Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2993: Đồng Mưu Sơ Lược

- Ứng phó Tinh Hải tông.

Diệp Hạo chậm rãi nói ra.

- Ứng phó Tinh Hải tông?

Ngư Thiệu nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Giữa ngươi và Tinh Hải tông có thù hận gì sao?

- Trước đây Mạnh Tinh Sa của Tinh Hải tông đắc tôi ta.

Diệp Hạo thẳng thắn nói.

- Mà lúc đó Mạnh Tinh Sa còn kêu gào muốn tiêu diệt tông môn của ta.

- Mạnh Tinh Sa là do ngươi giết?

Ngư Thiệu giật mình nói.

Chuyện Mạnh Tinh Sa chết đã làm chấn động toàn bộ tinh hải mang.

Ai mà không biết Mạnh Tinh Sa là một trong mười đệ tử chân truyền của Tinh Hải tông chứ.

- Ngươi cảm thấy chuyện như vậy ai lại muốn để ở trên người chứ?

Diệp Hạo lãnh đạm nói ra.

- Thực lực của Tinh Hải tông cực kỳ mạnh, một nhà Ngư Dược môn ta không phải là đối thủ.

Ngư Thiệu trầm ngâm một hồi trầm giọng nói ra.

- Ta sẽ liên hệ thế lực khác phối hợp.

- Thế lực nào?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Giờ ta chỉ muốn biết Ngư Dược môn ngươi có muốn đánh Tinh Hải tông không?

- Thành ý của ngươi còn chưa đủ.

Ngư Thiệu nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi cho rằng chỉ trợ giúp tạo hoá của trăm vị đệ tử kia hoá long, Ngư Dược môn liền phải dốc hết sức lực cho ngươi sao?

- Vậy thêm cái này nữa thì sao?

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài.

Khi nhìn thấy tấm lệnh bài này, các cao tầng Ngư Dược môn đang chờ Ngư Thiệu đều biến sắc.

Lệnh bài Kim cương!

Phải biết ở toàn bộ khu vực Lục Đạo này chỉ có mười tấm!

- Ngươi là ai?

Ngư Du nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Trong mười người nắm giữ lệnh bài kim cương hình như không có tên ngươi.

- Vì sao ta nhất định phải chứng nhận ở khu vực Lục Đạo chứ?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Ngư Du khẽ giật mình.

Nghĩ một hồi cũng phát hiện thật đúng là như vậy.

- Ngươi chứng nhận ở khu vực nào?

- Khu vực Cửu Cung.

- Vậy có thể tiết lộ một chút tên và thứ hạng của ngươi không?

- Đứng thứ ba, Tinh Hà.

Khi Diệp Hạo nói xong, cả Ngư Du và cao tầng Ngư Dược tông đều hoảng sợ nói không ra lời.

Người đứng thứ mười và đứng thứ ba trên lý thuyết đều là người nắm giữa lệnh bài kim cương.

Nhưng hàm nghĩa không hề giống nhau.

- Ngư Dược môn ta nguyện ý dốc hết tất cả để khai chiến cùng Tinh Hải tông. Nhưng ta có một yêu cầu.

Ngư Thiệu trầm giọng nói ra.

- Ngươi nói.

- Tương lai khi Ngư Dược môn ta gặp phải nguy hiểm mong Tinh Hà công tử có thể tới giúp đỡ.

Ánh mắt Ngư Thiệu tràn ngập chờ mong.

Người đứng thứ ba mang ý nghĩa gì?

Nghĩa là tương lai Diệp Hạo có thể đặt chân đến Kim Thế cảnh đỉnh phong.

Nhân tình của một đại nhân vật như vậy, cho dù có phải hao hết toàn bộ nội tình của tông môn thì đã thế nào?

Ngư Thiệu nói xong, toàn bộ cao tầng từ trên xuống dưới Ngư Dược môn đều không hề có ai phản đối.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Hiện tại ta vẫn còn cần dựa vào nội tình, nhưng ta vẫn đáp ứng với ngươi, đợi đến khi tu vi ta tăng lên, nếu Ngư Dược môn các ngươi gặp phải nguy hiểm, ta sẽ hỗ trợ.

- Như vậy là đủ rồi.

Ngư Thiệu kích động nói ra.

Lúc đầu hắn còn không nghĩ đến việc Diệp Hạo hỗ trợ!

- Gặp qua Tinh Hà công tử.

Ngư Du cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhàn nhạt gật gật đầu nói.

- Ta sẽ thuyết phục thế lực khác, đến lúc đó mời các ngươi đồng loạt ra tay.

- Không cần, bây giờ Ngư Dược môn ta sẽ nhằm vào Tinh Hải tông mà ra tay trước.

Ngư Thiệu lại lắc đầu nói.

- Những đại thế lực chúng ta muốn thống nhất ra tay cũng không biết phải cãi cọ hết bao lâu.

- Cũng được.

Đúng lúc này một đệ tử đi tới.

- Tông chủ, Thương Lãng công tử đang đứng chờ ở bên ngoài.

- Cứ để hắn tiếp tục chờ đi.

Ngư Thiệu không thèm quan tâm nói.

Kỳ thật đối với Ngư Dược môn mà nói, Thương Lãnh cũng là khách quý.

Nhưng ở trước mặt Diệp Hạo lại không đáng để nhắc đến.

Lúc này đừng nói là Thương Lãng, cho dù là người tôn quý hơn Thương Lãnh, Ngư Thiệu cũng sẽ không để ý.

- Thương Lãng muốn vượt ải thì cứ để hắn xông qua.

Lúc này Diệp Hạo nói ra.

- Đúng rồi, mong Ngư tông chủ đừng tiết lộ thân phận của ta.

Ngư Thiệu vừa cười vừa nói.

- Tinh Hà công tử, ngươi yên tâm đi, toàn bộ Ngư Dược môn ta sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi.

- Ngư Tông chủ, ngươi đi mau đi, ta ở chỗ này chờ Mộ Nặc Nặc.

- Tinh Hà công tử, ngươi cùng Mộ Nặc Nặc . . . ?

Ngư Thiệu hỏi dò.

- Gặp ở trên đường, nàng cũng rất chiếu cố đến ta.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói.

- Ngư Tông chủ không cần để ý, cứ làm việc của ngươi đi.

Ngư Thiệu lập tức hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Hạo.

Mộ Nặc Nặc và Diệp Hạo chỉ là bằng hữu bình thường, Ngư Dược môn không cần phải quá chú ý.

- Du nhi, Tinh Hà công tử giao cho ngươi chiêu đãi.

Ngư Thiệu trầm giọng nói.

- Môn chủ, ngươi yên tâm đi.

Ngư Du vừa cười vừa nói.

Nói đùa cái gì?

Diệp Hạo nắm giữ lệnh bài kim cương đấy.

Ngư Du trừ phi úng não mới có thể hờ hững với Diệp Hạo.

Vả lại Ngư Du cũng muốn có quan hệ tốt với Diệp Hạo, không thể nói trước còn có thể lấy được tình hữu nghị của Diệp Hạo.

Không qua bao lâu Thương Lãng cũng thuận lợi thông qua khảo nghiệm.

Khi hắn nhìn thấy Diệp Hạo đứng bên cạnh Ngư Du mới giật mình, ngay sau đó hắn vừa cười vừa nói.

- Ngư Du, sao ngươi lại ở chỗ này?

- Nghe nói ngươi xông qua cửa, không phải đến xem ngươi sao?

Ngư Du khẽ mỉm cười nói.

Thương Lãng lập tức có chút thụ sủng nhược kinh.

Phải biết Ngư Du đứng thứ tám mươi tám.

Thương Lãnh dù cuồng ngạo cũng sẽ không cảm thấy mình là đối thủ của Ngư Du.

- Vừa rồi phía trên đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ta mãi mà không thể vào được?

Ngay sau đó Thương Lãnh hỏi ra một vấn đề.

- Một vị trưởng lão trong tông môn tới kiểm tra.

Ngư Du thuận miệng bịa một lý do ra nói.

- Ta còn tưởng rằng là do vị này tạo ra chứ?

Thương Lãng liếc Diệp Hạo một cái, đáy mắt tràn đầy trào phúng.

Ngư Du nhìn qua Diệp Hạo rồi lại nhìn Thương Lãng một cái, lập tức hiểu ra.

- Sao vậy? Chẳng lẽ chỉ Thương Lãnh ngươi mới có thể tạo ra động tĩnh lớn sao? Còn Diệp công tử lại không thể làm được?

Ngư Du lạnh lùng nói.

Thương Lãng có chút choáng váng!

Chuyện gì thế này?

Tại sao Ngư Du lại hận mình cơ chứ?

Chẳng lẽ là vì Diệp Hạo?

Nói đùa cái gì?

Cho dù Diệp Hạo xông qua được Ngư Dược môn, Ngư Du cũng không nên hận mình như thé?

Khi Thương Lãnh còn chưa nghĩ ra được lý do, thân ảnh của Tần Hi Hi đã xuất hiện ở gần đó.

Trên mặt của nàng treo thần sắc mừng rỡ.

- Thương Lãng công tử, ta thông qua được rồi.

- Lấy tài năng của Tần tiểu thư, thông qua khảo hạch cũng là chuyện bình thường.

Thương Lãng nhìn Tần Hi Hi vừa cười vừa nói.

- Nếu không phải nhờ ngươi khích lệ, ta cũng không có lòng tin để thông qua.

Tần Hi Hi đi tới bên cạnh Thương Lãnh thuỳ mị nói.

Nói đến đây Tần Hi Hi đột nhiên thấy được Diệp Hạo.

- Sao ngươi có thể thông qua được?

Giọng nói Tần Hi Hi có chút ra lệnh.

- Ta thông qua thế nào còn phả báo cáo cho ngươi biết sao?

Diệp Hạo đạm mạc nói ra.

- Ngươi ngông cuồng đấy.

Tần Hi Hi cười lạnh nói.

- Ngươi cho rằng ngươi thông qua được khảo hạch của Ngư Dược môn thì có thể đứng ngang hàng được với chúng ta sao?

- Đứng ngang hàng?

Lúc này Ngư Du như bị chọc cười phá lên.

- Ta thật sự muốn biết ngươi đứng ngang hàng với ai cơ?

Lúc này Tần Hi Hi mới chú ý tới Ngư Du.

- Ngư thiếu môn chủ.

Tần Hi Hi giật nảy mình.

- Ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta.

Ngư Du lạnh lùng nói.

- Ngươi cũng chỉ nắm giữa lệnh bài kim sắc, ngươi cảm thấy ngươi đủ tư cách để đứng ngang hàng với chúng ta sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận