tích địa. Ngay sau đó đạo thân ảnh này liền hóa thành một đạo lôi đình nhanh chóng hướng về Diệp Hạo vọt tới. Ven đường nó đi, lực lượng giam cầm của Diệp Hạo bị thanh trừ sạch sẽ. Ngay ở thời điểm đạo thân ảnh kia hóa thân lôi đình, Diệp Hạo theo bản năng cảm giác được ia trtận nguy hiểm. Hắn vô ý thức thôi phát Cửu Dương Thần Công đến cực hạn. Cửu Dương Thần Công, ngộ cường tắc cường. Diệp Hạo còn không tin Cửu Dương Thần Công cũng không trấn áp được đối phương. Oanh một tiếng, sóng xung kích kinh khủng đánh sập tòa tửu lâu dù Diệp Hạo cùng Bàn Di Lặc cực lực khống chế phạm vi chiến đấu.

Đám người nhìn nhau hoảng sợ.

- Sóng xung kích khủng bố như vậy?

- Ta cảm giác được bọn họ nếu không khống chế mới vừa rồi ta sẽ bị đánh chết.

- Chênh lệch này lớn hơn so với trong tưởng tượng của ta.

Giờ khắc này, đâu chỉ tu sĩ bốn phía vây xem cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, đám người Thái Sử Vĩnh Huy đồng dạng cũng ở trạng thái mộng bức. Cho tới nay bọn họ chỉ biết Diệp Hạo mạnh hơn bọn họ, thế nhưng Diệp Hạo đến cùng mạnh hơn bọn họ bao nhiêu, bọn họ cũng không biết. Nhưng mà thông qua vừa rồi Diệp Hạo cùng Bàn Di Lặc giao thủ, bọn họ mơ hồ có thể nhìn trộm đến một hai, kia là mạnh đến mức không hợp thói thường. Bàn Di Lặc nhìn bả vai một mảnh đẫm máu, thần sắc hết sức ngưng trọng nói,

-Ngươi rốt cuộc là ai?

Diệp Hạo tiện tay lấy huyết nhục xuống ném qua một bên,

- Không nghĩ tới chí tôn chi địa còn có thiếu niên chí tôn?

Thiếu niên chí tôn?

Theo Diệp Hạo nói câu này, đám người lúc này mới ý thức được ông chủ khách sạn mập mạp dĩ nhiên là một thiếu niên chí tôn.

- Cỗ lực lượng bên trong cơ thể ngươi là xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo nói tiếp,

- Ta chú ý thấy cỗ lực lượng kia cùng thuộc tính ngươi hoàn toàn khác biệt? Chẳng lẽ ngươi đồng thời tu luyện hai bản nguyên chi thuật?

- Vô tri.

Bàn Di Lặc cười lạnh,

- Song tu chi thuật như thế nào có thể so sánh với công pháp của ta?

- Nhưng ngươi còn không phải bại trong tay ta?

Diệp Hạo lật Bàn Di Lặc một cái.

Bàn Di Lặc hừ lạnh một tiếng

- Bàn gia ngươi nếu không phải thân thể xảy ra trạng huống, ngươi cảm thấy ngươi là đối thủ của ta?

Đối với cái này Diệp Hạo ha ha nở nụ cười.

Bàn Di Lặc không biết Diệp Hạo chưa vận dụng toàn bộ thực lực?

- Bất quá ngươi bây giờ cảm thấy ngươi còn có thể yên ổn rời đi?

Diệp Hạo nói đến đây đem Cửu Dương Thần Công vận chuyển tới cực hạn, cả người phảng phất một vòng liệt nhật thiêu đốt hừng hực. Trong mắt Bàn Di Lặc toát ra quang trạch lạnh lùng, toàn thân đột nhiên hóa thành một Kim Thân Phật Đà to lớn. Hai cỗ khí thế hoàn toàn khác biệt hung hăng nâng ở cùng một chỗ, đám người khiếp sợ nhìn thấy không gian bốn phía xuất hiện vết rạn, tựa hồ sau một khắc là sẽ bị phá toái.

- Không gian cũng bị đánh nứt.

- Cường độ công kích của bọn họ đã tới gần Hợp Thần cấp.

- Đây là thực lực thiếu niên chí tôn sao?

- Thật là đáng sợ.

Bàn Di Lặc lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói,

- Ngươi không làm gì được ta.

- Hừ, hiện nói lời như vậy có phải quá sớm hay không?

Diệp Hạo nói đến đây liền điều động một bộ phận thực lực ẩn nấp, sau một khắc Cửu Dương Thần Công phát ra quang huy càng thêm thôi xán, Bàn Di Lặc hóa thành Kim Thân Phật Đà ở giữa không trung liên tiếp rút lui, sau khi lui mười mấy bước sau phun ra một ngụm máu tươi kim sắc. Mà ở ngay lúc này, Diệp Hạo vừa bay người lên, huy động một trọng quyền sáng chói. Kim Thân Phật Đà lần nữa phun máu lui lại. Lui về phía sau đồng thời Bàn Di Lặc cũng duy trì không được pháp tướng Phật Đà, khôi phục nguyên dạng, bộ dáng hắn lúc này cực kỳ thê thảm, trong mắt nhìn Diệp Hạo tràn đầy vẻ kinh nộ,

- Ngươi không giảng đạo nghĩ.

- Ngươi ngay cả như hạ độc cũng có thể làm ra, bây giờ lại nói ta không đạo nghĩa?

Diệp Hạo cười lạnh.

Bàn Di Lặc trầm mặc một chút nói,

- Ngươi muốn như thếnào?

- Ngươi cảm thấy mệnh ngươi trị giá bao nhiêu tiền?

- Ngươi muốn giết ta?

Trong mắt Bàn Di Lặc tràn đầy lệ mang.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo cười híp mắt.

- Át chủ bài trong tay ta cũng không phải một cái hai cái.

- Vừa khéo, át chủ bài trong tay ta cũng không phải một cái hai cái.

Bàn Di Lặc trầm mặc một hồi ném cho Diệp Hạo một cái túi càn khôn,

- Trong túi càn khôn này có mười ức trung phẩm thần thạch.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ quan tâm những thần thạch này?

Diệp Hạo một bên nói một bên thu túi càn khôn kia vào.

Bàn Di Lặc không khỏi trừng lớn hai mắt.

Ngươi nói ngươi không quan tâm?

Vậy ngươi vì sao còn thu vào trong ngực?

- Nghe qua sinh mệnh huyền tinh chưa?

- Nơi này có sinh mệnh huyền tinh?

Diệp Hạo giật mình.

- Diệp Hạo, cái gì là sinh mệnh huyền tinh?

Thái Sử Vĩnh Huy tò mò hỏi.

- Sinh mệnh huyền tinh có thể tăng lên tính mạng bản nguyên của các ngươi trên phạm vi lớn.

Diệp Hạo nói khẽ.

Thái Sử Vĩnh Huy không khỏi động dung. Sinh mệnh bản nguyên liên quan đến khí huyết. Sinh mệnh của ngươi càng cường hoành, khí huyết ngươi cũng càng dồi dào, chiến lực của ngươi sẽ càng bền bỉ.

- Ta biết địa phương nào có sinh mệnh huyền tinh.

Bàn Di Lặc trầm giọng nói,

- Chỉ là nơi đó lại là hang ổ của Kình Thiên Ưng, ta một người căn bản không ứng phó được.

- Ngươi xác định?

Diệp Hạo híp mắt nói.

- Ta xác định.

Bàn Di Lặc nghiêm mặt nói.

- Nơi đó có bao nhiêu sinh mệnh huyền tinh?

- Không biết, bất quá số lượng hẳn không ít.

Bàn Di Lặc nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một chút nói,

- Dẫn đường đi.

- Tốt.

Bàn Di Lặc nói xong hướng về ngoài thành trì bước ra. Diệp Hạo cong ngón búng ra bốn thần đan tiến vào trong miệng đám người Thái Sử Vĩnh Huy.

- Ăn vào.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Sau khi mấy người ăn vào xong, vẻ mặt khiếp sợ nói,

- Không phải nói không có giải độc đan sao?

- Ngươi cho rằng xưng hào chấp pháp sứ đan đạo tổng các ta là trưng cho đẹp sao?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Ta thật đã quên, loại thần đan này cho ta một bình dự bị đi.

Thái Sử Vĩnh Huy xoa xoa đôi bàn tay.

- Trên người ta không nhiều, chờ lúc rỗi rãnh ta luyện chế cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong đuổi theo Bàn Di Lặc.

Sắc Vi tiên tử trong bóng tối kéo Diệp Hạo nói,

- Ngươi không sợ Bàn Di Lặc có trá a?

- Khẳng định có lừa dối.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Có trá ngươi còn đi?

Khuôn mặt Sắc Vi tiên tử kinh ngạc.

- Nhưng mà chuyện sinh mệnh huyền tinh hẳn là thực.

Diệp Hạo bật cười lớn.

- Ngươi làm sao xác định?

Bạn cần đăng nhập để bình luận