Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1070: Thiếu Các Chủ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Sắc mặt Tiêu Kỳ Thủy lập tức trầm xuống.

- Sao, ta không thể tới Tổng Các à?

- Ngươi tới Tổng Các để chứng kiến Đông Vực Phân Các lần nữa bị sỉ nhục sao?

Lão giả ha ha cười nói.

- Tiêu Các Chủ, có ý gì?

Lúc này Diệp Hạo mở miệng hỏi.

- Im miệng, nơi này không có chỗ để ngươi nói.

Lão giả kia lạnh giọng quát lớn.

Diệp Hạo vô cùng ngạc nhiên.

Lão nhân này ăn nhầm thuốc à?

Chợt lão giả nhìn về phía Tiêu Kỳ Thủy nói.

- Tiêu Kỳ Thủy, đây là đệ tử ngươi bồi dưỡng sao? Cả đám đều không hiểu quy củ gì hết.

- Nói đến ba chữ quy củ, ta cảm thấy ngươi mới là người đang tự tát bản thân đấy.

Tiêu Kỳ Thủy rốt cục cũng tìm được cơ hội phản kích.

- Ngươi có biết người trẻ tuổi ngươi răn dạy là ai không?

- Ta không cần biết hắn là ai cả.

Lão giả không chút do dự nói.

Diệp Hạo trẻ tuổi như thế, tu vi Tiên Chủ cảnh, dù có bối cảnh thì thế nào?

Lão giả thế nhưng là Các Chủ Phân Các Tây Vực, hiện tại đã đạt đến Tiên Tôn cửu chuyển, đợi đến lúc tu vi hắn tiến thêm một bước mà nói hắn sẽ độ kiếp trở thành Tiên Vương.

Tiên Vương a!

Tiên Vương trung giai có khác gì Tiên Vương sơ giai?

- Nói chuyện ngang như vậy, lại không coi ai ra gì, nếu ta đoán không nhầm, vị này chính là Các Chủ Phân Các Tây Vực - Khổng Kim Đấu a.

Lúc này Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

- Lời vừa nãy ta nói ngươi không nghe sao?

Khổng Kim Đấu lạnh lùng nói.

- Nơi này không có chỗ để ngươi nói.

- Chẳng lẽ nơi này có chỗ để ngươi quát mắng?

Diệp Hạo cười lạnh lùng nói.

- Luận tu vi ngươi bất quá cũng chỉ là Tiên Tôn cửu chuyển, luận đan đạo ngươi cũng bất quá là Tiên Tôn bát phẩm.

- Ngươi nói cái gì?

Khổng Kim Đấu lạnh lùng nói.

Khổng Kim Đấu đang định xuất thủ đã bị thanh niên bên cạnh mình ngăn trở.

- Sư tôn, hay để ta xuất thủ giáo huấn tiểu tử không biết trời đất rộng này đi.

Sắc mặt Tiêu Kỳ Thủy âm trầm tới mức sắp nhỏ nước.

- Hướng Hiểu Húc, tính cánh không coi ai ra gì của ngươi cùng sư tôn ngươi ngược lại rất giống nhau a.

Tiêu Kỳ Thủy nhìn thanh niên kia lạnh lùng nói.

Bởi vì bình thường đi theo Tiêu Kỳ Thủy là môn sinh đắc ý của hắn, nói cách khác Diệp Hạo cùng cấp bậc với Hướng Hiểu Húc, nhưng bây giờ Hướng Hiểu Húc lại nói Diệp Hạo không biết trời cao đất rộng.

Cái này rõ ràng không để Diệp Hạo trong mắt.

- Giáo huấn ta?

Diệp Hao ha ha cười nói.

- Ngươi chắc chứ?

- Sao? Ngươi không dám ứng chiến sao?

Hướng Hiểu Húc híp mắt nói.

- Không phải không dám ứng chiến, chỉ là không phải a miêu a cẩu nào cũng có tư cách khiêu chiến ta.

Lời này Diệp Hạo cũng không phải nói đùa.

Bởi vì sự thật chính là như vậy.

- Ngươi nói cái gì?

Hướng Hiểu Húc bị chọc giận.

- Ta nói quỳ xuống cho ta.

Theo lấy Diệp Hạo quát lớn một tiếng Hướng Hiểu Húc chỉ cảm thấy mộ đạo kinh lôi phá vỡ thức hải hắn, tiếp lấy uy áp vô cùng vô tận bao phủ trên người hắn, dưới cổ khí thế này Hướng Hiểu Húc thậm chí không thể sinh ra ý niệm phản kháng.

Phù một tiếng Hướng Hiểu Húc lập tức quỳ gối trước mặt Diệp Hạo.

- Ngươi dám bắt đệ tử ta quỳ xuống?

Khổng Kim Đấu nhìn thấy một màn trong mắt lộ vẻ phẫn nộ.

- Đừng nói để đệ tử ngươi quỳ xuống, khiến ngươi quỳ xuống thì như thế nào?

Diệp Hạo nhìn Khổng Kim Đấu từng chữ nói ra.

Khổng Kim Đấu liên tục lùi lại mấy bước, mỗi bước lùi lại sắc mặt hắn tái nhợt thêm một phần, lúc rút lui đến vách tường rồi há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn không thể tin nổi nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi… ngươi là ai?

Diệp Hạo chắp tay sau lưng nói.

- Ngươi rốt cục cũng nhớ tới việc hỏi ta là ai sao?

Hắn khó tin nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi…ngươi…ngươi là Thiếu Các Chủ.

Khổng Kim Đấu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.

Đúng vậy a!

Chỉ có kinh tài tuyệt diễm Thiếu Các Chủ mới có thể ở Tiên Chủ cảnh dễ dàng nghiền ép hắn.

Nghĩ tới đây Khổng Kim Đấu có xúc động muốn tự quất cho mình một bàn tay.

Bản thân làm sao lại không nghĩ đến chứ?

Lần này hay rồi.

Đắc tội với Thiếu Các Chủ.

Khổng Kim Đấu biết rõ bản thân bây giờ có tu vi Tiên Tôn cửu chuyển, thế nhưng chân chính phóng ra một bước vẫn cần không ít thời gian, còn nữa dù bản thân bước ra một bước kia thì sao?

Tương lai thành tựu Diệp Hạo vấn đỉnh Tiên Vương đỉnh phong cũng không có vấn đề, thậm chí còn có khả năng tiến một bước đi đến cảnh giới Bán Thần trong truyền thuyết.

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến nói.

- Ngông cuồng không phải không thể, điều kiện là ngươi có tư cách này đã.

Nói xong Diệp Hạo nhìn về phía Tiêu Kỳ Thủy nói.

- Tiêu Các Chủ, chúng ta đi.

Hai người Tiêu Kỳ Thủy rời đi Khổng Kim Đấu lau sạch máu tươi ở khóe miệng liền đi tới bên người Hướng Hiểu Húc, lão kéo Hướng Hiểu Húc dậy mới phát hiện trong mắt hắn tràn đầy ngốc trệ.

- Hiểu Húc.

Khổng Kim Đấu trầm giọng nói.

Hướng Hiểu Húc không khỏi giật mình một cái.

- Sư tôn, ta không hiểu tại sao chênh lệnh giữa chúng ta lại lớn như vậy?

- Nếu ngươi không hiểu thì cứ ngẫm tại sao Trận Đạo Tổng Các cùng Đan Đạo Tổng Các đồng thời nhận vị này làm Thiếu Các Chủ đi.

Không Kim Đấu khổ sở nói.

- Kỳ thật thế gian này có rất nhiều chuyện không hợp lý đều có thể giải thích hợp lý.

- Còn nữa gia hỏa kia chính là yêu nhiệt, không biết cự đầu mạnh như Bạch Tông Nhất, bị một phân thân của Thiếu Các Chủ hắn ngược chết lên chết xuống sao?

Khổng Kim Đấu nói đến đây đột nhiên nghĩ tới gì đó.

- Còn nữa, vừa nãy Thiếu Các Chủ xuất thủ ta chú ý tới tu vi hắn đã tăng lên thêm một bước.

- Cảnh giới gì?

- Tiên Chủ thập chuyển.

- Ta nhớ 1 năm trước tu vi hắn hình như chỉ là Tiên Chủ thất chuyển?

- Đây mới là kinh khủng nhất.

Diệp Hạo thiên tư cao cũng bình thường, mấu chốt là tăng lên rất nhanh, dựa theo tốc độ này, đặt chân Tiên Vương cần bao lâu chứ?

Hướng Hiểu Húc trầm mặc xuống.

Vừa nãy Hướng Hiểu Húc xác thực có lòng trả thù, thế nhưng hiện tại tâm tư trả thù đã không còn xót lại chút gì.

Trả cái lông ấy?

Hiện tại ngay cả sư tôn cũng không phải đối thủ của đối phương, tiếp qua một đoạn thời gian người nào có thể làm đối thủ của hắn nữa?

Bản thân cũng đã đắc tội với Diệp Hạo, nếu lại đắc tội thêm một lần mà nói khó bảo toàn Diệp Hạo sẽ không hạ sát chiêu. Hướng Hiểu Húc biết rõ Đan Đạo Tổng Các chỉ cần xác định bản thân là một uy hiếp đối với Diệp Hạo, nhất định sẽ diệt trừ hắn.

- Sư tôn, hiện tại chúng ta làm sao giờ?

- Tìm một cơ hội để xin lỗi.

Khổng Kim Đấu suy nghĩ một chutd nói.

- Căn cứ vào tình báo của ta, chúng ta đắc tội chỉ cần không phải quá ác, Diệp Hạo sẽ không tùy tiện xuất thủ, ta nghĩ chúng ta vẫn chưa đụng chạm đến giới hạn thấp nhất của hắn.

Ngay lúc hai người Khổng Kim Đấu đang nghĩ thế nào để xin lỗi Diệp Hạo thì Diệp Hạo lại đi đến đại sảnh Đan Đạo Tổng Các.

Bởi vì Cô Độc Đan không có ở đây.

Tiên Kỳ Thủy đành phải đi tìm đại lão như Cát Tiên Vương.

Thập phẩm Tôn cấp Đan Sư không phải đùa giỡn, bởi vì toàn bộ Tam Trọng Thiên cũng không có một người.

Vì vậy lúc khảo hạch đều có người có trọng lượng quyền uy tọa trấn.

Không thể không nói Tổng Các quả nhiên là Tổng Các.

Vô luận thân hình hay tố chất chỉnh thể của nhân viên đều không phải Phân các có thể so sánh được.

Mà ngay lúc Diệp Hạo đang đi dạo một thiếu nữ đi tới trước mặt hắn mở miệng nói.

- Thưa công tử, có cần giúp gì không?

- Không cần.

- Nếu ngươi không có chuyện gì xin mời ra ngoài.

Thiếu nữ lễ phép chỉ về cửa ra vào nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận