Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1792: Thanh Ngọc Cao

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ai cũng có thể nhìn ra được viên Dương Châu này có tác dụng đối với Tử Hi.

Bởi vậy bọn họ cật lực khuyên nhủ Tử Hi nhận lấy nó.

- Tỷ, tỷ cứ cầm đi.

Thiếu Huy lúc này tiến lên vội nói.

Trên mặt Tử Hi lộ ra vẻ chần chờ.

-Gặp nhau chính là duyên.

Diệp Hạo lại cười nói:

-Cứ cầm lấy đi .

-Đa tạ Diệp Công Tử.

Tử Hi chần chờ một chút rồi cảm tạ nhận lấy.

Nhìn thấy Tử Hi nhận viên Dương Châu này, một thanh niên trầm giọng hỏi:

-Tử Hi,có chuyện gì xảy ra với Âm Mạch?

Tử Hi trầm mặc xuống, chốc lát sau đó mới nói:

-Âm Mạch là một loại Tiên Thiên Thể Chất, nắm giữ loại Thể Chất này tiến cảnh cực nhanh, nhưng bất cập ở chỗ cần Dương Khí điều hòa.

-Có cách nào trị tận gốc không ?

Tử Hi lắc lắc đầu.

-Kỳ thực không phải không có biện pháp trị tận gốc.

Không ai ngờ đến một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong đình viện, chợt một lão đầu mặc lục bào thản nhiên đi tới.

-Lục Mao Quái.

-Lục Mao Quái ngươi đến đây làm gì?

Toàn bộ thanh niên nam nữ đều ngơ ngẩn.

-Lục Mao Quái, ngươi nói ngươi có cách trị tận gốc Âm Mạch của tỷ tỷ ta?

Thiếu Huy kích động hỏi.

Lục Mao Quái trừng Thiếu Huy một cái nói

-Ăn nói kiểu gì đó ?

-Lục Mao tiền bối, ngươi —— ngươi thật có biện pháp sao?

Thiếu Huy biết điều thay đổi cách xưng hô.

-Kỳ thật chỉ cần tỷ tỷ ngươi gả cho ta là được .

Lục Mao Quái cười hì hì nói.

-Ngươi nói xằng bậy cái gì thế?

Thiếu Huy tức giận nói.

-Ta có nói lung tung hay không, tỷ tỷ ngươi hiểu rõ.

Lục Mao Quái lơ đễnh nói.

-Tỷ tỷ ngươi trời sinh Âm Mạch, mà ta trời sinh Dương Mạch, chỉ có kết hợp hai chúng ta, mới có thể Âm Dương điều hòa.

Thiếu Huy nghe được Lục Mao Quái nói thế, không khỏi nhìn về phía tỷ tỷ.

-Tỷ tỷ, hắn nói thật hả?

-Đừng nghe hắn nói bậy.

Tử Hi trầm giọng nói:

-Ta có nói bậy hay không trong lòng ngươi rất rõ.

Lục Mao Quái nhàn nhạt nói :

-Ngươi hiện tại có tu vi Tiên Vương Tứ chuyển, Dương Châu trong tay ngươi dù có Dương Khí rất mạnh, nhưng có thể che chở ngươi bao lâu?

Dừng một chút Lục Mao Quái nói tiếp:

-Ba tháng hay năm tháng, đúng rồi, ta nói đây là tình huống bình thường, tu vi ngươi hiện tại sắp không áp chế được nữa, một khi tu vi ngươi đột phá, viên Dương Châu này ngay cả ba ngày cũng không kiên trì nổi.

-Dương Châu trân quý ngươi không phải không biết, nếu Dương Châu này tiêu hao hết thì ngươi đi đâu kiếm lại đây?

Tử Hi trầm mặc không nói.

-Tỷ tỷ, ngươi nói cho ta biết, đây không phải thật.

Thiếu Huy lay cánh tay Tử Hi.

Tử Hi trầm mặc không nói.

Nhìn thấy như vậy, trong mắt Thiếu Huy lộ ra vẻ khổ sở.

Chẳng lẽ phải để cho tỷ tỷ gả cho lão đầu tử xấu xa này?

-Đêm nay Chiết Phiến Công Tử, Man Ngưu Công Tử, Toàn Phong Công Tử Tam Đại Công Tử sẽ ở Phong Ba Trang tổ chức tiệc trà, đến lúc đó ngoại trừ Tiên Vương Đằng Long Các ra, các Thế Lực Tiên Vương khác cũng sẽ đến.

Lúc này một cái thiếu nữ đột nhiên nghĩ đến cái gì

-Không chừng bọn họ sẽ có biện pháp cũng nên .

-Đúng rồi, tiếp thu ý kiến của mọi người.

Thiếu nữ này vừa nói xong một thanh niên vội nói:

-Coi như Chiết Phiến Công Tử bọn họ không có biện pháp, chúng ta có thể xin Phúc Tinh và Hạo Thiên Công Tử giúp đỡ.

Trong mắt Tử Hi không khỏi xuất hiện một chút hi vọng.

-Âm Mạch nhất định phải có Dương Mạch trung hoà, bất luận Dương Châu hay loại hình Pháp Bảo nào cũng chỉ là uống rượu độc giải khát.

Lục Mao Quái phát ra âm thanh lạnh lùng.

-Điều này không cần ngươi phải nhọc lòng .

Thiếu Huy hừ lạnh nói.

Lục Mao Quái nhìn thật sâu Tử Hi một cái:

-Ta sẽ chờ ngươi cầu ta.

Nói xong câu này Lục Mao Quái rời đi.

Tử Hi cố tỏ ra vẻ mỉm cười

-Mọi người cứ tiếp tục đi.

Lúc những thanh niên nam nữ thảo luận, Diệp Hạo lại tìm một cái ghế dựa ngồi xuống tự uống trà một mình .

Thiếu Huy nhìn thấy Diệp Hạo như vậy cũng đến bên cạnh hắn.

-Đại Ca, sao ngươi không cùng bọn hắn luận Đạo a?

-Không cùng đẳng cấp.

Diệp Hạo cười nói .

-A a.

Thiếu Huy a ah hai tiếng.

Hắn nghĩ Diệp Hạo tự nhận cảm thấy tu vi bản thân quá thấp, trên thực tế Diệp Hạo ám chỉ những Tu Sĩ này đẳng cấp quá thấp.

Tu vi hiện tại của Diệp Hạo cũng đã đến Tiên Vương thập chuyển.

Căn cơ của hắn càng trải qua thiên chùy bách luyện.

Diệp Hạo không cảm thấy cần thiết nghe Đại Đạo của những Thiên Kiêu này.

Giống như học sinh đại học xuất sắc phải nghe học sinh tiểu học thảo luận nhân chia cộng trừ sao?

Lúc Tử Hi cùng những Tu Sĩ này thảo luận một hồi thì đi tới bên cạnh Diệp Hạo, nàng bưng một chén rượu nhạt đưa lên tỏ ý kính hắn.

Diệp Hạo nâng chén cùng Tử Hi cụng .

Tử Hi uống một hơi cạn sạch rồi nói:

-Chuyện hôm nay thật sự cảm ơn ngươi.

-Đây là lần thứ hai ngươi cảm ơn ta rồi.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

Tử Hi giật mình, chợt hé miệng nói:

-Đúng rồi.

-Không biết Diệp Công Tử nhà ở đâu?

Diệp Hạo cười không nói.

Thấy cảnh này, Tử Hi ý thức được Diệp Hạo không muốn bại lộ thân phận của mình, bởi vậy nàng đổi đề tài.

-Diệp Công Tử, tối nay ngươi có thời gian không ?

-Có.

-Nếu rảnh chi bằng theo ta đi tham gia tiệc trà: Chiết Phiến, Man Ngưu, Toàn Phong, tam đại Công Tử tổ chức?

-Được .

Diệp Hạo nhẹ gật đầu đáp ứng.

Hắn giờ còn nhớ rõ lúc trước đến Đằng Long Các ngược ba vị này thừa sống thiếu chết .

Không ngờ họ dĩ nhiên trở thành cường giả Cự Đầu.

Diệp Hạo rất chờ mong nếu gặp lại mình, vẻ mặt bọn họ sẽ như thế nào.

Tử Hi cùng Diệp Hạo lại hàn huyên một hồi trong tay thanh quang lóe lên, xuất hiện một phương hộp ngọc.

-Đây là ——?

-Đây là Thanh Ngọc Cao – bảo bối của Thiếu gia ta.

-Thanh Ngọc Cao?

Diệp Hạo ngẩn người.

Nhìn thấy Diệp Hạo không biết Thanh Ngọc Cao, Thiếu Huy cười nói :

-Thanh Ngọc Cao là Thiếu gia nhất tuyệt, bất luận thương thế gì chỉ cần xoa Thanh Ngọc Cao, vài phút thì có thể khỏi hẳn.

-Có mạnh như vậy không?

Diệp Hạo trừng lớn hai mắt.

-Thiếu Huy.

Tử Hi trừng Thiếu Huy một cái, Thiếu Huy cười hắc hắc một tiếng, Tử Hi lập tức nhìn Diệp Hạo, nói.

-Thanh Ngọc Cao đối với ngoại thương rất có trợ giúp, đối với nội thương thì cũng có hiệu quả rõ ràng.

-Thanh Ngọc Cao tên đầy đủ có phải Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao không?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ một lúc rồi hỏi lại.

-Ngươi làm sao biết rõ?

Tử Hi giật mình.

-Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao là Thượng Cổ Đan Phương, không ngờ Thiếu gia các ngươi lại có nó.

Diệp Hạo vừa nói vừa mở hộp ngọc ra.

Trong hộp ngọc có một vật phát ra thanh sắc quang trạch .

Diệp Hạo đưa tay cảm nhận một chút rồi nói :

-Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao chia làm bốn đẳng cấp, cũng chính là Thiên Địa Huyền Hoàng bốn đại đẳng cấp, Thiếu gia các ngươi có thể luyện chế ra Thiên Cấp Nhị Phẩm, xem ra cũng không tệ.

Trong mắt Tử Hi tràn đầy vẻ chấn kinh

-Ngươi làm sao biết nhiều như vậy?

- Một vị tiền bối trong Tông nói cho ta biết.

Diệp Hạo cười nói.

Điều này ngược lại không phải Diệp Hạo nói đùa.

Bởi vì Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao là Dược Vương Đỉnh nói cho hắn biết.

- Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao?

- Một bình Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao phải hơn ngàn vạn.

- Thanh Ngọc Đoạn Tục Cao có tiền cũng không mua được.

- Tử Hi Tiểu Thư làm sao lại cho hắn một món đồ trân quý như vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận